Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát - Chương 46

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

"Âu giáo sư. . . . . ." Cái vấn đề này muốn cô nói thế nào đây? Cô và anh cũng không quen thuộc đến mức có thể mang chuyện vợ chồng ra mà giãi bày?
"Dừng!" Âu Thánh Nguyên trực tiếp để ly R*ợ*u xuống, đưa một bàn tay đến trước mặt của Tình Tình ngăn cản: "Tình Tình, ở đây cũng không phải là trường học, cô có thể không cần gọi tôi Âu giáo sư. Cứ gọi là A Nguyên đi!"
Cô cứ luôn miệng gọi anh là Âu giáo sư, làm cho anh lúc này có cảm giác mình như một loại cầm thú. Cho nên là dừng ở đây đi!
"Tôi có thể không nói ra không?" Mặc kệ là đối mặt người nào, chuyện tình với Mộ Dung Trần, cô tuyệt không muốn nói, cũng không biết là nên nói từ đâu.
"Ừm. . . . . . Cô không muốn nói cũng được, nếu như A Trần dám bắt nạt cô thì cứ nói cho tôi biết." Âu Thánh Nguyên làm sao lại không nhìn ra trên mặt cô học sinh nhỏ của mình vừa khó xử lại vừa e ngại đây? Nếu cô không muốn nói thì thôi, chỉ là không biết chuyện này với chuyện em họ Phó Cảnh Ca mất tích có liên quan với nhau hay không!
“ Nào, tâm tình không tốt thì uống một chén đem những chuyện không vui quên hết đi." Âu Thánh Nguyên cười cười, rót một ly R*ợ*u đưa tới trước mặt của Tình Tình.
Nếu như Mộ Dung Tứ thiếu biết anh muốn rót R*ợ*u mời vợ của cậu ta thì nhất định sẽ *** anh. Nhưng mà anh cũng không có ngu đến nỗi gọi điện thoại cho cậu ta tới đây ngay bây giờ.
"Thật xin lỗi, tôi không uống R*ợ*u." Tình Tình không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp cự tuyệt Âu Thánh Nguyên. Không nói đến vấn đề có thể hay không, sau lần đầu tiên cô uống R*ợ*u ý thức không rõ ràng dẫn đến hậu quả đáng tiếc kia cô đã thề sẽ không bao giờ động đến R*ợ*u nữa.
Nhìn ly R*ợ*u trong tay Âu Thánh Nguyên, một mùi hương ngọt ngào của anh đào từ miệng chén tỏa ra, cộng thêm bơ sữa tươi trắng tinh phủ lên trên trông thật bắt mắt. Tựa như đôi môi đỏ mọng của thiên sứ, dưới ánh đèn lại càng cực kỳ mê người, nhưng cô vẫn không dám thử.
Huống chi hiện tại chỉ có cô nam quả nữ ở trong phòng. Xem ra hôm nay đầu của cô thật sự choáng váng rồi, mặc dù Âu Thánh Nguyên ở trường học thầy giáo của cô lại còn là bạn tốt của Mộ Dung Trần nữa. Nhưng dù sao anh ta cũng là một người đàn ông, cô cũng không nên đơn độc cùng anh đi uống R*ợ*u được.
Cô rốt cuộc làm sao lại phạm phải sai lầm như vậy? Có lẽ là hôm nay thật sự không phải là ngày tốt rồi! Ai!
"Không sao đâu, cái này do tôi bảo người bán R*ợ*u đặc chế pha: " thiên sứ hôn nhau", rất thích hợp cho sinh viên nữ uống!" Nhìn ra được trên mặt Tình Tình chợt lóe lên đề phòng, cô sẽ không ghi hận chuyện lần trước anh hạ dược trong đồ uống của cô đấy chứ? Xem ra người ta thật không thể làm chuyện xấu, nếu không đều sẽ bị người khác nghi ngờ cả đời.
Ha ha, nhưng mà anh cũng không ngại!
"Uống ly R*ợ*u này có thể làm cho phiền não của cô tất cả biến mất. Cũng có thể đem suy nghĩ của mình nói cho người mà cô muốn nói. Tình Tình, yên tâm đi, tôi sẽ không bỏ thuốc vào trong R*ợ*u đâu."
Âu Thánh Nguyên nói xong lời nói vô cùng cảm động kia thì tay lại giơ ly R*ợ*u kia lên.
Tâm tình của cô thật không tốt, nếu quả như thật có thể một say một chút thì cũng không phải là chuyện xấu gì! Nhưng mà R*ợ*u này thật sẽ làm say lòng người sao?
"‘Thiên sứ hôn nhau ’?" Đang lúc Tình Tình còn do dự có nên uống hay không thì cửa phòng bị đẩy ra: "A Nguyên, cậu xác định không phải là đang muốn quyến rũ thiên sứ đấy chứ?"
Tình Tình nhìn về phía cửa, đúng lúc nhìn thấy người đàn ông cao to tóc húi cua lần trước đã gặp qua, trong tay đang ôm một cô gái dáng người tuyệt hảo cùng nhau đi vào.
"Trầm Ngôn, sao cậu lại ở đây?" Âu Thánh Nguyên không nghĩ đến tên ăn chơi Trầm Ngôn này lại xuất hiện ở chỗ này. Haiz, xem ra tối nay nhất định là rất náo nhiệt rồi.
"Âu giáo sư cũng có thể tới, mình làm sao lại không thể?" Trầm Ngôn ôm cô gái kia ngồi xuống bên cạnh Âu Thánh Nguyên, lúc này mới thấy rõ ràng đối diện thiên sứ lại là Tình Tình, sự phát hiện này thật đúng là làm cho người ta sợ hãi khóc than !
Không biết đang diễn ra tuồng gì ở đây?"A Trần đâu rồi?"
"Anh ấy không có ở đây." Tình Tình cắn cắn môi. Sớm biết tới nơi này sẽ ***ng phải những trư bằng cẩu hữu của anh cô cũng sẽ không cùng Âu Thánh Nguyên đi đến đây.
"Chưa có tới sao?" Trầm Ngôn nhướng cao lông mày nhìn về phía Âu Thánh Nguyên, bạn bè xung quanh ai lại không biết Mộ Dung thiếu gia đối với người vợ mới cưới thương yêu ra sao? Mà Âu Thánh Nguyên lại dám một mình hẹn vợ của cậu ta đến hộp đêm bao riêng một phòng để uống R*ợ*u, đây cũng không phải là vấn đề nhỏ rồi!
Nếu như không phải là mới vừa rồi ở đại sảnh người bán R*ợ*u lúc quen thuộc nói cho anh biết Âu Thánh Nguyên cũng tới, hơn nữa còn dẫn theo một cô gái nữa. Phải biết là từ trước tới nay cậu ta chưa từng dẫn một cô gái nào đến đây. Anh tò mò nhìn lên, thật không biết cậu ta đang diễn tuồng gì!
Vợ bạn không thể đùa giỡn, đạo lý này chẳng lẽ người luôn là tấm gương sáng cho người khác như Âu giáo sư lại không hiểu? Hay là biết rõ rồi mà còn cố phạm phải?
"Thu hồi những tư tưởng xấu xa của cậu lại!" Âu Thánh Nguyên hung hăng trừng mắt liếc Trầm Ngôn và cô gái đang cười duyên trong *** cậu ta: "Cô ấy và A Trần cãi nhau, tâm tình không tốt, cho nên mình mới đem cô ấy đến đây."
"Gây gổ?" Trầm Ngôn giống như là không thể tin, với mức độ quan tâm của A Trần đối với người vợ này làm sao lại có thể gây gổ ầm ĩ đây? Cho dù là có gây gổ cũng không tới phiên anh quản? Nhưng mà, Âu Thánh Nguyên không giống như là đang nói láo làm cho anh không thể không tin tưởng.
"Trầm Thiếu Gia, người ta chỉ là vợ chồng gây gổ nhau mà thôi, không bằng chúng ta đi uống R*ợ*u tiếp?" Cô gái trong *** Trầm Ngôn vươn móng tay đỏ chót mân mê trước *** anh khiến Tình Tình ngượng ngùng không dám nhìn nữa.
"Trầm Ngôn, đưa cô gái này ra ngoài đi." Âu Thánh Nguyên không khách khí nói. Khi A Trần tới đây nếu để cho cậu ấy thấy cục diện này, chắc chắn là sẽ phế anh mất.
"Thôi, để tỏ lòng coi trọng hai người, tôi sẽ tiếp tục ở lại đây." Trầm Ngôn rõ ràng là muốn xem kịch hay, anh lấy tay bẹo má cô gái kia rồi nói: "Bảo bối, ngoan, tối nay anh sẽ đến tìm em, thế nhé?"
"Trầm Thiếu Gia, vậy người ta chờ anh đấy!" Cô ta cũng biết mặc dù Trầm Ngôn có tính hoa tâm, nhưng khi đã nói một thì sẽ không có hai, cho nên cũng không dám có nửa điểm lỗ mãng liền đứng dậy đi ra ngoài.
"Em gái, có phải A Trần khi dễ em hay không? Nói cho anh biết, anh sẽ giúp em hả giận." Không để ý đến Âu Thánh Nguyên, Trầm Ngôn tự mình rót một ly R*ợ*u, sau đó tươi cười nói.
"Trầm Ngôn, đừng có gọi loạn." Âu Thánh Nguyên liếc Trầm Ngôn một cái, bị tên đàn ông hay ghen đó nghe được sẽ không dễ chịu đâu .
"Chỉ là tâm tình của tôi không tốt mà thôi. Đã khuya rồi tôi cũng muốn trở về nhà." Một người đàn ông đã khiến Tình Tình chống đỡ không nổi rồi. Trước kia, cô cũng rất ít khi giao lưu với các bạn nam huống chi hiện tại lại có tới hai người đàn ông hơn nữa lại còn là bạn bè của Mộ Dung Trần, cô cũng nên đi sớm một chút thì tốt hơn!
Tình Tình đứng lên cầm túi lên định đi thì lại bị Âu Thánh Nguyên kéo tay: "Tình Tình, còn chưa tới chín giờ! Không vội, uống xong ly R*ợ*u này rồi trở về. Đây chính là tôi cố ý dặn dò pha chế cho cô uống, cô liên tục từ chối như vậy thật không coi trọng đến thành ý của tôi?"
Hơn nữa, nếu cô không uống R*ợ*u, khi A Trần tới, biết giao phó thế nào?
"Đúng vậy, nếu đã tới đây thì cũng không thể không uống R*ợ*u được? Yên tâm đi, có tôi ở đây, Âu giáo sư có muốn cầm thú cũng không được." Trầm Ngôn cũng mở mồm khuyên Tình Tình, dù sao cũng chỉ cần hướng đến một mục đích đó chính là giữ cô ở lại để xem trò vui.
"Trầm Ngôn, câm miệng của cậu lại. Tình Tình, không cần để ý tới cậu ta, miệng của cậu ấy vẫn luôn như vậy không làm cho người ta ưa nổi." Âu Thánh Nguyên vừa nói vừa cầm cái ly vô cùng xinh đẹp kia đẩy tới trước mặt của Tình Tình:"Yên tâm đi, sẽ không say đâu."
Tình Tình không thể nào biết được, sau khi cô uống xong ly này sẽ không khống chế được mà ngã xuống.
Ly R*ợ*u này được gọi là:"Thiên sứ hôn nhau" uống vào cảm thấy rất ngon! Có vị cam đơn thuần ngọt ngào khiến Tình Tình không nhịn được uống thêm một ngụm nữa, mặc kệ là nó điên cuồng cỡ nào, nếu quả như thật có thể làm cho người ta say thì cô thà bị say đến không còn tỉnh táo được là tốt nhất!
"Tình Tình, không cần phải uống nữa, nghỉ ngơi một chút đi?"
Thấy Tình Tình uống đến có chút mất đi ý thức, Âu Thánh Nguyên nhìn xuống đồng hồ đeo tay, thời điểm cô chậm rãi uống xong ly thứ năm ly thì anh đã ngầm bảo Trầm Ngôn đi gọi điện thoại cho Mộ Dung Trần rồi, thế nào mà đã qua nửa giờ người còn chưa thấy tới? Từ nhà Mộ Dung đi tới nơi này không cần thiết phải lâu như vậy chứ?
"A Nguyên, R*ợ*u này thật sự uống rất ngon, anh không muốn uống sao?" Tình Tình cười rất quyến rũ giơ ly R*ợ*u lên.
"Ha ha, cái này làm cho các cô gái uống thôi, tôi uống R*ợ*u này là được rồi!"
"Tình Tình, tôi mời cô một ly." Nhìn bộ dạng say R*ợ*u như nữ sinh nhỏ thật đáng yêu lại vô cùng thú vị, Trầm Ngôn không để ý Tình Tình đã uống rất nhiều, một lần nữa lại cùng cô nâng chén.
"Trầm đại ca, anh không sợ bạn gái mình sẽ phải chờ rất lâu sao?" Tình Tình vừa cười vừa nói sau đó lại đem ly R*ợ*u trước mặt uống cạn. Nhìn động tác phóng khoáng của cô, da đầu Âu Thánh Nguyên thấy từng trận tê dại.
"Cô ta không phải là bạn gái của tôi, cùng cô ta chơi đùa không bằng uống R*ợ*u cùng cô thấy thú vị hơn nhiều. A Trần nếu như thấy cô như vậy, nhất định sẽ lột da của tôi."
"Trầm Ngôn, đã biết sẽ bị lột da lại còn uống cùng cô ấy?" Âu Thánh Nguyên đoạt lấy ly R*ợ*u trong tay Trầm Ngôn.
"A Nguyên, anh làm gì thế sao không để cho Trầm đại ca uống R*ợ*u?" Tình Tình hung hăng nhìn chằm chằm Âu Thánh Nguyên. Xem ra cô đã thật sự say! Nếu không sẽ không dám nói với bọn họ như vậy.
"Đúng vậy, A Nguyên, nếu Tình Tình muốn uống, vậy hãy để cho cô ấy uống đi. Khi uống say thì những chuyện không vui sẽ quên hết toàn bộ, có phải hay không?"
"Trầm đại ca, chúng ta uống tiếp."
"Tình Tình, không nên uống, A Trấn tới đón cô về nhà rồi." Không có biện pháp Âu Thánh Nguyên chỉ có thể chậm chạp đưa nhân vật chính ra làm lý do.
"Tôi không muốn đi về. Tôi muốn uống R*ợ*u."
Khi Mộ Dung Trần đẩy cửa phòng ra thì ngay lập tức nhìn thấy ảnh tượng này. Cô gái nhỏ này làm cho anh lo lắng suốt một buổi tối thế nhưng lại cùng Trầm Ngôn ở đây uống R*ợ*u đến vui vẻ như vậy.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc