Bản báo cáo tình yêu - Chương 2

Tác giả: Đan Phi Tuyết

“Buổi sáng mười giờ? !” Gia Lệ gào.
“Ừ, mình biết, đó là khoảng thời gian bồ muốn lên giường ngủ, hôm nay hãy đi ngủ sớm chút, ngày mai thức dậy đi khám bệnh, dù sao cũng không thể uống thuốc giảm đau mãi được?” Mau mau nộp bản thảo đến đây đi! Tiết Tổ Dĩnh trừng mắt nhìn đoạn bản thảo, lo nghĩ cắn lên cán Pu't.
Phục vụ đại tác gia này, sớm muộn gì cũng bị loét dạ dày, oh ~~ không, tháng trước đã bị loét rồi. Yahoo
“Hắn thực sự rất lợi hại? Bảo đảm rất ôn nhu? Bảo đảm không đau? Bồ cam đoan?” Xa Gia Lệ do dự.
“Cam đoan cam đoan cam đoan! Hơn nữa ——” Tổ Dĩnh cười tà mị. “Bạch đại y sĩ là độc giả trung thành của bồ, ngày mai người ta vốn đã hẹn chẩn bệnh chật cứng, nhưng vừa nghe nói là bồ, lập tức sắp xếp cho bồ xen ngang. Nếu là độc giả của bồ, tin rằng sẽ rất cẩn thận rất ôn nhu khám bệnh giúp bồ, thế nên bồ cứ yên tâm nha ~~ “
“Ừm ~~” Gia Lệ thở dài. “Được, mình đi.”
Buổi tối mười một giờ, thông thường là lúc tinh thần Gia Lệ tốt nhất, vì sáng mai khám bệnh, nên hôm nay phải cố đi ngủ sớm hơn. Không biết đã qua bao lâu, lúc này chưa ngủ nữa, aizzz! Cô trằn trọc trở mình không ngừng đếm cừu, một con cừu, hai con cừu… Năm mươi con cừu…
Ánh trăng lờ mờ chiếu vào căn phòng nhỏ, ngoài đường tiếng ô tô inh ỏi. Trên bàn máy tính đang mở, trong màn hình, ở đại sảnh đang tán gẫu náo nhiệt, các đạo nhân mã tụ tập, dùng lời lẽ trầm mặc đoán mò huyên thuyên, tất cả đều là một đám người mất ngủ. Gia Lệ đang nói chuyện phiếm trong buồng, ID của cô là Hoa ước nguyện, cô có thói quen ra đại sảnh nghe người ta tán dóc, bất luận giả thuyết thân phận bọn họ khác xa với công việc của cô. Công việc sáng tác luôn cô đơn, đồng hồ đã điểm 24h nhìn đám người vẫn đang buôn chuyện, không cần thiết thì không tắt máy tính.
Gia Lệ ở trên giường lăn qua lộn lại, liên tục than thở. “Aizzz ~~ aizzz ~~ aizzz ~~ không được, ngủ không được!” La Mã chẳng phải một ngày xây xong, ngủ muộn cũng không thể một ngày mà thay đổi, ở sau lần thứ N ca thán, cô ôm chăn bò tới trước bàn ngồi xuống, mở buồng nói chuyện phiếm nhấn nút đàm thoại, chat cùng các đạo nhân mã, vừa lên mạng xem số liệu, vừa thỉnh thoảng quay sang nhìn một chút cuốn tiểu thuyết đặt ở trên bàn.
Cô đứng dậy pha cho mình một cốc cà phê, lẽ ra phải đi ngủ rồi, hơn là ở trên giường kêu rên khó chịu, chi bằng ngày mai trực tiếp tới phòng khám.
Bình minh, sau khi nuốt viên thuốc giảm đau thứ hai, Gia Lệ dựa vào ý chí đã tới phòng khám của Bạch đại y sĩ, vừa ngồi trên ghế sô pha ở phòng chờ, ý chí của cô lập tức tuyên bố tan rã!
“Xa Gia Lệ?” Nữ trợ lý trong phòng khám nha sĩ thanh thanh giục, người bệnh tò mò nhìn xung quanh. “Xa Gia Lệ tiểu thư?”
Xa Gia Lệ? Ô! Chẳng phải Tiết Tổ Dĩnh muốn anh đặc biệt chiếu cố tới ả Hồ Điệp kia? Vừa nghe đến cái tên này, Bạch Bạc Sĩ tinh thần cực kỳ phấn chấn đi ra ngoài xem xét. Anh dừng ở phía trước ghế tựa chỗ đợi khám bệnh, hai tay khoanh trước ***, quan sát cô gái đang ngồi ngủ gục ở trên sô pha.
Là cô ta? ! Yahoo
“Xa Gia Lệ?” Trợ lý bước tới, là vị tiểu thư này ư? Sao có thể như vậy? Vẻ mặt trợ lý lộ ra vẻ kinh ngạc.
Ánh mắt Bạch Bạc Sĩ thâm trầm nhìn chằm chằm Xa Gia Lệ —— cô ta chính là Hồ Điệp Vẫn, trong chuyên mục chỉnh đốn nam nhân, phê phán tình yêu?
Vóc dáng cô ta nhỏ xinh, có mái tóc dài, một quyển tiểu thuyết đang giở ra, che đi nửa bên mặt cô, tựa vào lưng ghế ngủ say ngon lành. Trên người mặc một chiếc áo mỏng cổ tròn, dưới mặc một cái váy lá sen, giày xăng-̣đan hở mũi lộ ra đầu ngón chân. Bàn chân nhỏ nhắn, móng tay tròn trịa, theo phong cách Bohemian, xách theo một chiếc túi đan bằng mây tre.
Bạc Sĩ chú ý tới những đốm tàn nhang trên sống mũi của cô, còn cả những vết quầng thâm phía dưới mắt cô. Bằng kinh nghiệm y sĩ, quầng thâm kia chỉ ra việc cô thường xuyên thức đêm, sinh hoạt rối loạn. Cô ngủ rất say, khẽ phát ra tiếng ngáy, đánh mất bản sắc của một thục nữ, có thể biết khí quản cô không được tốt. Yahoo
Thất tình gây đau khổ, khiến hai tay Bạch Bạc Sĩ chỉ trực nổi dậy, muốn lập tức nhổ sạch răng của cô. Mặc dù lúc này xem ra cô không hề có chút lực sát thương nào, tuyệt không đáng giận, nhưng anh không thể quên, ngòi Pu't cô —— đã P0'p ૮ɦếƭ tình yêu hao tâm tổn sức bấy lâu nay của anh!
Bạch y sĩ khom người lấy cuốn tiểu thuyết đương che lấp mặt cô, cô khẽ lẩm bẩm gì đó, vừa mím môi lại vừa xoa xoa mũi tiếp tục ngủ. Hai tay Bạch y sĩ di tới bên tai cô, đột nhiên dùng sức vỗ mạnh hai tay vào nhau, “Bang” !
“A!” Cô tỉnh lại, vẻ mặt kinh hoảng, ánh mắt mờ mịt, bộ dáng kia khiến mọi người bật cười. “Sao thế? Chuyện gì?” Gia Lệ nhìn quanh bốn phía, trong chốc lát quên mất bản thân ở phương nào.
“Tới phiên cô vào khám răng rồi.” Bạch y sĩ buông một câu, xoay người tiến vào khu khám bệnh.
“Ờ.” Gia Lệ sờ sờ má trái, hất mái tóc dài, đi theo anh, hoàn toàn không biết tiền đồ sẽ gặp nhiều nguy nan. Yahoo
Không sợ, Tiết Tổ Dĩnh đã cam đoan với cô, vị y sĩ này rất ôn nhu —— “Há ra! Há ra! Tôi bảo cô há to miệng ra một chút, cô không nghe thấy sao?”
Ôn nhu? Gia Lệ trừng mắt nhìn vẻ mặt hung ác của anh. Đây gọi là ôn nhu? Cá sấu quả thực khả ái! Hung dữ như vậy làm chi?
Gia Lệ tựa đầu vào giá đỡ phía sau, cố gắng há to miệng.
“A…” Thượng đế minh giám, cô đã há miệng đến cực hạn, nhưng anh vẫn không vừa lòng.
“Há ra! A —— như thế này, cô có làm được không?” Động tác Bạch y sĩ ôn nhu, nhưng khẩu khí lại ***. Là anh cố ý, muốn trông thấy bộ dáng cô mở to mắt hoảng sợ, ha ha ~~ quả là rất khoái chí!
“A ~~” Gia Lệ cũng nghe lời, cố sức há miệng to ra. Ừm, nha sĩ này tính tình thật nóng nảy đó.
“Mọc răng khôn.” Bạch Bạc Sĩ nói, đặt dụng cụ xuống, cởi găng tay ra, nói với trợ lý: “Mang cô ấy đi chụp X – quang.”
Mọc răng? Chẳng trách lại sưng lên. Nghe thấy đây không phải là bệnh lạ gì, Gia Lệ thả lỏng người. Cô đi theo nữ trợ lý tới buồng X – quang, chụp X – quang xong, ngồi lại đợi khám bệnh. Cô nghĩ, nếu đã không phải là bệnh nguy hiểm, thì có thể nhanh chóng rời đi chứ?
Bạch y sĩ quan sát tấm phim chụp X – quang của Gia Lệ, vẻ mặt nghiêm túc. Gia Lệ ngó nhìn anh, rất khiêm tốn lên tiếng hỏi. “Bác sĩ, không có vấn đề gì chứ?”
“Đừng làm ồn!” Yahoo Anh hung dữ nói, dọa cô sợ hoảng hồn.
Gia Lệ ôm ***. Wow được đó ~~ đồ con lừa a! Cô phát hỏa, thần y rất giỏi a? Hành động như thế sao? Cô liếc mắt, lần tới nếu còn tới đây khám bệnh, Xa Gia Lệ cô thề không làm người, đáng ghét!
Bạch Bạc Sĩ quăng tấm phim chụp X – quang, sau đó nhìn cô tuyên bố. “Răng khôn mọc lệch, phải lập tức nhổ ngay.”
“Cái gì? !” Gia Lệ kinh hãi gào to. “Nhổ? Nhổ cái gì mà nhổ?” Có lầm hay không?
“Răng khôn chẳng có ích gì, khi mọc dài ra chỉ tổ làm cô nhiễm trùng, nhổ sẽ tốt hơn.” Đồ ngốc không có tí kiến thức nào. Anh quay sang nói với trợ lý: “Chuẩn bị kìm, khoan…” Ha ha ha, nhổ răng nhổ răng, Bạch Bạc Sĩ hết sức vui vẻ, anh đeo găng tay vào, vặn vặn ngón tay, chuẩn bị công đoạn rầm rộ.
Kìm á? Wow ah ~~ “Tôi không cần!” Gia Lệ gào, rụt vai, dưới ánh mắt uy nghiêm của Bạch Bạc Sĩ, giống như một chú cừu con bất lực. “Tôi… về trước đây, tôi muốn ngẫm nghĩ lại.” Giọng nói cực kỳ yếu ớt.
Bạch Bạc Sĩ khép mi lãnh đạm nói: “Khỏi cần suy nghĩ, lập tức nhổ, để nhiễm trùng đối với, cô, không, tốt.” Nói đùa, há có thể bỏ lỡ cơ hội tốt báo thù. Yahoo Anh lên mặt dọa nạt người, hơi thở cô liền rối loạn.
Lúc này trợ lý bê khay đồ lên, khi Gia Lệ nhìn thấy rõ những dụng cụ trong khay thì, thiếu chút nữa bệnh tim bộc phát. Từng chiếc công cụ nhổ răng phủ bạc sáng lóa sắc nhọn, dao – khoan – kìm đều đủ, nhìn xong, da đầu cô tê cóng, hai chân như nhũn ra. “Tôi… Tôi không muốn nhổ, tôi không cần… Tôi chưa chuẩn bị tâm lý.” Cô năn nỉ cầu xin.
“Nhổ ngay đây, cần gì chuẩn bị tâm lý?” Bạch Bạc Sĩ khinh thường nói. “Lẽ nào muốn tính giờ thắp hương bái Phật?”
Gia Lệ nổi giận. “Tôi cuối cùng cũng hiểu rõ rồi? Tôi vốn nghĩ rằng chẳng qua chỉ là sâu răng gì đó, tôi phải về trước đây…”
“Cô hiểu rõ được tới đâu? Nếu cái đầu cô hiểu biết rõ ràng thì sẽ không sáng tác bừa bãi.” Viết cái chuyên mục nhảm nhí hết mức!
“Hả?” Cô sửng sốt. Anh ta đang nói gì thế? Cô nghi hoặc trừng mắt nhìn.
Ánh mắt Bạch Bạc Sĩ hiện lên một tia giảo hoạt.
“Tôi biết rồi, cô muốn làm rõ trình tự nhổ răng, đúng không?” Thông thường, anh sẽ không nhiệt tình giải thích cho bệnh nhân của mình “Các bước nhổ răng”, để tránh hù ૮ɦếƭ người bệnh, nhưng cô thì ngoại lệ, anh rất “Vui lòng” cùng cô chia sẻ thật kỹ càng những kỹ thuật nhổ răng. Yahoo
“Xa tiểu thư, tôi sẽ giải thích cho cô nghe!” Anh chậm rãi giải thích, hưởng thụ sắc mặt càng ngày càng hoảng sợ của cô. “Đợi lát nữa thôi, đầu tiên tôi sẽ “Mềm mại” tiêm một mũi thuốc tê phía trên lợi của cô, sau đó dùng dao rạch vài vết cắt ở trên lợi, lúc đó sẽ chảy ra ít máu…”
“Một, ít, máu?!” Gia Lệ trợn mắt nhìn, sao vẻ mặt cô lại giống như kiểu bị mất máu trầm trọng! Tiêm phía trên lợi? Dùng dao rạch? Thượng đế! Sắc mặt Gia Lệ xanh xao, Yahoo tựa như kim tiêm trong tay anh ta đã chọc vào trong thịt cô.
Cô càng sợ hãi, anh lại càng thích thú, khoái cảm báo thù thật tuyệt vời như vậy a, ha ha ha! Dưới lớp khẩu trang, anh nở nụ cười tà ác, vừa cầm dụng cụ, vừa giải thích với cô.
“Kế tiếp tôi sẽ dùng cái kìm này kẹp vào trong lợi của cô, tìm chiếc răng khôn nhỏ đáng yêu kia. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là vết cắt kia phải đủ lớn để có thể nhìn thấy nó. Giả sử không nhìn thấy, tôi sẽ nghĩ cách đào khoét nó, giả sử đào khoét không đươc, tôi sẽ thử rạch sâu thêm nữa, tóm lại, tôi nhất định phải tìm ra nó.”
Wow ~~ lời nói của anh ngày một ***, sắc mặt Gia Lệ tái nhợt. Tôi choáng rồi a, ô ô…
Ngước nhìn chàng trai mặc áo blouse trắng trước mắt, nhìn vào đôi mắt lạnh lùng kia, Gia Lệ cảm thấy hoa mắt chóng mặt tứ chi vô lực, cô muốn chạy trốn. Yahoo
Giọng nói Bạch Bạc Sĩ không còn điềm đạm, trái lại ánh mắt long lanh sáng ngời.
“Tiếp đó, tôi sẽ rất ôn nhu đem xương răng của cô mài cho phẳng, hoặc là kẹp chặt nó đem gắp ra ngoài.”
Khuôn mặt Gia Lệ tối sầm lại. Mài phẳng xương răng? Ở trong miệng cô mài phẳng xương răng?! Wow ah ah, đủ rồi đó! Còn kẹp nữa, anh ta định *** sao?
Bạch Bạc Sĩ tổng kết nói: “Ừm, phẫu thuật rất đơn giản. Chẳng qua bởi vì răng khôn của cô có ba chân, khó nhổ hơn so với người khác, đổi lại, nếu là bác sĩ khác đã sớm yêu cầu cô lên bệnh viện mổ rồi, coi như cô may mắn được gặp tôi.” Bạch Bạc Sĩ cầm lấy ống tiêm, quan sát lượng thuốc bên trong, rất tốt bụng bổ sung thêm một câu. “Thực ra không đau chút nào.”
Gia Lệ nhịn kích động gào thét. Nghe chút giọng điệu của anh ta, không đau chút nào? ! Hừ ~~ khi anh ta nói trình tự thực hiện sẽ làm với cô, cô hoài nghi tưởng tượng cảnh anh ta vừa chọc vừa rạch vừa khoét vừa nhổ vừa khua gõ loạn xạ, nhổ răng xong thì cô cũng tử trận. Yahoo
“Như vậy cô có thể yên tâm, bắt đầu thôi.” Gương mặt anh không chút thay đổi cầm lấy kim gây tê thật ~~ lớn ~~, tiến tới gần mặt cô.
Trừng mắt nhìn kim gây tê sáp lại gần, Gia Lệ quyết định thật nhanh, đứng dậy chào xoay người ra sau. “Tôi về đây.”
Chạy mau nha ~~ “Tiểu thư.” Bạc Sĩ quát cô, khinh bỉ hành vi nhát gan của cô. “Răng mọc ở đâu?”
“Ừm? Miệng a!”
“Miệng có liên quan tới đầu không?” Anh hỏi.
“Có.” Nói chuyện này làm gì? Gia Lệ ôm chiếc túi đan bằng mây tre trước ***.
Anh biếng nhác nói: “Cho nên, nếu cô không chịu nhổ răng, cứ để nó nhiễm trùng, kéo dài ngày qua ngày, cuối cùng các bộ phận sẽ hoại tử, mưng mủ, bốc mùi hôi thối, tập hợp vi khuẩn, xâm nhập vào tế bào não…” Yahoo
“Được được được!” Càng nói càng dọa người. “Aizzz ~~ đừng nói nữa.” Gia Lệ cam chịu ngồi xuống, ngoan ngoãn há to miệng, bất cứ giá nào nói: “Anh nhổ đi! Làm ơn nhẹ một chút, tôi sợ nhất là đau.” Tai kiếp khó thoát khỏi, đau lâu không bằng đau nhanh. Ô ô ~~ trí khôn thì không tích thêm, trái lại cái răng khôn ૮ɦếƭ tiệt lại mọc dài. Yahoo Cô dặn dò anh. “Nhẹ một chút nha, y sĩ. Tôi thực sự rất sợ đau đó, mong anh hãy làm, nhẹ nhàng, chút!”
Sợ đau? Ánh mắt Bạch Bạc Sĩ tối sầm lại, so với việc người yêu chia tay anh, chút đau đớn đó với cô có nhằm nhò gì?
Bạch Bạc Sĩ tiến lên phía trước, Gia Lệ rụt vai về. Sắc mặt anh nghiêm nghị, cô hoảng sợ. Anh giơ cây kim gây tê lên cao, mắt cô ứa lệ. Anh cúi người, nhịp tim cô như ngừng lại. Đột nhiên, đầu mũi kim nhọn đâm vào lợi, cô thầm kêu thảm thiết —— đau! Nước mắt tuôn trào như mưa. Yahoo
Bạch Bạc Sĩ nhíu mày, khóe mắt giật giật, không chịu được liền nói: “Tiểu thư, xin cô bỏ tay ra.”
A a a, thật ngượng quá đi. Bởi vì đau, cô theo bản năng liền túm lấy tay anh đang cầm kim. Gia Lệ buông tay, lợi có cảm giác tê tê. Vừa mới xin anh ta cứ cho thuốc tê toàn bộ, như vậy xem ra mình chịu hình phạt rất kinh khủng.
Bạch Bạc Sĩ vân vê một con dao, bề mặt dao như tỏa ra sát khí.
Gia Lệ bất lực, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong lòng hét vang. “Thượng đế cứu con!” Nhìn con dao kia tiến tới gần, Gia Lệ cầu nguyện liều thuốc tê đủ mạnh. Yahoo
Ân oán cá nhân giữa bọn họ là một chuyện, trách nhiệm của y sĩ lại là một chuyện khác. Tạm gác sang một bên, Bạch Bạc Sĩ vẫn luôn là người có y đức, cẩn thận xử lý chiếc răng khôn của cô.
“Này, cô có biết chuyên mục cô viết nhảm nhí tới mức nào không?” Anh không nhịn được chế giễu cô.
Gì? Gia Lệ không hiểu gì cả, vẫn còn toát mồ hôi, anh ta đang nói gì với cô nhỉ?
“A?” Cô chật vật há to miệng, đã tiêm thuốc tê, chẳng có cách nào nói chuyện.
Bạch Bạc Sĩ nhẹ nhàng gạt khe hở vết cắt, lộ ra chiếc răng khôn nhỏ xíu màu trắng bạc. Máu tươi tuôn ra, anh thuần thục giúp cô cầm máu, kỹ thuật cao siêu tiến hành nhổ răng theo từng bước một, vừa không quên bình tĩnh tính sổ với cô.
“Cô tự cho mình rất am hiểu tình yêu, thường xuyên ở trên chuyên mục phát biểu những cao kiến, cô nghĩ cô là ai chứ? Dựa vào cái gì mà dạy con người ta yêu đương?” Yahoo
Gia Lệ kinh ngạc. Wow ah ~~ sao bây giờ lại khơi ra vấn đề cùng cô thảo luận chuyên mục? Ngay vào lúc này?
Bạch Bạc Sĩ liếc cô một cái, ánh mắt đắc ý. “Sao thế? Không phản bác tôi ư?”
Vô ích! Cô sao nói được chứ? Gia Lệ giận trừng mắt nhìn, thấy nét mặt anh ta vui vẻ.
“Tôi thấy a, cô nhất định là không có nam nhân nào muốn, thời gian rảnh rỗi quá nhiều, mới có thể suốt ngày nói hươu nói vượn ở trên chuyên mục.”
“…” Đủ rồi đó, Gia Lệ siết chặt đôi tay nhỏ bé. Tình thế bất lợi, nhẫn nại, tôi nhẫn nại.
Bạch Bạc Sĩ dùng chiếc kìm kẹp lấy răng khôn, tiếp tục tổn thương cô.
“Tôi đoán đúng rồi? Thật sự không có ai muốn?” Anh hỏi, cười ha hả không ngừng.
Thật không thể chịu nổi! Yahoo Gia Lệ tức giận đạp anh một cước.
Đau! Sợ gây tổn thương cho cô, anh vội lui về, khuỷu tay ***ng vào lưng ghế dựa, cái kìm bay thẳng ra ngoài.
A? Gia Lệ kinh ngạc, cái kìm bay về phía —— “A!” Cái kìm không may phi trúng đầu nữ trợ lý, cô bị đau gào thét.
“Shit!” Bạch Bạc Sĩ gầm nhẹ. ૮ɦếƭ tiệt, có ai ngờ sự việc lại thế đâu.
Nữ trợ lý xoa xoa trán rồi thu nhặt cái kìm, lại khử trùng lần nữa.
“Ách…” Nhìn cơn thịnh nộ của Bạch Bạc Sĩ, Gia Lệ hoảng sợ, cô giống như… Bị kích động quá mức.
Bạch Bạc Sĩ hít sâu một hơi, cầm lấy dao mổ, tiến sát lại gần, cúi đầu lườm cô, bộ dáng như định giết cô tới nơi. Yahoo
Gia Lệ rụt vai, răng nhổ được một nửa, không còn đường chạy nữa.
“Cô – ả Hồ Điệp ૮ɦếƭ tiệt…” Anh mắng.
Gia Lệ nắm chặt tay vịn ghế dựa. Anh ta… Anh ta muốn làm gì? Thật khủng pố nha!
Trước kia nghe Tổ Dĩnh nói, anh ta là độc giả trung thành của cô, mà lúc này đây, anh nói bên tai cô: “Đều do cái chuyên mục vớ vẩn mà cô viết, người yêu tôi đọc xong mới rời bỏ tôi! Xa Gia Lệ, tôi hận không thể nhổ sạch răng của cô!” Yahoo
Á? Cái gì? Không được nha? Tất cả đều là người văn minh đó! Bởi vì ảnh hưởng từ thuốc tê, Gia Lệ chỉ có thể ngây ngốc há to miệng nghe anh ta “sủa”.
Ánh mắt Bạch Bạc Sĩ hung hãn, phun ra một câu: “Tôi hận ૮ɦếƭ cô!” Dứt lời, kéo căng miệng cô ra, bắt đầu một trận đào – khoét – gõ – khua, lay lay lắc lắc.
Wow ah! Thân thể Gia Lệ căng thẳng, mặc dù cảm giác không đau lắm, nhưng nghe thấy tiếng gõ mài cắt kia thực dã man, cũng đủ khiến cô hồn bay phách tán.
Anh ta sẽ không tàn ác đến mức nhổ sạch toàn bộ hàm răng của cô chứ? Liệu có động tay động chân ở trong miệng cô hay không? Ô… Cô hối hận vì đã chọc giận anh ta, nam nhân này quả là dã man a!
Hóa ra Bạch y sĩ căn bản không phải độc giả trung thành của cô. Anh hận cô, chuyên mục cô viết báo hại bạn gái anh bỏ đi, vì thế giận cá chém thớt, trút giận lên đầu cô.
Trừng mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Bạch Bạc Sĩ, trong lòng Gia Lệ oán hận chỉ muốn —— được, xem như anh ta lợi hại! Ngươi nhổ đi, dùng, hết sức, mà nhổ đi! Shit!
Cho nên, Xa Gia Lệ bắt đầu tưởng tượng ra viễn cảnh giết anh chém anh đánh anh đấm anh, nhằm chống đỡ với quá trình nhổ răng cực kỳ khủng pố. Yahoo
Quả thật, đây là cảnh ngộ uất ức nhất từ khi chào đời cho tới nay, chỉ có thể trơ mắt nhìn cái gã nam nhân đáng hận kia nhổ răng cho cô, thử hỏi trên đời còn có ai dũng cảm được như cô? Đều do Tổ Dĩnh ngốc nghếch đã đẩy cô rơi vào trong tay tặc nhân!
Cô quả là kẻ thức thời trang tuấn kiệt [hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi], hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, người ở dưới mái hiên làm sao có thể không cúi đầu… Ừm ừm ừm, A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai! Gia Lệ ép bản thân phải bình tĩnh, cô không hề phản kháng nữa, im lặng chịu đựng kiếp nạn này. Song từ đầu đến cuối, đôi mắt cô luôn nhìn chằm chằm Bạch y sĩ, cô hận mình không thể —— hừ, cứ chờ xem, tôi muốn báo thù, tôi muốn báo thù! Yahoo
Căn phòng tuy nhỏ nhưng đèn đuốc sáng trưng, trên bàn một tờ giấy bày ra trước mặt, chiếc răng vỡ vụn khi nhổ được đặt trên tờ giấy đó, chứng kiến cảnh ngộ Xa Gia Lệ máu chảy đầm đìa, quả là đại nạn thảm khốc.
Rạng sáng, chính là thời điểm tinh thần Gia Lệ tốt nhất. Bây giờ cô không những tinh thần tốt, còn rất phấn khởi. Nghĩ tới ngày hôm qua chịu cực khổ, cô quyết tâm biến đau thương thành sức mạnh, hướng về phía màn hình máy tính, sờ sờ bên má trái, do lượng thuốc tê đã hết nên bắt đầu có cảm giác đau nhức, ngẫm nghĩ chút, cô xắn tay áo lên, hít thở sâu, sau đó —— lách cách lách cách, căn phòng nhỏ nhanh chóng vang lên tiếng gõ bàn phím.
Gã nam nhân thối tha kia, nếu tưởng rằng cô ngoan ngoãn ngậm đắng nuốt cay, Hmm! Vậy anh ta quá tưởng bở rồi.
Cô tuyệt đối sẽ ăn miếng trả miếng! Yahoo
Trong lúc Xa Gia Lệ đang vô cùng nhiệt huyết sôi trào gõ bàn phím, đầu bên kia, chàng trai tính tình có phần hung dữ, đang mỉm cười vì một giấc mộng —— ha ha ha, sảng khoái ~~ quá sảng khoái! Anh mơ thấy Xa Gia Lệ tiểu thư, hai tay cô chống eo hướng về phía anh chửi ầm lên, mà trong giấc mộng đó, anh cũng không mắng chửi lại, chỉ chăm chú nhìn dáng vẻ tức giận của cô, miệng cười ha ha. Tại sao lại cười? Hmm ~~ cười cô không có răng!
Tại sao không có răng? Hi ~~ còn phải hỏi? Đều bị anh nhổ sạch rồi! Ha ha ha ha… 

Bạn đang đọc truyện tại  Thichtruyen.vn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc