Cậu ơi làm gà bông của tớ nhé - Chương 07

Tác giả: ByB

Tóc xinh
Tối hôm đó về nhà, dối lòng là mọi chuyện sẽ ổn thôi mà, nhưng vẫn mãi lo lắng về cái tin nhắn đó. Chả thể yên lòng được. Tại sao Yến lại nhắn tin cho bạn kia, hay là bạn đó nhắn tin trước, hay đó bạn đó vẫn còn thích Yến. Chắc chắn là thế rồi, có lẽ nó đang muốn quay lại với Yến, rõ ràng là biết Yến đã có bạn trai rồi sao vẫn nhắn tin sau lưng như vậy. Yến đã lưu tên nó là “người lạ” đã muốn quên nó thế cơ mà. Thằng này muốn phá hoại mình hay sao ? Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy câu hỏi như vậy. Nhưng vẫn không thể trả lời được, lại chằng thế ngủ.
- Nằm nhắn tin với cậu, muốn hỏi cậu hết về chuyện hồi nãy, nhưng lại không thể. Cũng có thể tớ hiểu nhầm cậu thì sao. Cứ gặng hỏi cậu mãi như vậy như vậy thì tội nghiệp cho cậu quá. Gọi cho cậu, chả biết nói chuyện gì nữa, có lẽ vì lo lắng, có lẽ đơn giản vì chỉ muốn được nghe giọng cậu thôi. Cậu nhấc máy
- Alô, Huy ngủ không được hay sao mà gọi tớ thế ?
- Uh, tối nay trời mưa lạnh quá !
- Tớ qua cho cậu ôm nhé !
- Thôi tớ có gối ôm để ôm rồi. Ôm nó mềm hơn !
- Vậy ôm nó đi ngủ luôn đi, tạm biệt.
- Ơ ơ , cậu này người ta mới nói giỡn xíu mà đã.
- Thấy người ta nói chuyện ngọt ngào cái nổi hứng chọc phải không ?
- Đâu có đâu mà. Ôm gà bông là ấm nhất đó, gối ôm sao mà bằng được hì hì.
- Đương nhiên rồi, cậu may mắn lắm mới có con gà bông dễ thương như tớ để ôm đó.
- Thôi cậu đừng nói nữa, làm tớ thèm tối không ngủ được bây giờ .
- Thèm kệ cậu, cho thức luôn. Đáng đời ! Ai kêu lúc nào cũng chọc tớ !
- Thích thật đấy, tối rồi mà vẫn được nghe giọng cậu, vẫn được chọc cậu, vẫn được nghe tiếng cậu cười. Cứ nằm nghỉ mãi về nụ cười ấy, bỏ lại bao nhiêu lo lắng phía sau, ngủ thiếp đi lúc nào chả hay.
- Sáng mai đi học, tìm ngay thằng Thái để hỏi chuyện, vì nó, Yến, và “người lạ” kia học chung với nhau hồi cấp 2. Hỏi nhiều mà nó trả lời chả được bao nhiêu cả, mà thôi kệ nó. Nó thích Yến thì kệ nó, quan trọng là cậu cơ. Cậu dễ thương như thế, chắc chắn là có nhiều vệ tinh theo cơ mà. Thôi tớ cứ cố gắng chọc cậu vui, quan tâm và thích cậu nhiều hơn nữa thì có lẽ cậu sẽ mãi bên tớ thôi mà. Phải cố gắng hơn nữa để giành được tình cảm thật nhiều của cậu. Cố gắng !
- Hôm nay trường học có 4 tiết thôi. Hẹn cậu đi ăn kem gần trường. Chạy từ lầu 4 xuống thật nhanh, đợi cậu trước cổng.
- Cặp nặng lắm không, để tớ xách cho nhé !
- Thôi không nặng đâu, tớ xách được rồi.
- Nói nhiều, đưa đây cho tớ. Quán kem đầu đường luôn cơ mà.
- Tới rồi. Trời ơi ! Nguyên 1 đám bạn lớp của tớ ngồi ở đây hết. Kiểu này thì bể xô hẹn cậu đi ăn kem rồi. Còn gì là riêng tư nữa trời. Bây giờ chẳng lẽ lại đi về. Ngồi đây ăn chuẩn bị nghe tụi nó chọc cho quê ૮ɦếƭ luôn rồi. Tìm cái bàn xa xa tụi nó xíu cho đỡ.
- Huy ơi, mày ngồi đâu thế, qua đây mà ngồi nè !
- Ngồi đâu kệ tui, mệt mấy má quá !
- Trời ơi, tụi bây để cho người ta giây phút riêng tư “lỡn mợn” đi – Một đứa trong đám lên tiếng rồi cả bọn cười khoái chí lắm.
- Tụi nay chọc mình quanh năm suốt tháng quen rồi, chỉ tội cho Yến sợ Yến ngại mà đỏ mặt mất. Ngồi yên được một xíu tụi nó lại chọc tiếp. Nó lôi đủ chuyện ra để chọc, chém gió chảy cả kem. Nào là “ra chơi tao nhớ mày đứng với con khác mà Huy”, “hôm qua mày chở bạn XX lớp YY về nhà mà”, còn đòi khoe cho Yến coi mấy tấm hình dìm hàng lúc mình ngủ gật trong lớp nữa.
- Sao mà mấy bạn cứ chọc Huy của tớ hoài thế ! - Yến bỗng thẹn thùng lên tiếng !
- Nguyên 1 đàm ồ lên vỗ tay, như điên ấy. Cả bọn nhại lại “Huy của tớ luôn” rồi cười hí ha hí hửng. Mai tụi bây biết tay tao. Hên quá, kem ăn xong hết rồi. Thôi dzọt lẹ. Trên đường đi vào trường lại với cậu, cứ nghĩ tới cái cụm từ “Huy của tớ” mãi. Nghe sao mà nó thích thế nhỉ. Không ngờ cậu nói thế luôn ấy. Cám ơn cậu nhiều lắm nhé
- Tụi bạn tớ kỳ ghê, chọc tớ với cậu không à
- Hì gặp tớ tớ cũng chọc. Mà tớ thấy lớp cậu dễ thương ghê.
- Tụi quỷ đó mà dễ thương gì hì hì. Ủa mà tớ là của cậu hồi nào thế nhỉ ?
- Cái gì, giờ muốn là của con khác hả ? – Vừa nói vừa nhăn mặt quay qua tớ, nhéo một cái đau điếng ngay bụng
- Aaaaaaaaaa, sao mà nhéo người ta đau thế. Hu hu
- Cho nhớ đồ đáng ghét !
- Còn sớm quá nhỉ, hay cậu với tớ vào nhà thờ chơi nhé !
- Trong đó có gì mà chơi hở cậu
- Trong đó có hồ nước mát lắm, ghế đá nhiều nữa, học sinh trường mình hay vào đó chơi lắm.
- Ngồi ghế đá cạnh cậu, cậu kể bao nhiêu là chuyện. Nhưng tớ cứ mãi nhìn mái tóc cậu cơ. Xinh lắm. Tóc cậu thắt bính rồi tết ngang qua đầu. Phía sau thì dài vừa tới lưng, phía trước lâu lâu có vài lọn tóc rơi xuống che mắt cậu, cậu khẽ lấy tay vén nhẹ nhàng qua tai. Mà ngồi gần cậu như vậy nên thấy thơm lắm. Chắc sáng ai đó lại gội đầu phải không nhỉ. Ngắm mãi cũng chịu không được.
- Ê ê, đừng có chọt vô mà, người ta cột mệt lắm đó
- Thôi, đẹp thế, cho tớ chọt xíu đi
- Không chọt vào hư hết bây giờ
- Kệ tớ chọt đó
- Aaaaaaaa
- Lại nhéo tớ nữa hu hu, sao mà dữ thế này :
- Tóc đẹp người ta mới muốn sờ vào chứ bộ
- Đẹp thiệt hả ?
- Uh xinh lắm đó, thơm nữa
- Cậu thích không ?
- Thích lắm !
- Thích thì cũng ngồi đó nhé, không cho ***ng vào đâu hi hi.
- Gà bông gì mà hông cho ***ng kì quá
- Kì thế đó ! Miễn sao có người mê tui là được. À mà tớ có bài hình không gian này thầy giảng mà không hiểu, cậu chỉ cho tớ nhé ?
- Uh, cậu lấy ra đi, tớ chỉ cho
- Biết làm không đấy mà chỉ, nhìn mặt ngốc thế kia
- Sặc, sao mà không biết được !! Lấy ra đi tui chỉ cho. Không chỉ được mua kẹo đền cho
- Tưởng bài gì khó, ngay bài đầu thế này. Lại được dịp lên mặt rồi. Tí nữa tớ chỉ rồi mà làm lại không được là ký đầu cho bây giờ này. 2 điểm này chung mặt phẳng nối lại được này, giao tuyến là AB này, còn bài này thì mở rộng mặt phẳng ra nè,... hiểu chưa ngốc!
- Chỉ bài cho cậu, lâu lâu lại ngắm mái tóc của cậu 1 xíu. 1 vài cọng rũ xuống, tớ vội đưa tay vén qua tai cho cậu. Cậu mở mắt to nhìn tớ, nhoẻn miệng cười.
- Cám ơn nhé !
- Khùng, thế mà cũng cám ơn
Ngồi trong sân nhà thờ, 2 đứa vừa học bài vừa cười đùa, quên đi cả thời gian. Cứ thế những cơn gió nhẹ lay động những cành cây, như muốn cùng tiếng cười của 2 đứa phá vỡ buổi trưa tĩnh lặng và oi bức. Phía trước những con cá vui đùa đớp bong bóng trên mặt hồ. Bên cạnh một con gà bông xinh xắn đang đựa vào vai mình...
Băng đô chưa tặng.
Bữa nay lúc nào trước khi đi ngủ cũng phải đều nghĩ tới 1 ai đó thì mới ngủ ngon được. Cứ muốn được nghe giọng cậu trước khi ngủ cơ, cứ muốn được 1 tin nhắn chúc ngủ ngon với những lời ngọt ngào có cánh từ cậu thì mới chịu đi ngủ. Tối nay nằm nhớ về mái tóc của cậu. Cứ thích được mân mê nó mãi, mượt ơi là mượt. Nhớ tới mỗi lần cậu cuối xuống viết bài, 1 vài lọn tóc lại nhẹ nhàng rơi xuống che mắt cậu, mặc dù cậu cứ vén qua tai hoài cơ.
- À hay tặng cậu một chiếc băng đô để cậu cài tóc nhỉ. Đúng rồi ! Cậu mà đeo băng đô lên thì sẽ xinh lắm cho mà xem. Một chiếc băng đô có cái nơ màu cam – màu ai đó rất thích. Tưởng tượng cậu sẽ xinh xắn thế nào khi cài chiếc băng đô mà tớ tặng nhí. Nằm trên giường mà cứ cười mãi. Thôi ngủ đi, băng đô thì để mai tính Huy ơi.
- Bước vào 1 shop bán đồ cột tóc nơ, vòng đeo tay, thú bông,... nói chung là tất cả những thích mà tụi con gái hay dùng :
- Chị ơi, cho em xem mấy cái băng đô với !
- Em mua tặng bạn hả
- Không em mua em đeo đấy
Chị bán hàng há hốc nhìn mình :
- Hả ?
- Nghĩ sao dzậy má, em giỡn, em mua tặng bạn đó !
- Hì hì đây nè em lựa đi
- Cái nào đây nhỉ, em không biết lựa đồ cho con gái chị ơi !
- Bạn em tóc dài hay ngắn thế ?
- Dài chị, tóc bạn ấy đẹp lắm
- Lựa mấy cái này nè em
- Chị lấy cho em cái có cái nơ cam đi, cái đó dễ thương nè. Gói lại trong hộp cho em với !
- Của em đây !
- Cám ơn chị, chiều nay em tặng bạn đó nè
- Chắc là “bạn đặc biệt” rồi chứ gì, chúc em may mắn nha !
- Có được cái băng đô rồi, hí ha hí hửng vào lớp. Ông thầy dạy Anh giảng bài siêu buồn ngủ, không hổ danh là “tiến sĩ gây mê” bao nhiêu năm nay. Ngồi học mà cứ nghĩ đâu đâu. Chiều nay tặng băng đô cho cậu kiểu gì đây nhỉ. Làm cậu bất ngở hả ta ? Lén bỏ vào cặp cậu, để cậu về nhà ngạc nhiên hả. Cũng hay nhưng mà như thế thì không được nhìn gương mặt của cậu xem cậu có thích hay không. Hay là lén bỏ vào hộc bàn cậu nhỉ. Vừa bất ngờ vừa có thế quay xuống xem được cậu như thế nào... Làm gì bây giờ ta
- Ngồi nghĩ mãi cũng ra được 1 kịch bản đẹp nhất. Đợi lúc ra về, hẹn cậu lên lầu 4 chỗ tìm ***g đèn hôm bữa, lên đó để tụi bạn khỏi thấy mà phá hỏng kế hoạch của mình. Tớ sẽ nói có 1 bất ngờ cho cậu tò mò đi theo. Rồi tớ sẽ nói cậu nhắm mắt lại, nhẹ nhàng cài chiếc băng đô xinh xắn lên mái tóc của cậu, ôm cậu thật chặt và nói nhỏ vào tai cậu.
- Yến ơi, tớ tặng cậu cái băng đô này nè. Cậu đeo vào dễ thương lắm đó. Cậu đeo mỗi ngày cho tớ ngắm nhé !
- Cậu sẽ bất ngờ và thích lắm cho mà xem. Có khi cậu vui quá hôn lên má tớ 1 cái nữa chứ . Có thể lắm chứ ! Ngồi chống cằm cưởm mỉm một mình :
- Em kia, học không tập trung, ngồi cười cái gì đấy
- Dạ đâu có đâu thầy !
- Gì mà cười một mình như khùng thế kia, lo tập trung nghe tôi giảng đi
- Dạ dạ
- Cả bọn cười ầm lên. Kệ khùng rồi đấy, khùng cùng được. Khùng kiểu như thế này thì cũng cam lòng. Thôi tập trung lại đi, không ăn con big zero nữa bây giờ. Chiều ơi tới mau lên !
- Thấy cậu kia rồi, cái cặp treo lủng lẳng con gà bông của tớ tặng. Cậu quý nó lắm. Có lần tính giấu nó đi để cho cậu hoảng, rồ giả bộ giận cậu vì làm mất cho cậu năn nỉ chơi. Thế mà đang tháo ra thì cậu tới. Sặc ! Sao mà xui thế, lúc đó còn bị giận ngược chứ. Không sao, tớ còn đủ trò để chọc cậu cơ mà.
- Yến ơi, tí nữa cuối giờ ở lại với tớ xíu nhé !
- Gì vậy cậu, có gì hả
- Hi có bất ngờ này cho cậu
- Hôn trộm người ta nữa phải không
- Đâu có đâu, bất ngờ thiệt mà, nhớ đợi tớ nha !
- Đang học mà nôn lắm chứ, bông nhiên một cơn mưa ào tới. Sài Gòn mùa này, mưa nắng thất thường thật. Kiểu này chút nữa cậu về thì sẽ bị ướt cho xem. Cậu con gái mỏng manh thế dễ cảm lạnh lắm. Mưa ơi tạnh đi ! Để cậu khỏi ướt. Cậu mà cảm lạnh rồi thì ai chơi với tớ đây, ai đi học cho tớ giựt tóc, ai đi học cho tớ ký đầu, ai đi học cho tóc chọc mỗi ngày bây giờ.
- Trời vẫn tiếp tục mưa không dừng, nhiều lúc chỉ còn mưa lâm thâm rồi lại ào ào trút nước. Hết giờ, mọi người ai cũng nhanh chân đi về tranh thủ lúc mưa ngớt được 1 xíu. Cậu cũng thế, ùa theo dòng người đi theo mà quên mất tớ hẹn với cậu. Vội chạy theo thì cậu xuống tầng trệt mất rồi :
- H ơi về nhanh nhanh cả trời mưa to lại bây giờ (hôm nay tớ được chở cậu về nhà)
- Đợi xíu nó tạnh hẳn rồi về !
- Hông dám tạnh đâu, nó mưa hoài luôn đó.
- Mà nãy tớ nói cậu đợi tớ 1 xíu mà, lại quên luôn rồi.
- À ૮ɦếƭ tớ quên, tại mưa to quá tớ sợ về không kịp !
- Ghét quá đi, giờ xuống nhanh nó vẫn mưa thế thôi. Nói đợi tớ 1 xíu thôi mà !
- Mà chuyện gì vậy cậu, nói giờ hông được hả
- Sao mà được, chuyện quan trọng của tớ, đây đông người như vậy.
- Chuyện gì mà đông người lại làm không được, mờ ám “fải hông” ?
- Sao nghĩ xấu tớ thế !
- Chứ cậu định làm gì, lại hôn trộm tớ nữa cho mà xem !
- Chả muốn lộ kế hoạch bất ngờ của mình. Thôi kệ cứ ừ đại để lừa cậu vậy, có khi lần sau cậu còn bất ngờ hơn.
- Uh ! Cứ cho là tớ muốn hôn trộm đi được hơm
- Cứ cho gì nữa. Đúng thế rồi còn gì nữa. Trúng tim đen rồi nè !
- Ngốc ơi là ngốc, bị tớ làm bất ngờ đỏ mặt 2 lần rồi nên bây giờ đề phòng hả trời. Hôn ý nghĩa thế kia đâu thể phí phạm mà ngày nào cũng ... được. Nụ hôn tớ muốn để dành vào những lúc ngọt ngào nhất cơ !
- Ghét cậu ghê, nhưng hôm nay nhất định tớ phải làm được cơ.
- Thôi bây giờ sao đi lên trên được, trễ thế rồi, Huy ơi về đi về đi mà !
- Vừa nói cậu vừa cầm 2 tay lên níu tay áo của tớ kéo qua kéo về. Mặt cậu thì nũng nịu – cái vẻ mặt mà cậu chuyên dùng khi năn nỉ tớ. Còn nói thêm cái giọng ngọt ơi là ngọt nữa chứ. Đúng là chả thể kiềm lòng được :
- Uhm, thôi mình về đi, để tớ chở cậu về
- Cám ơn Huy nha, thứ 5 tớ sẽ đền gấp đôi cho cậu mà
- Nhớ đó nha (không biết có nhớ thật không đây)
- Chở cậu về, ngồi sau mà cứ không chịu trùm áo mưa. Lo mà trùm vào đi kìa
- Trùm vào không thấy đường gì hết cậu ơi, tớ muốn nhìn đường xung quanh cơ
- Sao bướng bỉnh ghê thế, lỡ bệnh thì sao
- Bướng bỉnh như thế đó, rồi cậu có iu tớ không ?
- Ơ thì.... có ( sao mà lựa đúng câu hỏi làm tớ ngọng luôn thế này)
- Hì hì vậy là được rồi, bữa nay bướng bỉnh nhiều hơn nữa
- Trùm vào đi ngốc, mấy người mà cảm lạnh là tui nghỉ chơi luôn đó !
- Về đến nhà, cậu vẫn còn sợ tớ giận chuyện hồi nãy nên vội nhắn tin ngay :
- H ơi, tớ xin lỗi chuyện nãy nhé, nhất định thứ 3 tới tớ sẽ đợi cậu mà !
- Không được quên đâu đó, hôm nay tớ có chuyện quan trọng thế mà !
- Hì hì tớ biết rồi, lâu lâu hôn một lần nó mới thú vị chứ
- Đồ ngốc ngủ sớm đi !
- Vẫn còn tưởng mình muốn hôn sao trời. Cậu ngây thơ đến nỗi “dễ ghét” một cách đáng iu như vậy sao ? Hôm nay là thứ 7, thế là phải đợi thêm 3 ngày nữa mới trao được cái băng đô cho cậu rồi. Hu hu tiếc thật đó. Ba ngày sẽ dài lắm cho mà xem. Hôm nay mong chờ nhất giây phút như thế mà nó lại không tới. Băng đô ơi, thứ 3 mày sẽ được cài lên mái tóc xinh xắn của Yến rồi, sẽ không phải nằm trong chiếc hộp này nữa đâu. Mày giúp tao làm Yến vui nhé!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay