Bảo bối háo sắc làm bảo mẫu - Chương 03

Tác giả: Hắc Khiết Minh

Người xưa có dạy: “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.”
Cho nên khi vừa chạy ra khỏi toilet Mc Donalds, Oa nhi liền dẫn cậu nhóc chạy về hướng bãi đỗ xe. Tên tóc vàng còn nằm dài trên mặt đất, vây quanh anh còn ba bốn người. Oa nhi nắm tay cậu nhóc, thừa dịp xe kia che khuất, vụng trộm đi về bãi đỗ xe nhưng vừa mới đến gần xe thì bỗng nhiên lại nghe có tiếng người.
_ Ở đây! Ở đây! Nhanh lên!
Từ cửa xe, cậu nhóc thò đầu ra, Oa Oa trừng mắt nhìn, đang suy nghĩ từ khi nào cậu nhóc đã chạy bay lên phía trước thì bỗng nhiên cảm nhận trong tay mình vẫn đang cầm một bàn tay mềm mại, Oa nhi cúi đầu nhìn.
_ Á!
Cô sợ tới mức la lên một tiếng, vội buông tay cậu nhóc ra che miệng lại. Cậu nhóc liền kéo tay cô chạy thẳng đi đến chiếc xe. Một cậu nhóc khác đi theo sau, nhanh chóng đóng cửa xe lại.
_ Các con…
_ Suỵt!
Hai đứa nhóc đồng thời vươn ngón trỏ đặt ở bên miệng muốn cô im lặng. Người trong bãi giữ xe nghe được âm thanh liền đi tới xem xét. Trừng mắt nhìn hai cậu nhóc y đúc ngồi trước mặt, Oa Oa ngậm chặt miệng, chò cho những người đó đi xa mới nhỏ giọng mở.
_ Hai đứa là song sinh sao?
Hai cậu bé đồng thời mỉm cười thật tươi, cùng gật gật đầu. Cô nhịn không được cũng mỉm cười. Bên ngoài lại truyền đến tiếng nói chuyện, hai cậu nhóc trợn mắt, nhìn kính xe phía trước.
_ Làm sao vậy?
Cô muốn quay đầu, lại bị mỗi đứa một tay kéo đầu cô xuống.
_ Bọn họ đã ra khỏi Mc Donalds.
Hai đứa nhóc lập tức đồng thanh nói, sau đó đồng thời hất mặt về phía sau xe.
_ Mau, đi ra phía sau đi!
Oa nhi đi vài bước, sau đó lại quay đầu ngồi xuống, nhanh chóng cởi đôi giày đầy cát rồi chỉ muốn nằm lên trên nó là lăn lộn. Không tiếng động nhếch miệng cười, cô đi theo hai cậu nhóc đi về phía sau xe. Đi qua ghế sô pha cùng phòng bếp nhỏ, cùng toilet vô cùng sạch sẽ, cô liền nhìn thấy một giường lớn siêu thoải mái. Hai cậu nhóc liền bay lên giường, chui vào cạnh giường, nhấn một cái nút nhỏ, TV trên đầu giường liền bật sáng, xuất hiện hình ảnh vài người đang giúp đỡ một tên tóc vàng đứng dậy. Ơ, mấy người này quen mặt quá! Oa nhi đi lại, chen chúc ở bên người hai cậu nhóc hí mắt nhìn. Xe này có hệ thông quan sát luôn sao? Thật là lợi hại.
_ Cha.
Một cậu nhóc chỉ vào màn hình phía bên phải, quả nhiên nhìn thấy người đàn ông điển trai lúc nãy trên tay cầm túi đồ hướng về phía xe.
_ Không xong rồi.
Nhìn thấy người đàn ông kia, Oa Oa sửng sốt, chạy nhanh cầm lấy túi xách to tướng định chạy đi.
_ Cô đi trước,bye!
Cô vội vàng chạy ra thì bị hai cậu nhóc giữ lại.
_ Không được, cô ơi, những người đó còn ở bên ngoài mà!
Cậu nhóc thứ hai mở miệng nói.
Cô? Cô già như vậy sao? Không có à nha? Tên vừa nãy còn gọi cô là cô gái cơ mà. Không đúng, không phải vấn đề này, cô đang muốn đi ra mà.
_ Không sao, cô sẽ tránh.
Cô cười gượng hai tiếng, tiếp tục đi phía trước đi.
_ Không kịp rồi, cha đã tới cửa!
Cậu nhóc thứ nhất hào hứng nói. Oa nhi nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy ba ba điển trai của hai cậu nhóc đã đi vào cửa. Sau đó, kính phía trước bị đẩy ra, cô cứng đờ, phản xạ tính lui về sau. Nhưng nghĩ lại bị ba ba hai cậu nhóc phát hiện nhiều lắm là xấu hổ một chút thôi mà. Không được, vẫn nên tự biết thân thì tốt hơn, cô vừa muốn đứng lên, hai cậu nhóc đã bay lên phía trước, kéo cửa đi ra ngoài. Sau một hồi thăm dò quay đầu lại nói.
_ Suỵt! Cô đừng lên tiếng nha!
_ Cái gì?
Cô há miệng thở dốc, đầu cậu nhóc thứ nhất đã thụt ra, sau đó một cái đầu khác chui vào– cô đoán hẳn là cái đầu khác — lại thăm dò tiến vào, nhỏ giọng nói.
_ Chờ chúng con trở lại, cô hãy xuống xe!
_ Uy –
Miệng cô lại cứng đờ, cái đầu kia cuối cùng cũng rụt trở về. Phía trước truyền đến âm thanh cha con họ nói chuyện.
Tình huống hiện tại là sao đây? Oa nhi ngây người ngẩn ngơ, sau đó đặt ௱ôЛƓ ngồi vào giường lớn. Quên đi, dù sao cô là muốn đi New York, xuống xe ở một thị trấn nhỏ cùng với ngồi trên cái xe đậu ở thị trấn nhỏ cũng không có gì khác biệt, chỉ cần có phương hướng là tốt rồi.
Bạn đang đọc truyện tại  thichtruyen.vn
_ Con là Tyre · Bart, anh là Knight · Bart.
Cậu nhóc thứ nhất đáng yêu tươi cười nhỏ giọng nói.
_ Hai con năm nay bảy tuổi.
_ Kha Xảo Oa.
Cô chỉ vào chính mình cũng nhỏ giọng mở miệng.
_ Cô năm nay hai mươi tám.
Xe chạy đến quốc lộ, cậu nhóc thứ hai mở nhạc, che dấu tiếng ba người nói chuyện.
_ Cám ơn cô đã giúp con!
Cậu nhóc thứ nhất cười tươi nói cảm ơn.
_ Không có gì!
Cô cũng mỉm cười, thử nhớ kỹ cậu nhóc nói nhiều này tên Tyre còn cậu nhóc có vẻ ngại ngùng kia là Knight.
_ Đây! Cho cô nè! Cha mới vừa mua về!
Tyre nhảy xuống giường, cầm lấy túi gà chiên Mc Donalds đi lên.
_ Cám ơn, cô vừa ăn. Các con ăn đi!
Hai cậu nhóc cũng không khách khí, cầm gà chiên lên ăn ngon lành.
_ Cô từ đâu tới đây?
Cắn một miếng gà chiên, điến phiên Knight mở miệng, đôi mắt to giống nai con Bambi màu rám nắng trông thật đáng yêu.
_ Cô cũng từ Los Angeles đến sao?
_ Không phải, cô đến từ San Francisco.
Cô dừng một chút lại nói.
_ Chính xác mà nói, thì cô từ Đài Loan đến.
_ Đài Loan? Là ở nơi nào?
Tyre trừng mắt nhìn.
_ Con biết, ở bên kia Thái Bình Dương.
Knight nhìn Tyre, nhỏ giọng nói.
_ Cha có nói qua, cô Bạch Vân cùng cô Ninh Ninh đều cũng đến từ đó.
_ Đúng nha.
Tyre bừng tỉnh, sau đó thực hưng phấn dựa vào lại đây nói.
_ Cô Bạch Vân có dạy con nói “Nịch hảo”. Là “Nịch hảo”
Nghe phát âm tiếng Hoa không chuẩn của Tyre, Oa Oa nở nụ cười.
_ Là “Nhĩ hảo” mới đúng. (Nhĩ hảo = xin chào)
_ Con cũng biết.
Knight cũng hưng phấn bay lại.
_ Sau đó sẽ nói “Tả tả”
_ Là “Tạ tạ” chứ? (tạ tạ = cảm ơn)
_ Còn có “Con đói bụng nữa”
Hai cậu nhóc tranh nhau nói khiến Oa Oa thiếu chút nữa cười ngất trờ.
_ Câu này chuẩn nhất, ha ha ha ha……
_ Tyre? Knight?
Người đàn ông phía trước nghe được tiếng cười, liền to giọng gọi con. Ba người cả kinh, che miệng lại, lại vẫn nhịn không được buồn cười. Oa nhi kéo kéo hai đứa nhóc, chỉ chỉ về phía trước. Tyre việc mở miệng trả lời.
_ Không có gì, chúng con đang giỡn.
_ Dạ, đúng! Chúng con đang giỡn.
Knight cười phụ họa. Nghe được con trả lời, người cha điển trai an tâm, không hỏi nhiều nữa. Ba người ở trên giường cười thành một đoàn, vừa ăn gà chiên vừa tám chuyện.
Bên ngoài trời xanh, vạn dặm không một bóng mây, mặt trời kiêu ngạo ra sức tỏa nắng. Bên trong xe lại tiếng cười không ngừng, ngoại trừ gà chiên cùng Côca, còn có hơi mát phả ra từ điều hòa, cộng thêm hai cậu nhóc xinh đẹp, đáng yêu dư sức đi đóng quảng cáo.
Loại du lịch này, thật là hạnh phúc. Oa nhi cùng hai cậu nhóc lôi xe đồ chơi mới nhất ra chơi. Nhiều ngày như vậy, cô mới cảm thấy hôm nay mình không cần suy nghĩ nhiều.
_ Kì lạ, sao lại yên lặng thế này?
Đến giữa trưa, Alex chợt nghe phía sau truyền đến một trận tiếng cười nhưng nửa giờ sau, hai đứa liền trở nên yên lặng.
_ Chơi mệt nên lăn ra ngủ rồi sao?
Bình thường hai đứa nhóc con này luôn bám lấy phía sau anh. Hôm nay sao lại cứ núp ở phía sau xe. Mắt thấy mặt trời chiều ngã về tây, Alex nhìn thời gian. Đã đến thị trấn tiếp theo, anh đưa xe vào bãi đỗ. Sau đó, về phía sau xem xét. Đúng như anh nghĩ, hai nhóc con đã mệt nằm lăn ra giường mà ngủ. Nhưng đồ ăn vặt, rác, đồ chơi lúc trước đều để bừa bãi nay lại được dọn ngăn nắp. Hai đứa nhóc này có gì đó mờ ám nhưng sợ đánh thức hai đứa nhóc, anh không bật đèn, ngồi vào bên giường, ẳm Knight sắp lăn xuống giường vào bên trong, đắp chăn lại cho Tyre. Sau đó xoay người cầm lấy túi rác nhưng vừa mới đứng dậy, lại thấy Knight giật chăn sang phía mình. Anh nhíu mày, kéo chăn lại giúp cho Tyre rồi mỉm cười hài lòng.
Chuyện thần kì gì đang xảy ra? Phía kia có một cái gì đó trùm mền to tướng. Anh chăm chú nhìn thì nó lại nhúc nhích, anh sửng sốt, tưởng là Tyre nhưng Knight đang ôm chặt lấy Tyre bất động. Anh đá đá cái thứ đó, cái kia lại nhúc nhích một cái. Anh giật mình, đá bay cái kia bay xuống giường.
_ Phanh!
Vật kia rơi xuống đất, rất nhanh một tiếng la vọng ra.
_ Ui da!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc