Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài - Chương 24

Tác giả: Tứ Nguyệt Yêu Yêu

Vết thương của Hill đang khôi phục từng ngày, còn về phần đầu mốt của Tạ Tư Lệ cung cấp vẫn không thể bắt được Toàn Đông, nhưng Nguyệt Độc Nhất cũng không vội mà truy bắt nội gián, mà chuyện hợp tác với Bob cũng có chút khởi sắc, hắn cũng tình nguyện lui về sau một bước, đem toàn bộ địa bàn chia lại cho Nặc, nhưng điều kiện tiên quyết vẫn là đảm bo cho thế lực của Bob ở Mỹ, hai bên đã đến thỏa thuận bằng miệng, chỉ còn chờ đến ngày kí hợp đồng nữa thôi.
Cuộc họp diễn ra trong phòng khách lớn, sau đó hai bên đều nhìn tài liệu có sẵn ở trong tay, rồi không còn nghi ngờ gì mà ký tên lên đó, tất cả đã xong, Bob liền vui vẻ vươn tay ra: “Nguyệt đương gia, hy vọng sẽ hợp tác vui vẻ.”
Nguyệt Độc Nhất cũng vươn tay ra, chỉ có điều là vươn ra rồi thu lại ngay, chỉ lạnh lùng nói: “Hợp tác vui vẻ.”
Bob liền nháy mắt ra hiệu với Tina, lập tức cô ta liền hiểu rõ: “Phil tiên sinh, xin mời theo lối này, tôi sẽ đưa anh ra ngoài.”
Đoàn người của Nguyệt Độc Nhất liền không do dự đi theo sau lưng của Tina, một cửa lại một cửa, đang sắp đi qua cánh cửa cuối cùng thì thình lình có một tiếng nổ mạnh vang lên, hành lang thì không ngừng rung chuyển, bụi màu trắng trên trần nhà không ngừng rơi xuống. Tiếng chuông báo động liền vang lên, lông mày của Nguyệt Độc Nhất lập tức liền nhăn lại, trong lúc đó người kia Bob liền móc S***g ra, bọn họ vô cùng sợ hãi, so với họ thì người của Nguyệt Độc Nhất lại bình tĩnh hơn nhiều.
“Gấp gáp cái gì chứ!” Tiếng quát trầm thấp vang lên trong không khí, giống như một ngọn núi lớn đè ép trong lòng của mọi người, những người đang hoang mang sợ hãi kia cũng bắt đầu bình tĩnh lại rồi.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Bob đang đi ở phía sau vội chạy đến trước mặt anh.
“Hình như là có bom, cửa đã bị khóa.” Sắc mặt của Tina không được đẹp mắt cho lắm.
Nguyệt Độc Nhất liền trầm giọng: “Mở cửa ra.”
“Không được, đây là cửa vi tính tự động, gặp phải tình huống nguy hiểm sẽ tự động khóa lại, có chìa khóa cũng không mở được đâu.” Tina liền lắc đầu, trên mặt cũng là vẻ không kiên nhẫn.
“Máy chủ ở đâu?” Thanh Á liền trầm giọng hỏi, cái nơi tồi tàn này đang làm cái quái gì vậy, còn bày đặt chơi một cái cảm ứng tự động nữa, quả thật là tự mình tìm ૮ɦếƭ, tiếng nổ kia ngày càng đến gần, đến lúc đó bọn họ bị hầm tập thể cũng không chừng.
“Ở trong phòng này, nhưng mà…” Tina còn chưa nói hết câu, tất cả mọi người liền vội vàng chạy đến phòng máy.
Nguyệt Độc Nhất vẫn luôn bảo vệ Trình Trình ở trong ***, nhưng mặt của cô vào lúc này ngoại trừ trắng bệch ra thì vẫn coi là bình tĩnh, gặp phải nhiều chuyện như vậy thì không muốn bình tĩnh cũng khó.
Thanh Á nhanh chóng nhận lấy máy tính, nhưng anh càng gõ thì sắc mặt lại càng khó coi, Tina sắc mặt khó coi liền mở miệng: “Điều này cần hai người khởi động cùng một lúc, một giây cũng không được, nếu lúc bình thường thì chúng tôi có chuyên gia vi tính thao tác, nhưng hôm nay bọn họ đều không ở đây.”
Mọi người vừa nghe thấy tia hy vọng sắp thất bại, đều rất tuyệt vọng, chẳng lẽ hôm nay mình phải ૮ɦếƭ ở đây sao?
“Để tôi thử xem sao?” Nghe được âm thanh vang lên, mọi người đều nhìn về hướng mà thanh âm phát ra.
Đầu Thanh Á liền sáng lên, sao lại đem Trình Trình tiểu thư thiên tài này bỏ quên cơ chứ, trên phương diện máy tính cô còn mạnh hơn cả anh nữa. Tina liền cau mày, giọng nói cao ngạo của cô ta vang lên: “Đây không phải là món đồ chơi tùy tiện đâu, phải có đủ chuyên môn và kiến thức kỹ thuật đó, hơn nữa nếu hai người làm lệch ba giây, cửa sau lưng chúng ta sẽ tự động nổ tung, hệ thống sẽ khởi động, đến lúc đó tất cả chúng tôi sẽ bị chôn vùi, cô đang nói đùa sao?”
Lời nói của Tina liền đem tới những đồng minh khác, mọi người đều nhao nhao cả lên, chất vấn cô gái bé nhỏ này, mặc dù Bob đã sớm xác định là Nguyệt Độc Nhất chú ý tới cô gái này, mặc dù trong lòng ông ta cũng có nghi ngờ giống họ, nhưng lại không dám mở miệng giống như Tina được: “Nguyệt đương gia, vị tiểu thư này có làm được không vậy?’
Nguyệt Độc Nhất liền nhàn nhạt nhìn qua Trình Trình, cô liền hơi sửng sốt một chút, mặc dù cô có lòng tin 100% nhưng lại không dám cam đoan, nghe họ nó là phải có hai người kết hợp, nếu không may thì kết quả sẽ là tan xương nát thịt, nhưng cô biết rõ lúc này đã không còn đường lui nữa rồi: “Còn có biện pháp khác sao? Nếu các người còn có người khác tốt hơn tôi thì tôi cũng không muốn nhúng tay vào đâu.”
Trình Trình liền tỉnh táo hỏi lại, bên trong phòng máy hoàn toàn yên tĩnh, ngược lại lúc này trên mặt của Trình Trình lại càng bình tĩnh hơn, cô vô cùng nghiêm nghị ngồi vào bên cạnh của Thanh Á, sau đó hai người nhìn nhau, tâm linh thông suốt rồi cùng gõ, tiếng gõ gõ vào lòng của tất cả mọi người, tiếng nổ ngày càng đến gần, làm cho lòng của họ ngày càng lo lắng và chờ đợi, chỉ có ba phút ngắn ngủi thôi nhưng lại dài như một thế kỷ, trán của Thanh Á đã đẫm mồ hôi còn Trình Trình vẫn duy trì tốc độ không nhanh không chậm như cũ, thái độ lạnh lùng trầm tĩnh kia làm cho những người đang ngi ngờ cô cũng bắt đầu có lòng tin.
Nhưng thứ này không thể chỉ dựa vào việc ngoài mặt bình tĩnh là có thể giải quyết được, trong lòng của Tina thầm nghĩ như vậy.
Ngón tay của Trình Trình gõ càng ngày càng nhanh, Thanh Á cần phải tăng tốc hêt sức mới có thể theo kịp, đang vào lúc hai người cùng nhau gõ một chữ cuối cùng, âm thanh tỉnh táo của Trình Trình lại một lần nữa vang lên: “Ba…Hai…Một!”
Đầu ngón tay của hai người cùng lúc rơi vào phím Enter, tiếng nổ ầm ĩ ở bên ngoài đã được dừng lại, bên trong phòng máy là âm thanh tim đập như sấm rất rõ ràng, yên tĩnh đến mức một cây kim rơi xuống đất cũng nghe được, mọi người đều nín thở nhìn trên màn hình, sau đó cùng thở phào nhẹ nhõm, nhưng họ vẫn chưa kịp hoan hô mừng thắng lợi, tiếng nổ mạnh đã ở gần bên tai.
“Chạy đi nhanh lên.” Nguyệt Độc Nhất liền tỉnh táo phân phó.
Mọi người đều mới ý thức được là nguy hiểm vẫn còn chưa hết, liền nhanh chóng chạy ra cửa, Tina vẫn còn đang kinh ngạc về biểu hiện của Trình Trình, cô ta vẫn không cam lòng, nhìn Nguyệt Độc Nhất vẫn đang bảo vệ cho Trình Trình, cũng vội chạy đi.
Sau khi người cuối cùng đã chạy ra khỏi cửa, thì mọi người ngã chồng lên nhau, tiếng nổ liên tiếp vang lên, phòng ốc đã rung lắc không ngừng.
“Phòng này sắp sập rồi!” Không biết là ai đó đã hét lên như vậy, đám người đang chạy tứ tán ngoài đại sảnh ngày càng thêm hỗn loạn, không có phương hướng, có một số người thậm chí còn bị giẫm đạp lên.
“Chạy bên này!” Huyền Dịch mở một đường thoát hiểm, nhanh chóng hướng về phía của Nguyệt Độc Nhất mà kêu to.
Khói ngày càng dày đặc, nước mắt của Trình Trình đang chảy ròng ròng, cô không thấy rõ được con đường ở phía trước, tất cả là do Nguyệt Độc Nhất dẫn cô chạy đi, mọi người liền chạy theo cửa sau, chui vào xe đã được chuẩn bị từ trước, lúc này không còn phân chia người của Nặc hay của Bob nữa, chỉ để ý là chui vào xe rồi đạp ga phóng đi.
“Pằng! Pằng!” Xe bị trượt.
“Đáng ૮ɦếƭ! Có S***g bắn tỉa.” Chu Nhan liền móc ra khẩu S***g lục màu đen, nhìn vào bóng người màu đen ở nóc nhà ở đối diện, bắn liên tiếp.
Trong lúc hỗn loạn cũng không biết là ai đang lái xe, Trình Trình cũng không thuận mắt, liền kéo anh ra qua: “Đổi chỗ đi, tôi lái cho.”
Mọi người, bao gồm cả Nguyệt Độc Nhất cũng nhìn cô, Tina trong lúc bối rối cũng chui vào chiếc xe này liền mở miệng châm chọc: “Đây cũng không phải là xe đồ chơi đâu.”
Đã đổi chỗ với người lái xe kia, Trình Trình liền đạp ga một cái, chiếc xe tựa như một mũi tên lao đi với tốc độ kinh hoàng, bỏ lại chiếc xe của Bob đang chạy ở phía sau.
Sớm nhận thấy người phụ nữ kia có thù với mình, Trình Trình lúc này không định cãi võ mồm với cô ta, nổi giận quát một tiếng: “Cô câm miệng lại cho tôi!”
Nguyệt Độc Nhất cũng không nhíu mày, chỉ lo chuyên tâm đối phó với bọn S***g bắn tỉa.
Bị Trình Trình quát to, trong lòng Tina rất ấm ức nhưng cô ta không thể làm gì được, vì biết rõ đây là lúc nào. Trình Trình liền gia tăng tốc độ, tốc độ khiến cho mọi người trên xe đều lo lắng, nhưng nhìn lại sau lưng đã không còn tiếng S***g nữa, thấy mình đã ra đến vùng ngoại ô, cô mới dừng lại, mơ hồ cảm thấy trên lưng mình đã đổ đầy mồ hôi hột.
Xe dừng lại ở ven đường, sắc mặt của mọi người đều hoàn toàn trắng bệch, Tina ngồi trong xe đã nôn mửa từ sớm, sắc mặt của Chu Nhan vẫn đẹp mắt như cũ, nhưng cô đang cố chịu đựng chưa không hề khó coi giống như Tina, Thanh Á liền liếc nhìn cười khổ mà liếc nhìn Trình Trình, ngược lại Nguyệt Độc Nhất vẫn bình thường như cũ, anh nhìn Trình Trình đang im lặng, liền nhẹ nhàng đưa tay vuốt lưng của cô, sờ thấy áo của cô đã ướt đẫm mồ hôi, mới nhẹ nhàng mở miệng, trong giọng nói còn mang theo ý trêu chọc: “Anh còn cho là em không sợ cơ đấy.”
Trình Trình liền vỗ ***, trợn mắt nhìn Nguyệt Độc Nhất một cái, cô cũng biết là đi theo người này sẽ không có chuyện gì tốt đâu mà, cô là một người địa cầu nhỏ bé hết sức bình thường, ***ng phải loại chuyện nổ tung này không sợ mới là lạ đó. Nguyệt Độc Nhất đang vuốt ve tóc của cô, ánh mắt của anh liền chuyển sang chiếc xe màu đen đang đậu ở phía sau.
Bob vừa xuống xe, đã chửi tục liên hồi: “TMD nếu để cho ông đây biết người nào dám làm nổ sòng bạc của ông, lão tử sẽ làm cho nó sống không bằng ૮ɦếƭ.”
“Ông cho rằng còn ai có thể có gan lớn như vậy?” Thủy Bách Thiên liền cảm thấy thật buồn cười.
Bob liền suy ngĩ một chút, mặc dù hắn ta không có gì để kiêng kỵ, nhưng Nguyệt đương gia đang có mặt ở đây, dám nghĩ thì dám làm, chỉ có bang Tàn Lang thôi, nghĩ tới đây mặt của hắn lại lúc xanh lúc trắng, nếu quả thật là bang Tàn Lang, thì chuyến này hắn ta thua lỗ chắc rồi, thua thì thua thôi, có cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám đến bang Tàn Lang để gây sự, nhưng khi nhìn đến Nguyệt Độc Nhất, trên khuôn mặt đầy thịt lại hiện lên vẻ đắn đo: “Nguyệt đương gia à, nói thế nào thì cũng chúng ta cũng đã hợp tác rồi, về cách làm của bang Tàn Lang lần này thì….”
“Ông cứ yên tâm, cho dù ông không nói thì chuyện nợ nần này sớm muộn gì cũng tới.” Nguyệt Độc Nhất liền lạnh lùng liếc nhìn Bob một cái, đương nhiên là anh biết hắn ta đang nghĩ gì.
“Hôm nay sòng bạc đã bị phá như vậy rồi, tốt nhất là ông hãy trở về xem xét lại một chút, những chuyện khác ông không cần phải lo lắng, chuyện hợp tác vẫn tiến hành như trên hợp đồng đã kí, tôi sẽ làm đúng như vậy.”
“Hết thảy đều trông chờ vào Nguyệt đương gia.” Bob liền cười hì hì rồi rời đi, Tina có chút không cam lòng liếc mắt nhìn anh, rồi cũng rời đi.
Sóng gió sòng bạc đã qua, mọi việc lại trở về như cũ, hai ngày trước Hill đã nhận được thư của gia tộc gửi để kêu anh trở về một chuyến, cho nên chỉ còn lại Trình Trình, bình thường thì cô đi dạo nhà sách một chút, tuy không được làm thí nghiệm nhưng có thể gián tiếp học tập kĩ thuật một chút, các loại khoa học kỹ thuật cô học được từ trong sách, lâu dần cũng trở thành một hệ thống kiến thức, Trình Trình chính là một người như vậy, một khi đã bắt đầu sẽ toàn tâm toàn ý nhập tâm, cho nên công việc hằng ngày của cô trở thành việc đọc sách, Nguyệt Độc Nhất nhìn chuyện mà cô đang làm, cũng biết là cô đang buồn chán, cho nên đã phái vài người đi theo bảo vệ cô, cho phép cô đi ra cửa.
Hôm nay Trình Trình vừa mới từ trong nhà sách bước ra xe, cô liền ngồi vào trong xe, thì thấy tài xế biến thành một người khác nên có chút nghi ngờ: “Tiểu Triệu đâu rồi.”
“Trình Trình tiểu thư, Tiểu Triệu còn có chuyện nên nhờ tôi tới làm thay, đưa tiểu thư trở về.”
Không nhìn rõ mặt của người lái xe do bị vành nón che thấp lại, Trình Trình liền nhìn chòng chọc một hồi, trong lòng cô hết sức nghi ngờ: “Anh tên là gì? Anh thuộc Đường nào?”
Người đàn ông ở đối diện im lặng rẩt lâu, nhưng lại lái xe đi, đi theo Nguyệt Độc Nhất đã lâu, Trình Trình cũng đã học được vài thứ, vừa thấy người đàn ông kia muốn lái xe, cô liền mở cửa xe ra, nhưng không ngờ đã bị khóa lại rồi.
Người đàn ông vẫn đang điên cuồng lái xe, Trình Trình cũng không để ý nhiều, liền nghiêng người về phía trước công kích người đàn ông, ai nói phụ nữ là phái yếu chứ, thấy bộ dáng Trình Trình đang la hét om sòm, anh ta vừa phải lái xe, vừa phải phòng ngự, trong lúc nhất thời cho nên Trình Trình cũng không thể bắt được cái gì.
“Bốp!” Một cái tát đã đánh lui Trình Trình về phía sau, đầu cô rất đau, nhưng cô không thể ngất lúc này được, cô liền cắn vào lưỡi mình, mùi máu tươi làm cô thấy khó chịu nhưng cũng giúp tỉnh táo không ít, vừa thấy xe đang được lái vào vùng ngoại ô vắng vẻ, lại còn là đường núi, cô liền nhất thời linh động, người đàn ông nhất thời không kịp chú ý, cô đã dùng hết sức bẻ tay lái lại.
“Cô làm gì thế!” Người đàn ông thấy xe đang lao tới vách núi, nghĩ rằng cô ta không muốn sống nữa, liền liều mạng đạp thắng xe, tiếng thắng xe chói tai vang lên cùng với một đường kéo lê thật dài.
Đầu của chiếc xe chồm ra hẳn ngoài vực, chiếc xe cứ như vậy mà vắt vẻo trên sườn núi, liền lắc lư muốn rơi xuống, Trình Trình không còn chú ý kịp đến nguy hiểm nữa, liền đẩy cửa xe lao ra ngoài.
Người đàn ông thấy cô muốn chạy, liền lập tức xuống xe đuổi theo, Trình Trình vừa chạy vừa nhìn về phía sau, dù sau thì sức của đàn ông và phụ nữ khác nhau, khoảng cách giữa hai người từ từ gần lại, Trình Trình liền nghe được tiếng tim mình đập như sấm, miệng cô thì thở hổn hển, thấy trước mặt không còn đường để chạy, Trình Trình liền dừng lại, cô xoay người thì thấy đối phương cũng dừng lại, đã đến bước đường này, hắn cũng không nóng vội nữa, từng bước một đến gần cô cứ như trò chơi mèo vờn chuột.
Trình trình đã đến bước đường này, vẫn còn có thể bình tĩnh như thế, ngay cả cô cũng không thể tưởng tượng nổi, cô biết được gần đây Nặc đang truy bắt nội gián: “Anh là ai?”
“Trình Trình tiểu thư, cô không cần phí sức đoán tôi là ai nữa đâu, chỉ cần biết là cô đã đắc tội một người.”
Nghe giọng cuả đối phương nói như vậy, hình như là cô đã đắc tội với ai đó: “Nếu anh bắt tôi, chắc chắn Nặc sẽ không bỏ qua cho anh.”
Người đàn ông liền cau mày, trong tài liệu cũng không nói qua cô cùng với Nặc có quan hệ gì, Trình Trình nhìn dáng vẻ của hắn hình như cũng không phải là muốn giết cô, mà là muốn bắt cô trở về, nhưng xin lỗi, ngồi chờ ૮ɦếƭ không phải là chuyện gì tốt, mặc dù khả năng cô kích bằng miệng của cô không tốt lắm, nhưng cứ như vậy mà bị bắt, cái rắm! Thừa dịp người đàn ông đang bần thần, cô liền muốn chạy đi, nhưng người đàn ông liền phản xạ có điều kiện nên đuổi theo cô, Trình Trình liền lui lại phía sau một bước, nhưng lại không chú ý đến đường ở dưới chân, liền bị trượt chân rồi rơi xuống dưới.
“A!!!”
Trong tay của hắn ta chỉ chụp được chiếc vòng tay của Trình Trình, thấy cô bị rơi xuống vách núi thì sắc mặt của hắn rất khó coi, nếu chẳng may cô cùng với Nặc có quan hệ gì, thì tội của hắn sẽ không nhỏ, Tina thật đáng ૮ɦếƭ, vậy mà lại không nói cho hắn biết trước, người đàn ông liền trầm mặc một lát rồi quay lại xe, nhấn ga rời đi.
Cả đường núi lại khôi phục lại sự yên tĩnh như cũ, chỉ còn lại vết thắng xe như để chứng minh chuyện vừa xảy ra, dưới ánh mặt trời gay gắt, có một chiếc hoa tai kim cương đang chiếu lấp lánh. Trong nháy mắt nó liền phát ra ánh sáng màu xanh dương, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại ánh sáng như cũ.
Một giờ đồng hồ sau, Nguyệt Độc Nhất liền vội vã chạy tới, anh chỉ tìm được chiếc hoa tai kia, nhiều lần Trình Trình gặp nạn anh cũng có thể tìm được cô là vì anh đã tặng cho cô đôi hoa tai có hệ thống định vị bên trong.
“Thiếu chủ, tôi đã xem xét rồi, ở đây có vết thắng xe, bước chân ở đây cũng rất lộn xộn.” Thanh Á thấy sắc mặt của Nguyệt Độc Nhất rất khó coi nên anh cũng không thấy dễ chịu, vẻ mặt này giống hệt như trong quá khứ nhưng lại đau khổ hơn nhiều.
“Phái người đi tìm, phải tìm cho ra mới thôi!” Nguyệt Độc Nhất chỉ bỏ lại câu nói lạnh lùng rồi cất bước rời đi. Thanh Á đang nhìn chằm chằm vào vách núi, sắc mặt cũng hết khó coi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc