Cha Tới Rồi, Mẹ Chạy Mau - Chương 160

Tác giả: Ngũ Nguyệt Thất Nhật

Bạn đang đọc truyện tại website: WWW.ThichTruyen.VN. Website đọc truyện online thích hợp trên mọi thiết bị và mọi hệ điều hành.
ThichTruyen.VN duyệt tốt nhất trên các trình duyệt Chrome, Firefox, Opera Mini, UC Browser, Safari
Với hơn 40 nghìn đầu truyện, đa dạng về thể loại, phong phú về nội dung hi vọng ThichTruyen.VN sẽ làm thỏa mãn nhu cầu thích đọc truyện của bạn :)
Mời bạn tiếp tục đọc truyện, chúc bạn đọc truyện vui vẻ !
*****
Cô thề cho tôi. . . Cô mau thề nhanh lên!
Trong căn phòng rộng lớn, nháy mắt chỉ còn lại hai người bọn họ.
Tử Thất Thất đối mặt với anh, đứng cách anh khoảng hai thước, nhìn thấy đôi mắt anh tràn đầy lửa giận. Trong năm giây, cả cô lẫn anh đều trầm mặc. Năm giây hết sức yên tĩnh.
Mặc Tử Hàn đột nhiên sải bước đi về phía cô, không nói hai lời bắt lấy tay cô, kéo cô đi nhanh vào phòng tắm.
“Anh muốn làm gì? Chờ một chút, tôi có chuyện muốn nói với anh….Mặc Tử Hàn…. Anh hãy chờ tôi một chút….” Tử Thất Thất dùng sức giãy dụa nhưng cuối cùng vẫn bị lôi vào phòng tắm.
……………….
Bên trong phòng tắm, Mặc Tử Hàn không có một chút thương tiếc, dùng sức ném cô vào giữa bồn tắm hình tròn.
“A---Thật là đau!” Tử Thất Thất đau đớn kêu lên, sau lưng bị đập vào cạnh bồn tắm khiến cô đau.
Mặc Tử Hàn đứng ở bên ngoài bồn tắm, vặn nước từ vòi ra, từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng chất vấn: “Hắn đã chạm vào những chỗ nào?”
“Anh nói cái gì!?” Tử Thất Thất nhất thời không kịp phản ứng.
“Hắn chạm vào chân cô sao?” Hắn đi giày cho cô có đúng không? Mặc Tử Hàn nói xong tự mình quỳ hai đầu gối xuống đất, nắm một bên chân cô, *** cởi giày cao gót ra, sau đó đưa chân cô đến vòi nước dùng lực chà xát thật mạnh.
“Anh làm gì đấy? Mau thả tôi ra!” Tử Thất Thất dùng hai tay đầy cơ thể anh ra.
“Hắn còn chạm đến những chỗ nào? Tay sao? Hắn đã nắm tay cô đi ra đúng không?” Mặc Tử Hàn tức giận chất vấn, cả người hoàn toàn trở nên nóng nảy.
“Anh điên rồi, buông tôi ra!” Tử Thất Thất hét to về phía anh.
Mặc Tử Hàn hoàn toàn không chú ý đến sự giãy dụa và tiếng hét của cô. Năm hai tay của cô, kéo đến vòi nước một lần nữa, dùng lực chà xát. Giống như tay của cô đang dính những thứ rất dơ bẩn, hắn muốn rửa đôi tay cho thật sạch.
“Còn có chỗ nào? Hắn còn chạm qua chỗ nào? Có phải cô đã làm với hắn rồi không? Có phải các người đã cùng nhau lên giường hay không? Thân thể của cô có phải đã trở thành của hắn hay không? Để cho tôi nhìn xem…… Để cho tôi kiểm tra một lúc….” Anh nói xong hai bàn tay liền đi xuống quần áo của cô, xé rách ra, toàn thân giống như thật sự điên rồi.
Tử Thất Thất mới đầu còn từ chối, nhưng phát hiện ra bản thân dù có giãy dụa cũng hoàn toàn không có tác dụng, nhìn thấy Mặc Từ Hán đã mất đi lí trí, đột nhiên……Cô thôi không giãy dụa nữa, không còn la to, người thả lỏng không còn một chút sức lực nào, nằm trong bồn tắm, mặc kệ anh ta xé rách quần áo mình, mặc cho anh ta nhìn *** mình không sót một chỗ.
Mặc Tử Hàn nhìn cơ thể bóng mượt của cô, trên người chằng chịt những dấu hôn, trong nháy mắt liền tức giận.
“Đây là cái gì!?” Anh chất vấn
Gương mặt Tử Thất Thất bình tĩnh, nhìn xuống những vết hôn trên người mình, nhẹ giọng trả lời: “Đây không phải kiệt tác của anh tối hôm qua sao, Anh quên rồi à?”
Tối hôm qua?
Nhanh chóng, lí trí của Mặc Tử Hàn hồi phục một ít.
Đúng vậy, đây là đêm hôm anh qua lưu lại trên người cô, nhưng dấu vết lại nhiều như vậy, toàn bộ đều là anh làm ra sao? Chẳng lẽ dấu vết của Mặc Thâm Dạ cũng được lưu lại trên người cô.
“Nói cho tôi biết, cô cùng với hắn….Có phải đã lên giường hay không?” Anh dùng sức khẽ trấn an mình, lạnh lùng chất vấn.
“Hì……” Tử Thất Thất khẽ cười, cười hết sức châm biếm.
“Có quan trọng hay không.?” Cô nhẹ giọng hỏi ngược lại.
“Trả lời tôi” Anh giận dữ rống.
“Được, tôi trả lời cho anh…….Không có”
“Thật!?” Tức giận trên mặt anh giảm bớt
“Nếu như anh không tin tưởng, thì tôi cũng hết cách, anh có thể điều tra lời tôi nói, tùy anh thôi, đối với tôi không có vấn đề!” Thời điểm cô đi khỏi Mặc Gia cũng không lường trước được hậu quả như thế này, hơn nữa kể cả anh ta không điều tra, tối hôm nay cũng khó lòng tránh khói vận mệnh.
Mặc Tử Hàn nghiêm túc nhìn mặt cô, lí trí lại tỉnh táo thêm một phần, phẫn nỗ dần dần cũng biến mất.
“Thật không có? Thật? Cô nói thật? Không có lừa dối tôi? Cô dám thề thật không có?” Anh hỏi lần nữa, tiếng nói cũng từ từ giảm nhẹ.
Anh thật không thể tin được, tên đàn ông kia không hề động đến cô? Nhưng hắn ta cho đến bây giờ chưa hề bỏ qua một người phụ nữ nào, chỉ cần một mình hắn ở cùng với phụ nữ, không có người nào không nằm Dưới *** hắn. Hơn nữa chỉ cần là cô gái hắn để ý, nhất định sẽ ngoan ngoãn rúc vào *** của hắn ta. Nhất là khi hắn chính miệng nói với một cô gái nào đó là hắn có thể thực hiện nguyện vọng giúp cô, thì khẳng định hắn rất coi trọng cô gái đó, nhất định muốn chiếm được cô ta.
Hắn đã quen rồi, mà mỗi cô gái khi nghe câu đó. . . rốt cuộc đều sẽ yêu hắn!
Tử Thất Thất cũng đã nghe lời hắn nói, cô chẳng lẽ…..Vậy ……
“Không có” Tử Thất Thất đột nhiên trả lời câu hỏi của anh, kiên quyết lặp lại: “Thật không có!”
Chợt!
Mặc Tử Hàn đưa hai tay của mình ra, ôm thật chặt cô vào trong ***, dùng sức ôm cô thật chặt, thật chặt… Ở bên tai cô lặp đi lặp lại: “ Tử Thất Thất em là thuộc về tôi, em là người phụ nữ của Mặc Tử Hàn, tôi tuyệt đối sẽ không để cho bất kì thằng đàn ông nào chạm vào…. Ở trên thế giới này chỉ một mình tôi có thể, chỉ một mình tôi sở hữu em……. Nếu có kẻ nào dám mang em đi…..Tôi nhất định sẽ *** hắn!”
Tử Thất Thất nghe lời nói bá đạo của anh ta, trong lòng vừa vui vừa buồn.
Vì sao muốn đối với cô như thế?
Tại sao trong lời của anh tràn ngập mùi vị của tình yêu?
Anh thích cô?
Anh yêu cô sao?
Không…….
Anh ta chỉ muốn sở hữu được cô thôi
“A…..” Cô chợt cười nhẹ
“Em cười cái gì?” Mặc Tử Hàn hỏi
“Không có gì, tôi chỉ đang suy nghĩ, nếu như tôi và Mặc Thâm Dạ không chỉ nắm tay nhau như lời nói thì anh sẽ làm gì? Cũng sẽ giết anh ta sao? Nhưng anh ta là người thân là anh trai của anh, anh nỡ xuống tay được sao?”
Thâm Dạ?
Mới chỉ ở bên hắn một ngày mà đã gọi thân mật như vậy rồi sao?
Lửa giận của Mặt Tử Hàn lại từ từ xông lên một lần nữa, lạnh lùng nói: “Cô nói cái gì, không chỉ nắm tay…?”
“Tôi chỉ giả thiết vậy thôi, nếu như tôi và anh ấy hôn môi, thì…….”
Tử Thất Thất chưa kịp nói xong, Mặc Tử Hàn đã lập tức hôn lên môi của cô, để ngăn miệng cô lại
Anh phủ lên môi cô, dùng sức ***, dúng sức cắn, mùi máu tanh nhanh chóng lan tràn. Tử Thất bị đau khẽ nhíu mày lại, nhưng Mặc Tử Hàn lại đem hết sức lực hôn cô như mõm chó sói, hận không thể nuốt cô vào bụng, anh muốn lau sạch dơ bẩn trên môi cô…..
Người phụ nữ đáng ૮ɦếƭ này!
Môi là thuộc về anh, chỉ được thuộc về một mình anh, cho nên chỉ có thể để một mình anh hôn, chỉ có thể lưu lại dấu vết của một người….Nhưng cô dễ dàng để cho Bách Hiên chạm qua, nay lại để cho Mặc Thâm Dạ chạm qua nữa sao?
Giả thiết?
Anh không quan tâm đến cái gì mà giả thiết, chỉ cần cô có một tí ti suy nghĩ trong đầu cũng không thể.
Đột nhiên, hai bàn tay to lớn nhúng vào trong nước, bế cô từ bồn tắm ra, không hề dừng lại động tác hôn cô. Mà Tử Thất Thất cũng không hề giãy dụa, mặc cho anh ta dùng sức hôn, mặc cho anh ta ôm cô rời khòi phòng tắm.
…………………..
Phòng ngủ
Mặc Từ Hàn dừng lại ở phía cuối giường, hai tay dùng sức ném Tử Thất Thất lên giường, trong nháy mắt nước trên người cô thấm ướt xuống ra.
Quả nhiên, cuối cùng vẫn là như thế!
Bất kể anh ta tức giận hay không đến cuối cùng vẫn làm chuyện này
Tử Thất Thất bình thản, hai mắt nhìn xuống cuối giường. Mặc Tử Hàn nhanh chóng *** sơ mi trên người ra rồi đến tháo xuống thắt lưng bên hông, nhìn anh ta kéo *** tây, *** tây ra, chiếc *** hình tam giác còn lại cuối cùng cũng không tránh khỏi vận mệnh bị tháo xuống
Mặc Tử Hàn *** tức giận đè lên cơ thể của cô, lạnh lùng mở miệng chất vấn lần cuối cùng: “ Nói, rốt cuộc là hắn đã chạm đến nơi nào, hắn dẫn cô đi đâu? Hắn đã nói cái gì với cô?”
“………” Tứ Thất Thất im lặng, bình tĩnh nhìn khuôn mặt hiện lên sự tức giận.
“Cô gái đáng ૮ɦếƭ!” Mặc Tử Hàn nâng một chân cô lên, để thứ trong nháy mắt đã nhô cao của mình ở cửa của cô, gầm nhẹ ra lệnh: “ Cô thề cho tôi……Thề về sau sẽ không bao giờ nhìn đến hắn nữa, thề về sau sẽ không nói chuyện với hắn một câu, không để hắn chạm vào người cô một lần.!”
“……………..” Tử Thất Thất im lặng như cũ, mím môi thật chặt, máu chảy ra, không nói lời nào.
“Nói cho tôi!” Mặc Tử Hàn giận dữ rống
“……….” Tử Thất Thất nhắm hai mắt lại
Mặc Tử Hàn rốt cuộc đã bùng nổ, tức giận lúc nãy còn ít bây giờ lại bùng phát lên.
“Cô gái đáng ૮ɦếƭ - đáng ૮ɦếƭ……đáng ૮ɦếƭ!” Anh gầm lên mắng, không hề có khúc ***, đột ngột động thân, trực tiếp tiến vào trong cơ thể cô.
“Đừng…..” Tử Thất Thất cắn chặt môi dưới, đau đớn nhíu chặt lông mày, không để cho bản thân kêu lên thành tiếng.
Mặc Tử Hàn mạnh mẽ tiếng vào trong cơ thể cô, nháy mắt cảm nhận được sự khít khao, anh không hề có bất kì dấu hiệu nào muốn dừng lại, cứng rắn ra vào ở trong thân thể cô, mỗi một cái đều dùng sức rút ra rồi tiến thẳng vào, ở trong cô ra vào mạnh bạo, trút hết phẫn nộ của chính mình cũng như trừng phạt lá gan dám làm bậy của cô.
“A….A…….A………A”
Tử Thất Thất cuối cùng vẫn không chịu được sự K**h th**h mãnh liệt, anh ta giống như cố ý mỗi lần tiến vào đều ***ng vào chỗ mẫn cảm nhất, cố ý không để cho thân thể của cô kiềm chế được, cố ý muốn cho cô phát ra những tiếng xấu hổ, sau đó đợi cô cầu xin anh ta……
“Cô thề đi, nói cả đời này chỉ thuộc về tôi,…… chỉ thuộc về tôi” Anh gào thét, động tác Dưới *** càng thêm kịch liệt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc