Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 16

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Thử Vai
Thành phố T, khu vực kinh doanh buôn bán náo nhiệt phồn hoa nhất.
Tầng lầu thứ năm mươi lăm của tòa nhà màu xám bạc cao lớn nhất nhì nơi trung tâm, ánh nắng mặt trời khúc xạ qua tấm kính thủy tinh tạo nên một lớp màn sáng óng ánh.
Một chiếc xe hơi dừng trước cổng tòa nhà, từ trên xe bước xuống là một cô gái trẻ tuổi ăn mặc kiêu sa, còn có một nhân viên công tác đi theo phía sau.
“Chị Đồng, xin chào!”
Dương Phỉ Phỉ kéo cánh tay giám đốc Lưu, chào hỏi cùng người đại diện cũ của mình đang dẫn diễn viên trong công ty đến thử vai, trên vầng trán của cô ta tràn đầy đắc ý. Hừ! Không cho cô ta đến thử vai phải không? Không phải bây giờ cô ta cũng đã có mặt ở đây rồi sao?
Đồng Thư giật mình nhìn Dương Phỉ Phỉ, sau đó ánh mắt rơi xuống cánh tay đang kéo tay giám đốc Lưu của cô ta. Trong lòng nhất thời hiểu rõ, cô thu lại vẻ mặt đang kinh ngạc của mình, cảm thấy tiếc thương cho một cô gái chỉ vì danh vọng mà không màn đến chuyện bán đứng thân thể của mình. Mặc dù trong giới giải trí, chuyện này cũng không phải mới mẻ gì, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi cảm thương.
“Phỉ Phỉ, xin chào!” Đồng Thư chỉ gật gật đầu cùng cô ta và giám đốc Lưu, sau đó đưa diễn viên mới đi vào bên trong.
Dương Phỉ Phỉ nhìn bóng lưng của hai người họ, cười lạnh. Cô ta tuyệt đối sẽ không để diễn viên mới này leo lên đầu mình.
“Giám đốc Lưu, chúng ta đi thôi” Cô ta mỉm cười kéo tay giám đốc Lưu.
“Đi thôi bảo bối, lát nữa đừng để cho anh thất vọng đó” Giám đốc Lưu vỗ vỗ cánh tay Dương Phỉ Phỉ. Tuy hắn ta không để ý đến món quà để tặng cô ta sau khi được làm ấm giường, nhưng mặt mũi vẫn cần phải giữ. Nếu biểu hiện của cô ta quá kém cỏi, hắn ta nhất định sẽ mất mặt.
“Giám đốc Lưu, yên tâm đi. Phỉ Phỉ nhất định sẽ không để cho anh thất vọng” Dương Phỉ Phỉ trêu đùa cùng giám đốc Lưu, bóng dáng hai người cũng dần dần khuất.

Một lát sau, toàn bộ diễn viên đến thử vai đều tập trung ở đại sảnh bên trong. Cả người mới lẫn diễn viên lâu năm đều trang điểm xinh đẹp, hạ quyết tâm giành được cơ hội tham gia chụp hình quảng cáo lần này.
Dương Phỉ Phỉ mặc trên người chiếc váy ngắn màu lam, trước *** có một chiếc vòng trang sức, mái tóc uốn lọn vén qua một bên vai, vẻ mặt kiêu căng đảo mắt qua dàn diễn viên đang có mặt ở đây.
Những diễn viên có có danh tiếng cũng không ngại buông vài câu chào hỏi với cô ta, mà những diễn viên mới vào nghề lại bị chính sự kiêu căng của cô ta cách ly.
Nhưng nếu nhìn kỹ, còn có một người cũng ngồi im lặng trên ghế sa lon. Người này chính là một diễn viên mới vừa tham gia một vai phụ trong bộ phim của vợ chồng Hạ Tư Lạc – Lãnh Thanh Thu.
Dương Phỉ Phỉ gõ ngón tay lên thành ghế, lắng nghe tiếng líu ríu nghị luận của đám người không ngừng mộng tưởng hão huyền. Khóe miệng cô ta nhếch lên một nụ cười trào phúng, bằng vào bọn họ mà cũng muốn tranh với cô ta sao? Quả thật là bọn ngốc thích nói mớ.
Ngay lúc Dương Phỉ Phỉ không còn kiên nhẫn, đạo diễn, nhân viên trang điểm cùng nhân viên công tác của công ty đi vào, theo sau còn có nhiếp ảnh gia cùng vợ chồng Hạ Tư Lạc. Ngoài ra còn có Lãnh Thanh Thu.
Sau khi Dương Phỉ Phỉ nhìn thấy nhóm người bọn họ, đôi mắt liền trừng lớn. Mà những người khác sau khi nhìn thấy Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng, tâm tinh cũng kích động. Xong rồi, nếu như ngay cả Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng cũng tham gia thì hi vọng của bọn họ lại càng nhỏ nhoi hơn.
“Xin chào, hoan nghênh mọi người đến tham gia casting quảng cáo của công ty nước hoa nhãn hiệu LOVE. Tôi là đại diện bên phía công ty, hai vị bên cạnh tôi là đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia được công ty đặc biệt mời đến” Nhân viên đại diện chào hỏi với mọi người, sau đó giới thiệu những người tham gia hỗ trợ lần thử vai này.
Đạo diễn cùng nhiếp ảnh gia gật gật đầu với mọi người, ánh mắt lơ đãng quan sát thần thái của các cô gái trước mặt.
Những diễn viên tham gia casting đều vỗ tay hoan nghênh.
Nhân viên đại diện giơ giơ tay, ý bảo mọi người hãy im lặng.
“Chắc mọi người cũng đã biết rõ kịch bản chụp hình quảng cáo lần này sẽ được chia thành hai phần. Chủ đề chính là tình yêu cao đẹp nhất. Mà quảng cáo lần này cần tất cả là ba diễn viên, hai nam nữ chính và một nữ phụ…”
Nghe thấy lời nói của nhân viên đại diện, các nữ diễn viên khác đều tràn trề hi vọng. Cho dù có Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng thì bọn họ vẫn còn cơ hội tranh giành vị trí vai nữ phụ.
“Các vị có mặt hôm nay đều là người xuất sắc được công ty tiến cử, tôi hi vọng mọi người có thể biểu hiện thật tốt trong phần thử vai lần này…”
Nhân viên đại diện sau khi khích lệ mọi người liền giao chuyện thử vai lại cho đạo diễn. Sau đó nhân viên trang điểm cũng bắt tay vào công việc, còn có giám đốc Lưu.
Dương Phỉ Phỉ thừa dịp mọi người không chú ý liền nháy mắt đầy yêu mị về phía giám đốc Lưu.
Mà Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng đương nhiên cũng nhìn thấy hành động của Dương Phỉ Phỉ, chẳng qua họ chỉ xem cô ta như không khí mà thôi.
Ánh mắt của Lãnh Thanh Thu từ đầu tới cuối đều đặt trên hai bàn tay nắm lấy nhau của Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Hai người này đi tới đâu cũng ân *** ái, thật khiến cho người ta không muốn chán ghét cũng không được. Hơn nữa lần trước ở phòng Karaoke, cô ta còn bại dưới tay Tô Khinh Lăng, lần thử vai này cô ta nhất định không thể thua.
Sau khi chuẩn bị, buổi thử vai chính thức bắt đầu.
Người đầu tiên lên sân khấu chính là những nữ diễn viên mới vào nghề, kịch bản thử vai đều do tự họ nghĩ ra, giám khảo sẽ chọn ra những người có kỹ thuật trình diễn tốt nhất.
Nhóm diễn viên mới tuy rằng biểu hiện có chút ngây ngô nhưng cũng tràn trề sức sống. Điều này cũng mang lại rất nhiều mới mẻ.
Anh Chàng Tóc Vàng Mắt Xanh
“Giám khảo, tôi thấy kết quả không đúng”
Đang lúc mọi người nhỏ tiếng nghị luận, Lãnh Thanh Thu lại giơ tay lên phát biểu sự bất mãn của mình.
Thanh âm nhanh chóng bị đình chỉ, mà giám khảo cũng đều nhìn về phía Lãnh Thanh Thu.
“Cô Lãnh, không biết cô thấy kết quả không đúng ở chỗ nào?” Một vị giám khảo hỏi. Tuy Lãnh Thanh Thu không chút tầm thường, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ, nhưng cô ta cũng không xuất sắc bằng vợ chồng Hạ Tư Lạc.
“Chỉ có một chỗ” Ánh mắt Lãnh Thanh Thu xẹt qua vợ chồng Hạ Tư Lạc, cuối cùng thì dừng lại trên người Dương Phỉ Phỉ “Tôi chỉ muốn hỏi các vị giám khảo, tôi có chỗ nào không bằng cô Dương?”
Dương Phỉ Phỉ cứ nghĩ Lãnh Thanh Thu sẽ nhắm vào Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng, còn đang chuẩn bị tâm tình xem kịch vui, nhưng không ngờ lại là chính minh. Sau khi kinh ngạc, cô ta nhịn không được mà trừng mắt với Lãnh Thanh Thu. Đúng vậy, cô ta cũng không quên người phụ nữ này đã từng khiêu khích mình, nói sẽ lật đổ địa vị của mình, sau đó đánh bại Tô Khinh Lăng mà giành lấy Hạ Tư Lạc.
Mặc dù không chút hảo cảm với sự cuồng vọng của người phụ nữ này, nhưng với mục tiêu nhắm vào Tô Khinh Lăng thì cô ta cũng không muốn tính toán. Thế nhưng người hiện tại bị nhắm vào lại chính là cô ta. ૮ɦếƭ tiệt! Vì vai nữ phụ này mà cô ta phải “đại khai sát giới”.
“Cô Lãnh đang nghi ngờ sự công bằng của các vị giám khảo sao?” Trong lòng phẫn hận, nhưng bên ngoài thì Dương Phỉ Phỉ vẫn duy trì nụ cười.
“Đúng vậy, cô Lãnh đang nghi ngờ công ty chúng tôi sao?” Giám đốc Lưu cũng mở miệng, đôi mắt rét lạnh nhìn Lãnh Thanh Thu. Người ngoài đồn đại cô gái này rất lạnh nhạt, không biết một cô gái lạnh lùng như vậy làm ấm giường cho mình thì sẽ có hương vị như thế nào? Nhìn khí thế của cô ta lúc này, vài ngày sau thế nào cũng sẽ phải tự động yêu thương nhung nhớ hắn ta như Dương Phỉ Phỉ mà thôi.
Trong lòng đưa ra chủ ý như vậy, giám đốc Lưu lại càng quyết định không thể giao vai nữ phụ này cho Dương Phỉ Phỉ.
“Được rồi, mọi người cứ để cô Lãnh giải thích một chút đi” Một vị giám khảo khác vừa nhìn phản ứng của giám đốc Lưu, đương nhiên sẽ hiểu Lãnh Thanh Thu này đã chọc giận hắn ta, đứng về phía giám đốc Lưu là điều dĩ nhiên.
Lãnh Thanh Thu nhìn bọn họ, ánh mắt lạnh lùng giao với ánh mắt tà ác của giám đốc Lưu. Dù trong lòng đầy bực bội nhưng biểu tình trên mặt vẫn lạnh lùng. Tay cô ta chỉ vào Dương Phỉ Phỉ, nói thẳng:
“Ở đây, có ai không nhìn ra biểu hiện của cô ta lúc nãy cũng không tệ, nhưng giỏi hơn cô ta có cả khối người, vì sao vai nữ phụ này lại lọt vào tay cô ta?”
Lời nói của Lãnh Thanh Thu khiến cho không ít diễn viên tán thành, mọi người đều đệm thêm.
“Đúng vậy, kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng chỉ bình thường thôi”
“Đúng vậy, nhất định là có tay trong”
“…”
Dương Phỉ Phỉ nghe thấy lời nói của mọi người, trong lòng liền phát hỏa. Tay trong? Nếu có tay trong thì cũng là Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Thế nhưng cô ta cũng không nói ra miệng, chỉ trừng mắt đầy tức giận.
Giám khảo thấy mọi người loạn lên cũng đưa mắt nhìn nhau. Không ngờ Lãnh Thanh Thu sẽ làm lớn chuyện như vậy.
“Đạo diễn nói gì đi, anh cũng là một trong những vị giám khảo mà” Một nhân viên cấp cao của công ty lên tiếng nói.
Đạo diễn gật gật đầu. Thật ra Lãnh Thanh Thu nói không sai, diễn xuất của Dương Phỉ Phỉ cũng không tệ, nhưng đúng thật không phải là người tốt nhất để được chọn vai nữ phụ kỳ này. Thế nhưng lời này hắn ta sẽ không nói ra, có tiền mua tiên cũng được, giám đốc Lưu đã lén đưa cho hắn ta rồi thì đương nhiên không thể phá hỏng chuyện.
“Cô Lãnh nói cũng có lý, nhưng chúng tôi chọn cô Dương cũng có nguyên nhân của chúng tôi”
“Nguyên nhân là gì?” Lãnh Thanh Thu không lùi bước, kiên trì hỏi cho rõ lý do.
Mà Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng chỉ ngồi một bên xem chuyện vui, dù sao ai giữ vai nữ phụ cũng không ảnh hưởng đến bọn họ. Chỉ cần không quá kém cỏi thì bọn họ vẫn tin sẽ đem thành công đến cho bộ quảng cáo này.
“Khí chất” Đạo diễn giải thích thêm: “Tuy cô với cô Dương đều có dung mạo, nhưng khí chất của cô Dương lại phù hợp hơn với yêu cầu của quảng cáo lần này…”
Các giám khảo khác cũng gật gật đầu. Lãnh Thanh Thu quả thật lạnh lùng cùng lạnh nhạt hơn so với Dương Phỉ Phỉ.
“Các vị yêu cầu khí chất như thế nào?” Lãnh Thanh Thu vẫn không muốn lui bước “Tôi là diễn viên, các vị muốn khí chất gì tôi đều có thể phối hợp ra”
“Cái này…” Lời nói của Lãnh Thanh Thu lại khiến đạo diễn không nói nổi.
“Đúng vậy, chúng tôi cũng có thể làm được” Các diễn viên khác cũng nhân cơ hội lấn thêm một bước.
“Cái này…”
“Giám đốc Lưu…” Đột nhiên, một nhân viên đi đến, cúi người nói thầm bên tai giám đốc Lưu.
Vẻ mặt giám đốc Lưu lập tức thay đổi, đứng bật dậy. Thế nhưng hắn ta chưa kịp hành động thì mọi người đã nhìn thấy một bóng dáng tóc vàng mắt xanh cao lớn xuất hiện trước cửa.
“Jaymond, how are you?” Giám đốc Lưu bước nhanh tới, trong lòng tự hỏi: Tại sao đại thiếu gia lại xuất hiện ở đây?
“Khỏe” Anh chàng kia gật gật đầu với giám đốc Lưu, nhưng đôi mắt màu xanh kia lại nhìn về phía dàn diễn viên tham gia thử vai. Sau đó, khi ánh mắt dừng trên người Lãnh Thanh Thu thì lập tức trở nên H**g phấn kêu to.
“Snow! Honey!” Dứt lời, hắn ta liền đi tới chỗ Lãnh Thanh Thu, hai tay còn giang ra như muốn ôm lấy cô gái trước mặt.
“Jaymond, đủ rồi!” Lãnh Thanh Thu chỉ thản nhiên nhíu mi, sau đó rời khỏi *** hắn ta.
“Snow, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau, em vẫn lạnh lùng như xưa” Phát âm tiếng Trung rất lưu loát.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc