Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Yêu Em! - Chương 11

Tác giả: cherry397

7h sáng. Xe đến đón tụi nó về. Trên xe, cả đám thi nhau hát có, hét có, rống cũng có làm nó cứ cười nghiêng cười bò. Điển hình là các tiết mục sau
Đầu tiên phải kể đến Khoan “hố” (cha này răng hô ạ)
(ngáp) hơ ồ ôi...3h sáng...căn bậc ba của x...cộng căn bậc ba của y...cố lên...còn 5 bài nữa thôi...(ngáp) hô ồ ôi..................................học
Học học học hộc máu mồm ta vẫn học
Học học học hốc mắt đen sì ta vẫn học
Học để ngày mai nên người
Học để cha mẹ được cười
Học để thầy cô không còn chê là mình lười
Học để óc chúng mình phình to bằng 10 quả bưởi
Học cho thành giáo sư cho thành tiến sĩ để cho mọi người được cười thật là tươi
Học học học hộc máu mồm ta vẫn học
Học học học hốc mắt đen sì ta vẫn học
Hay là của Tâm “ù”:
Em mơ ngày xưa đôi ta,
Qua ngôi nhà cao tầm hai mét rưỡi.
Thế rồi chợt tỉnh dậy, thì hóa ra chuồng trâu
Với con bò đang nằm bên ngáy to… (khẹt khẹt)
Em không quên ngày xưa đôi ta,
Vẫn hay ngồi bên chuồng trâu chém gió.
Chém gió bay lung tung, làm *** trâu phòi ra.
Một hai giây sau, mùi phân bốc lên…
……….
Oaaaaaaaaa……………_nó ngáp sau khi đánh một giấc đã đời tới 4h chiều. mẹ nó hiện giờ đang tíu ta tíu tít chuẩn bị cho lễ cưới của nó. Nhác thấy bóng nó xuống lầu, bà đã hỏi ngay:
- Ôi! Con gái iu của mẹ đã dậy rồi ak? Xuống đây nhanh nhanh con. Mẹ muốn con xem thử vài mẫu bánh cưới , con thích cái nào thì chọn hen
- Thôi thôi mẹ ạ! Con nghĩ mẹ chọn thì tốt hơn. Mấy dzụ thẫm mĩ đó con mù tịt. chọn bánh nào cũng được. con đi ra ngoài đây_nó nói một lèo rồi nhanh chân chạy đi, không để cho mẹ kịp nói câu nào
Haizzzzzz! Nó dạo trên đường phố mà cũng chẳng biết sẽ đi đâu. Rút cái di động ra, nó gọi cho nhỏ Vân
- A nhô_giọng rõ còn ngái ngủ
- Con gái của mẹ vẫn đang ngủ ak?
- ai đó
- ****** nek!
- Con quỷ! Mẹ cái đầu mày á! Gọi cho tao làm gì thế hả?
- Tỉnh ngủ rùi à? Chị mày đang chán đây. Ra chơi với tao đi
- Hik! Tao buồn ngủ quá. Hôm qua chơi mệt, h` cho tao ngủ bù đi
- Ngủ nhiêu đó đủ oiz á. Dậy đi với tao đi mà!!!!!!!!!!!!!!!!!_nó năn nỉ
- Blah…blah…
Sau một hồi năn nỉ ỉ ôi, nhỏ Vân mới gật đầu chịu đi chơi với nó.
- He! Chờ tao lâu chưa_nhỏ Vân tới và vỗ vai nó một cái bụp
- Á…đau…_nó la lên_mày biết đâu hok z?
- ủa? mày cũng biết đau hả?
- mày thiệt là…hk bk thương hoa tiếc ngọc rì hết
- hik! Hoa ngọc nào tao còn thương chứ ciwx mày…
- cỡ tao sao?_nó sừng sộ
- thôi thôi. Tao xin lỗi. chờ tao lâu chưa?
- À! Cũng chưa lâu đâu_nó nhại giọng_chỉ là nhờ mày mà cổ tao dài thêm mấy thước thôi à
- Hí hí! Z hả? z là tao đang làm vệc thiện giúp cổ mày dài ra oiz hen
- Còn cuời nửa hả?_nó xỉ trán nhỏ bạn_mi làm như mi là minh tinh màn bạc hay sao mà bạn bè mời đi chơi cũng khó khăn y như minh tinh màn bạc ấy
- Thoy thoy! Đừng càu nhàu nữa. sao hôm nay nàng có hứng rủ tôi đi thế này?
- Aizz daaaaaaaaaa! Chán quá mày à. Suốt ngày mama tao cứ lảm nhảm cái chuyện cưới hỏi là tao đủ nhức óc oiz
- Lại nữa hả?_Vân cũng buồn cho kon bạn. nhỏ nhớ lại cái hôm nghe nó báo cho nhỏ chuyện đấy
- Này…này_nhỏ Vân lay nó_tao mới kiếm ra một quán kem ngon cực
- …..
- Này! Mi có nghe ta nói j` hk z?
- ….
- YA````````````_Vân hét to_Mi làm ka’i j` mà ngẩn người ra zậy hả?
- Ơ…_h` nó mới thoát khỏi dòng suy nghĩ_hả…ngươi nói cái j` cơ?
- Có chuyện j` mà ngươi ngẩn ngẩn ngơ ngơ zậy hả?
- À…không có j` đâu_nó gượng cười_Suy nghĩ lung tung ấy mà
- Suy nghĩ lung tung? Ngươi tưởng ta là kon nít lên ba mà tin ngươi nói
- Ta…ta nói thiệt mà
- Ngươi…_Vân hạ giọng_không xem ta là bạn nữa à
- Ta….ta xin lỗi. Ta hk muốn nói ra. Sợ mi pùn. Chứ ta…làm sao hk koi mi là bạn được
- Vậy ngươi nói ra đi. Không bk là có giúp được j` hk.nhưng…nói ra cho nhẹ lòng
- Ukm…chuyện là vầy….
Nói rồi nó kể một lèo từ kai đính ước quỷ quái kia đến vụ bản hợp đồng giữa nó và Ken. Nghe xong, Vân hỏi nó
- Vậy h` ngươi tính sao
- Ta còn tính sao được nữa đây. Cái công ty là tâm huyết cả đời của ba ta. Ta không muốn nhìn thấy nó đỗ vỡ. ta phải chấp nhận thôi
- Mẹ mi nói j`?
- Mẹ ta khuyên ta phải vì hạnh phúc của mình. Chuyện công ty cứ để bà lo. Mẹ ta chỉ nói z thôi chứ ta bk bà đã đến bước đường cùng, khổ tâm lắm nên mói nghĩ ra cách đó. Mẹ ta không dễ gì đnáh đổi hạnh phúc của con cái để lấy tiền đâu
- Ukm! Ta hiểu. ta chẳng giúp j` được ngươi cả.ta…thiệt là…_Vân dằn vặt
- Thôi! Mi đừng nói nữa. mi chịu ở đây nghe ta nói là tốt lắm rồi.à hồi nãy ngươi nói cái j`?
……….
Những kí ức lại ùa về khiến Vân không khỏi thở dài. Nhỏ thấy tội nghiệp cho con bạn. từ nhỏ, nó đã thiếu thốn tình yêu thương của ba. Mặc dù mẹ rất yêu thương nó nhưng làm sao có thể bù đắp được lỗ hổng của sự thiếu vắng ba. Mẹ làm sao có thể che chở, dành tình cảm cho nó như một người ba thật sự. Vân thấy mình so với nó thật là quá may mắn, nhà nó không thiếu thốn, lại được cả ba lẫn mẹ và Hai quan tâm. Khẽ thở dài, đặt tay lên vai nó, Vân an ủi
- Khi nào hôn lễ cử hành?
- Hai ngày nữa
- Hả? Sao nhanh vậy_Vân la nhỏ
- Nhanh j` đâu! Đúng ngày mà
- Nhưng…ta thấy…sao qua nhanh zữ vậy
- Đến ta cũng thấy vậy mà. Mọi chuyện tổ chức tiệc tùng, quần áo bên nhà hắn đã lo xong từ mấy ngày trước rồi
- Nhà giàu có khác_Vân xuýt xoa_mi có mời bạn cùng lớp đến dự hk?
- Tốt đẹp j` đâu mà mời. ta không mời nhưng chắc cũng có vài đứa. bên ahwsn toàn quyền làm, a thật sự chẳng muốn đả động j` tới việc đó nữa
- Thôi! Mi đừng nghĩ nữa. Có nghĩ nữa cũng chẳng làm j` được. thôi!!!!!!!!! Vứt hết mọi thứ, đi chơi với ta đi. Ăn kem hk?
Nghe tới kem, mắt nó sáng lên. Từ nhỏ, nó vốn mê kem, nhất là kem dâu, biết vậy nên mỗi lần nó giận, nhỏ Vân chỉ cần giơ tước mặt nó một que kem dâu to đùng, thế là nó cười tươi roi rói, sự giận giữ cũng bay đi mất tiu. Lần này cũng vậy, nghe tới kem là nó mặt mày hớn hở, gật đầu đồng ý:
- Uk uk! Hồi nãy gọi mi cũng mún rủ mi đi ăn kem đó. Mi biết quán nào hk
- Keke! Hôm bữa có đứa bạn dẫn ta tơi quán nì ngon lắm. ta dẫn mi tới hen
- Ukm!!!!!!!!!!đi thoyyyyyyyyyyyyyyyyyyy_nó hét lên đầy phấn khích rồi cầm tay nhỏ, 2 đứa dung dăng đi ăn kem(hik! Cherry cũng thik ăn kem mà sao hk ai dẫn cherry đi ăn hít z? thèm quá >.<)
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc