Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài - Chương 244

Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y

Hôn sớm
Hắn khẽ mỉm cười, lộ ra hứng thú thần sắc “Anh cũng chưa tắm rửa, vậy mình cùng đi.” * aaaaaaa anh siêu dễ thương >< *
“Không cần, không cần, tôi quen tắm một mình rồi.” Nàng vội vọt vào phòng tắm, cuống quít đóng cửa lại, còn không yên tâm mà khóa chặt cửa.
Tắm nước ấm sạch sẽ, mặc ngủ khi nãy vội vàng lấy bừa trong tủ, đứng ở trước gương nhìn chính mình, nàng dở khóc dở cười, cái này màu trắng rất trong suốt, hơn nữa là váy hai dây trễ иgự¢, liều mạng kéo kéo cho áo cao lên, vẫn là không thể che trụ được khe иgự¢ hấp dẫn thật sâu.
Không được, cái áo ngủ này không thể mặc, nàng bản năng định cởi ra, nhưng là không mặc cái này chính mình chẳng phải là Tʀầռ tʀʊồռɢ đi ra ngoài sao? Nàng nhẹ nhàng đi đến phía sau cửa, nghiêng đầu nghe động tĩnh bên ngoài.
Nghe xong một hồi bên ngoài phòng ngủ một chút động tĩnh đều không có, nàng mở cửa phòng tắm, nhìn quanh một cái, hắn thật sự không ở phòng ngủ.
Nàng rón ra rón rén chạy ra, mở tủ quần áo, muốn tìm một cái áo ngủ khác mặc vào. Kết quả làm nàng có chút căm tức, chỗ áo ngủ này cùng cái trên người nàng không có sai biệt, đều là khêu gợi đơn bạc vải dệt, có mặc cũng chẳng khác gì không mặc.
Đáng giận, nhất định là hắn cố ý an bài. Nàng căm giận, nghĩ đến chính mình có vài cái áo ngủ đặt ở hành lý, hiện tại đi ra ngoài có thể hay không sẽ ᴆụng phải hắn………
Nàng đang do dự , phòng không hề báo động bị mở ra , hắn cao lớn thân ảnh mặc đồ ngủ đi đến, tóc còn nhỏ nước, xem ra là chạy đến phòng tắm trong phòng khách tắm.
Nhìn đến nàng mặc đồ ngủ trong suốt trong phòng, hắn híp mắt nhìn, một độ ấm bí hiểm theo con mắt xẹt ra, nàng theo ánh mắt hắn nhìn về phía chính mình, áo ngủ trễ иgự¢ cơ bản không thể che nổi bộ иgự¢ đẫy đà non mịn, lộ ra khe иgự¢ thật sâu.
Nàng không khỏi hít thở không thông, hai tay vội vàng che trước иgự¢, kêu sợ hãi một tiếng, nhanh chóng xoay người sang chỗ khác. Ánh mắt bối rối ở phòng ngủ tìm tòi, chỉ cần nhớ đến tối qua hắn vô tiết chế đòi lấy, một loại khủng hoảng thật sâu ςướק lấy lòng của nàng.
Nàng đi nhanh như chạy, ai biết hắn so với nàng nhanh hơn từng bước, một chút ngăn trước mặt nàng.
“Tôi…… Tôi muốn ngủ, sáng, sáng ngày mai còn đi làm……” Nàng bối rối không biết như thế nào cho phải, thật vất vả tích góp từng tí một bình tĩnh cố dập tắt lửa nóng trong ánh mắt trước mặt.
Một tiếng cười nhẹ từ đỉnh đầu bay tới, đôi tay đặt ở eo nàng nhẹ nhàng vuốt ve trơn bóng đường cong, lập tức nhét một cái khăn mặt vào tay nàng. “Giúp anh lau tóc.”
Nàng hơi hơi tim đập mạnh và loạn nhịp, ngẩng đầu nhìn hắn chậm rãi đi đến mép giường ngồi, nàng hung hăng cắn môi, kí ức ùa về, lần đó cũng là như vậy, hắn gọi nàng giúp hắn lau tóc, sau đó giữ lấy nàng, lúc nàng đang mệt ngủ, hắn không lưu tình chút nào đá nàng xuống giường.
Qua hơn mười giây, hắn chưa thấy nàng đến, quay sang nhìn nàng, nàng kinh ngạc một chút, vội dời bước đi qua, mặc như vậy trong suốt áo ngủ đứng ở bên cạnh người hắn, lại cảm thấy không ổn, nàng trèo lên giường, ngồi phía sau lau tóc cho hắn.
Không khí có chút quái dị, nàng ngay cả hô hấp tựa hồ đều thật cẩn thận, nàng nói cho chính mình phải nhẫn nại, muốn ba ngày sau toàn thân trở ra, hiện tại duy nhất cần phải làm là làm cho hắn chậm rãi thôi cảnh giác.
“Lau tốt lắm.” Nàng giao cho hắn khăn mặt, giống như con nai con sợ hãi trèo xuống giường, cũng may hắn đưa lưng về phía nàng, nếu không sẽ nhìn thấy hết thảy rồi.
Hắn ném khăn mặt sang một bên, ngược lại nằm đến trên giường, quay đầu lãnh đạm liếc nàng một cái “Ngủ đi, ngày mai em còn muốn đi làm, không phải sao?”
Nàng hai tay che lấy иgự¢, nhìn chằm chằm cái giường lớn, nuốt nước miếng, làm sao bây giờ? Hiện tại nếu không nghe hắn, người này khẳng định sẽ phát hỏa, kế hoạch của chính mình chẳng phải sẽ hỏng bét sao……..
Nghe khẩu khí hắn dường như không tính làm gì mình, nàng chậm rãi xốc chăn lên, rất nhanh chui vào, sợ hãi ở mép giường nằm xuống.
“Cách xa anh như vậy làm gì?” Hắn dài cánh tay vòng lấy eo nhỏ của nàng, một chút kéo vào trong lòng hắn.
Hắn muốn làm gì? Thân thể nháy mắt vang lên cảnh báo, cả người cứng ngắc. Nàng vẫn không nhúc nhích giống như con tôm cuộn mình ở trong lòng hắn, nàng biết rõ động đậy một chút không chừng sẽ kích thích đại hỏa.
“Yên tâm, tối hôm qua em đã cho anh ăn no rồi, mấy ngày tới anh sẽ cho em nghỉ ngơi thật tốt, sẽ không làm gì em.” Hắn khàn khàn tiếng nói mang theo chút mềm nhẹ thương tiếc.
Nàng cảm giác được hắn gục mặt vào gáy nàng, một cái hôn ấm áp đáp trên da thịt, một tiếng thở dài rất nhỏ bên tai “Thực hoài nghi em ở trong lòng tôi như thế này có phải là thật hay không ……”
Nàng không hiểu được ý tứ của hắn, chỉ biết là hắn sẽ không nhìn thấy mặt mình, nhắm mắt lại, vẫn là nhịn không được bất an, bên tai là lực tim đập cường hữu của hắn, nàng nhất thời đáy lòng chảy xuôi một loại vi diệu rung động.
Nàng hãy còn đắm chìm trong cảm xúc của mình, lại giật mình phát hiện khuôn иgự¢ của hắn đã thở đều đều, hắn đã ngủ. Mỗi lần hắn ôm nàng, thật sự có thể ngủ rất nhanh. Xem ra nàng thật sự không thể không bắt đầu tin tưởng lời hắn nói “Chỉ cần nằm ở bên người nàng hắn có thể ngủ”.
Ngày hôm sau tỉnh lại, nàng là vì không thở nổi mà bừng tỉnh, một cái gì đó mềm mại gắt gao truy đuổi cái lưỡi thơm tho của nàng, nàng biết chính mình bị hôn trộm.
Nàng ở trong lòng hắn khẽ giãy dụa, mặt đỏ lên, nàng sắp không thở nổi nữa, rốt cục hắn tựa hồ là thấy được nàng khó chịu, chậm rãi luyến tiếc buông nàng ra.
Nàng từng ngụm từng ngụm hít thở, cảm giác như được sống lại, đúng lúc này hắn lại tiến mặt đến gần, hôn nhẹ trên môi nàng “Sớm! Thích nụ hôn sớm này không?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc