Cá Cược Nhé ! Anh Sẽ Phải Yêu Em ! - Chương 14

Tác giả: Zu

Tôi muốn là người đàn ông của đời em.
Trời đã sáng, từng ánh nắng xuyên qua các tán lá nhuộm sắc vạn vật. Trên giường nó đang nằm cuộn tròn trong chăn, 2 má phúng phính cứ dụi dụi đi dụi lại. Mà....dụi ở đâu nhỉ? Trên *** hắn đấy. Hình như nó đã quên đàn ông là sinh vật nguy hiểm thế nào rồi.(=.=)
Hắn quay người sang, luồn tay qua eo nó kéo sát thân hình kia vào người mình và....ngủ tiếp. Từng hơi thở nóng ấm của nó phả vào cổ hắn khiến cho đôi mắt nâu kia không thể yên được.
- Ưm....ưm....- Nó khẽ cựa quây khi có cái gì đó nhột nhột ở cổ. Hé đôi mắt cừu lười ra nó thấy trước mặt là vật gì đó màu đen đen. Cái gì đây? Thế là nó liều lĩnh dám dự dựt mấy cái. - Em làm gì vậy?
Đôi lông mày hắn nhăn lại, sống mũi cọ qua cổ nó khiến cho Mai Anh giật mình, đôi mắt đã mở to hết cỡ. \'\'Thế hệ trẻ gì đây?Mình và hắn ngủ cùng nhau sao????\'\'
Hắn định cứ thế mà đánh tiếp giấc ngủ chưa trọn vẹn thì có một bàn chân tặng một cú vào bụng hắn khiến cho thân hình kia bay từ đầu phòng đến cuối tường.(^^)
- AAAAAAAAAA!!!!!!!!
- Em làm cái gì vậy?- Hắn lồm cồm bò dậy, nhìn nó bằng đôi mắt sắc lạnh từ ngoài trong trong từ trên xuống dưới. Đang ngủ ngon thì bị đá vào tường ai mà không tức cho được. Cũng may là nó đá vào bụng chứ không phải là.....(ặc ặc)
Tôi muốn là người đàn ông của đời em.
Trời đã sáng, từng ánh nắng xuyên qua các tán lá nhuộm sắc vạn vật. Trên giường nó đang nằm cuộn tròn trong chăn, 2 má phúng phính cứ dụi dụi đi dụi lại. Mà....dụi ở đâu nhỉ? Trên *** hắn đấy. Hình như nó đã quên đàn ông là sinh vật nguy hiểm thế nào rồi.(=.=) Hắn quay người sang, luồn tay qua eo nó kéo sát thân hình kia vào người mình và....ngủ tiếp. Từng hơi thở nóng ấm của nó phả vào cổ hắn khiến cho đôi mắt nâu kia không thể yên được.
- Ưm....ưm....- Nó khẽ cựa quây khi có cái gì đó nhột nhột ở cổ. Hé đôi mắt cừu lười ra nó thấy trước mặt là vật gì đó màu đen đen. Cái gì đây? Thế là nó liều lĩnh dám dự dựt mấy cái.
- Em làm gì vậy?
Đôi lông mày hắn nhăn lại, sống mũi cọ qua cổ nó khiến cho Mai Anh giật mình, đôi mắt đã mở to hết cỡ. \'\'Thế hệ trẻ gì đây?Mình và hắn ngủ cùng nhau sao????\'\'
Hắn định cứ thế mà đánh tiếp giấc ngủ chưa trọn vẹn thì có một bàn chân tặng một cú vào bụng hắn khiến cho thân hình kia bay từ đầu phòng đến cuối tường.(^^)
- AAAAAAAAAA!!!!!!!!
- Em làm cái gì vậy?- Hắn lồm cồm bò dậy, nhìn nó bằng đôi mắt sắc lạnh từ ngoài trong trong từ trên xuống dưới. Đang ngủ ngon thì bị đá vào tường ai mà không tức cho được. Cũng may là nó đá vào bụng chứ không phải là.....(ặc ặc)
Nó liền nhào đến vồ hắn, hai tay P0'p cổ mà gằn giọng.
- Tên khốn kia! Trả lại sự trong trắng cho tôi! Trả lại cho tôi mauuuuuuuuuuuuu! - Em...bình tĩnh cái nào..! Anh muốn lắm nhưng có làm gì được em đâu- Hắn cố gắng nói vài chữ trong tình trạng nghẹt thở sắp ૮ɦếƭ đến nơi.
Nó đã lới tay rộng ra một chút, nhưng vẫn dùng chất giọng giang hồ còn phải kính nể của mình. Hanứ nói gì cơ? Muốn lắm nhưng mà không làm gì được. Hứ! Cái loại lưu minh như hắn mà có thứ muốn không đạt được á, dog nó *** tin hơn nó có phải là dog đâu. Nó là động vật cao cấp hơn dog nhé.
.............
.................
Hai phút im lặng. Giờ thì nó mới giật mình buông tay ra. Hắn ôm cổ ho sặc sụa, khôn mặt trở nên đỏ như quả gấc. \'\'Con gái con đứa mà như ...c-hó đẻ!\'\'(=.=)
Bà con cô bác chú dì ơi! Cho nó hỏi nó vừa làm gì ý nhỉ? Nó vừa P0'p cổ một tên máu lạnh *** không ghê tay sao? Mặc dù nó chưa từng thấy hắn *** bao giờ nhưng nhìn cái bản mặt kia là biết rõ rồi. Thế bây giờ số mệnh nó sẽ thế nào????Bị băm ra hàng vạn mảnh? Oh no! Bị cho vào nồi nhung! Không!!!!!!!
Theo bản năng được thừa hưởng gen của vận động viên điền kinh chưa kịp để hắn có thể cầm dao chém giết thì nó đã hạ cánh an toàn trên hành lang khách sạn và dồn hết xăng để bay trên mặt đất. Chúng ta muốn sống thì chúng ta phải chạy. Có ૮ɦếƭ cũng không dừng! Tuyệt đối không! Let\'s runnnnnnn. Nhưng mọi thứ thì vẫn yên bình, hắn như con nai tơ (có thể là \'\'hàng giả\'\') trong phòng nhìn theo nó. Giờ mới đưa tay lên vuốt *** chấn an, từng nhịp thở cũng đều hơn.
- Phù! Phù! Là người. Là người. Không phải người ngoài hành tinh. Mà người ngoài hành tinh cũng là người mà? Thôi bỏ đi!
Hắn đứng dậy, nhìn chiếc dồng hồ trên mặt bàn. Đôi mắt nâu sẫm lại.
- Ngày thứ hai..!
Với tay lấy chiếc điện thoại trên bàn, hắn bấm số rồi chờ điện thoại. Lập tức đầu dây bên kia có tín hiệu ngay, cứ như để hắn chờ hai hay ba giây là bị kill liền vậy. Nói mới biết uy lực của hắn mạnh mẽ dã man tàn bạo như thế nào.(haizzz)
- Cậu chủ có việc gì dặn dò ạ?
- Tôi muốn hỏi cậu một điều.
- Dạ! Cậu chủ cứ hỏi đi ạ! Em sẽ thành thật trả lời không dám gian dối nửa lời.
- Tôi là Thần ૮ɦếƭ hay sao mà cậu phải sợ hãi thế?- Hắn hơi nhíu mày, bình thường mình cũng hiền lắm chứ bộ sao bọn này sợ mình đen đét vậy? - Ơ dạ...Em xin lỗi ạ.- Tên đàn em kia vuốt mồ hôi chảy trên trán, cậu chủ hôm nay làm sao vậy?
- Cậu có làm gì sai đâu mà phải xin lỗi?
- Vậy....em xin lỗi vì đã xin lỗi ạ!
- ....*sock*>\'\'
Hắn hít một hơi thật sâu đẻ giảm sự ức chế trong người xuống. Đúng là cái lũ này tuân thủ quy tắc thấy ơn mà.
- Nếu người con gaí cậu yêu chạy ra ngoài thì cậu làm thế nào?
Đầu bên kia im lặng không tiếng trả lời. Nói đúng hơn là tên đàn em đó đang bị đóng băng vì sock cực độ. Mọi lần cậu chủ chỉ gọi điện kiếm đồ chơi thôi mà hôm nay lại đi hỏi cái câu giời ơi đất hỡi ấy có khi nào....hai dây chập một rồi không?
Còn hắn vẫn vô tư chờ câu trả lời từ phía bên kia. Đơn giản là hắn chưa có tý kinh nghiệm nào về tình yêu nên mới phải hỏi, người ta nói không biết phải hỏi còn gì.
- NàY! Cậu còn ở đó không thế?- Hắn đã hơi bực tức, lúc cần thực thi mệnh lệnh thì không. Đúng là một lũ chẳng được tích sự gì. - À dạ! Nếu...nếu là em thì em sẽ đi tìm cô ấy ạ!
- Tìm ở đâu?
- Ơ..! Thì em sẽ tìm những nơi cô ấy thường đến.
- Con gái thường đến đâu?
- Dạ..Tùy trường hợp thôi ạ.
- Tôi đang ở biển thì cô ấy có thể đi đâu?
- Chắc là...Cậu chủ thử ra bờ biển tìm xem.
- Ừ.
Hắn dập máy rồi chạy ra ngoài tìm nó. Mới thấy người như hắn \'\'bạn gái\'\' bỏ đi gần thế kỉ, gọi điện cho người thân rồi mới lật đật đi tìm. Đàn ông kiểu này...chắc chắn....trăm phần trăm...nghìn phần nghìn...gái bâu như ruồi.(^^)
Nó thở phào ngồi trên bờ cát. Giờ vẫn còn sớm, chắc tầm năm giờ gì gì đó nên bãi biển hơi vắng. Chỉ có tiếng sóng vỗ rì rào cùng nhưng tia nắng chải đều lên mặt nước trong vắt. Bình minh lên- một khởi đầu mới.
Gió thổi mơn man làn da trắng mịn của nó. Phía cuối chân trời, hình bóng anh hiện ra và mờ dần theo ánh nắng. \'\'Tách!\'\'
Một giọt nước mắt chảy xuống. Nhưng lần này nó không cảm thấy nghẹn thở nữa. Có lẽ nó phải chấp nhận sự thật và quên anh đi. Quên đi tất cả. Mọi thứ liền quan đến họ......
- Này!
Nó giật mình vội lau nước mắt. Quay người lại thì đôi chân đã bắt đầu run run. Là..hắn? Liếc bàn tay hắn không mang gì thì nó yên tâm một nửa, thở phào nhẹ nhõm. Không dao không Pu'a, chắc cũng nhẹ nhẹ thôi.
Vừa ngẩng đầu lên nó đã thấy hắn đứng sừng sững trước mặt. Ặc tên naỳ luyện khinh công gì mà ác dữ vậy? Đi không có tiếng động. Ác thiệt ha! Theo phản xạ tự nhiên, nó lùi lại vài bước, người run bần bật. Đên khi hắn giơ tay lên thì nó ôm đầu hét toáng lên.
- Anh..Anh muốn gì???????????
Đôi mắt nó nhắm tịt lại chờ những đòn phản công cực kì thâm hậu. Ể? Sao không thấy gì thế này? Không lẽ bị hắn cho một chưởng đến bay xuống phủ Diêm Vương rồi sao?Oh My God! Con chưa muốn thế đâu. Ba mẹ ơi, huhu... Nhưng quái lại nhỉ, sao thấy ấm ấm. Nó gan dạ mở một măt ra thì suýt rớt tim. Hắn...đang ôm nó.
- Cái anh muốn à? Anh muốn là người đang ông của đời em!
Giọng nói trầm trầm, có chút mê hoặc vang lên cùng tiếng gió nhè nhẹ và tiếng sóng rì rào như một bản nhạc du dương rót vào tai người.
Nhưng..
Với nó...
Đó là....
Tiéng sét ngang tai!!!!!!!!
Hắn nói thế nghĩa là sao??????
Theo dõi page để cập nhật truyện hay