Chỉ Muốn Cùng Em, Chính Là Tốt Nhất - Chương 34

Tác giả: Đông Bôn Tây Cố

Phơi Cá Khô

Vào mùa hè khi ấy, hạng mục làng du lịch rốt cuộc cũng khánh thành.
Lễ khánh thành Kỷ Tư Tuyền không tham dự, mà đi ký hợp đồng với Kiều Diệp, chẳng qua là. . . . .
Kỷ Tư Tuyền nhìn thấy chữ ký tên góc bên phải, ngập ngừng hỏi: "Thấm Nhẫn? Đây là. . . . . .?"
Kiều Diệp nói dối sắc mặt cũng không đỏ: "À, đây là tên bạn gái tôi, Kỷ tiểu thư không ngại chứ?"
Kỷ Tư Tuyền đương nhiên không ngại: "Không ngại, anh đã sớm gửi chi phí cho tôi thì viết tên ai cũng không sao cả"
Kỷ Tư Tuyền ký hợp đồng trở về nhà, liền nhìn thấy Lý Giai cầm một chậu hoa vẻ mặt kích động nhìn chằm chằm cô.
"Tuyền hoàng! Tuyền hoàng! Vừa rồi tôi chớp không để ý, Đại Miêu nhà cô vừa túm vừa cắn cây bạc hà của Kiều bộ, hiện tại chỉ còn một cái chậu đất, làm sao bây giờ? Có cần mua chậu mới trả lại hay không?"
Kỷ Tư tuyền cúi đầu nhìn thoáng qua, ban đầu vốn là một chậu bạc hà cây lá tốt tươi lúc này chỉ có thể gọi là thê thảm: "À, dạo này trời nóng quá, ăn chút bạc hà mới có lợi. Đúng rồi, mèo có thể ăn bạc hà không?"
Kỷ Tư Tuyền cúi đầu lấy di động ra bắt đầu lên mạng: "Tôi cần kiểm tra một chút, nói không thể ăn tôi phải túm nó đi khám bác sỹ. . . ."
Cô vừ nói vừa đi xa, bỏ lại Lý Giai ôm chậu hoa trên đầu đầy vạch đen: "Tuyền hoàng! Cái này xử lý như thế nào?\'\'
Kỷ Tư Tuyền đầu cũng không quay lại: "Cầm đến cho Kiều bộ nhìn một cái, ૮ɦếƭ phải nhìn thấy thi thể thôi!"
Nghe nói Kiều bộ từ lúc từ lễ khánh thành trở về nhìn thấy chậu bạc hà kia, chỉ "À" một tiếng biểu thị mình biết rồi, sau đó không nói gì thêm.
Cuộc chiến giữa Tuyền hoàng và "Bạc hà" vẫn còn tiếp tục.
Trước cuộc họp, Tạ Trữ Thuần bỗng nhiên chỉ vào logo góc dưới của đoạn phim hỏi: "Kỷ công à, DFP là nghĩa gì vậy?"
Kỷ Tư Tuyền liếc nhìn cô ta một cái sau đó cúi đầu không để ý lật giở tài liệu trong tay của mình: "Không có nghĩa gì, tên công ty viết tắt, so với tên viết tắt của cô là NC là giống nhau"
"Phốc. . . . . " . Mấy giây sau những người trong phòng họp lại chấn động.
Tên viết tắt của Tạ Trữ Thuần là "Não tàn" khiến mọi người ở hội nghị mặt đầy vạch đen.
Kiều Dụ bởi vì bận việc nên không tham gia hội nghị,d.đ.lê.quý.đôn, Tạ Trữ Thuần muốn tố cáo không có cửa, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia sinh hờn dỗi.
Từ Bỉnh Quân cảm thấy được quan hệ với bên đầu tư khiến cho bế tắc tóm lại không được tốt lắm, sau đó thăm dò thái độ Kỷ Tư Tuyền một chút, nhìn một cái là có thể biết có thể hòa giải được hay không.
Anh hỏi thẳng vào vấn đề: "Cô không thích thư ký Tạ?"
Kỷ Tư Tuyền đang cúi đầu vào máy tính vẽ, đầu cũng không ngẩng lên, chỉ ừ một tiếng.
Từ Bỉnh Quân cảm thấy Kỷ Tư Tuyền không phải loại người kiêu ngạo ương ngạnh: "Tại sao vậy?"
Kỷ Tư Tuyền đương nhiên sẽ không nói cô hận nhà họ quạ đen , trán*** tìm nhẹ trả lời: "Không thích họ của cô ấy"
Từ Bỉnh Quân không hiểu ra sao: "Họ của cô ấy làm sao? Tạ, có cái gì kỳ quái sao?"
Kỷ Tư Tuyền ngẩng đầu mỉm cười hướng dẫn từng bước: "Anh tách ra đọc một lượt"
Từ Bỉnh Quân bất tri bất giác liền làm theo: "Tạ, tách ra . . . . ngôn xạ?"
(Tạ 谢 trong tiếng trung được ghép bởi hai chữ ngôn 言 và xạ 射, xạ ở đây nghĩa là bắn)
Kỷ Tư Tuyền nhướn mày: "Đúng vậy, bắn!"
Văn phòng không đóng cửa, bên ngoài đã muốn cười điên rồi, D.Đ.LQĐ, Vi Hãn cách tấm thủy tinh giơ ngón tay cái với Kỷ Tư Tuyền, Từ Bỉnh Quân không chịu nổi : "Cô có thể có chút đứng đắn hay không?"
Kỷ Tư Tuyền vẻ mặt vô tội: "Tôi rất đứng đắn, tôi thế này là người rất đứng đắn, sao có thể dễ dàng tha thứ cho thành phần hoàng bạo này trà trộn vào trong tổ hạng mục, tuy rằng cô ấy che dấu rất kỹ, nhưng tôi có hỏa nhãn kim tinh"
Từ Binh Quân bực bội bỏ đi.
Bên này không thể thực hiện được, Từ Bỉnh Quân lai ép Vi Han qua bên kia giảng hòa, ai ngờ lại quên Vi Hãn cũng là người không thể nhờ cậy.
Vi Hãn ngồi trên ghế sô pha đối diện với Tạ Trữ Thuần uống trà, cười đến cả người lẫn vật vô hại, rất có ý tứ giảng hòa, chẳng qua. . . . .
"Thư ký Tạ, thực ra con người Tuyền Hoàng ấy mà, rất đặc biệt. Bên ngoài nhìn qua cô ấy không thích phản ứng của cô, thậm chí còn nhằm vào cô ở khắp nơi, kỳ thật . . . . ."
Anh ta nói tới đây bỗng nhiên dừng lại, gợi lên tò mò của Tạ Trữ Thuần: "Kỳ thật cái gì?"
Vi Hãn buông ly trà, trên mặt lộ vẻ tươi cười như trước: "Kỳ thật, cô không cần nghĩ nhiều, cô ấy chỉ là chán ghét cô, không có ý khác, chỉ là như vậy"
Khuôn mặt Tạ Trữ Thuần từ hồng chuyển thành xanh, cuối cùng mang Vi Hãn đuổi ra ngoài.
Vi Hãn đứng ở cửa đóng chặt, không hiểu ra sao: "Tôi nói cái gì sai sao. . . .. ."
Đại Miêu làm tiểu trợ thủ còn khinh thường chế nhạo "Kinh hỷ"
Hôm đó Kỷ Tư Tuyền đang ở văn phòng Kiều Dụ cùng anh bàn bạc công việc, Kiều Dụ cúi đầu xem tài liệu, khi ngẩng đầu lên, trên màn hình máy tính lộ ra đôi mắt mèo, Đại Miêu đứng ở sau màn hình máy tính nhìn anh.
Kiều Dụ đưa tay sờ sờ đầu nó: "Ngươi đã đến rồi, đã lâu không gặp ngươi"
Đại Miêu bỗng nhiên từ trên bàn nhảy xuống, chạy vài bước nhảy lên người Kiều Dụ, lui đến cánh tay của anh, đầu chui vào sâu dưới cánh tay của anh.
Kỷ Tư Tuyền trợn mắt há mồm nhìn tất cả: "Đại Miêu, ngươi làm gì vậy?"
Rất nhanh có người trả lời cô, Lý Giai vội vàng chạy tới không khách khí: "Tuyền hoàng, Tuyền hoàng! Đại Miêu nhà cô thừa dịp văn phòng không có ai, đem cá vàng của Bạc tổng nuôi ra đặt ở ban công phơi thành cá khô rồi!
Kỷ Tư Tuyền nhìn thấy tai họa nhưng vẫn tìm cách che chở cho mèo tinh, nhẹ nhàng bâng quơ trả lời: "Thật sao, không ướp chút muối sao? Nhất định là Thẩm thái hậu bình thường nấu ăn rất mặn, nó muốn thay đổi một chút"
". . . . . ." Lý Giai không nói lại được.
Sau khi Lý Giai rời đi, Kỷ Tư Tuyền nhìn Kiều Dụ, Kiều Dụ ngẩng đầu không hiểu nên cùng cô đối diện.
Kỷ Tư Tuyền nhìn anh nhíu mày, không nói lời nào.
Kiều Dụ không nói gì: "Em muốn để anh nói cái gì? Chẳng lẽ em muốn anh hoài nghi em, chỉ huy một con mèo tu luyện thành tinh đi phá hoại sao?"
Kỷ Tư Tuyền đối với đáp án này có chút vừa lòng, gãi cằm Đại Miêu mở miệng cảm thán, để ý kỹ nghe không ra sự lo lắng ngược lại hàm chứa một chút H**g phấn: "Xem ra. . . . . .Cùng Bạc tổng nảy sinh quan hệ”
Kỷ Tư Tuyền trở lại văn phòng không lâu, liền có người tìm tới cửa. Chỉ là Bạc Quý Thi không xuất hiện, nhưng lại nghênh đón Tạ Trữ Thuần nổi giận đùng đùng.
"Kỷ Tư Tuyền! Cô có ý gì?!"
Kỷ Tư Tuyền thấy con cá khô vung ở trước mặt cô, vẻ mặt lạnh nhạt: "À, mèo của tôi làm, tôi bồi thường"
Tạ Trữ Thuần nhìn thấy thái độ của cô không mặn không nhạt không quanh co thì bực bội: "Đây là chuyện bồi thường được sao?! Cô chính là cố ý! Chị họ tôi rộng lượng không cùng cô so đo, cô như vậy liền khi dễ chị ấy!"
Kỷ Tư Tuyền rốt cuộc ngẩng đầu liếc nhìn cô ta một cái: "Tại sao cô biết tôi cố ý?"
Tạ Trữ Thuần nổi cáu: "Cho dù không phải cố ý, nhưng cô đi làm mang theo mèo định làm việc thế nào?"
Kỷ Tư Tuyền liếc cô ta mở miệng có thâm ý khác: "Bạc tổng đi làm có thể mang theo heo, tôi sao không thể mang theo mèo?"
Tạ Trữ Thuần không nghe ra ý tứ trong lời nói của cô: "Chị họ tôi mang theo heo đi làm lúc nào?"
Kỷ Tư Tuyền hất cằm lên ý bảo cô ta, Tạ Trữ Thuần giây tiếp theo mới phản ứng kịp, tức giận đến giậm chân: " Cô mới là heo!"
"Câm miệng!". Giọng nói của Bạc Quý Thi bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền tới, cô ta rất nhanh đi vào, cười giải thích với Kỷ Tư Tuyền: "Ngại quá, cô ấy tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, trở về tôi sẽ mắng cô ấy"
Tạ Trữ Thuần không phục kêu: "Chị họ!"
Bạc Quý Thi cau mày nhìn cô ta: "Cô đang ở nơi nào? Bạc gia hay Tạ gia? Một chút quy củ đều không có! Còn như vậy thì không cần đi theo tôi nữa!"
Tạ Trữ Thuần liếc nhìn Kỷ Tư Tuyền một cái, buồn bực cúi đầu.
Kỷ Tư Tuyền chăm chú nhìn Kiều Dụ đi ngang ngoài cửa, anh tựa hồ nhìn trong chốc lát, cô cũng đơn giản không nói gì, lại ôm hai tay xem hai chị em họ diễn trò.
Trò vui này diễn ra không có ý mới, đơn giản là tiểu thư khuê các đoan trang hào phóng ngăn cản một trận đấu ác liệt, d.đ.lqđ, Bạc Quý Thi cười nói lời hay, Kỷ Tư Tuyền mỉm cười chấp nhận tất cả.
Chờ lúc cô nhìn ra ngoài cửa lần nữa, Kiều Dụ đã rời đi.
Sau khi Bạc Quý Thi và Tạ Trữ Thuần rời đi, Vi Hãn ở cách vách gõ vào lớp thủy tinh, vui sướng trêu trọc người gặp họa: "Tuyền hoàng, nhìn xem nhà người ta đã sắp xếp sẵn, một tiểu thư khuê các có tri thức hiểu lễ nghĩa, có trí tuệ có khí độ, còn ngài, chỉ là nha đầu tùy hứng không để ý đến kết quả, đuối lý còn càn quấy, gặp được cao thủ rồi!"
Kỷ Tư Tuyền lườm anh một cái" Nhiều chyện!"
Vi Hãn càng nói càng H**g phấn: "Nói thật, Bạc tứ tiểu thư này đẳng cấp thật sự rất cao, chưa được bao lâu, cô xem cả tổ hạng mục, chỗ nào là không khen cô ta? Cái gì là đoan trang, rộng lượng, hiểu chuyện, dịu dàng, tôi nghe đến nỗi chai cả cái lỗ tai rồi"
Kỷ Tư Tuyền tựa vào vách ngăn híp mắt nhìn chăm chú hắn: "Vi tước gia không phải luôn thích mỹ nữ sao, tại sao lại không muốn gặp Bạc tổng?"
Vi Hãn sờ cằm: "Cô ta cũng không phải không giốn giả tạo, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng có chút kỳ quái, cho dù lừa được mắt mờ của lão già Từ Bỉnh Quân, nhưng lại trốn không được con mắt của tôi! Một khi biết cô ấy giả tạo, sẽ cảm thấy con người này đáng sợ, cô không nhìn thấy Kiều bộ không nhìn được, trên đường trả vé chạy lấy người sao"
Kỷ Tư Tuyền theo bản năng hướng ra ngoài cửa nhìn lướt qua, miệng nói một đằng tâm nghĩ một nẻo: "Thật sao, không để ý"
Vi Hãn nhịn không được tán thưởng: "Tôi chính là cảm thấy Bạc Quý Thi cố ý dẫn Kiều Dụ tới, chẳng qua Kiều bộ đối với cô thật là có tình có nghĩa, cái loại tình huống ấy, mặc cho ai nhìn thấy đều phải nghiêng về phía Bạc Quý Thi, nhưng anh ta dám làm như cái gì cũng không thấy, xoay người bước đi"
Kỷ Tư Tuyền nhìn anh ta một cái, bỗng nhiên cảm thấy những phiền muộn trong lòng mình dịu xuống, xách cá khô trên bàn lên hỏi Vi Hãn: "Này, anh có biết đây là loại gì không?"
Vi Hãn nhìn cá khô bộ mặt hoàn toàn thay đổi, co rút khóe miệng: "Cô vẫn nên đi hỏi người bán cá đi"
Trước khi tan sở Kiều Dụ đến gõ cửa: "Cùng đi không? Mời em ăn cơm, cám ơn em hôm đó không vứt bỏ anh mà còn chiếu cố anh hơn nửa buổi tối"
Kỷ Tư Tuyền ôn hòa nhìn anh một cái, cực kỳ ngắn gọn trả lời: "Không rảnh, không đói bụng, anh đi trước đi"
Kiều Dụ dứt khoát đi thẳng đến ngồi đối diện cô: "Lại tức giận sao?"
Kỷ Tư Tuyền đang ngồi trước máy tính nhìn thấy cái gì, thi thoảng nháy chuột, không yên lòng trả lời: "Không có"
Kiều Dụ nói thẳng không vòng vo: "Bởi vì buổi chiều anh không vào nói giúp em?"
Kỷ Tư Tuyền cảm thấy buồn cười: "Tôi cần sao?"
Kiều Dụ tỏ vẻ đồng ý: "Anh cũng biết em không cần, cho nên anh không vào, tránh ảnh hưởng cho em phát huy"
Kỷ Tư Tuyền bỗng nhiên cười nhìn anh: "Chẳng lẽ không phải do Kiều bộ ở giữa nên ai cũng không muốn làm mất lòng, nên làm như không thấy sao?"
Kiều Dụ bỗng nhiên an tĩnh lại, cứ như vậy nhìn cô, đáy mắt thăm thẳm không rõ, một lúc lâu mới mở miệng: "Anh ở trong lòng em chính là loại người như thế sao?"
Kỷ Tư Tuyền hạ mắt không nhìn anh, lành lạnh mở miệng: "À, đã nhiều năm không gặp, không biết Kiều bộ hiện tại rốt cuộc là loại người nào, chẳng qua tuổi trẻ như vậy đã ở vị trí cao, nên không phải lương thiện gì"
Xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh lại, Kỷ Tư Tuyền cúi đầu nghe thấy hơi thở bên tai có chút áp lực, sau đó là tiếng bước chân anh rời đi.
Anh luôn hết sức kìm nén, lần này rõ ràng anh nổi cáu rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc