Bác Sĩ Cầm Thú - Chương 62

Tác giả: Miêu Diệc Hữu Tú

Chỉ trong chớp mắt đó, Niếp Duy Bình cả người lao về phía trước không chút do dự đem Na Na bảo vệ chặt chẽ, dùng lưng chặn con dao kia.
Niếp Duy Bình sắc mặt trắng nhợt đau đến mức toàn thân cứng đờ.
Thiếu niên điên cuồng nắm dao nhỏ đâm tới, còn chưa kịp rút ra đâm tiếp thì đã bị một cước đá vào mặt, cả người không chịu nổi và ngã về sau vài bước không thể đứng dậy nổi.
Niếp Duy An xuất hiện như một vị nữ vương, vạt áo blue chậm rãi hạ xuống, làm cho người ta có cảm giác như là võ lâm cao thủ, gương mặt lãnh đạm cũng không thèm nhìn tới thiếu niên kia một cái, vội vàng giúp đỡ kiểm tra miệng vết thương của Niếp Duy Bình.
Cũng may Niếp Duy Bình xoay người quá nhanh, cùng Na Na lảo đảo lùi hai bước về phía sau, con dao khá nhỏ vì thế đâm vào cũng không quá sâu.
Niếp Duy An ánh mắt phát lạnh, gầm lên một tiếng: “Đều thất thần làm cái gì? Ngụy Triết anh đem người này đến phòng an ninh đi, dùng dao hành hung phải mau báo án! Chị Lưu giúp anh trai tôi xử lý miệng vết thương!”
Mọi người nháy mắt liền phản ứng lại, Ngụy Triết ý cười ôn nhu trên mặt hàng năm không tiêu tan rốt cục cũng duy trì không được, sắc mặt thâm trầm gật đầu đem thiếu niên bị một cước đá ngã kia kéo dậy.
Có người nhanh chóng gọi đến phòng an ninh, không bao lâu có bảo an đi lên đem thiếu niên kia đi.
Niếp Duy An cùng Na Na không có tinh lực để ý tới hắn, đem Niếp Duy Bình đưa đi phòng khám, Niếp Duy An lúc này dùng kéo cắt quần áo hắn, cũng may miệng vết thương không sâu tuy rằng chảy không ít máu nhưng cũng không ảnh hưởng đến hoạt động về sau của cánh tay.
Niếp Duy An nhìn chung quanh, nhẹ nhàng thở ra nói: “Không thương đến động mạch chủ cùng dây thần kinh……Chị Lưu cho tôi kim khâu, Na Na, đem bông băng cùng cồn sát trùng lại đây!”
Niếp Duy An đeo bao tay, nhíu mày nhìn nhìn quần áo bị máu nhuộm đỏ, hỏi: “Thế nào? Cánh tay có thể nâng lên được không? Quần áo đều bẩn phải thay thôi, bằng không máu dính bên trên sẽ không thoải mái!”
Niếp Duy Bình sợ nhất là đau, khuôn mặt tuấn tú trở nên trắng nhợt gật đầu, nhịn không được phát ra âm thanh hít khí.
Na Na nước mắt lưng tròng giúp hắn cởi cúc, nghẹn ngào nói: “Thực xin lỗi, đều do em……”
“Không liên quan tới em!” Niếp Duy Bình miễn cưỡng cười cười nói: “Anh không sao…… Thằng bé đố thật sự là hướng về phía anh……”
Niếp Duy An ở bên cạnh giúp hắn bỏ đi quần áo không khỏi tò mò hỏi: “Người đó là ai? Tại sao lại hận hai người như vậy chứ, dám dùng dao Gi*t người!”
Na Na cũng hoang mang nhưng vẫn trả lời: “Là con Lý Chí Siêu…… Bác sĩ Niếp anh còn nhớ rõ sao, Lý Chí Siêu bị ngã giàn giáo, mẹ hắn cầu xin anh giải phẫu cho hắn, sau đó giải phẫu thất bại……”
Niếp Duy Bình tự nhiên nhớ rõ: “Không biết hắn là nghĩ như thế nào nữa, cho dù trong lòng có luẩn quẩn cũng không nên hướng về phía em a!”
Đang nói, Lưu Mân cầm dụng cụ tiến vào, nhất thời đứng ở cửa nghẹn họng nhìn trân trối sững sờ.
Niếp Duy Bình kỳ quái nhìn cô ấy một cái hỏi: “Y tá trưởng, xảy ra chuyện gì?”
Lưu Mân vẻ mặt sợ hãi trừng mắt nhìn hắn, mắt cũng không chớp quét một vòng trên thân trên để trần của hắn rồi cảm khái nói: “Tiểu Bình à, không nghĩ tới cậu thế nhưng lại có sở thích như vậy a!”
Na Na mờ mịt nhìn về phía Niếp Duy Bình, chỉ thấy hắn nhướng mày, sắc mặt nháy mắt đen xuống.
Niếp Duy An đột nhiên bật cười ra tiếng, tay cầm cái nhíp run run dựa vào đầu vai màu rám nắng của Niếp Duy Bình.
“Ha ha ha…… Chị Lưu không biết, anh trai tôi cực kì yêu thích như vậy nha!”
Lưu Mân chậc chậc thưởng thức nửa ngày, nhìn đến mấy vết ứ ngân xanh tím chưa tan hết trên người hắn vẫn cảm thấy không thể tin nổi, hai mắt tỏa sáng sợ hãi than: “Nhìn không ra a…… Na Na ngày thường như con thỏ nhỏ không nghĩ tới xuống tay ác như vậy! Vợ chồng son hai người cũng kiềm chế chút đi, tuy rằng tình thú rất quan trọng nhưng đừng thật sự làm ra chuyện gì nguy hiểm quá!”
Lưu Mân giương mắt nhìn về phía Na Na, vẻ mặt đứng đắn trịnh trọng giáo huấn: “hị nói bác sĩ Niếp da mềm thịt yếu thân kiều thể quý, cho dù muốn tìm ngược em cũng phải ra tay đúng mực!”
Na Na: “……”
Na Na còn thật sự ngây ngô giải thích: “Y tá trưởng chị hiểu lầm, bác sĩ Niếp không phải cuồng chịu ngược đâu, trên người anh ấy bị thương là do gặp chuyện bất bình cùng kẻ ςướק đánh nhau mà lưu lại !”
Niếp Duy An nhất thời cười nhạo một tiếng: “Tất cả chỉ là ngụy biện! Anh ấy là kẻ sợ đau thật sự có thể cùng kẻ ςướק đánh nhau sao, nếu thế cũng không thể bị một thằng nhóc con đâm một dao mà nhăn nhó khổ sở rồi!”
Lưu Mân khinh bỉ gật đầu: “Đúng vậy! Na Na em tại sao lại càng ngày càng không thành thật chứ, thật sự là gần mực thì đen, đi theo Niếp Tiểu Bình cái tốt không học! Vết thương trên người như thế chỉ có thể là do dùng roi đánh thôi!”
Na Na: “……”
Na Na đồng tình nhìn Niếp Duy Bình một cái, biểu tình đáng thương tỏ vẻ mình vô năng vô lực.
Niếp Duy Bình trong lòng lộp bộp một chút, không khỏi nhớ tới lời đồn“Khí lớn lực khỏe” về mình, nhất thời sắc mặt xám trắng, tâm như tro tàn……
Quả nhiên, giữa trưa khi ăn cơm, toàn bệnh viện từ trên xuống dưới đều biết Bác sĩ Niếp khoa giải phẫu thần kinh, là người có sở thích bị ngược đãi!
Bề ngoài thì thanh tâm quả dục nhưng bên trong lại ham mê ngược đãi…… Lại tiếp tục nảy sinh lời nói kinh thiên động địa mới trong quân khu tổng viện, ngày xưa trên Viễn Sơn có một đóa sen trắng cao cao tại thượng, mà nay đã trở thành kẻ “ngoài lạnh nhưng trong cuồng ngược” ở trong mắt mọi người!
Niếp Duy Bình muốn khóc, hắn đời này sao lại toàn thêm mấy cái uế danh như vậy!
Quả nhiên là linh vật……
Thật sự là cám ơn sự giúp đỡ của thổ ngốc!
Niếp Duy An tay nghề rất tốt, chỉ một lúc đã khâu vết thương xong, đường khâu chỉnh tề hoàn mỹ, ngay cả kẻ chuyên xoi mói là Niếp Duy Bình cũng tìm không ra khuyết điểm.
Niếp Duy An tháo bao tay nói với Na Na: “Miệng vết thương có tụ máu, tiêm cho anh ấy mũi uốn ván, chú ý miệng vết thương đừng để dính nước…… Được rồi hai người cũng đều biết cả không cần em phải nói nhiều nữa!”
Niếp Duy An dừng một chút lại quỷ dị cười cười, ý vị thâm trường nói: “Bất quá có một chuyện, em phải nhắc nhở một chút…… Mấy ngày nay tốt nhất là đừng kịch liệt như vậy, miễn cho miệng vết thương rách ra!”
Na Na: “……”
Niếp Duy Bình không thèm để ý bình tĩnh tự nhiên nhìn cô ấy, ánh mắt bất mãn lạnh giọng nói: “Nhiều chuyện!”
Niếp Duy An bộ dạng khinh bỉ nhưng nghĩ đến đã đùa cợt đủ rồi cũng nên cho anh trai nhà mình một chút mặt mũi, sau khi thỏa mãn liền rời đi
Na Na sau khi qua nhà thuốc liền đến phòng an ninh, thiếu niên hành hung người kia đang uể oải ở trong góc, cúi đầu ai cũng không để ý.
Ngụy Triết vẫn ở đó nhìn cô lắc lắc đầu nói: “Cái gì cũng không chịu nói……”
Na Na yên lặng tiến lên, nhẹ giọng hỏi: “Bà nội em có khỏe không?”
Thiếu niên thân mình cứng đờ, bỗng nhiên ngẩng đầu hai mắt phun hỏa nhìn cô, vẻ mặt bi thống cùng phẫn hận.
Na Na thật sự không rõ, khó hiểu mở miệng: “Em vì sao lại làm chuyện ngu ngốc như vậy? Bà nội em phải làm sao bây giờ?”
Thiếu niên đứng bật dậy muốn lao đến nhưng bị Ngụy Triết ngăn lại, vươn tay chỉ vào cô quát: “Không cần cô lo! Tiện nhân! Co cùng Niếp Duy Bình kia là lăng băm đều thối nát như nhau…”
Ngụy Triết sắc mặt trầm xuống, đẩy hắn lên ghế lạnh lùng thốt: “Miệng nói sạch sẽ một chút!”
Na Na thở dài: “Em là bởi vì bác sĩ Niếp giải phẫu không thành công cho nên mới giận chó đánh mèo lên anh ấy sao? Bác sĩ Niếp đã làm hết sức, lúc trước đã giải thích giải phẫu phiêu lưu rất lớn, là bà nội em kiên trì muốn thử một lần, cho nên bác sĩ Niếp mới đáp ứng giải phẫu……”
“Không phải!” Thiếu niên đánh gãy lời cô, oán hận nói: “Là các người! Tôi đã biết mà, cô cùng Niếp Duy Bình là một đôi! Anh cô hôn mê một năm cũng chưa ૮ɦếƭ, dựa vào cái gì ba tôi phải ૮ɦếƭ! Liền bởi vì cô…… Cho nên Niếp Duy Bình mới có thể toàn lực cứu trị anh cô! Đều là cô! Nếu không cô làm cho Niếp Duy Bình phân tâm, ba tôi cũng sẽ không ૮ɦếƭ! Là các người hại ૮ɦếƭ ba tôi!”
Na Na đối với tư duy của hắn quả thực không thể lý giải, bệnh tình không giống nhau, thân thể mỗi người cũng không giống…… Huống chi cho dù giải phẫu có giống nhau nhưng trong lúc phẫu thuật sẽ xuất hiện việc ngoài ý gì thì ai cũng không dám cam đoan, như thế nào lại trách bác sĩ Niếp Y Sinh với cô cơ chứ?
Người bác sĩ nào lại không hy vọng bệnh nhân sống sót?
Ngụy Triết cười lạnh: “Đáng tiếc cho việc cậu được học hành tử tế, thế nhưng lại không hiểu được bằng bà nội cậu! Cậu muốn trả thù vì sao lại không hận chính ba cậu, ai bảo ông ấy không mang nón bảo hộ lại còn không cẩn thận ngã giàn giáo chứ? Hoặc là cậu có thể đi truy cứu trách nhiệm công trường, làm việc không an toàn mới có thể tạo ra thương vong ngoài ý muốn!”
Thiếu niên sắc mặt xanh trắng, tức giận muốn giãy dụa đứng lên.
Ngụy Triết không khách khí chế trụ hắn, tiếp tục nói: “Cậu thật ra rất thông minh! Biết nắn quả hồng mềm! Cho nên chọn tối nay để uy Hi*p hộ lý nhỏ phải không? Tốt xấu gì cậu cũng là mọt người đàn ông đối với phụ nữ mà lại dùng dao, cậu thật sự là làm bẽ mặt người cha đã ૮ɦếƭ của mình!”
Thiếu niên bị mắng mà một chữ phản bác cũng không thể, đầy ngập phẫn hận lại cực kỳ bi ai nhất thời làm иgự¢ hắn phiếm đau, tuyệt vọng hét lên một tiếng ôm đầu khóc rống lên.
Na Na tức giận chuyện hắn làm bị thương bác sĩ Niếp, lại thấy hắn còn nhỏ mà mất đi cha nhịn không được tâm sinh đồng tình.
Na Na tiến lên hai bước, vẫy tay với Ngụy Triết ý bảo không có việc gì, trấn an sờ sờ đầu thiếu niên ôn thanh khuyên nhủ: “Cậu như vậy…… làm sao có thể ba cậu yên tâm đây? Cậu đã không còn là trẻ con, trước đậy là trách nhiệm của ba cậu, nhưng giờ cậu đã lớn ông ấy lại đi rồi cậu nên thay ông ấy chăm sóc bà nội !”
Na Na thở dài: “Tôi biết cậu không phải cố ý…… Thực xin lỗi, tôi thấy thật đáng tiếc ba cậu không thể qua khỏi, nhưng là chúng tôi thật sự đã làm hết sức! Cậu oán hận trả thù không bằng học tập thật tốt, tương lai mới không cô phụ sự vất vả và trả giá của ba cậu giành cho cậu!”
“Dù sao, nếu không phải vì cậu cùng bà nội…… Ông ấy không đến mức liều mạng như vậy, cũng sẽ không xuất hiện tai nạn lao động ngoài ý muốn!”
Thiếu niên rốt cục gào khóc tê tâm liệt phế hô “Ba ba”, làm cho người ta nghe thấy không khỏi động dung.
Na Na cùng Ngụy Triết rời khỏi phòng an ninh, vụng trộm nhìn sắc mặt của hắn, tò mò hỏi: “Ngụy Triết, anh không vui?”
Ngụy Triết lắc đầu cười khổ nói: “Không, anh chỉ là…… Rốt cục hiểu được mình thua ở chỗ nào.”
Ngụy Triết nhớ tới một màn vừa rồi, bản thân theo bản năng buông lỏng tay ra nhưng Niếp Duy Bình lại không chút nghĩ ngợi lao đến giữ chặt lấy.
Con người trong lúc nguy hiểm, thân thể sẽ theo bản năng mà làm ra phản ứng xu lợi tị hại.
Kỳ thật lúc ấy, tốt nhất chính là buông tay, hắn cùng Na Na đều tự biết là tránh sang hai bên như vậy ai cũng không bị dao nhỏ đâm trúng.
Nhưng Niếp Duy Bình không có ngăn con dao đó mà là trực tiếp dùng thân thể cản lại.
Loại hành vi này thực ngu ngốc nhưng lại có thể bảo vệ được Na Na an toàn.
Cho tới nay, hắn vẫn nghĩ bản thân so với Niếp Duy Bình thì càng thích hợp với Na Na hơn, hắn hơn hẳn Niếp Duy Bình không kiên nhẫn hiền lành, không ôn nhu săn sóc kia, hắn có thể chăm sóc Na Na thật tốt, làm cho cô hạnh phúc yên vui vô ưu vô lự.
Nhưng hiện tại, Ngụy Triết không khỏi hoài nghi, bản thân thật sự có làm được như thế không, so ra Niếp Duy Bình đối với Na Na tình cảm càng sâu hơn.
Ngụy Triết đem ý nghĩ trong lòng nói ra.
Na Na cười lắc đầu: “Ngụy Triết, em cho tới bây giờ không có hoài nghi chuyện anh thích em…… Chỉ là chúng ta cũng không vô tư như bác sĩ Niếp. Tuy rằng anh ấy ở mặt ngoài cự tuyệt người xa ngàn dặm, không thèm liếc mắt tới mọi người xung quanh, nhưng trên thực tế, bác sĩ Niếp so với chúng ta vô tư nhiều hơn rất nhiều!”
Ngụy Triết giận dữ công nhận: “Anh hiện tại mới tin tưởng lời nói của em…… Niếp Duy Bình quả nhiên không phải là kẻ tiểu nhân tư lợi!”
Ngụy Triết nghĩ lại, Niếp Duy Bình người như vậy, sao có thể vì bản thân tư lợi mà phản đối ý tưởng hắn đưa ra chứ?
Buồn cười hắn tự cho là đúng lâu như vậy, còn không bằng Na Na chỉ thoáng nhìn qua.
Ngụy Triết giờ phút này rất có vài phần hổ thẹn.
Na Na hiểu ý an ủi: “Ngụy Triết anh thật sự rất tốt, chính là người với người không giống nhau…… Có người sẽ vì bản thân lo lắng nhiều hơn một chút, đây đều là nhân chi thường tình, không có gì đâu!”
Ngụy Triết dở khóc dở cười gõ trán cô một cái: “Em nói như vậy anh càng cảm thấy xấu hổ vô cùng ! Anh chính là loại người sẽ vì chính mình mà lo lắng nhiều hơn một chút!”
Na Na nóng nảy, vội vàng giải thích: “Em không có ý chỉ trích anh…… Kỳ thật em cũng không như bác sĩ Niếp, em đối với bệnh nhân dù cho có tận tâm rất nhiều đi nữa nhưng phần lớn cũng là vì công tác! Kỳ thật em cũng không tốt đến thế đâu!”
Ngụy Triết cười cười nói: “Được rồi, anh hay nói giỡn ! Em đi ra cũng đã lâu, mau trở về đi thôi bằng không Niếp Duy Bình sẽ nóng nảy!”
Na Na nhớ tới còn chưa tiêm cho hắn vội vàng gật gật đầu chạy đi.
Niếp Duy Bình đối với việc bản thân còn chưa kịp thu cái lễ tạ ơn của thỏ ngốc hiện tại lại bị cô tiêm cho một mũi đau nhói vẫn luôn canh cánh trong lòng, liền đem thanh danh của mình hủy tron tay Na Na mà khó chịu.
Na Na tỏ vẻ thực vô tội, nhưng dưới dâm uy của bác sĩ Niếp lại không thể không giống như nha hoàn hầu hạ hắn, bưng trà đổ nước không nói, ngay cả đi xem anh trai cũng phải xem sắc mặt hắn.
Na Na bận đến sứt đầu mẻ trán, một mặt đẻ ý cháu trai, một mặt lo lắng anh trai vẫn chưa tỉnh lại, một mặt còn phải bận tâm đến Niếp Duy Bình sau khi bị thương càng thêm mẫn cảm.
Đồng dạng khẩn trương còn có Niếp Duy Bình.
Thời gian càng lâu, trong lòng hắn lại càng lo lắng, tuy rằng giải phẫu thực thành công nhưng là cụ thể có di chứng gì thì còn phải chờ người tỉnh lại mới biết được.
Mà quan trọng nhất…… Là người có thể tỉnh lại!
Niếp Duy Bình cũng không thể xác định, quả thực so với Na Na còn muốn khẩn trương lo lắng bệnh tìn của Na Hác hơn.
Anh vợ sau phẫu thuật không có dấu hiệu tỉnh dậy, quả thực trở thành quả bom hẹn giờ cho nhân duyên tốt đẹp của hắn mà!
Niếp Duy Bình càng lo âu bất an, vạn nhất anh vợ không qua khỏi, thỏ ngốc đang lúc cực kỳ bi thương mà có thể mang theo đứa nhỏ bỏ rơi hắn hay không……
Niếp Duy Bình nhìn chằm chằm hai mắt nhắm nghiền của người nằm trên giường bệnh, hận không thể tiêm một mũi adrenalin, anh vợ có thể nhanh chóng vui vẻ chủ trì hôn lễ cho bọn họ!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc