Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một - Chương 09

Tác giả: An Tri Hiểu

Tin Đồn Khắp Thành Phố

Đây là một tin tức gây trấn động, chỉ trong chốc lát, Trình An Nhã đã từ miệng của Diệp Sâm biết được thông tin này, khi đó cô đang gặm táo, khi nghe thấy tin này chỉ lặng đi một chút, sau đó nở nụ cười thản nhiên thường ngày của cô, nói một tiếng “chúc mừng”.
Diệp tam thiếu liền phẩy áo bỏ đi, Trình An Nhã tiếp tục gặm táo, nhìn tờ tạp chí giải trí trước mặt, nhưng suốt cả giờ đồng hồ đều không mở ra một trang.
Khi anh đến trường đón con trai, cũng thông báo việc này cho cậu.
Nụ cười đáng yêu của Ninh Ninh ngưng lại một lúc, cậu vẫn giữ nụ cười cứng nhắc đó sau mấy giây mới chậm rãi bật ra hai chữ: “Chúc mừng.”
Phản ứng của hai mẹ con giống hệt nhau.
Thanh kẹo sô cô la trong tay Ninh Ninh rắc một tiếng gẫy đôi.
Diệp tam thiếu nói: “Trừ con ra, daddy sẽ không thừa nhận một đứa con nào khác.”
Ninh Ninh mặc dù sớm chín chắn và thông minh, dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ, một đứa trẻ từ nhỏ đã khát khao có daddy, bây giờ hi vọng daddy và mami có thể kết hôn, xây dựng một gia đình. Cậu vốn nghĩ chẳng bao lâu nữa nguyện vọng này của cậu sẽ được thực hiện, nào ngờ xảy ra tình huống bất ngờ này.
Ninh Ninh nổi tính trẻ con, ôm chặt cặp sách của cậu, im lặng , gương mặt non nớt hoàn toàn giận dữ.
“Daddy, con rất giận, daddy đừng nói chuyện với con.”
Từ trường học về đến bệnh viện, Ninh Ninh không nói một câu chỉ quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ xe, bàn tay nhỏ nhắn P0'p chặt cặp sách nhỏ, vang lên những tiếng lách cách như đang vò lấy trái tim Diệp Sâm, từng cơn từng cơn, đau đớn vô cùng.
Cho tận tới khi đến bệnh viện, Ninh Ninh mới cất tiếng, “Ba sẽ cưới cô ta à?”
“Không đâu.” Diệp Sâm không chút do dự trả lời, nhìn con trai nói, “Daddy sẽ không cưới cô ấy.”
Khóe môi Ninh Ninh nhướn lên, suốt dọc đường đi, cậu cũng không biết mình đang giận cái gì, chỉ là không cam tâm, rất tức giận, cậu cũng rất thích có em, khi đi học nhìn thấy các em khóa dưới ngây thơ đáng yêu, Ninh Ninh cũng muốn có một đứa em.
Chỉ có điều tiền đề bắt buộc phải là em bé do daddy và mami của cậu sinh ra, nếu không cậu không cần.
Từ sau khi nhận Diệp Sâm là ba, cậu trăm phương ngàn kế nghĩ cách để Diệp Sâm ngày ngày chạy đến bệnh viện, tiếp xúc giao lưu với mami nhiều hơn, hi vọng bọn họ sẽ nảy sinh tình cảm, sau đó kết hôn, cả nhà ba người cùng chung sống với nhau.
“Daddy này, mặc dù con không nên hỏi, nhưng con vẫn muốn hỏi, daddy, rốt cuộc có thích mami của con một chút chút…chỉ là một chút chút không? Một chút cảm giác cũng không có sao?
“…. Không biết.” Diệp Sâm xấu hổ quay đầu đi một cách thiếu tự nhiên, hai tai nóng bừng, nói chuyện tình cảm trước mặt con trai khiến anh cảm thấy rất ngượng nghịu.
Ninh Ninh bĩu mô, Diệp Sâm tự cười nhạo, “Ninh Ninh, có phải ghét daddy rồi không?”
Ninh Ninh ngẩn ra, sau đó phì cười, “Daddy, daddy nghĩ ngợi nhiều quá, người ta cãi nhau chưa chắc đã ghét nhau, còn con chỉ là có chút không vui, có chút buồn, daddy đừng bận tâm, lát nữa sẽ ổn thôi.
Tâm trạng của bản thân xưa nay đều do tự bản thân điều chỉnh. Việc này quá bất ngờ, cậu giận dỗi cũng là chuyện bình thường, thế nhưng cũng không đến mức ghét daddy.
“Thật chứ?”
“Thật, con không ghét daddy.” Ninh Ninh mỉm cười, đôi môi hồng kéo thành một đường thẳng, “Daddy, daddy định làm thế nào? Con đã từng nói, nếu một ngày nào đó daddy không cẩn thận thêm một đứa em cho con là con sẽ trừ điểm của daddy đó.”
“Biết rồi.” Diệp Sâm mỉm cười, xoa đầu cậu, “Lên đi, buổi chiều ba đến đón con về.”
“Daddy không lên sao?”
“Ba vừa từ đó xuống, buổi chiều có cuộc họp, daddy bắt buộc phải về công ty một chuyến.”
Ninh Ninh gật đầu, vừa định xuống xe, Diệp Sâm khẽ nói: “Ninh Ninh, ba xin lỗi.”
Anh khiến con không vui rồi.
Gương mặt ngây thơ nở một nụ cười tinh quái, vỗ tay Diệp Sâm nói: “Khả năng tự hồi phục của con trai daddy rất mạnh mẽ, yên tâm, yên tâm.”
Nói cũng trùng hợp, Ninh Ninh bước vào trong thang máy, vừa hay gặp ngay đám người Vân lão và Diệp lão, tất cả mọi người đều sửng sốt sững sờ.
Vân lão, Vân phu nhân cùng mấy bà cô của Vân Nhược Hi đều kinh ngạc trợn hết mắt lên.
Mấy người phụ nữ kêu lên một cách khó tin.
Đều tự nhiên quay đầu nhìn Diệp lão.
“Đứa bé này là thế nào?” Vân phu nhân kích động hỏi Diệp lão.
Thần sắc Diệp lão có chút hoang mang, giận dữ trừng mắt nhìn Ninh Ninh, thằng bé này sớm không đến, muộn không đến, lại nhằm đúng lúc này mà chen vào, vừa nhìn thấy gương mặt tươi cười của Ninh Ninh, Diệp lão gia liền nổi giận bừng bừng.
Đen đủi.
Ninh Ninh cũng không ngờ lại gặp bọn họ, đôi môi nhỏ xinh mím lại, quét ánh mắt qua từng người, cậu đoán đây chính là người nhà Vân Nhược Hi.
Sắc mặt Ninh Ninh trầm lại, quay lưng bỏ đi.
“Chẳng có chút giáo dục gì cả.” Nguyễn Ngọc Thúy lạnh lùng nói, bà ta cực kỳ không thích đứa bé này, uy hiếp với con trai bà ta quá lớn, ai mà biết được đứa bé trong bụng Vân Nhược Hi là trai hay gái. Nếu so sánh thì bà ta dễ dàng chấp nhận đứa bé trong bụng Vân Nhược Hi hơn nhiều.
Ninh Ninh vốn không thèm để ý bọn họ, nghe thấy giọng điệu bà ta như vậy, liền quay người lại, mỉm cười nói: “Bà là một người lớn tuổi, trước mặt một đứa trẻ con mà nói lời như vậy, bà cảm thấy bà xứng đáng với hai chữ ‘giáo dục’ không?”
Ninh Ninh chẳng buồn nhìn họ, chọn lối cầu thang bộ, cậu đến lầu hai đi thang máy.
“Ông Diệp, thế này là thế nào? Các người quen biết đứa trẻ đó à?” Vân lão tỏ ra điềm tĩnh hơn nhiều, ánh mắt đột ngột trở nên sắc bén, trong đôi mắt đen ngấm ngầm nổi cơn cuồng phong.
Ai cũng có thể nhận ra đây chính là con trai của Diệp Sâm.
Diệp lão gia trợn mắt nhìn Nguyễn Thúy Ngọc, tất cả là tại bà ta lắm chuyện, Nguyễn Thúy Ngọc chẳng hề cảm thấy áy náy chút nào.
Vân lão lạnh lùng nói: “Ông Diệp, gia đình ông nợ chúng tôi một lời giải thích.”
Tin tức Diệp tam thiếu và Vân Nhược Hi sắp kết hôn như một cơn gió thổi đi khắp mọi hang cùng ngõ hẻm trong thành phố A, báo chí mạnh tay đăng tải, trên trang nhất các tờ báo giải trí đều nói đây là một đôi kim đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc, trời sinh một cặp.
Đây là tin tức sốt dẻo nhất của thành phố A trong suốt một tuần qua.
Thậm chí có tờ báo còn moi được thông tin Vân Nhược Hi nằm viện, phóng viên các báo liền thi nhau đến bệnh viện phỏng vấn Vân Nhược Hi, lại moi được tin tức cô có thai.
Các bạn phóng viên các tòa soạn báo khác nhau, các kênh truyền hình khác nhau, các tạp chí khác nhau… hầu như ngày nào cũng ùa vào bệnh viện tranh nhau để có được tin tức nóng hổi nhất.
Có người còn công khai dự đoán đứa bé này của Diệp tam thiếu và Vân Nhược Hi là con trai hay gái, lại nói Vân tiểu thư có tướng vượng phu, sau khi gả về Diệp gia, tập đoàn MBS nhất định sẽ lại lên một tầm cao mới.
Diệp gia, Vân gia hai nhà mở một cuộc họp báo, xác minh thông tin hai nhà chuẩn bị liên hôn, đồng thời thông báo với cánh nhà báo rằng đã thay đôi trẻ chọn ngày lành, ngày lành cũng sắp tới rồi.
Diệp lão, Vân lão hai nhân vật lớn như vậy cùng lúc xuất hiện, mặc dù thiếu vắng nhân vật nam chính và nữ chính nhưng buổi họp báo này cũng vô cùng thành công.
Tin tức Vân Nhược Hi mang thai nằm viện, Diệp tam thiếu xưa nay coi công việc như tính mệnh gần đây cũng thường xuyên đi muộn về sớm, đến bệnh viện chăm sóc Vân tiểu thư lại càng bay rợp trời.
Trong một thời gian ngắn, Diệp tam thiếu từ hình tượng phong lưu thoắt cái đã chuyển sang hình tượng chung tình.
Hơn nữa chuyển hình tượng một cách vô cùng thành công.
Mọi người đều đoán Diệp tam thiếu sau này nhất định sẽ là một người chồng tốt, một người ba tốt.
Ti vi cũng mạnh dạn đưa tin thân mật trước đây của hai người, lại đưa ra hình ảnh thân mật của họ, giới truyền thông đánh giá, Diệp tam thiếu cuối cùng cũng đã vì một cái cây mà bỏ đi cả một rừng cây, hai người trải qua biết bao nhiêu trắc trở, cuối cùng đã ở bên nhau, chứng minh Vân tiểu thư chính là chân mệnh thiên nữ của Diệp tam thiếu.
Trình An Nhã cười nhạt, trải qua biết bao trắc trở á?
Bọn họ đã trải qua trắc trở gì chứ?
Là trải qua ám sát, hay là sát cánh phấn đấu bên nhau? Hay là ai lại vì ai mà làm một chuyện kinh thiên động địa?
Lại còn trải qua biết bao trắc trở nữa chứ, nếu như bọn họ như vậy gọi là trải qua bao nhiêu trắc trở, vậy thì trong từ điển còn có thành ngữ “thuận buồm xuôi gió” nữa hay không?
Nói nhăng nói cuội.
Quả nhiên là không nên coi báo giải trí quá nhiều, sai sự thật quá.
Chân tướng, chính là phù vân.
Diệp tam thiếu đích thực ngày nào cũng chạy đến bệnh viện, khi đến đưa con trai đi bằng cửa sau, khi về thì nghênh ngang đi một mình bằng cửa chính, nếu như có phóng viên nào tóm được hỏi anh chuyện liên quan đến kết hôn, anh quyết im lặng không trả lời.
Hỏi nhiều quá anh sẽ lạnh lùng buông một câu, liên quan gì đến mấy người.
Sau khi tắt ti vi, Trình An Nhã ném bừa điều khiển đi, cầm lấy tờ báo mà y tá đưa cho, cũng là báo giải trí, tin trang nhất vẫn là Diệp Sâm bọn họ.
Trình An Nhã nhẹ nhàng vò nát tờ báo, làm động tác ném bóng rổ rất tiểu chuẩn, tờ báo bị vo tròn trong không trung quét một đường cong tao nhã rồi rơi tọt vào thùng rác.
“Mami, mami nóng nảy rồi.” Vừa hay Ninh Ninh mở cửa ra, thò khuôn mặt đáng yêu vào, nhìn tờ báo bị vo tròn trong thùng rác liền cất lời chọc ghẹo Trình An Nhã, cậu tươi cười bước vào phòng, thơm mami đánh chụt một cái.
“Nằm viện lâu như vậy, ai thì sẽ cảm thấy nóng nảy có được không hả?”
“Ừm, hiểu rồi.” Ninh Ninh thực sự không nhịn nổi phì cười, hai tay véo má Trình An Nhã, kéo ra, “Mami, mami thật là đáng yêu.”
Trình An Nhã vỗ tay cậu xuống, sầm mặt, “Biến.”
“Mami, mami đừng như vậy mà, daddy chẳng phải không nói gì sao.”
“Liên quan gì đến mami?” Trình An Nhã cứng đầu nói, tiện tay cầm cuốn tiểu thuyết ngôn tình thiếu dinh dưỡng Ninh Ninh mang vào.
Ninh Ninh nhướn mày, rất điềm nhiên chỉ ra, “Mami, truyện cầm ngược rồi.”
Khóe môi Trình An Nhã co giật, liếc xéo Ninh Ninh một cái, Ninh Ninh vội rụt vai, ặc…cậu rất là vô tội mà, chỉ là chỉ ra lỗi sai của mami, để mami đọc truyện tiện lợi hơn mà thôi.
Ninh Ninh, “Mami, mami nghĩ mà xem, đứa bé trong bụng cô Vân vẫn chưa thành hình, con ở đây đã là một đứa con trai thiên tài như thế này, trừ phi daddy là đồ ngốc, nếu không sẽ không chọn cô ta đâu.”
Trình An Nhã bị Ninh Ninh chọc cho phì cười, cô gõ đầu cậu, “Daddy của con ấy à, trừ phi là bản thân tự nguyện, chứ không ai có thể ép ông ấy, bởi vì daddy thích con cho nên mới chiều con, nếu như ông ấy không thích con nữa, bỏ mặc con thì con có thể làm gì được.”
“Ai nói con không thể làm gì?” Khóe môi Ninh Ninh nở ra một nụ cười tao nhã ngọt lịm, “Con sẽ cho nổ MBS.”
Trình An Nhã, “…. Con giỏi rồi.”
“Tất nhiên rồi.”
Trình An Nhã không cả muốn cười, đau đầu đỡ trán, “Mami cảm thấy cần phải cách li con với Diệp tam thiếu, mami nhớ là mami không dạy con hành vi *** như vậy.”
Ninh Ninh, “…. Mami, con sai rồi.”
Trình An Nhã trợn mắt nhìn cậu một cái, Ninh Ninh mỉm cười.
“Mami, ngày mai là thứ bảy, chúng ta đi nghỉ mát có được không?”
“Nghỉ mát?”
“Đúng vậy, đây là ý của daddy, chúng ta cùng đi.”
Bờ biển ngoại ô phía tây thành phố A.
Xe của Diệp Sâm dừng lại trước một căn biệt thự, đây là một căn biệt thự xanh trắng xen kẽ theo phong cách châu Âu, tọa lạc trên một bãi cát trắng muốt.
Phía sau là một hàng cọ vây quanh, rất nhiều tảng đá có hình thù kỳ dị xếp chồng lên nhau, phối hợp cùng với tòa biệt thự, tạo thành bức tranh phong cảnh vô cùng tươi đẹp.
Trời xanh mây trắng, bãi cát trắng muốt, đại dương bao la, từng đàn hải âu tung bay rập rờn, phong cảnh khiến lòng người say mê, tấ cả đều vô cùng tươi đẹp, Trình An Nhã không kìm được kêu lên: “Đẹp quá!”
Đây đích thực là chốn nghỉ mát tuyệt vời.
“Chúng ta sẽ ở đây hai ngày.” Diệp tam thiếu nói, Ninh Ninh đẩy xe lăn của Trình An Nhã đến một góc, Diệp tam thiếu đem đồ đạc chuyển vào trong biệt thự.
Đồ đạc cũng không nhiều lắm, quần áo của ba người, ba chiếc laptop, còn lại đều là những thứ linh tinh, Diệp tam thiếu đã dặn người đến quét dọn từ trước nên biệt thự rất sạch sẽ, điện nước và mạng đều không có vấn đề gì, chỉ cần chuyển đồ đạc đến là có thể ở rồi.
Biệt thự có hai tầng, tầng hai có hai phòng ngủ đều có thể tận hưởng phong cảnh tuyệt đẹp của biển, Trình An Nhã vốn dĩ định ở tầng một, chân cô đi lại không tiện, lên xuống cầu thang rất phiền phức. Ai ngờ bị Ninh Ninh chiếm mất, Diệp tam thiếu và Trình An Nhã chỉ đành ở tầng trên, mỗi người một phòng.
“Hihi, mami ở lầu trên sướng thật, tha hồ đóng vai công chúa để daddy bế, cánh tay của daddy không tệ nha.”
Quả nhiên gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Lúc đầu nếu để con trai cô và Diệp Sâm ở cùng một phòng, cô chắc sẽ phải chuẩn bị tâm lý con trai sẽ bị nhiễm đến mức chỉ biết có phong hoa tuyết nguyệt mà thôi.
“Hai người đang làm gì thế?” Diệp Sâm vừa hay đi đến, nhìn thấy hai mẹ con đang chơi trò “nhìn nhau đắm đuối”, một người mặt mày đỏ bừng, ánh mắt hung hăng, một người rất tinh nghịch, dễ thương ngây thơ.
“Không có gì.” Trình An Nhã nhanh chóng trả lời.
Do họ xuất phát hơi vội nên rất nhiều đồ dùng hằng ngày không mang đủ, Diệp tam thiếu và Ninh Ninh sắp xếp lại mọi thứ, rồi cùng nhau đi mua thêm đồ. Sau khi hai ba con đi khỏi, Trình An Nhã chống gậy lại gần cửa sổ, mở cửa sổ ra, bên ngoài tầng hai là khu phong cảnh thượng, có mấy chiếc ghế nằm được chế tác thủ công đặt ở đó, khi nằm lên có thể phóng mắt nhìn ra cảnh biển ở xa xa.
Gió biển thổi đến, mang theo mùi vị của biển khơi, tràn ngập cả đất trời, bao trùm lấy cả con người. Nước biển nhìn từ gần ra xa có màu xanh lá chuyển dần sang xanh dương, sắc nước sắc trời dường như hòa lẫn vào nhau, từng đợt sóng bạc đầu nối tiếp nhau xô vào bờ. từ xa về gần, gào thét vỗ lên bờ cát trắng. Từng đàn hải âu, hải yến bay lượn trên không trung tìm kiếm thức ăn, có con đậu trên bờ cát, vươn đầu cất những tiếng kêu dài.
Trình An Nhã mỉm cười, cuộc sống còn gì nhàn tản hơn nữa, bờ cát, ánh nắng, cảnh biển, ngày còn bé cô đã rất thích cảnh biển, từng mơ mộng có một ngày khi cô có tiền sẽ sống một cuộc sống tự do tự tại như thế.
Nghe tiếng sóng vỗ, cô hơi buồn ngủ, nằm trên ghế tựa mơ màng, cuối cùng ngủ quên mất.
Khi Diệp tam thiếu và Ninh Ninh quay trở lại, cô đang ngủ rất ngon.
Bởi vì một chân không linh hoạt, tư thế nằm của cô rất kỳ quái, nghiêng người không được tự nhiên, mái tóc dài như suối trải xuống che mất một nửa khuôn mặt.
“Trình…” Diệp tam thiếu vừa định gọi một tiếng thì ngưng bặt, từ từ tiến lại gần cô, đặt tay lên đầu cô, vốn định lay cô dậy, nhưng cuối cùng lại rụt tay lại, anh nhướn mày, ngồi xổm bên cạnh cô.
Anh nhẹ nhàng vén mái tóc lòa xòa của cô lên, để lộ cả khuôn mặt, Diệp tam thiếu nheo mắt, thoáng qua một nét trầm trồ.
Không ai có thể phủ nhận vẻ đẹp của Trình An Nhã, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt sáng lấp lánh, đôi mày thanh tú, mũi cao, miệng anh đào, da trắng ngần như tuyết, pha một chút sắc hồng nhàn nhạt.
Môi cô đang hé nở một nụ cười, đây là lần đầu tiên Diệp tam thiếu nhìn thấy cô cười mãn nguyện như vậy, không phải nụ cười chế giễu cứng nhắc, chỉ có chút mãn nguyện rất nhẹ nhàng, dường như mọi thứ trong cuộc đời đã có trong lòng vậy, anh chỉ còn thấy nét dịu dàng rất đỗi nhẹ nhàng.
Ánh mắt Diệp tam thiếu sâu thẳm, ngón tay dài mảnh vuốt nhẹ lên gương mặt cô, hưởng thụ cảm giác ngất ngây dưới đầu ngón tay, cô đang mơ thấy gì mà cười dịu dàng đến vậy…
Dịu dàng, từ ngữ này, anh chưa từng nghĩ sẽ xuất hiện trên người Trình An Nhã.
Dù sao từ khi cô gái này xuất hiện chưa từng để lại cho anh chút ấn tượng dịu dàng nào.
Trái tim Diệp tam thiếu khẽ rung lên, không kìm lòng được cúi đầu xuống hôn lên nụ cười mãn nguyện kia…
Trình An Nhã bị anh hôn nên tỉnh giấc, hai đôi mắt trong vắt đâm sầm vào nhau, một ngơ ngác, một mỉm cười, Trình An Nhã đột nhiên cảm thấy mình vừa xuyên qua thời gian gặp một người đàn ông cực giống Diệp Sâm.
Cô chưa bao giờ thấy anh cười khiến người ta… rung động đến vậy.
Trình An Nhã hơi lùi lại, mặt đỏ như ráng chiều, có chút xấu hổ, “Anh đang làm gì vậy?”
“Hôn em.”
“Tại sao?”
“Anh muốn thế.”
Trình An Nhã ngừng một chút, “…. Anh muốn hôn là hôn sao, bản tiểu thư chưa rẻ rúng đến vậy.”
Diệp tam thiếu mỉm cười, “Thế phải bao nhiêu?”
Trình An Nhã nhướn mày, suy nghĩ rất nghiêm túc, “Anh chắc chắn là trả nổi không?”
Diệp tam thiếu gật đầu, rất có hứng thú trêu chọc cô, “Nếu em có thể thêm chút phục vụ nữa, anh sẽ trả thêm.”
Trình An Nhã mỉm cười rất điềm tĩnh, nhưng từ trong kẽ răng nhả ra mấy chữ, “Thêm chút phục vụ?”
“Ví dụ như…” anh ghé sát tai Trình An Nhã, nhả ra hai chữ, mặt Trình An Nhã lập tức đỏ lựng lên, cô đấm lên vai anh, “Ngoại trừ cái này ra, anh không thể nghĩ đến cái khác sao?”
Kỳ vọng một con só háo sắc biến thành một con cừu ngoan ngoãn, đó tuyệt đối là một mơ ước xa xỉ.
“Trình An Nhã, chúng ta chung sống hòa thuận hai ngày nhé.” Diệp Sâm đột nhiên nói, đôi mắt thăm thẳm nhìn Trình An Nhã, trong ánh mắt sâu hun hút ấy, có một tia sáng phức tạp, gần như cầu khẩn.
“Tôi lúc nào cũng dễ gần.” Ý ngoài lời là bản thân Diệp tam thiếu anh rất biến thái.
“Em không cảm thấy câu chuyện cười này rất lạnh sao?”
“Bây giờ tôi rất nóng.” Nói chuyện thì nói chuyện, đừng có lại gần như thế được không?
“Vậy để anh giúp em hạ nhiệt.” Diệp Sâm mặt không biến sắc, *** cô ra, Trình An Nhã nổi giận, “Kiếp trước, nhất định là anh xem phim *** quá nhiều.”
“Kiếp này xem cũng không ít.” Diệp tam thiếu trả lời không chút biểu cảm, bộ dáng đúng kiểu, “em thật lỗi thời.”
Trình An Nhã bi phẫn, nước mắt đầm đìa.
Diệp tam thiếu, anh đừng có mà biến thái như vậy được không?
“Chung sống hòa bình hai ngày nhé.” Diệp tam thiếu nhắc lại, “Anh muốn thử xem.”
Trình An Nhã nhìn anh, “Thử gì chứ?”
“Cảm giác gia đình.” Diệp tam thiếu nhẹ nhàng nói.
“Daddy, mami, xuống lầu đi.” Ninh Ninh đứng dưới lầu hươ hươ chiếc xẻng nhỏ trong tay gọi.
“Biết rồi.” Trình An Nhã đáp lời, ra lệnh đúng kiểu nữ hoàng, “Bế em xuống đi.”
Diệp tam thiếu nhìn cô, Trình An Nhã mỉm cười, “Chẳng phải sẽ chung sống hòa bình sao?”
Diệp tam thiếu cũng nhoẻn miệng cười.
Diệp Sâm bế cô xuống lầu, đặt cô ngồi trên xe lăn. Ninh Ninh đã chuẩn bị xong hết đồ nghề, cậu đặt một chiếc máy quay ngoài bãi cát, “Daddy, mami, chúng ta đi quay MV đi.”
“Thứ này ở đâu ra đây?” Nhà cô tuyệt đối không thể có thứ xa xỉ như vậy.
“Daddy tặng con đó.” Ninh Ninh nháy mắt, tạo tư thế thắng lợi, Trình An Nhã giơ ngón tay cái lên, “Cứ tống tiền ba con đi, dù sao ông ấy cũng có tiền.”
Ninh Ninh, Diệp tam thiếu, “…”
Hai ba con nhìn nhau, tự động lờ đi lời của cô.
“Mami đang ngồi xe lăn mà, đừng quay.” Trình An Nhã nhất mực từ chối, quay như vậy chẳng có mỹ cảm gì cả.
Ninh Ninh chu môi lên, nước mắt rưng rưng, “Tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên cả nhà mình đi nghỉ mát, mami…”
“Mami nói này, cục cưng con có thể đừng có lần nào cũng dùng chiêu này có được không?”
“Có tác dụng tại sao con lại không dùng?” Ninh Ninh biết Trình An Nhã coi như đã đồng ý rồi, quay ngoắt thái độ rưng rưng muốn khóc vừa rồi, trả lời rất thản nhiên.
“Ninh Ninh, xếp giá, chúng ta chuẩn bị chụp một tấm ảnh cả nhà trước đã.”
“Tuân lệnh, daddy.”
“Mami không muốn ngồi xe lăn.” Trình An Nhã kháng nghị, Diệp Sâm rất quyết đoán bế bổng cô lên, đá xe lăn đi, sau đó ôm cô vào lòng, cúi đầu cười nói: “Em muốn anh bế thì cứ nói thẳng.”
“Anh đừng tưởng bở.” Trình An Nhã đỏ mặt cười mắng, cố gắng đứng với tư thế tự nhiên nhất, Ninh Ninh chuẩn bị xong cho hai người, cậu điều chỉnh thời gian, nhanh chóng chạy lại, đứng ở trước Diệp Sâm và Trình An Nhã.
Ánh đèn flash lóe lên, tấm ảnh chung đầu tiên ra đời.
Tấm ảnh này nhìn rất hài hòa, rất ấm cúng, đúng là một cặp vợ chồng ***, và một đứa con đáng yêu.
Ba người thay đổi tư thế chụp thêm mấy tấm.
Ninh Ninh cười rạng rỡ nhất, e là cậu lớn chừng này tuổi đây là ngày vui nhất.
Sau đó quay MV, ba người chuyển đứng trên bãi cát trắng muốt, Trình An Nhã không ngồi xe lăn được, đành để Diệp Sâm bế, Ninh Ninh cười toe toét quay lại cảnh này, “Đây là daddy, mami mà mình yêu nhất đời. Daddy mình tên là Diệp Sâm, mami mình tên là Trình An Nhã, mình tên là Trình Viễn Ninh…. Mami là người phụ nữ đẹp nhất trên thế gian, lại rất thông minh, tuy nhiên lòng dạ có một chút đen tối. Daddy mình ấy à, nhìn mình là biết liền à, daddy rất đẹp trai, daddy rất tài giỏi, cũng rất độc miệng, bụng dạ đen tối. Còn mình… là đứa con đáng yêu nhất của daddy và mami…
Đây là lần đầu tiên gia đình mình đi nghỉ mát, mình rất vui… mami, daddy, mami daddy có vui không?”
Ninh Ninh cất cao giọng gọi, Diệp Sâm bế Trình An Nhã quay lại, nói trước ống kính, “Vui lắm.”
Trình An Nhã đối với hai ba con này không còn gì để nói, MV đâu có quay như vậy chứ…
Chính vào lúc gia đình ba người đang vui vẻ đi nghỉ mát, thành phố A nổi lên một trận cuồng phong.Trong bữa tiệc đính hôn giữa hai nhà Diệp gia và Vân gia, thiếu mất sự hiện diện của chú rể tương lai.
Buổi tối Trình An Nhã lên mạng đọc tin tức mới biết, hôm nay là ngày đính hôn của Diệp Sâm và Vân Nhược Hi. Diệp Sâm vắng mặt, tin tức phỏng đoán hai nhà Diệp gia và Vân gia trở mặt tràn ngập trên các trang mạng.
Cô kinh ngạc, nhất thời tất cả mọi cảm xúc đều ùa đến.
Diệp Sâm cố ý dẫn bọn họ đến đây nghỉ mát để tránh bữa tiệc đính hôn này, đưa hai mẹ con cô đi thật xa trốn tránh rắc rối?
Cô hỏi Diệp Sâm vì sao lại chạy trốn, Diệp Sâm lạnh lùng trả lời, căn bản không có ai thông báo với anh về bữa tiệc đính hôn tối nay, cho nên không thể nói là chạy trốn.
Trình An Nhã lại một lần nữa không biết nói gì, anh rõ ràng là khẩu thị tâm phi.
“Không hổ là Diệp tam thiếu, quả là tàn nhẫn.” Trong lòng Trình An Nhã không rõ cảm xúc gì, nghĩ đến Vân Nhược Hi mang thai với anh, tối nay lại là tiệc đính hôn của bọn họ, Trình An Nhã liền cảm thấy kỳ cục, không được thoải mái.
“Tàn nhẫn?” Diệp tam thiếu ngân nga hai chữ này, đột nhiên nhướn mày cười nói: “Cũng không phải là tàn nhẫn với em và Ninh Ninh, có quan hệ gì đâu?”
“Còn đứa bé đó?”
“Đứa bé? Đứa bé nào?” Diệp Sâm có chút ngơ ngác.
Ánh mắt Trình An Nhã tóe ra mấy tia giận dữ, “Anh cố tình có phải không? Em nói là đứa bé của anh và Vân Nhược Hi, làm thế nào?”
Sau khi buột miệng nói ra, Trình An Nhã liền cảm thấy có chút bối rối, dường như cô không có lý gì để hỏi Diệp Sâm quá nhiều về chuyện này, cô không có quyền hỏi.
Diệp Sâm nhìn sâu vào mắt cô, từng chữ từng câu nói rất rành mạch: “Con của anh, chỉ cần Ninh Ninh là đủ rồi.”
Trình An Nhã có thói quen đọc tiểu thuyết trên mạng, tối nay cô lên mạng lại nhảy thẳng đến các trang thông tin giải trí.
Trên các trang báo, tạp chí mạng lớn đều đăng tải tin tức Diệp Sâm không tham gia bữa tiệc đính hôn của hai nhà Diệp gia và Vân gia. Trên đầu trang đều đăng những tiêu đề giật gân như vậy, đều trách Diệp Sâm phụ bạc vô trách nhiệm, ép một tiểu thư danh môn khuê các đi vào con đường cùng, dư luận đều nghiêng về phía Vân Nhược Hi, đều tội nghiệp cho tình cảnh của Vân Nhược Hi, bức xúc chỉ trích Diệp tam thiếu, phê phán mạnh mẽ nhân phẩm của anh.
Mặc dù tin tức ngập trời như vậy, thế nhưng hãng truyền thông GK, tạp chí quyền uy nhất lại không hề đăng tải bất cứ thông tin gì về hôn biến giữa Diệp Sâm và Vân Nhược Hi, Trình An Nhã cảm thấy rất kỳ lạ.
Kroos từ bao giờ lại thánh mẫu như vậy?
Quan hệ giữa anh ta và Diệp Sâm rất tốt, điều này cô biết, Trình An Nhã làm thư ký cho anh ta một năm, đối với vị nhân sĩ biến thái này cho dù không hiểu mười thì cũng hiều đến chín phần. GK là tờ báo quyền uy nhất, không cần dùng não nghĩ cũng biết với tin tức gây shock như vậy, báo chí mà đăng nhất định sẽ bán được rất chạy, Kroos làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được?
Hành vi thông thường của anh ta sẽ là, ra sức đăng tải sự việc này, sau đó khoái chí gọi điện cho Diệp Sâm để Diệp Sâm báo cáo một chút cảm tưởng, phải như vậy mới phù hợp với phong cách của anh ta.
Thực ra, mục đích chủ yếu của cô là vào một trang web.
Nói đến trang web này cũng rất thú vị, nghe nói là do một thiên kim đại tiểu thư nào đó trong lúc nhàn rỗi lập ra, cực kỳ nhiều tin đồn, đối tượng là các siêu minh tinh, các nhân vật nổi tiếng trong xã hội, các ông hoàng độc thân v.v.
Diệp tam thiếu là nhân vật hiện có tỉ lệ tìm kiếm và tỉ lệ click chuột cao nhất, nói một cách khác, tin đồn về anh trên trang web này đăng tải nhiều nhất.
Quả nhiên bài viết được quan tâm nhiều nhất chính là hôn biến giữa Diệp tam thiếu và Vân Nhược Hi.
Bài viết này có tiêu đề cực kỳ giật gân.
Hoàn toàn trái ngược với các tạp chí lớn khác.
“Biến động đám cưới đại gia, Diệp tam thiếu bị cắm sừng”
Trình An Nhã vừa nhìn thấy tít bài này, khóe mắt liền co giật dữ dội, đây là tít gây trấn động nhất trong các tít mà cô đã xem.
Bị cắm sừng?
Chỉ có Diệp tam thiếu khiến cho kẻ khác bị cắm sừng thôi chứ.
Trình An Nhã phát hiện ra suy nghĩ của cô có chút ít tà ác, dùng tốc độ nhanh nhất mở bìa viết ra.
Bài viết này mới chỉ đăng cách đây hai giờ, vậy mà đã có đến hơn năm nghìn trả lời, có thể thấy độ hot của nó, cũng có thể thấy con người ta yêu thích tám chuyện như thế nào.
Người viết bài này có tên rất cá tính, Tôi một trai bao xinh đẹp.
Vị trai bao xinh đẹp tiên sinh này tự giới thiệu mình là nhân viên đang được yêu thích hàng đầu của một quán đêm thứ sáu nào đó, còn kèm thêm ảnh của một quán bar, có ảnh có chân tướng mà.
Trình An Nhã biết quán bar này, phàm là những ai thường xuyên lui tới đây, nhất định đều thấy quen thuộc, là một tiệm Ngưu lang cao cấp của thành phố A, chuyên phục vụ cho các quý phu nhân, xoa dịu nỗi cô đơn cho họ, trai bao trong quán bar này chất lượng rất tốt, đều có trình độ học vấn cao, có tố chất văn hóa, đồng thời, giá cả cũng rất cao, có người một đêm giá lên đến một trăm ngàn tệ, vô cùng đắt đỏ.
Trang web này chuyên khai thác tin đồn, lại có trọng tâm hướng về đám đông, độc giả của trang web này có nhiều người là các nữ ca sĩ, quý bà, ngôi sao.v.v. Cô bóc trần tôi, tôi bóc trần cô, mặc dù đều ngựa giáp ra trận, nhưng cũng rất thú vị, bởi vì đều là sự thật.
Trình An Nhã tiểu thư của chúng ta ở đây có một nghệ danh, Vũ đình giang nam, một cái tên nghe rất mùi mẫn, rất thục nữ. Nhưng lại vì độc miệng mà để lại ấn tượng sâu sắc, rất được admin yêu thích, hay nói một cách khác, cô ở đây rất có tên tuổi.
Nội dung bài viết của Trai bao xinh đẹp tiên sinh như thế này.
Có một hôm, một quý cô xinh đẹp dẫn theo một quý cô u buồn đến tiệm đêm tìm vui giải sầu, hai người chọn anh ta, sau một hồi uống R*ợ*u, quý cô xinh tươi lại chọn một trai bao khác, để quý cô u buồn kia lại cho anh ta.
Sau ba tuần R*ợ*u, quý cô này có vẻ say, hỏi anh ta một đêm bao nhiêu tiền, cô ta muốn mua một đêm, Trai bao xinh đẹp tiên sinh làm nghề này, thấy quý cô toàn thân từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu, vừa nhìn đã biết là người có tiền, bởi vậy liền đồng ý mối làm ăn này.
Cô gái dẫn anh ta ra ngoài, cả đường lên cơn say, cứ gọi tên Diệp tam thiếu, điên điên khùng khùng, Trai bao xinh đẹp tiên sinh thấy cô ta có chút đáng thương, ra sức chọc cho cô ta vui, hai người đến khách sạn cao cấp XX, một đêm xuân tiêu.
Theo Trai bao tiên sinh nhớ lại, ngày hôm sau khi tỉnh R*ợ*u, cô gá đưa cho anh ta tờ chi phiếu một triệu để anh ta im lặng.
Bất kể là ngành nghề nào cũng đều có quy định của ngành nghề đó, Trai bao xinh đẹp tiên sinh rất tuân thủ lời thề của mình, ngậm miệng không nói.
Sự việc thú vị ở chỗ, vài ngày sau, cô gái này lại gọi anh. Hai người qua lại mấy lần, Trai bao xinh đẹp bắt đầu rung động. Vị tiểu thư này phát giác ra, lập tức cắt đứt tất cả mọi liên hệ, bỏ rơi anh ta, hơn nữa, còn nói anh ta chỉ là một gã trai bao, không thể đũa mốc đòi chòi mâm son.
Trai bao xinh đẹp tiên sinh đau khổ dằn vặt suốt mấy ngày trời, có một ngày đột nhiên nhìn thấy vị tiểu thư này trên báo, biết được tên của cô, biết cô đã có thai, vui mừng phát điên, sau đó lại đọc được tin cô sắp gả vào Diệp gia.
Trai bao xinh đẹp tiên sinh thử tìm gặp nói chuyện với vị tiểu thư này, đều bị từ chối, đồng thời còn bị đe dọa, còn dám quấy nhiễu cô ta, cô ta sẽ không để cho anh ta làm ăn tiếp ở thành phố A.
Trai bao xinh đẹp tiên sinh nổi giận, từ yêu chuyển thành hận ôm phẫn nộ lên diễn đàn kể lể, đồng thời kèm theo một tấm ảnh khá là mờ, nhìn không rõ mặt, nhưng nhìn hình dáng và kiểu tóc, đúng là rất giống Vân Nhược Hi.
Trình An Nhã há hốc miệng khi đọc bài viết này.
Đây quả là bài viết có tính chất gây trấn động, văn phong của Trai bao xinh đẹp tiên sinh rất chau chuốt, xem ra nhất định rất có tố dưỡng, có nhiều câu văn ý tứ sâu sắc, thể hiện một cách hoàn mỹ nỗi day dứt giữa yêu và hận của anh ta.
Tình cảm sâu đậm, yêu hận giằng xé, khiến người đọc rơi nước mắt.
“…. Quả là vô địch đấy chứ?” Trình An Nhã sững sờ một hồi lâu. Đột nhiên cô nghĩ ra một cách độc ác rằng, trước tiên, không nói đến bài viết này là thật hay giả, tin bom tấn như vậy nếu để Diệp tam thiếu biết được, sắc mặt anh ta có lẽ sẽ rất đặc sắc chăng?
Không được, quá ác.
Bởi vì phụ nữ đều có bản tính và thiên phận thích tám chuyện, Trình An Nhã nhanh chóng kéo xuống xem phần hồi đáp, thốt lên một tiếng quá là đặc sắc luôn.
Tầng hai là chủ diễn đàn Mỗ thiên kim đại tiểu thư khua chiêng gõ trống kêu gọi mọi người nhanh chóng đến bình luận, Trình An Nhã dường như có thể hình dung ra dáng vẻ đểu cáng của cô ta trước màn hình vi tính.
Một loạt trả lời phía dưới, cả nam lẫn nữ, có người chế giễu, có người coi thường, có người lạnh lùng đứng xem náo nhiệt, có người bênh vực Vân Nhược Hi, nói rằng đây là thông tin cố tình hủy hoại danh dự của cô.
Tầng thứ 101 có vị tên Vân gia đại tiểu thư cảnh cáo Trai bao xinh đẹp tiên sinh, cẩn thận người ta sẽ kiện anh tan cửa nát nhà.
Trả lời này vừa xuất hiện lập tức không khí càng trở nên náo nhiệt.
Phía dưới lập tức sôi sùng sục.
Có không ít người thích xem náo nhiệt, lại có chút suy nghĩ độc ác thi nhau lên tiếng, cơ bản là cùng một ý, kiện thì kiện, bọn họ sẽ xuất tiền, kiện cũng chẳng ૮ɦếƭ ai.
Có người còn tỏ rõ thái độ chế nhạo vị Vân gia đại tiểu thư này, sao không dùng tên Vân Nhược Hi lên đây luôn đi?
Sau đó là một loạt tranh luận.
Sau vài phút lại xuất hiện một vị nam nhân Tôi đến từ trái đất, ngôn từ kích động bảo vệ danh dự của Vân Nhược Hi, một người cãi trăm người, trong mười phút đã phủ kín bốn trăm tầng, có thể nói nhất khẩu chiến thiên hạ.
Mỗ thiên kim đại tiểu thư lại xuất hiện phất cờ kêu gọi quần chúng xử lý vị nam nhân Tôi đến từ trái đất này.
Trình An Nhã khẳng định 100% vị tiểu thư này và Vân Nhược Hi có thù oán với nhau.
Trình An Nhã cuối cùng đã được biết thế nào là Vương bài bới móc đội.
Thật ra mà nói, ở đây có chế độ hội viên, xét duyệt vô cùng kỹ lưỡng, không phải ai cũng có thể đăng bài, có thể đến đây dạo chơi đều là các mỹ nữ tiên sinh có địa vị xã hội nhất định, nhìn trình độ sửa lưng nhau của họ là biết.
Từ thế kỷ XXI có thể chửi ngược về trước công nguyên.
Có vị dùng tiếng Pháp chửi, một vị khác đáp lại bằng tiếng Pháp, vị kia liền lập tức chuyển sang chửi bằng tiếng Nga, vị này cũng lập tức đáp lại bằng tiếng Nga.
Có hai vị càng cực phẩm hơn, anh này chửi bằng tiếng Anh,anh kia chửi bằng tiếng Pháp, anh này chửi lại bằng tiếng Nhật, anh kia liền trả lời bằng tiếng Hàn, có người dịch từng câu từng chữ phát hiện đều khớp nhau, đám đông xung quanh phục lăn lóc.
Đây chính là trình độ chửi nhau của thành phần tri thức cao.
Tầng này rất thú vị, cãi nhau cứ cãi nhau, Mỗ thiên kim đại tiểu thư thấy tầng này bắt đầu lệch hướng lập tức xuất hiện khua chiêng gõ trống, tầng nghiêng liền thẳng trở lại, hai nghìn tầng phía dưới đều đang thảo luận sự việc này.
Có người quan điểm rất khách quan, nói Diệp tam thiếu và Vân Nhược Hi người tám lạng kẻ nửa cân, ý tại ngôn ngoại, anh ta tin vào thông tin này.
Có người quan điểm rất bảo vệ Vân Nhược Hi, bởi ảnh đều là chụp trong đêm, nhìn không rõ, không thể khẳng định, anh ta cho rằng đây là một sự việc có tính phỉ báng.
Có người trực tiếp cho rằng đứa bé trong bụng Vân Nhược Hi chính là con của Trai bao xinh đẹp tiên sinh, Diệp tam thiếu đích thực là bị cắm sừng, cũng may chưa đính hôn, nếu không kết hôn rồi nuôi con của người khác là quá thiệt thòi.

Đúng vào dịp cuối tuần, con người ta ngày nay áp lực cuộc sống quá lớn, vừa hay gặp chuyện như vậy, vừa hay lại là một nhóm bới móc cùng trình độ, cùng chất lượng, tất nhiên sẽ vô cùng hào hứng tham gia để giải tỏa áp lực, cho nên, bài viết này rất nóng.
Tóm lại, nói gì cũng có.
Trình An Nhã chau mày, cô có chút độc ác nghĩ, nếu như chuyện này là thật, vậy, đứa bé trong bụng cô ta là con của ai?
Mỗ thiên kim đại tiểu thư gửi đến một tin nhắn, “Vũ Đình giang nam, ૮ɦếƭ tiệt, cô online sao không nói gì?”
Trình An Nhã trả lời, “Không xen vào được, hoành tráng quá.”
Mỗ thiên kim đại tiểu thư, “Haha, tôi cho cô biết nhé, vị Vân gia đại tiểu thư và Tôi đến từ trái đất là cùng một ID, oa haha…”
Cuộc sống ở đâu cũng có hài kịch.
Tất cả đều là phù vân.
Ngày hôm sau, một thông tin do hãng truyền thông quốc tế GK công bố, nhanh chóng lan truyền cả thế giới, phàm là nơi có hãng truyền thông quốc tế Gk, thông tin này đều nhanh chóng được truyền đi…
Sóng gió lại nổi dậy.
GK tiết lộ một chùm ảnh sinh hoạt của Diệp tam thiếu, Trình An Nhã và Ninh Ninh.
Còn có một đoạn MV ngắn, giọng nói trong veo của ninh Ninh gọi daddy mami vô cùng rõ ràng.
Kinh điển nhất là chuyện nhỏ đi kèm, tiêu đề rất văn vẻ, “Chuyện tình chìm nổi bảy năm của Diệp tam thiếu, cuối cùng cũng nên duyên cùng người đẹp.”
Khi Diệp tam thiếu đọc được bài báo này, nở một nụ cười, nhẹ nhàng vò nát tờ báo, hỏi thăm hết một lượt mười tám đời tổ tông của Kroos, chỉ hận bộ mặt của Kroos không có ở đây lúc này để anh có thể làm cái bao cát.
Ninh Ninh rất là hào hứng trải tờ báo ra, đọc xong câu chuyện nhỏ đi kèm này, cậu liền cười lăn lội trên ghế sofa, sau đó dưới ánh mắt cực kỳ dịu dàng, mang theo sát khí của Diệp Sâm, mới hơi khắc chế lại một chút.
Cậu cầm tờ báo chay ra ngoài bãi cát cười như nắc nẻ.
Chùm ảnh và MV này là chiến lợi phẩm cả tối hôm qua của hai ba con, đêm qua đã gửi cho Kroos nhờ anh ta ra mặt giúp đỡ, anh cũng viết lại câu chuyện nhỏ giữa mình và Trình An Nhã.
Thế nhưng Kroos chỉ giữ lại mở đầu và kết thúc, bỏ đi đoạn giữa, tự anh ta bịa ra một câu chuyện cực kỳ sến súa, gần như lôi tất cả mọi người vào cuộc, đúng là một câu chuyện bi kịch của danh gia.
Câu chuyện viết như sau, bảy năm trước, Diệp tam thiếu gia và Trình tiểu thư yêu nhau, hai người có một khoảng thời gian vô cùng ngọt ngào. Chuyện tình của hai người bị Diệp gia phản đối, Diệp lão gia kiên quyết chia uyên rẽ thúy. Một tiểu thư nào đó chen chân vào, một tập đoàn nào đó lâm trận, ép Trình tiểu thư lúc đó không quyền không thế phải chạy trốn khỏi thành phố A. Diệp tam thiếu tuyệt thực chống lại, hai người bàn tính bỏ trốn cùng nhau. Ai ngờ Diệp tam thiếu xảy ra tai nạn, mất đi trí nhớ, Trình tiểu thư khắc khoải chờ ở sân bay cả buổi tối, truyền đến tin báo tử của Diệp tam thiếu, tuyệt vọng đau khổ, bước lên máy bay, một đi không trở lại.
Diệp tam thiếu bảy năm mòn mỏi chờ Trình tiểu thư, vọng đoạn thu thủy, tìm kiếm hình bóng Trình tiểu thư qua hết cô gái này tới cô gái khác. Giọng văn từ đó thay đổi, trở nên vô cùng bi thương, đau khổ. Đem ngày tháng phong lưu giữa vạn hoa tùng trong bảy năm qua của Diệp tam thiếu ngang nhiên biến thành bảy năm sinh tử tuyệt luyến, biến hình tượng đào hoa của Diệp tam thiếu trở thành hình tượng chàng trai vạn niên si tình một cách vô cùng sinh động.
Từng hàng chữ như nhỏ máu, khiến người đọc rơi nước mắt.
Bảy năm sau, hai người tình chờ gặp lại…
Gương vỡ lại lành, nhưng rồi lại gặp trở ngại. Anh ta đem câu chuyện tình yêu giữa cô bé Lọ lem và hoàng tử viết vô cùng sến súa và cảm động.
Đặc biệt là thời gian hai người yêu nhau, lại bịa ra mấy việc thú vị mà Diệp tam thiếu làm để theo đuổi Trình An Nhã, một hình tượng thiếu niên đang yêu rất nhiệt huyết, rất ngu ngốc, rất đen đủi. Hình tượng này và Diệp tam thiếu tao nhã, lạnh lùng, đanh thép hình thành hai tính cách hoàn toàn đối lập. Nhân đó thể hiện tình yêu có thể gây ra tổn thương đối với một chàng trai lớn đến thế nào, vì Trình tiểu thư, Diệp tam thiếu của chúng ta mới trở nên lạnh lùng, máu lạnh, tàn khốc như vậy.
Bài báo này đã kiếm về cho Diệp tam thiếu biết bao nhiêu là nước mắt thương cảm, đồng tình.
Diệp tam thiếu đọc xong nghiến răng kèn kẹt, nghe nói, bài báo này do chính tay chủ tịch tập đoàn truyền thông GK Kroos chắp Pu't.
Diệp gia, Vân gia hai nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, GK im ắng không có động tĩnh gì, không đăng tải bất cứ tin tức gì, đột nhiên tiết lộ một thông tin có tính bom tấn như vậy, hiệu quả vô cùng kinh người.
Trong vòng một ngày đã đánh bại được tất cả các tờ báo đang bán chạy khác, lượng tiêu thụ của tạp chí ngồi vững ở ngôi vị số một.
“Kroos, đồ biến thái, cậu viết tớ thành cái gì rồi hả?” Diệp tam thiếu gọi điện cho Kroos, nghiến răng trèo trẹo, chỉ hận không thể bắn ૮ɦếƭ anh ta, cái gã ngu ngốc trên báo mà là anh ư?
“Ý, cưng đọc báo rồi hả? Xem xem, văn phòng của tớ không tụt lùi phải không, nghĩ lại năm xưa, tớ là thần Pu't số một của Havard đấy nhé, oa haha…” Kroos ở bên kia đầu dây đắc ý cười vang.
Trán Diệp tam thiếu nổi gân xanh, cái gã biến thái này gần đây nhất định là quá nhàn rỗi đây mà, “Cái này không giống với bản thảo tớ gửi cho cậu.”
“Hey, tớ nói nghe này, cái bản thảo cậu gửi cho tớ chả có cái quái gì cả, không hấp dẫn tẹo nào, cậu thấy không, tớ chỉ vừa động tay sửa một chút lập tức sức hấp dẫn tăng không ít, lượng tiêu thụ hôm nay quá tuyệt, đứng đầu bảng luôn. Tớ nói cho cậu nghe, Diệp tam thiếu, cậu nên tiến hành nâng cấp văn phong của mình lên đi, văn của cậu quá khô khan, nhìn của tớ mà xem, văn vẻ biết bao nhiêu, cảm động biết bao nhiêu, chính tớ còn thấy cảm phục muốn ૮ɦếƭ, cậu nên học tập nhiều vào.:
Diệp tam thiếu có cảm giác tú tài gặp phải quan binh, có lý nói không rõ, khác nào gà nói với vịt.
“Cậu đây là viết sai sự thật. Còn nữa, hình tượng của tớ đều bị cậu hủy hoại rồi.” Điểm cuối cùng mới là quan trọng nhất, Diệp tam thiếu gần như gầm lên, tại sao lại viết anh ta thành một nam thanh niên nhiệt huyết văn vẻ như vậy chứ…
“Hủy hoại hình tượng của cậu thì cậu cũng phải có hình tượng để mà hủy hoại chứ. Nhìn xem Diệp tam thiếu mà tớ viết, đáng yêu biết bao, chẹp chẹp, đăng báo ấy mà, cái cần là hiệu quả, ban đầu cậu thiết kế là hiệu quả gì, lại xem hiệu quả mà tớ đã gia công thêm, mạnh hơn của cậu gấp trăm lần đúng không, học hỏi đi, đàn ông, khi nào cần sến súa thì cứ sến súa, đấy gọi là kỹ thuật.” Kroos giáo huấn rất nghiêm túc, bài báo này vừa ra, tất cả dư luận liền nghiêng về phía Diệp tam thiếu.
Diệp tam thiếu đạt được mục đích, anh ta vừa kiếm được tiền, vừa có kịch hay để xem, lại khiến Diệp tam thiếu một phen tức lộn ruột, một mũi tên trúng bốn đích, một việc tốt như vậy nghĩ mà xem tâm trạng anh ta sung sướng biết bao.
“Cậu chờ đấy, đừng để lọt vào tay tớ, nếu không cậu sẽ ૮ɦếƭ rất khó coi.” Diệp tam thiếu từ kẽ răng nhả ra mấy chữ, giận dữ dập máy, Kroos cười ha hả, gần đây thật là sôi động quá.
Mùa hè, mùa đốt cháy kịch tình.
“Daddy, thực ra hiệu quả thật sự không tệ, con đọc rồi cũng cảm thấy rất thông cảm với daddy.” Ninh Ninh cầm báo bước lại gần, cười hì hì nói: “Chú Kroos quả là có tài.”
“Ninh Ninh…” Diệp tam thiếu kéo dài giọng, Ninh Ninh vứt tờ báo sang một bên cười không khép được miệng.
Kroos là ai, cao thủ hàng đầu trong ngành truyền thông toàn cầu, anh ta đối với phản ứng của quần chúng, khứu giác của dư luận, nhanh nhạy hơn bất kỳ ai, các vụ án qua tay anh ta, có vụ nào không kinh điển, khiến cho quần chúng nhiệt huyết bừng bừng.
Cho nên có thể nói, lần này bài báo đã hết sức thành công.
Diệp tam thiếu tất nhiên biết rằng bài báo lần này rất thành công, nhưng anh rất không cam tâm, anh tự nộp lên cửa cho Kroos chơi một vố.
Đang lúc hai ba con nói chuyện, Trình An Nhã tập tễnh chống gậy đi ra, Diệp tam thiếu nhanh chóng lên lầu bế cô xuống, Ninh Ninh chui vào trong bếp bưng bữa sáng ra, hai ba con phân công công việc vô cùng ăn ý.
“Mami, tối qua ngủ ngon không?” Ninh Ninh thơm lên má mẹ, cười tủm tỉm hỏi.
“Ngon lắm.” Cô vừa nói vừa ngáp dài một cái, hai ba con trợn mắt.
Trình An Nhã nhìn Diệp tam thiếu, nhớ lại bài viết tối qua, tâm trạng cực kỳ tốt, Diệp tam thiếu còn đang mải cay cú vụ hình tượng của mình, Trình An Nhã tiện tay cầm tờ báo bên cạnh lên…
Ninh Ninh đang bưng sữa đến, há miệng á lên một tiếng, Diệp tam thiếu nhướn mày, mặt biến sắc. Trình An Nhã đã đọc được bài báo, không kìm được thầm phỉ báng, ૮ɦếƭ tiệt, con người này quả là có tài, bịa chuyện còn sến hơn cả câu chuyện mà cô bịa ra.
Người viết bài: Kroos.D.Josel. Sdrick.
Chủ tịch của hãng truyền thông quốc tế Gk lại còn kiêm nhiệm thêm chức này nữa, thật là thần kỳ.
“Những tấm ảnh này…là anh tự tiết lộ sao?” Trình An Nhã chậm rãi hỏi, nở nụ cười vừa đáng yêu vừa thân thiện, cùng với ánh nắng sau lưng cô tạo nên một vẻ lấp lánh không thể tả hết, sáng lóa đến mức gần như khiến Diệp tam thiếu lóa mắt.
Ninh Ninh cúi đầu xin bánh gối, uống sữa, bộ dạng không liên quan đến mình.
“Phải thì sao nào?” Trong ảnh hai mẹ con mặc bộ quần áo ngày hôm qua, lại là bài viết của gã biến thái Kroos, vừa nhìn là biết có gian tình, anh có phủ nhận cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Việc này, không phải là nên thảo luận một chút sao?” Trình An Nhã cười rất tươi, nhắc nhở đầy thiện ý, “Anh hãm hại người khác cũng không phải cách hãm hại này chứ? Quá hiểm.”
Diệp tam thiếu liền túm lấy Ninh Ninh đang uống sữa, gương mặt đẹp đẽ tinh xảo nở một nụ cười thản nhiên, “Bọn anh đã thảo luận rồi, hơn nữa, khuôn mặt em trong ảnh anh đã xử lý, không ai nhận ra em đâu.
Ninh Ninh đang uống sữa, bị anh túm như vậy, bị sặc sữa, ho một thôi một hồi, khuôn mặt nhỏ xíu đỏ tưng bừng, dùng biểu cảm daddy ba quả thật âm hiểm ra trợn mắt nhìn Diệp tam thiếu.
Trình An Nhã nhìn bộ dạng lang sài cấu kết của đó của hai ba con, khóe môi giật giật, cô đến cả nguyện vọng cười cũng không có nữa rồi.
“Mami, thật ra, sớm muộn gì cũng biết, không sao đâu. Người nhà Diệp gia và Vân gia sớm đã biết sự tồn tại của chúng ta, bị bọn họ tiết lộ hắt cho chúng ta một chậu nước bẩn, chi bằng để daddy tiên hạ thủ vi cường, đây gọi là tiên phát chế nhân.” Ninh Ninh gặm bánh mỳ một cách đáng yêu, vừa nhồm nhoàm nhau bánh vừa nói không rõ, mặt mũi ngây thơ vô tội bênh vực sự trong sạch của daddy thân yêu.
Trình An Nhã không nói gì được bọn họ, chiêu này của Diệp tam thiếu thật hiểm, đem cả cô và Ninh Ninh tính vào lại thêm vào bài viết của Trai bao xinh đẹp tiên sinh tiết lộ, sự việc sẽ phát triển theo hướng nào đây?
Càng ngày càng sôi động.
“Mami, mami đọc báo xong có cảm động không?”
Trình An Nhã cong cong khóe môi, “Tại sao mẹ phải vì một câu chuyện không có thật cảm động? Nhưng mà…nói thật là mẹ cảm thấy rất vui, đọc xong tâm trạng rất vui vẻ.”
Ninh Ninh, “…”
Sắc mặt Diệp tam thiếu sa sầm, tâm trạng rất vui vẻ?
“Trước khi nghỉ mát anh đã thông đồng trước với Kroos đúng không?” Trình An Nhã tò mò hỏi, phân nửa là như thế, nếu không Gk sẽ không đợi đến bây giờ mới đưa tin, Diệp tam thiếu để tránh lễ đính hôn, lập kế hoạch hãm hại mẹ con cô, hơn nữa còn rất quang minh chính đại nữa chứ.
Diệp tam thiếu gật đầu, “Đúng vậy.”
“Anh có đòi Kroos chút tiền thù lao gì đó không vậy?” Trình An Nhã hỏi, Diệp tam thiếu ngơ ngác không hiểu, Ninh Ninh phì cười, Diệp tam thiếu càng ngơ ngác, “Em có ý gì?”
“Anh không đòi tiền thù lao à, vậy chẳng phải là anh cho không anh ta tư liệu rồi sao? Em thấy hôm nay lượng tiêu thụ của Gk đứng vị trí số một, anh không đòi thù lao cũng phải đòi chia chác hoa hồng gì đó chứ, dù sao mẹ con em cũng có phần mà, phải không, cục cưng?”
Ninh Ninh mặc niệm daddy, hướng về phía Trình An Nhã mỉm cười ngọt lịm, “Mami anh minh.”
“Chưa thấy ai ham tiền như em.” Diệp tam thiếu nghiến răng trèo trẹo.
“Mami, mami…” Ninh Ninh thấy nguy cơ đã được xua tan, vui vẻ nhảy cẫng lên, cầm tờ báo hỏi Trình An Nhã, “Daddy do chú Kroos viết và daddy bảy năm trước có giống nhau không vậy?”
Dù sao cậu cảm thấy daddy trên báo cũng khá là…đáng yêu.
“Trình Viễn Ninh…” Diệp Sâm lao tới túm cổ áo cậu, Ninh Ninh kêu oan ầm ĩ, nhưng lại cười rất vui vẻ.
“Con ngứa ௱ôЛƓ có phải không?”
“Con tò mò mà.” Ninh Ninh giãy giụa thoát ra khỏi Diệp tam thiếu, đôi mắt trong veo nhìn Trình An Nhã, chờ đợi cái gật đầu của cô.
Trình An Nhã kéo tay con trai, lời rộng ý dài dạy dỗ, “Con trai, rõ ràng là một con sói, con lại mơ mộng muốn biến thành con thỏ, con nghĩ xem có khả năng đó không?”
Ninh Ninh, “…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc