Chỉ Số Nóng Bỏng 100% - Chương 04

Tác giả: Xuân Thu

Trong phòng khách của Sự Vụ Sở rộng rãi lại sáng ngời, lúc này không ngừng truyền đến tiếng khóc lóc và tố cáo buồn bã bi thảm của người sơn nữ họ Lư--
"Hu hu. . . . . . Sao ông ấy lại đối xử với bà như vậy. . . . . ."
"Bà không nên kích động như vậy, bà khóc lóc cũng vô dụng, trừ khi bà muốn kiện ông." Ôn Đại lạnh nhạt trả lời.
"Hu hu. . . . . . Tại sao ông phải làm tổn thương trái tim tôi như vậy . . . . . ." Người phụ nữ khóc càng thêm cuồng loạn.
"Ông là người có quyền có thế tiếng tăm lừng lẫy, cho nên có thể chỉ là góp vui lấy lệ, lại bị báo chí đăng tin, cũng có thể bà hiểu lầm."
Giọng Ôn Đại vẫn lạnh nhạt như cũ, không có bất kỳ sự thay đổi nào, chỉ bởi vì làm nghề này đã lâu, mười vụ thì có đến chín vụ là Ng*ai t*nh, từ lâu anh đã không còn kinh ngạc nữa.
"Hu hu. . . . . . Con biết rõ ta không hiểu lầm. . . . . . Ông ấy rõ ràng đã đồng ý với ta . . . . . . Ông ấy sẽ không làm như vậy nữa. . . . . ."
Người phụ nữ vẫn khóc lóc đau khổ như cũ, không thể nào tin nổi người đàn ông mình yêu lại lừa gạt mình. Trán Ôn Đại bỗng xuất hiện ba vạch đen, nhẫn nại cũng đã đến điểm giới hạn. Hết lần này tới lần khác đối với người phụ nữ lắm nước mắt này, anh đã chửi không được, cũng không rống lên được, thậm chí đuổi đi càng không được, như vậy việc anh có thể làm, chính là --
Trấn an bà ấy.
Anh thầm than, bất đắc dĩ làm kẻ xấu số, đứng lên, đi tới ngồi xuống bên cạnh người phụ nữ lắm nước mắt, sau đó cung cấp bờ vai to lớn của anh, vỗ vỗ bà -- "Ngoan, đừng khóc, bà khóc lóc thành thế này, ông cũng không nghe thấy."
"Hu hu. . . . . ."
"Ngoan, đừng khóc."
Đúng lúc đó Đại Ngưu đi ngang qua phòng, bị lời nói đó chui thẳng vào tai, trong nháy mắt chấn động kinh hãi đứng nguyên tại chỗ. Ánh mắt lập tức nhìn vào bên trong phòng từ chỗ cửa hé mở -----
Tròng mắt trợn trắng thiếu chút nữa lồi ra, cả người càng thêm cứng đờ đứng tại chỗ.
Mọi thứ trước mặt đều là ảo giác đúng không?
Ôn Đại,người vô tình lạnh lùng, người lãnh đạo cấp cao có tính khí như bầu trời u ám trong lúc trời đang quang đãng, mà lại có thể có vẻ mặt dịu dàng như thế? Thậm chí có thể nói ra những câu nói tình cảm dịu dàng như thế--
"Đại Ngưu, anh dám nghe lén Ôn Đại tiếp khách --" Đại Hổ đi ngang qua phòng tiếp khách. Nhìn thấy Đại Ngưu thể hiện rõ hành động tìm đến cái ૮ɦếƭ, tốt bụng muốn nhắc nhở anh ta. Nhưng giây tiếp theo, anh liền ngây người, bởi vì anh nghe thấy --
"Ngoan. Đừng khóc, bà khóc nữa con sẽ đau lòng." (vì xưng hô với người đối diện luôn là “nì” nên người thứ ba nghe thấy rất dễ hiểu lầm- Đại Ngưu nghe ra thế này: Ngoan. Đừng khóc, em khóc nữa tôi sẽ đau lòng)
Sao có thể!
Trong ngành này, Ôn Đại cấp trên ma quỷ có danh xưng là "Ôn Dịch", người đàn ông máu lạnh vốn không có máu không có tim. Nhưng bây giờ lại nói ra những lời buồn nôn như thế này? Trời ơi, có phải gần đây anh phải đi theo dõi một vụ án, hai ngày không hề chợp mắt quá mệt mỏi, đến mức cả tai và mắt đều nghe nhầm và nhìn thấy ảo giác.
Hai người đàn ông nhìn lẫn nhau, nghĩ thầm, người đàn ông ở bên trong hẳn không phải là người lãnh đạo cấp cao của họ.
"Ngoan. Đừng khóc nữa, bà khóc nữa sẽ trông rất xấu . . . . . ."
Không -- Ôn Đại của bọn họ không thể nào biết đối xử với phụ nữ dịu dàng như thế!
"Đại Ngưu, Đại Hổ, hai người thật lớn mật. . . . . ." Giọng nói trong trẻo của Tiểu Hoa vang lên ngay sau lưng họ.
"Tiểu Hoa, xuỵt. . . . . ." Đại Ngưu, Đại Hổ vội quay đầu dùng Ng'n t chặn môi mình, sợ bị Ôn Đại phát hiện bọn họ đang rình mò ở ngoài cửa nhìn lén kiêm nghe lén.
"Xuỵt cái --" Tiểu Hoa không hiểu ngẩng đầu, vừa ngẩng đầu, cô liền bị cảnh tượng trước mắt làm cho cả kinh không thể nói tiếp. Giây kế tiếp cô càng bị những lời nói lọt vào tai dọa cho ngây người.
"Ngoan. Đừng khóc. Bà như vậy con sẽ không bỏ được."
Bỏ, không bỏ được. . . . . . Cái gì , là lời nói của Ôn Đại tên cấp trên ma quỷ của cô sao, Tiểu Hoa khiếp sợ lại khiếp sợ!
"Chúng tôi cũng không dám tin." Đại Ngưu và Đại Hổ vừa nói vừa lắc đầu.
Cô đâu chỉ không thể tin, căn bản là hoàn toàn không thể tiếp nhận.
"Tôi cần thuốc nhỏ mắt, thuốc đau bao tử."
"Nghiêm trọng như vậy sao?" Đại Ngưu và Đại Hổ sửng sốt. Thuốc nhỏ mắt và thuốc đau bao tử? Có khoa trương lắm không?
"Đàn ông các người không hiểu à." Bọn họ sao có thể hiểu rõ trái tim của người phụ nữ, Tiểu Hoa bắt đầu muốn khóc.
Vẫn còn nhớ lúc trước, sở dĩ cô đến Sự Vụ Sở trinh thám của Ôn Đại làm thư ký, tất cả đều là vì bị gương mặt anh tuấn đẹp đẽ và tinh thần khí chất tốt đẹp hoàn mỹ của Ôn Đại đánh lừa. Nhưng sau khi bắt đầu làm việc, cô mới biết, nội dung công việc của thư ký căn bản là----
Tiểu muội.
Nhưng gắng gượng làm công việc của thư ký được ba tháng, cô liền tuyên bố không làm thư ký chuyển sang làm thám viên.
Nguyên nhân thứ nhất là tiền lương cao, thứ nhì là giờ làm việc có thể thay đổi, thứ ba là để có cơ hội tiếp xúc với Ôn Đại. Xa cách hơn so với thư ký của anh nhiều, cho nên sau mấy lần cân nhắc, cô quyết định chuyển công việc, hoàn toàn thoát khỏi cuộc sống khổ sở dọn vệ sinh, phục vụ, sao chụp tư liệu, sắp xếp giấy tờ kiêm người mua cơm hộp.
Sau đó, Ôn Đại lại lục tục tuyển thư ký mới, nhưng kết quả không phải từ chức thì là nghỉ việc, cũng giống như cô, chuyển sang làm thám viên. Mãi cho đến khi Chân Hài Lòng xuất hiện, Sự Vụ Sở cuối cùng mới không cần tuyển thư ký nữa.
Dĩ nhiên Hài Lòng làm được lâu như vậy, đó chính là vì cô ấy thật sự rất yêu Ôn Đại, cho nên mới không oán không hận nhẫn nhục chịu đựng khó nhọc lại mặc cho bị mắng! Nhưng Ôn Đại cái người không tim không gan, biết được tấm lòng của cô ấy. Không những không có một chút cảm động nào ngược lại còn sai bảo cô ấy triệt để hơn, bởi vì ----
Cô ấy là người thư ký được việc đến mức không ai có thể sánh được, cô ấy không chỉ hầu hạ Ôn Đại giống là hầu hạ vua chúa, mà ngay cả đến bọn họ cũng chăm sóc rất cẩn thận tỉ mỉ chu đáo.
"Đúng là không hiểu nên mới hỏi cô đó." Đại Ngưu ai oán trả lời.
Tiểu Hoa gật đầu một cái, "Như thế đó, người Bò, Đại Hổ, thế hai người cảm thấy Hài Lòng như thế nào?"
"Hài Lòng, thật sự rất tốt." Đại Ngưu, Đại Hổ lập tức gật đầu, nếu không phải cô ấy dành hết trái tim để yêu Ôn Đại, bọn họ sớm đã theo đuổi cô ấy.
"Cho nên chúng ta nhất định phải giúp Hài Lòng đoạt lấy Ôn Đại." Tiểu Hoa gật đầu một cái, thật đúng là nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, nếu để cho con hồ ly tinh ngoài kia đoạt được Ôn Đại, cô thà tác thành cho Hài Lòng.
Đoạt lấy Ôn Đại đi chứ!
"Cái gì!" Đại Ngưu, Đại Hổ kinh sợ kêu lên một tiếng, hoàn toàn quên đè thấp âm lượng.
"Đại Ngưu, Đại Hổ!" Giọng nói lạnh lẽo lập tức truyền đến, đóng băng Đại Ngưu, Đại Hổ đứng nguyên tại chỗ. Còn Tiểu Hoa không bị điểm tên, vội vàng nhanh chân chạy vào nhà bếp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc