Chí Tôn Đào Phi - Chương 54

Tác giả: Nặc Nặc Bảo Bối

Thấy ánh mắt tinh quang của Lãnh Thanh Nghiên , Vương Thái y lại rùng mình một cái ,cũng nhờ vậy mà tỉnh táo lại , vội vàng từ trên ghế quì xuống đất , quỳ gối trước mặt Lãnh Thanh Nghiên , run giọng nói: “Thần đắc tội Vương phi, tội đáng ૮ɦếƭ vạn lần, mong Vương phi thứ tội!”
Trữ hoàng hậu thấy vậy cũng chen vào nói , dùng sức vỗ xuống tay vịn ghế , nhìn Vương Thái y lớn tiếng quát: “Ngươi thật to gan, Vương phi ngọc dung là để cho ngươi nhìn thẳng được hay sao ? Người tới a, đem tên lang băm cả gan làm loạn này kéo xuống dưới cho bản cung !”
Rất nhanh liền có mấy thái giám xuất hiện ở phía sau Vương Thái y , kéo hắn đi ra ngoài ,nhìn Vương Thái y đang cầu xin tha thứ  , khóe miệng Lãnh Thanh Nghiên hiện lên ý cười trào phúng , chậm rãi thu lại , xoay người hướng về phía Hoàng hậu nương nương thoáng thi lễ , nói: “Thiên Dao đáng ૮ɦếƭ,khiến cho Hoàng hậu nương nương gặp phải chuyện tình không thoải mái như vậy .”
Trong mắt Trữ hoàng hậu lóe ra tinh quang, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy tươi cười hiền hòa , nói: “Lạc Vương phi không cần đa lễ, đều là do tên lang băm ૮ɦếƭ tiệt kia, dám mạo phạm ngươi, bản cung tất nhiên sẽ không tha cho hắn !”
“Tạ nương nương.”
Trải qua việc này, nàng tựa hồ cũng có chút mệt mỏi, khẽ thở dài, nói: “Ai,  ban đầu bản cũng chỉ là nghe nói ngươi thân mình không được khỏe, lại lâu rồi cũng chưa có gặp ngươi, cho nên muốn gọi ngươi đến nói một chút chuyện nhà, đồng thời cũng khám bệnh cho ngươi , không nghĩ rằng hiện tại lại phát sinh ra chuyện như vậy , ai!”
“Thiên Dao khiến cho nương nương không vui , thỉnh nương nương thứ tội.”
Mỉm cười một chút, dường như rất là hiền hòa nói : “Tốt lắm, việc này cũng không trách ngươi được , chính là xảy ra chuyện như vậy , bản cung có chút mệt mỏi.”
Khẽ nhíu mi ,Trữ hoàng hậu lần này muốn nàng tiến cung thể nhưng chỉ là để biết được thể trạng của nàng ? Nghĩ đến đây, mỉm cười nơi khóe miệng Lãnh Thanh Nghiên càng lúc càng rộng , sau đó hướng về phía Trữ hoàng hậu nói: “Nếu nương nương mệt mỏi, Thiên Dao cũng không dám tiếp tục đã quấy rầy nương nương, trước hết xin cáo lui .”
“Được , xuống đi .”
“Dạ, Thiên Dao cáo lui.”
Đứng ngoài cửa Phượng Nghi cung , hít sâu một ngụm không khí mới mẻ trong lành , Lãnh Thanh Nghiên thoáng nghiêng người liếc mắt nhìn lại Phượng Nghi cung , lộ ra một tia tươi cười giảo hoạt  , lập tức sửng sốt, đưa tay vỗ nhẹ hai má của mình, thần sắc khôi phục, nhìn trái nhìn phải, sau đó xoay người hướng về phía ngự thư phòng mà đi .
Bên trong Phượng Nghi cung , đợi đến khi Lãnh Thanh Nghiên rời khỏi , Trữ hoàng hậu lập tức liền khôi phục tinh thần, ánh mắt nhìn người bên cạnh , nói: “Để cho hắn vào đi.”
Vị Vương Thái y bị kéo xuống lại bình yên xuất hiện trước mặt Trữ hoàng hậu ,trên mặt hắn vẫn đầy ngạc nhiên cùng nghi ngờ ,run rẩy hành lễ nói : “Vi thần tham kiến Hoàng hậu nương nương.”
“Miễn miễn, chuyện bản cung giao cho ngươi điều tra như thế nào ?”
Nghe vậy, Vương Thái y  nhịn không được run run, “Bùm” một tiếng quỳ gối xuống đất , trên mặt tràn đầy sắc hoảng sợ , nói: “Vi thần. . . Vi thần cái gì cũng đều không có điều tra ra.”
“Ngươi nói cái gì?”
“Nương nương tha mạng, thật sự là bởi vì. . . Bởi vì Vương phi nàng. . . Nàng thế nhưng không. . . Không có tâm mạch . . .tâm mạch không nhảy !”
Trữ hoàng hậu giật mình ngay tại chỗ, vẻ mặt kinh nghi nhìn Vương Thái y,sau một lúc lâu mới thở ra một hơi , một lần nữa quay trở về ngồi trên ghế , thì thào nói: “Điều đó không có khả năng, một người làm sao mà tâm mạch lại không động , vậy không nàng làm sao mà sống?”
Nơi khóe mắt nhìn thấy bóng người bên cạnh , thần sắc Trữ hoàng hậu nghiêm lại , sau đó hướng về phía Vương Thái y nói : “Đã không còn chuyện gì của ngươi nữa , đi xuống đi.”
“Dạ, vi thần cáo lui.”
Lại cho toàn bộ thái giám cùng cung nữ bên cạnh lui xuống , bên trong cung điện cũng chỉ còn một mình Trữ hoàng hậu , không đúng, phải nói là hai người.
Một thân ảnh màu tím xuất hiện ngay trước mắt Trữ hoàng hậu , cười nói: “Hoàng hậu nương nương yên tâm, nếu muốn đình chỉ tâm mạch nhảy lên trong một khoảng thời gian ngắn đối với cao thủ mà nói là chuyện bình thường , cho nên Lạc Vương phi khẳng định là không muốn cho chúng ta biết thân thể của nàng , điều này cũng chứng minh thân thể của nàng cũng không phải là hoàn hảo như nàng nói đâu?”
Nghe thấy như vậy , Trữ hoàng hậu thoáng nhẹ nhàng thở ra,khẽ gật đầu nói : ” Thì ra là có thể khống chế không cho tâm mạch nhảy lên , quả nhiên là thần kỳ, thật không ngờ là Mộc Thiên Dao này lại có tài cán như vậy .”
“Hoàng hậu nương nương nghĩ sai rồi , nàng chính là đại tiểu thư Mộc gia ,sao có thể không có chút võ phòng thân đâu ?”
“Điều này cũng đúng , bất quá,  nàng làm như vậy lại càng chứng minh thân thể nàng có vấn đề , xem ra, thật sự có thể tin tưởng chuyện ngươi nói nàng trúng độc đâu .”
“Hoàng hậu nương nương minh giám, tại hạ cũng không có dám lừa gạt ngài nha !”
Theo như những gì hai người này nói chuyện với nhau , không khó để nhận ra, Trữ hoàng hậu quả nhiên đã biết chuyện Lãnh Thanh Nghiên bị trúng độc , hơn nữa, chuyện này cũng là do vị tử y nam tử này nói ra .
Lãnh Thanh Nghiên đi đến trước ngự thư phòng , liền đứng lại ngoài cửa chờ Thương Diễm Túc bước ra , nàng cũng không hề có ý muốn đi vào bên trong quấy rầy , dĩ nhiên nàng cũng không hề biết , bên trong ngự thư phòng giờ phút này , đang diễn ra một màn chiến tranh hỏa bạo , nhưng lại là vì nàng.
Bất quá cũng không có ai biết tình huống bên trong ngự thư phòng lúc này là như thế nào ,ngay cả Tiết công công cũng bị Thương Lang Hoàng cho lui ra ngoài .
Thời điểm Lãnh Thanh Nghiên xuất hiện ở trước ngự thư phòng , trong mắt hắn hiện lên một tia khác thường , khẽ thở dài sau đó chủ động đi lên đón nàng , cung kính hành lễ nói: “Nô tài tham kiến Vương phi.”
“Tiết công công không cần đa lễ.” Lãnh Thanh Nghiên nhẹ giọng nói xong, tầm mắt đảo qua chung quanh ngự thư phòng , trong mắt hiện lên tia kinh ngạc , nhưng cũng không có nói gì nhiều ,cũng không có hỏi gì .
Tiết công công khom người đứng bên cạnh Lãnh Thanh Nghiên , bất động thanh sắc đánh giá vị nữ tử duy nhất khiến cho Lạc vương động tình này , có tán thưởng, cũng có chút bất đắc dĩ.
“Vương phi,nô tài có điều muốn hỏi không biết có nên hay không ?”
Sửng sốt một chút , lập tức cười nói: “Công công có cái gì nghi vấn?”
“A, nô tài chính là có điều thắc mắc , nếu là có người dùng Vương phi để uy hiếp Vương gia , ngài nói Vương gia nên làm như thế nào bây giờ ?”
Không khỏi càng thêm cẩn thận đánh giá vị công công trước mắt này ,ánh mắt híp lại bên trong ẩn chứa tia nghiền ngẫm  , hỏi: “Lời này của Tiết công công là có ý gì ? hay là có người dùng ta để uy hiếp Vương gia ?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc