Bạo Quân Độc Sủng - Chương 16

Tác giả: Diệp Vũ Sắc

Ánh nến hồng sáng ngời rọi vào mắt hắn chẳng có chút thay đổi nào, khiến cho thần sắc hắn càng toát ra bí hiểm. Nàng thầm nghĩ lần này ra cung gặp nàng nhất định hắn muốn hỏi tiến triển thế nào rồi.
“Đã nhiều ngày ngươi cũng bận việc thật” Hắn hất áo choàng lên ngồi xuống, giọng châm chọc.
“Tiểu nữ tử biết nên làm thế nào mà, cũng vẫn kém bệ hạ bận trăm công nghìn việc” Diệp Vũ đáp thản nhiên.
“Ai cho ngươi to gan lớn mật thế hả, dám can đảm bố trí màn múa câu hồn đoạt phách, đồi phong bại tục như thế chứ?” Sở Minh Phong từng mắt nhìn nàng, ánh mắt âm trầm, tối đen.
“Xin bệ hạ minh giám, tuy điệu nhảy này có vẻ khác người, nhưng vũ đạo cũng là một nghệ thuật, không thể dùng ánh mắt thế tục ra đánh giá. Thêm nữa, từ sau khi dân phong Đại Sở ta mở ra, ca múa ở lầu Tiêu Tương cũng phong phú trở thành cuộc sống về đêm của thành Kim Lăng… a, không phải, là giải trí tiêu khiển, vì thành Kim Lăng cung cấp một loại giải trí tiêu khiển không giống bình thường”
“Giải trí tiêu khiển ư?” Hắn hơi ảo não, sao nghe mà chẳng hiểu nàng nói gì thế.
“Ban đêm dân chúng không làm gì, tới lầu Tiêu Tương xem biểu diễn ca múa, thả lỏng thể xác và tinh thần, đây gọi là giải trí tiêu khiển đó ạ”
Hắn giấu đi sự xấu hổ ảo não, khá hưng trí xem xét nàng, ‘Nói vậy ngươi sáng tác ra màn múa này còn muốn các nàng ấy được tốt, trẫm đánh cuộc muốn nhìn ngươi lúc khiêu vũ có bộ dạng gì nữa, có giống các nàng ấy câu hồn đoạt phách, mê hoặc lòng người không đây?”
Diệp Vũ nói lạnh nhạt, “Nếu bệ hạ muốn thưởng thức ca múa, có thể ra lệnh cho các nàng ấy hiến vũ vì bệ hạ. Nhưng bệ hạ quan tâm nhất hẳn phải là Tấn vương và Hữu tướng chứ”
Một ý nghĩ chợt loé trong đầu: nếu đem chuyện Thuỵ vương bức nàng khiêu vũ để mê hoặc hắn mà nói cho hắn biết, hắn sẽ có phản ứng gì đây? Hoặc có hậu quả gì đây? Hắn có thể giúp nàng hay không? Hay vẫn không nên mạo hiểm.
Sở Minh Phong nâng ly trà lên uống, “Nói chút nghe coi”
Nàng nói tóm tắt, “Tấn vương đã mắc câu, Thẩm đại nhân bên này còn cần phải cố gắng hơn, chuyện kế tiếp nên làm thế nào, xin bệ hạ ra chỉ thị”
Hắn lại khéo chuyển đề tài, “Thuỵ vương cũng có hứng với ngươi đó”
Nàng nói thầm, thế gian còn có chuyện gì mà hắn không biết nữa không?
“Thuỵ vương bắt Thành Nhi đi, bức tiểu nữ tử làm một chuyện cho ông ta” Cho dù hắn không biết tình hình cụ thể thế nào, nàng cũng muốn nói một chút chuyện thật ra, nếu không hắn sẽ không tin.
“Ông ta muốn ngươi làm gì?” Giọng điệu của hắn lạnh nhạt lạnh lẽo, trên mặt không nhìn ra cảm xúc gì, càng khiến cho người ta khó đoán được tâm tư hắn.
“Thuỵ vương muốn thiết yến trong phủ, muốn mọi người lầu Tiêu Tương tới phủ biểu diễn, còn muốn tiểu nữ tử nhảy một điệu múa”
Lông mày Sở Minh Phong hơi động, chắc là đang nghĩ tới dụng ý này của Thuỵ vương. Diệp Vũ nghĩ hắn đoán được chiêu mỹ nhân kế này của Thuỵ Vương là nhằm vào hắn sao?
Đôi mắt hắn khép lại, loé sáng, “Nói vậy trong triều có không ít đại thần đang muốn nhìn ngươi lên nhảy một điệu xem có khiến người ta dục hoả dốt người không, ý Thuỵ vương này là muốn lấy lòng những kẻ này”
Nàng thở phào nhẹ nhõm, hắn hẳn còn không đoàn được ý đồ chân chính của Thuỵ vương.
“Tấn vương và Thẩm Chiêu cùng liên thủ cứu ngươi, trẫm được mở to mắt rồi đó” Hắn mỉm cười, cũng là cái cười châm chọc, “Cho dù ông trời có sụp xuống, mặt Thẩm Chiêu cũng không đổi sắc, lúc nào cũng thong dong ôn hoà. Không ngờ được hắn lại vì ngươi mà dám tranh với Thuỵ vương, thậm chí còn giả truyền ý chỉ thái hậu, xông vào phủ Thuỵ vương. Tấn vương thấy Thẩm Chiêu ôm ngươi quần áo chệch choạc từ dưới nước ấm lên, sắc mặt âm trầm; sáng hôm sau, hắn lại đem ngươi từ biệt uyển về phủ Tấn vương, ôm ngươi đi một mạch về, có thể nói là bêu riếu cực điểm. Hoàng đệ này của trẫm phong lưu đa tình, duyệt mỹ vô số, chưa bao giờ có tâm tư gì với một cô gái, không ngờ lại để bụng với ngươi như vậy”
Nàng hết cả hồn, hoàng đế này thật đáng sợ, chuyện gì cũng không thể gạt được hắn. Hắn có ở thành Kim Lăng hoặc thậm chí là toàn bộ Sở quốc bố trí thu thập tin tức bốn phương tám hướng hay không?
Sở Minh Phong xoay mặt nàng lại, ánh mắt sắc bén nhìn xuyên thủng lòng người, “Ngươi cho là họ đã có hiềm khích rồi sao?”
Diệp Vũ nói thận trọng, “Nhìn bề ngoài, Tấn Vương và Thẩm đại nhân hẳn cũng không có hiềm khích”
“Vậy ngươi cần phải cố thêm nữa”
“Vâng”
“Châm trà”
Nàng nghe theo sự sai bảo của hắn, châm một ly trà nóng cho hắn.
Ấm trà vừa buông xuống, đã có một lực mạnh ập lại – hắn túm chặt lấy cánh tay nàng, hơi dùng sức đã dễ dàng túm nàng vào trong lòng, hai tay ôm chặt lấy nàng. Nàng kinh hoàng chưa ổn định, biết giãy dụa cũng vô ích, đành đơn giản nằm im, không nói câu nào.
Hắn nhìn cô gái ngoan ngoãn như tiểu bạch thỏ lòng lòng, ánh mắt lạnh lẽo, “Ngươi ngủ lại phủ Tấn vương một đêm, Tấn vương đối đãi thế nào với ngươi?”
Nàng cố tình đùa giỡn, “Bệ hạ biết rõ còn gì, nên biết đêm đó đã xảy ra cái gì mà” Sở Minh Phong túm lấy vạt áo nàng, nói giảo hoạt, “Chẳng bằng trẫm cùng người diễn lại đêm đó một lần xem đến tột cùng là Tấn vương với ngươi làm cái gì”
“Vậy bệ hạ cứ mặc cho tiểu nữ tử an bài” Diệp Vũ hơi mỉm cười, nói châm chọc, “Chỉ sợ là bệ hạ không bỏ xuống được dáng người cao quý thôi…”
“Trẫm tuỳ ngươi bài bố đó”
Hắn buông tay ra, nàng trượt từ trên người hắn xuống, để hắn nằm trên mặt bàn, “Nếu có chút đắc tội, vẫn xin bệ hạ thứ tội”
Hắn hỏi tiếp đó thế nào nữa, trong lòng Diệp Vũ cười trộm, “Sau đó tiểu nữ tử kéo Tấn vương đứng dậy, chỉ thế thôi”
Nàng đang định lùi ra sau, ai ngờ hắn phản ứng nhanh như chớp, giữ chặt tay nàng, nhanh nhẹn xoay người một cái, nàng đã bị đặt nằm trên mặt bàn, còn hắn thì đè nặng lên nàng.
Vốn định đùa hắn, cũng không ngờ lại bị hắn từ bị động biến thành chủ động, chỉ trong giây lát, đảo ngược tình thế.
Thân hình cao ngạo của Sở Minh Phong đè nặng lên thân thể mềm mại, nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt lạnh đáng sợ, tựa như kiếm khí *** vô hình vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy máu. Tim nàng đập mạnh, như sắp nhảy ra khỏi *** vậy, một tia sợ hãi từ dưới bốc lên.
“Dám can đảm đùa giỡ trẫm, lại còn có can đảm thừa nhận trẫm trừng phạt” Mặt hắn gần như thoáng qua lo lắng.
“Bệ hạ…”
Hắn cúi đầu xuống, môi dừng ở trước người nàng, nàng kinh hoảng ngăn lại, “Bệ hạ không ngại tiểu nữ tử đã cùng với Tấn vương, Thẩm đại nhân ôm qua, hôn qua rồi ư?”
Tay hắn vuốt ve chiếc gáy trơn mềm của nàng, “Ngươi không ngại, trẫm còn để ý làm gì?”
Diệp Vũ nói lạnh băng, ‘Bệ hạ dĩ nhiên có thể muốn làm gì thì làm rồi, nhưng tiểu nữ tử thà ngọc nát hơn ngói lành”
Sở Minh Phong tán thưởng nàng gặp nguy không loạn, nữ tử này có thể trong lúc nguy cấp nói một hai câu kiên quyết bảo vệ mình, đâm trúng vào chỗ mềm yếu của hắn, khiến hắn không thể không thoả hiệp – nàng thà làm ngọc nát, không làm ngói lành, thà ૮ɦếƭ chứ không chịu khuất phục, hắn con cờ tuyệt sắc này cũng sẽ phế bỏ đi.
Hắn kéo nàng đứng lên, rồi đột nhiên P0'p chặt má nàng, ánh mắt lạnh lẽo khiến người ta kinh sợ, “Làm chuyện này tốt, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi”
Nhưng lời này có vẻ chỉ nói cho xong, nàng không rõ hắn có đối xử tử tế với mình không nữa.
Vì muốn có biểu hiện xuất sắc ở phủ Thuỵ vương nên mọi người tham gia biểu diễn đều tích cực chuẩn bị.
Hai ngày này, Diệp Vũ cũng luyện múa khắc khổ, Tấn vương tìm nàng hai lần, nàng cũng không phải kỵ mà tránh, chỉ nói hai ba câu rồi đuổi hắn đi.
Đêm nay luyện múa xong, canh giờ không còn sớm, nàng về phòng ở, còn chưa tới cửa chính, đã trông thấy hắn ở bên cạnh tường. Hắn lúc thì nhìn trời, lúc thì cúi đầu, lúc thì đi lên trước hai bước, lúc thì mỉm cười, trông bộ dạng bồn chồn sắp ૮ɦếƭ, mà lại có bộ dáng rất tự đắc. Nàng ngơ ngác nhìn hắn, trong lòng nẩy sinh cảm giác nói không nên lời.
Tuy nàng chủ dộng dụ dỗ hắn, nhưng hắn lại đối nàng thật lòng, giờ hắn bị vùi sâu vào đoạn tình này, mà nàng không thể thật tình đối lại, chân tình, tất cả chỉ để “Phụng mệnh làm việc” và diễn trò. Nếu như hắn biết nàng vốn chẳng thích hắn, hắn sẽ có phản ứng thế nào đây? Có hận nàng ૮ɦếƭ không?
Nàng rất áy náy, hận mình bị người ta ép buộc lần nữa, hiếp bức, hận bản thân làm ra chuyện trái lương tâm.
Hắn quần áo trắng, đầu đội mũ ngọc, dáng người trầm tĩnh, thong dong, phong thái trác tuyệt, đặt mình trong đám đông sẽ trở nên nổi bật, trở thành người trong mộng của biết bao thiếu nữ. Hắn như vậy đứng giữa màn đêm, cô độc, trong trẻo và lạnh lùng như sương hoa soi vào mặt hắn, trên áo trắng càng toát lên trong trẻo kỳ tuyệt.
Sở Minh Hiên thấy nàng bước nhanh tới, trên mặt băng sương chợt biến thành cười mỉm, “Vũ Nhi” “Đêm đã khuya rồi, Vương gia sao còn chưa về phủ chứ?” Diệp Vũ hỏi khẽ, không rõ vì sao, cảnh vừa rồi lại khiến lòng nàng chua xót thế.
“Còn sớm mà” Hắn nắm chặt tay nàng, bọc vào lòng, ôm lấy nàng, chậm rãi đưa tay ôm chặt, “Một ngày không thấy như cách ba thu”
Nàng mặc cho hắn ôm, mãi lâu sai mới giật giật, “Vương gia đợi ở ngoài cửa, ta sẽ áy náy lắm”
Hai tay hắn ôm trọn vòng eo nàng, “Bổn vương lại thấy vui. Bổn vương biết nàng làm việc, lại rất muốn gặp nàng, bởi vậy mới ở ngoài cửa đợi nàng”
Cảm giác phạm tội lại ập tới, nàng mỉm cười bảo, “Vương gia có thể ở trong phủ đợi ta mà, cũng không nhất thiết phải ở đây phơi trăng phơi nắng…”
“Phơi trăng phơi nắng ư?”
“Ban ngày thì phơi nắng, ban đêm thì phơi trăng đó thôi”
“Cách nói này thật mới mẻ”
Sở Minh Hiên nâng cằm nàng lên cười, “Vũ Nhi, nàng có bản lĩnh khiến cho bổn vương cảm thấy mới mẻ, khiến cho bổn vương không lúc nào mà không nhớ tới nàng”
Đang nói lại hạ dần xuống môi hắn cũng rớt theo. Hôn ôn nhu trầm luân, tràn ngập tương tư và lửa nóng.
Hắn ôm càng ngày càng chặt, hắn hôn càng ngày càng kịch liệt, nàng áp sát vào trong *** hắn, hắn giống như muốn nhấn chìm nàng vào trong cơ thể mình vậy, tới tận khi nào hoà hợp một thể mới thôi. Hắn không ngừng hút đi mật ngọt của nàng, càng không ngừng đòi lấy nhu tình của nàng, ςướק sạch toàn bộ không khí trong miệng nàng, cũng khiến cho nàng không thở được…
Hôn nồng nàn nhiệt tình khiến người ta không thở nổi, Diệp Vũ chịu không được giãy dụa lên tiếng, lại trào ra tiếng ưm, như ***, lại bị hắn nghe được, cố sức hôn nữa, khiến cho tâm hồn người ta phiêu đãng.
Nàng cố sức đẩy hắn, lúc này hắn mới buông lỏng hơn, dùng lời lẽ lưu luyến bên môi má nàng.
Ánh trăng buông xuống, ***g sáng vàng, hình ảnh ôm hôn nhau đầy si mê quấn quít.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc