Bất Khả Kháng Anh Đã Yêu Em - Chương 07

Tác giả: p3zinyeuanh_1000_nam

Khoảng 2 tiếng sau nó tỉnh dậy và bàng hoàng khi thấy mình đang ngủ trong phòng và còn cả phong nữa , anh ta đang nằm gục trên giường của nó .

Thấy vậy nó vội vàng bước xuống giường để sắp xếp quần áo , khi nó vừa bước xuống thì cũng là lúc Phong tỉnh dậy :

-Thảo em có còn mệt nữa ko ?
- Tôi ! àk em ko sao đâu

- Hã bộ anh đang làm mơ hả, xưng em lun kìa

- Ukm ! anh đừng có trêu nữa , tại tôi lộn thôi mà ! nếu ko thích thì em đổi lại cho
- Mà em bị làm sao vậy, sao lại xỉu ngay bờ sông thế ?

- Ak mà ! anh đừng hỏi nữa , hôm nay thì em sẽ nói chuyện nghiêm túc
- Nghiêm túc sao ? vậy thì nói đi ! ah đang nghe nek

- Em hỏi thật anh ! tại sao giữa chúng ta lại có hôn ước
- Cái đó anh giải thích nhìu rồi mà

- Nhưng những điều đó có phải là thật
- Ông em cũng đã giải thích rồi còn gì

- Không ! em muốn nghe sự thật , có phải chính em là người đã hại ૮ɦếƭ mẹ anh ?có phải vì cứu em nên mẹ anh bị xe tông ૮ɦếƭ ?có phải như vậy ko ?

- Em làm sao vậy ?
- Anh trả lời em nhanh đi , em sắp điên lên vì chuyện này rồi đó .

- Ai đã nói cho em vậy
- Vậy là thật sao ? tại sao tại sao mọi người lại lỡ lừa dối em như vậy chứ , và cuộc hôn nhân là để trả thù sao ?
- Ko em nghe anh nói đã nào :

Mẹ anh và mẹ em là những người bạn , sống họ là bạn ,và khi ૮ɦếƭ họ cũng chét cùng với nhau , họ cùng ૮ɦếƭ để cứu em , vậy thì em thử xem đó có phải là nỗi thù hận ko ?

- Thật sao ? anh nói thật chứ ?

- Ukm là thật
- Vậy thì tốt thôi, em nghĩ chúng ta lên hủy cuộc hôn nhân này thôi anh ak
- Hã ! em …em vừa nói gì vậy ?

- ko fai là thù hận thì em cũng nên để anh đc sống với người mình yêu chứ
- Sao ! người mình yêu á ! ý của em là sao ?
- Thì Thăng Bình , chẳng phải anh yêu cô ấy sao ?

- Ai ,.. ai nói với em như vậy hã ?
- Thì cô ấy
- Làm gì có , chẳng lẽ em ko bik rằng anh thích ai sao ?
- Vậy là người khác ak ! vậy thì cũng phải hủy hôn ước chứ sao ?

- Trời em ,…em muốn anh nói ra sao , anh chưa muốn nói mà , định để có cơ hội thuận lợi chứ
- Anh nói gì vậy , rốt cuộc có muốn hủy ko , còn người mà anh thích , thì anh cứ mạnh dạng nên ..ọ …ọc
- Nek em ko
đc khỏe , để mai nói đi
- Thôi khỏi , anh đừng làm em bực nữa
- Vậy đc ! anh có chuyện muốn hỏi em

- Anh hỏi đi ….phù,,,….phù

- Em , em có thích anh ko ?
- Hã anh vừa nói gì ,….em ko hỉu
- Ý anh là anh thích em đó , còn em thì sao ?

- Em ,… em _ Thảo chưa kịp trả lời thì đã bị chặn lại bởi nụ hôn ngọt ngào của Phong

Nụ hôn cứ thế khéo dài , mỗi lúc mỗi nóng bỏng và ngọt ngào hơn, rồi ko kịềm chế đc , Phong từ từ khẽ đặt Thảo nằm xuống giường , anh như muốn làm cái điều mà người con trai nào cũng muốn làm, nhưng anh bỗng tỉnh lại bởi :

- anh Phong à ! cứ từ từ đi , đừng đi nhanh như vậy , em đang rất mệt và chúng ta còn là học sinh_ nghe Thảo nói Phong bật người dậy

- anh xin lỗi ! anh bị mất tự chủ trước emlên ko tự kiềm chế bản thân đc , thôi em đi nghỉ đi

- ko sao ! em hỉu mà , vậy anh về phòng đi
- ko anh sẽ trông nom em , em đang là bệnh nhân của anh mà .
- Tùy anh thôi , em ngủ trước đây

- Ukm _ nói rồi Phong nằm bệt xuống đất
- Ê sao anh lại nằm dưới đất , ra ghế salong kìa

- Nhưng mà nó cách xa giường của em quá
- Trời có 1 tí thôi mà, lần đầu tiên em thấy anh như vậy đó

- Thì anh bầy tỏ rồi mà có chi phải dùng đến cái bề ngoài lạnh lùng nữa đâu

- Thôi anh về phòng đi , em đâu có sao đâu , anh mà nằm vậy là bị cảm đó
- Lo cho ah sao _thế rồi Phong nhảy ngay lên giường của Thảo _ vậy nằm ở đây đi , anh thấy ở đây hơi ấm áp à nha
(Các bạn đang đọc truyện tại thichtruyen.vn  chúc các bạn vui vẻ)
- Anh làm gì kì vậy , thôi đc, vậy em sẽ khuyến mãi cho anh 1 cái gối ôm ở bên cạnh nha
- Ha!x
- Mà lè , em còn thắc mắc chuyện của Bình
- Ak ! Bình muốn giúp em lấy lại kí ức nên mới làm vậy đó , chứ ko có gì xấu đâu vs lại cô ấy cũng từng là bạn của chúng ta mà
- Sao anh chắc là vậy

- Thì anh đoán là như vậy

- Dù cô ấy có ý tốt hay xấu gì , thì cũng đã giúp cho em 1 việc rất lớn rồi , em cũng sẽ cảm ơn cô ấy , ngày hôm nay là 1 ngày dài nhất và có lẽ cũng là 1 ngày có ý nghĩa nhất đối với em đó
- Anh cũng vậy
- Thôi ngủ , anh ôm gối ôm mà ngủ đi nha , em ngủ đây, sáng mai em còn phải sang thăm hỏi ông nội nữa
- Chúc ngủ ngon
-**+** too!
Sáng hôm sau, là Thứ 7, Thảo đến tìm ông của mình , nhưng ông của cô đã đc Phong báo trước nên kịp nhiệt liệt xin lỗi khi cô vừa bước vào nhà :
- Ông đã biết hết rồi , ông thật sự xin lỗi cháu

- Biết á ! sao ông lại biết , cháu đã nói gì đâu

- À ! mới sáng sớm cậu cháu rể đã điện thoại và nói rõ cho ông rồi
- Hã , có tình báo nữa sao , vậy đc , ông giải thích cho cháu như thế nào đây

- Ông , ông ko bik phải nói gì cả , nhưng nỗi khổ của Phong cũng chính là nỗi khổ của ông đó
- Thôi , ai cũng nói muốn tốt cho cháu , thì cháu trách ai đc bây h

- Đúng đó , cháu suy nghĩ rất đúng
- Thôi đc , cháu biết rồi, cảm ơn ông

- Ông nghe nói 2 đứa hợp rồi hã ???

- Dạ , lại là anh Phong nói sao , nhưng mới chỉ đc 50% thôi ông à, cũng phải để cho cháu thời gian chứ,
- Ukm cứ phải từ từ chứ cháu, nhưng chịu kêu là Anh là đc rồi cô bé à !
- Ông à ! có vẻ 2 người đang hợp tác chống lại cháu thì phải …

- Ông đâu có , ông cũng muốn cho cháu đc hạnh phúc thôi mà , h ông đang có 1 cuộc họp , chắc cháu ở đây ăn chưa lun đi , lát ông về rồi ,ông cháu mình nói tiếp

- Thôi đc rồi , cháu cũng đang có việc cần đi gặp một người , cháu đi trước nha ông
- Ukm ! chào cháu

Rồi cô đi tìm Bình để cảm ơn , nhưng Bình đã ra nước ngoài

Tình cảm giữa Phong và Thảo thì ngày càng thắm thiết hơn trong sự âm thầm , vì Thảo đã bắt Phong giữ bí mật với mọi người , đến khi tốt nghiệp lớp 11 và Nghi thì ngày càng thân hơn với Thảo …
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc