Bạn trai hút máu của tôi - Chương 11

Tác giả: Mạc Nhan

Thời gian một ngày công tác của phóng viên, vượt qua mười hai giờ một ngày là bình thường, cơ hồ hai mươi tư giờ đều đợi mệnh, mà phần lớn thời gian là chạy tin tức, tham gia các hoạt động và tiệc R*ợ*u, cũng là hệ thống dây điện trọng yếu của phóng viên.
Công thương mở tiệc R*ợ*u có không ít đại lão bản quần tụ, phóng viên truyền thông bị mời cũng không ít.
Trong lúc này, tiệc R*ợ*u đa số là nam nhân, nàng trẻ tuổi lại tuyệt đẹp, thực dễ dàng gây sự chú ý tới các lão bản lớn, làm cho nàng mọi việc đều có thể thuận lợi, hơn nữa còn chuẩn bị tốt các mối quan hệ, đương nhiên trong đó cũng không thiếu các nam nhân có hứng thú với nàng.
Hướng về điểm này, nàng hiểu rõ ưu thế của chính mình, trừ bỏ việc chạy tin tức, thành lập mối quan hệ tốt với người khác, nếu không có sai đối tượng, nàng cũng là lo lắng.
Nàng đang cùng một đám nam nhân nói cười, đột nhiên từ phía sau truyền đến tiếng nói từ tính, gọi đúng tên của nàng.
“Hi, Cầm”
Cho tới bây giờ, kêu nàng như vậy, chỉ có một người.
Nàng nhìn đến bên cạnh, cảm thấy kinh ngạc, bởi vì ngưới tới chính là Jayson, mà khi hắn xuất hiện, luôn luôn áp đảo quần hùng.
Trước tiên là nói về thân thể, hắn là người Phương Tây, trời sinh cao lớn hơn so với người Phương Đông, hơn nữa, trên người lại thêm quần áo xa xỉ, phong thái liền thắng các quần hùng.
Khi Jayson xuất hiện, ngay từ đầu trên mặt La Cầm còn có thể hài hòa, nhưng không biết từ lúc nào, những nam nhân nói chuyện phiếm cùng nàng, một người lại một người có công việc rời đi, cuối cùng chỉ còn lại nàng và Jayson.
Nàng thu hồi nét tươi cười, trừng mắt nhìn hắn.
“Ngươi đem mọi người cưỡng chế rời đi”
“Phải không?” Jayson vẻ mặt kinh ngạc.
“Ngươi tới, là cố ý làm ra vẻ thân mật với ta trước mặt mọi người”
”Có sao?” Hắn lại vẻ mặt vô tội.
“Sao lại không có, tay ngươi đang làm cái gì?Vì sao cố tình để trên vai ta?”
“A, thật có lỗi.” Hắn buông tay ra, cười theo. “Nhất thời không chú ý, tay ta theo théo quen lại phóng tới trên vai ngươi”
Nàng liếc mắt hắn một cái, hồ nghi hắn căn bản chính là cố ý, nguyên bản có một đống nam nhân đến tìm nàng nói chuyện, Jayson vừa xuất hiện, còn khoát tay lên vai nàng, làm cho mọi người nghĩ nàng là hoa đã có chủ, hại nàng tổn thất cơ hội.
“Ban ngày ban mặt. ngươi không ở trong quan tài, chạy đến đây làm gì?”
”Hôm nay trời đầy mây. Sức khỏe ta cũng không tệ lắm, có thể “hầm ngày”.”
Đối với người bình thường mà nói, ban đêm không ngủ được gọi là thứ c đêm, nhưng ma cà rồng ban ngày không ngủ, kêu là hầm ngày.
Hắn không phải vì muốn phối hợp với nàng, cho nên bắt buộc chính mình xuất hiện vào ban ngày? Cẩn thận nhìn hắn một cái. Sắc mặt tái nhợt không giống như nét mặt tỏa sáng trong đêm khuya, làm nàng không khỏi có chút lo lắng
“Ngươi không khỏe sao? Xem ngươi đứng giông như tâm thần không tốt lắm, tuy rằng là ở bên trong, nhưng dù sao cũng là ban ngày, ngươi có bị ảnh hưởng hay không?”
Lam mâu sáng lên, lộ vẻ đắc ý, cười yếu ớt, “Có thể làm cho ngươi đau lòng, có bị ảnh hưởng cũng đáng.”
”Không nên đắc ý, ta không phải đau lòng, ta chỉ là bằng hữu quan tâm đến ngươi.”
“Nhưng ta lại muốn làm bạn trai ngươi.”
“Không có khả năng.”
”Không sao, đối với ngươi, tính nhẫn nại của tai có thể đến vĩnh viễn.”
Nàng trừng mắt nhìn hắn, biết rõ người này miệng thật ngọt, da mặt cũng thực dày, nhưng nàng chính là không thể tức giận với hắn.
Không được, La Cầm, không thể nào rơi vào, một khi đã bị cuốn vào cơn lốc tình yêu của hắn, liền không thể nào thoát ra được! Lý trí nói cho nàng biết. không thể để bị lung lay, nàng nhất định phải đi tìm tình cảm lưu luyến mới.
Nàng mặc kệ làm sao, mỗi khi có nam nhân tiếp cận nàng, Jayson lại vừa vặn xuất hiện đúng lúc, bày ra bộ dáng là sứ giải hộ hoa, làm hại mầm móng *** không kịp nãi mầm, liền hé rũ, nàng nhịn kh6ong được tức giận xoay người trừng hắn.
“Ngươi làm ơn cách xa ta một chút, đừng có đứng bên cạnh ta.”
“Vì sao?”
Nàng nhìn xem tả hữu hai bên, sau đó cắn răng thập giọng nói: “Người khác sẽ nghĩ ngươi là bạn trai ta.”
Hai mắt hắn sáng lên: “Vậy tốt lắm a.”
Tốt, hắn cư nhiên còn đắc ý dào dạt.
“Đừng cho là ta không biết, ngươi là cố ý đứng bên cạnh ta, làm cho người ta nghĩ ngươi là bạn trai của ta, ngươi còn nữa đêm thường hay lui tới nhà ta, bị hàng xóm nhìn thấy, làm cho một truyền mười, mười truyền trăm, bọn họ đều nói ta có nam nhân ở chung nhà.”
”Không sao, ta sẽ chịu trách nhiệm.” Nói xong bàn tay lại tự nhiên đặt lên vai nàng.
“Chịu ttách nhiệm, ai cần ngươi chịu trách nhiệm.” Nàng lấy khủy tay hướng bụng hắn đánh tới, làm cho hắn đau đến hô nhỏ một tiếng.
“Rất đau nha!”
Nàng hừ nói: “Là ngươi tự tìm đến, ta cảnh cáo ngươi, đứng yên chổ này không cho phép nhúc nhích, ta hiện tại sẽ đến bên kia, không cho phép ngươi lại đấy.” Nàng một bên mệnh lệnh cho hắn, một bên đi về hướng khác.
Vì để xác định hắn không đi theo, cho nên vừa đi vừa quay đầu lại nhìn, vì vậy không chú ý tới phía trước có một gã bồi trên tai cầm chén R*ợ*u, khi nàng quay đầu nhìn lại, dĩ nhiên là không kịp.
Lòng nàng căng thẳng, không kịp dừng cước bộ, xem như là xong đời.
Trên khai chén R*ợ*u sâm banh màu hồng nhạt, vẫn hoàn hão như lúc ban đầu, bị bồi bàn vững chắc cầm lấy, trước mắt nàng an toàn thoáng qua, sau đó hướng đám người bên trong đi đến.
“Vừa rồi thật sự nguy hiểm đúng không?” Tiếng nói quen thuộc truyền đến bên tai nàng La Cầm nâng mặt lên, vừa vặn đón nhận gương mặt tươi cười của Jayson.
Nguyên lai là do Jayson kéo nàng đi, đem nàng đưa đến một bên, làm cho nàng né tránh được một tiết mục hay.
“Cho dù ngươi cứu ta, ta cũng không cảm động.”
“Hắc, nguyên lai ngươi cũng chỉ là trợn mắt nói dối.”
“Nếu ta bị thương, chính là do ngươi làm hại, cho nên ngươi phải cứu ta.”
“Đây chính là hảo tâm không được hảo báo.”
“Theo ta thấy, ngươi cứu ta, chính là thừa dịp ăn đậu hủ, mau buông ra.” Nàng hai tay đều dùng tới nhưng chính là không thể đầy Jayson ra, người ở đây nhiều như vậy, thật khiến cho nàng khó xử.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc