Bé Ngốc! - Chương 19

Tác giả: shanyng0

Đây đúng là 1 câu chuyện có thật của Phú Thiên nhưng để thể hiện đc vở kịch này là cả 1 vấn đề nan giải. Vở kịch kết thúc, ko có tiếng vỗ tay, ko có tiếng khóc, mọi ng đều nở 1 nụ cười thoả mãn, giống với nụ cười của 2 nhân vật chính. Nó cười nhìn Phong rồi vỗ tay lớp “Clap…clap…” Tiếng vỗ tay của nó khiến mọi ng bừng tỉnh rồi tiếng vỗ tay như sấm dậy vang động cả 1 khung trời. Phong cười sáng lạn cùng với những ng bạn của mình cúi đầu chào rồi lui về phía sau chờ kết quả của ban giám khảo. Nó ngó về phía ban giám khảo thì mới biết. Giám khảo là những Hiệu trưởng của gần 10 trg cấp 2 và 3 ở khu vực này. Nó thấy Hiệu trưởng trg nó đang ngồi cười thoả mãn. “Lẽ nào, phần thưởng kia là do Hiệu trưởng mang tới?”-1 ý nghĩ lướt qua đầu nó nhưng nó cũng lắc đầu ko nói nữa.
“Mọi ng thấy các phần thi vừa rồi như thế nào ạ?”-MC nam thực hiện nhiệm vụ điều khiển sân khấu của mình. “Mọi ng thấy có hay ko ạ?”
“HAY”-Tiếng mọi ng đồng thanh như sấm rền bên tai.
MC nữ cười 1 tiếng rồi nhẹ nhàng “Sau đây là phần điểm của ban giám khảo”
Tấm bảng điểm điện tử hiện lên từng con số. Đứng 1 là khối 9, đứng 2 là khối 6 đứng 3 và 4 là khối 8 và 7. Mọi ng cũng có vẻ đồng tình với kết quả này. Mọi ng đều háo hức chờ phần thi tiếp theo
“Và tiếp theo là phần thi thứ 2, Học tập. Trong phần thi này, các thí sinh đều phải thể hiện vốn hiểu biết của mình về tất cả các sự tích về ngày Trung thu, các tập tục trong ngày Trung thu,…Tóm lại, các bạn sẽ phải trả lời tất cả các câu hỏi về ngày Trung thu từ ban giám khảo. Mỗi 1 giám khảo sẽ có 1 câu hỏi giành cho các bạn”
10 vị giám khảo, vậy là 10 câu hỏi. Mỗi nhóm có 10 ng, tính ra thì mỗi ng trả lời 1 câu cũng ko phải khó. Hơn nữa các giám khảo thường thì sẽ chỉ hỏi những câu đơn giản mà thôi. Khối 9 đứng thứ nhất nên sẽ là ng bắt đầu đầu tiên ở phần 2. Cả 10 ng sau khi tẩy trang sạch sẽ đều lên sân khấu đứng thành 1 hàng ngang. Phong vẫn đứng ở trong giữa, vẻ mặt cười cười nhìn nó nháy nháy mắt. Nó cười lắc đầu với Phong rồi chờ những câu hỏi đc đặt ra
“Câu thứ nhất giành cho khối 9. Trong ngày Trung thu, trẻ em có thể làm gì?”-MC sau khi lấy đc 10 câu hỏi thì đứng 1 bên hỏi.
Phong là ng cầm micro nên tất nhiên, cậu sẽ là ng trả lời.
“Ở Việt Nam, Trong ngày Trung thu, trẻ em có thể rước đèn, phá cỗ và chơi trăng. Nhưng ở 1 số nc phương Đôn
g khác, trẻ em còn có thể nhận đc những lời chúc phúc từ vị thần Ánh Trăng theo tín ngưỡng của họ, còn ở Trung Quốc, trẻ em sẽ có thể làm tất cả những việc mà mình yêu thích, ở bên cạnh gia đình ăn bữa cơm đoàn viên”
2 MC kinh ngạc nhìn Phong. Họ ko biết đáp án nhưng có thể trả lời đầy đủ như vậy thì có lẽ nào…
“Cậu trai, cậu có kiến thức rất phong phú”-Vị giám khảo vừa đặt câu hỏi đó cười hiền lành nhìn Phong
Phong cũng cười lại với vị giám khảo nọ rồi lại nhìn về phía nó, thấy nó há hốc mồm, trợn ngược mắt vẻ mặt rất kinh hãi nhìn mình, Phong lại cười khổ. “Chị gái mình từ lúc nào lại trở nên ngốc như vậy? Trc đây chị ấy đâu có như vậy đâu”
“Câu hỏi thứ 2 dành cho khối 9. Vở kịch các bạn vừa diễn là 1 câu chuyện có thật trong những ngày đầu mới thành lập trg Phú Thiên. Các bạn đã thể hiện câu chuyện rất xuất sắc, vậy các bạn có suy nghĩ thế nào về ý nghĩa của ngày Trung thu trong câu chuyện này?”
Phong nheo mày, quả thật câu chuyện này là cậu tình cờ đọc đc trong 1 quyển sách xũ ở thư viện trg rồi cậu biến tấu nó trở thành 1 vở kịch chứ hoàn toàn chẳng hiểu ý nghĩa Ánh Trăng trong đó là gì cả. Đang băn khoăn thì 1 bàn tay nhỏ nhắn từ từ tiến tới cầm lấy micro từ trong tay Phong. Phong quay sang thì phát hiện Lam Uyên đang cười nhẹ nhàng nhìn mình. Cậu hiểu ý cười với Lam Uyên rồi đưa micro cho cô. Lam Uyên nhẹ nhàng trả lời. Giọng nói cô thánh thót như tia nắng ấm áp trong đêm giá lạnh, như men R*ợ*u khiến ng nghe phải say mềm
“Theo mình, Ngày Trung thu trong câu chuyện này mang ý nghĩa nói đến câu chuyện tình cảm động trời đất của 2 sinh linh hữu duyên vô phận này. Tình cảm của họ quá đẹp, quá cao cả và cũng quá sâu sắc, điều này khiến ta liên tưởng tới hình ảnh vầng trăng cũng những vì sao trong đêm. Vầng trăng như tấm chân tình của họ, còn những vì sao như những tình cảm khác. Trong năm, duy chỉ có ngày Trung thu là trăng tròn và sáng nhất thế hiện ý nghĩa câu chuyện này chỉ trăm năm, ngàn năm hay thậm chí là vạn năm mới có thể có đc 1 lần. Qua đó, ngày Trung thu là ám chỉ tình cảm kinh thiên động địa của đôi nam nữ có tình trên thế gian”
Cả sân trg im phăng phắc, vị giám khảo đặt câu hỏi này lại gật đầu cười “Rất tốt”. Chỉ 2 từ đã như lời thông báo, họ đã trả lời đúng. Nó lại ngây ngốc nhìn cô gái đang cười với Phong khi trả lại micro, nó thấy 2 ng họ rất đẹp đôi “Có khi nào cô bé đó thích Phong ko nhỉ? Nhưng mà mình có gặp cô bé ấy rồi sao? Sao có vẻ quen thế nhỉ?”-1 ý nghĩ chợt loé lên đầu nó nhưng nó lại cố gắng lắc đầu xua đi cái ý nghĩ đó. Phong cười cảm kích Lam Uyên rồi thấy nó đang lắc đầu nguầy nguậy, cậu lại cười đầy yêu thương. “Chị ơi là chị! Làm ơn đừng làm những việc ngốc nghếch nữa đi”-Cậu thầm nguyện cầu trong lòng. Nhưng vẫn ngẩng đầu mỉm cười như cũ.
“Đây là câu hỏi thứ 3 dành cho các bạn. Câu hỏi này là do vị Hiệu trưởng Thành Thuỵ giành cho các bạn. Các bạn hãy cho biết, Ngày rằm tháng 8 hàng năm lại đc gọi là ngày Trung thu?”
“Oh”-Cả sân trg ồ lên 1 tiếng. Câu hỏi này phải nói là dễ hơn cả dễ.
“Ngày rằm tháng 8 hàng năm đc gọi là Ngày Trung thu để phân biệt với những ngày rằm khác trong năm và thể hiện điều đặc biệt của nó”
Phong đều đều trả lời, cậu ko nhìn giám khảo mà nhìn thẳng về phía nó, thấy khuôn mặt nó tái nhợt nhạt, Phong hơi hoảng chút nhưng vẫn bình tĩnh nhìn chị gái. Nó nhìn Phong rồi lắc đầu “Phong ơi là Phong, đừng có đùa vậy chứ? Em trai mình sao có thể làm việc hồ đồ thế này nhỉ?”
“Cậu bé, cách thức trả lời của cậu rất đặc biệt”
“Hiệu trưởng, ông đừng đùa dai như vậy có đc ko?”-Nó oán thán liếc về phía Hiệu trưởng đang cười đến híp cả mắt lại. Phong thì ngây ngô cười.
Các câu hỏi khác đều diễn ra 1 cách khó khăn nhưng họ cũng vượt qua đc với kết quả 5/10. Cuối phần thi, khối 9 tụt xuống đứng thứ 4, khối 7 vươn lên đứng 3 còn khối 8 vẫn giữ nguyên vị trí số 3 của mình. Vị trí đầu tiên dĩ nhiên là của khối 6.
“Bây giờ, là phần thi cuối cùng. Mỗi đội hãy chuẩn bị cho mình 1 tiết mục bất kì để thể hiện tài năng của mình về võ thuật. Đầu tiên xin mời đại diện khối 6 sẽ bắt đầu”
Khối 6 biểu diễn 1 bài quyền thuật. Nó xem mà lắc đầu ái ngại cho nền võ học nước nhà “Đó chỉ giọi là múa quyền chứ sao gọi là bài quyền đc?”
Khối 7 khá hơn 1 chút, thể hiện 1 màn đấu kiếm hùng hồn. Cả 2 bất phân thắng bại. Những chiêu thức mạnh mẽ, dứt khoát nhưng lại thiếu tốc độ và sự chính xác. Nó lại lắc đầu “Nếu đi thi đấu kiếm, e rằng họ đã thua thảm hại rồi”
Khối 8 có vẻ thành thục hơn. Họ sử dụng bài võ với gậy theo lối ‘thiếu lâm tự’ 1 cách bài bản. Tuy thế nhưng sức bật lên ko đủ, nắm gậy ko chặt. “Nếu đánh thật thì họ có mấy cái mạng cũng chẳng thể sống đc”
Đến khối 9, khối lớp mà mọi ng chờ mong nhất. Lúc này mặt trời cũng dần lên cao. Ánh sáng gay gắt chiếu thẳng trên sân trg nhưng phía sân khấu lại hoàn toàn râm mát. Và điều hiển nhiên, mọi ng dạt gần về 2 bên phía sân khẩu, chen chân đứng vào những chỗ râm nhất. Nó thì vẫn đứng đấy. Lần này, chỉ có Phong cùng cô bé lúc nãy bước ra. 2 ng đều cầm 1 cây kiếm, nhìn qua ánh sáng loé lên của cây kiếm, nó biết đó là kiếm thật, hơn nữa còn là kiếm rất sắc bén, chỉ cần 1 nhát cũng có thể *** 1 con heo rừng.
“Thưa quý vị, mình muốn mời 1 bạn nữ lên để giúp mình hoàn thành phần thi này, các bạn có ai muốn lên ko nào?”
Phong cười như nắng ban mai khiến chúng nữ sinh lâm vào mơ mộng, những cánh tay giơ lên rào rào. Phong cười rồi quay đầu lại với cô bé phía sau 2 ng nói gì gì đó rồi Phong lui về phía sau.
“Vậy xin mời bạn nữ đang đứng ở phía trc kia, ng đang cầm chiếc áo màu trắng kia ạ”
Lam Uyên nhìn về phía nó. Nó ngây ngốc tự chỉ mình
-Em đang nói chị sao?
“Vâng, xin mời chị lên trên này ạ”-Uyên cười hiền ‘dụ dỗ’ nó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc