Bà Xã Sói Đến - Chương Cuối

Tác giả: Diệp Nhất Phàm

Mấy ngày nay, Hướng Khả Tinh đều cố ý không ra ngoài ăn với Quý Như Phong, những lúc hẹn, chỉ nghe điện thoại mà thôi.
Những lần như vậy làm Quý Như Phong rất bực bội, lần này, Quý Như Phong gọi điện thoại cho Hướng Khả Tinh, anh áp chế xúc động muốn trói cô lại: “Khả Tinh, em muốn anh cầu hôn, sao lại không xuất hiện, chẳng lẽ em muốn anh cầu hôn với cánh cửa sao?”
Hướng Khả Tinh nằm trên giường, nghe những lời anh nói, cô mở cửa sổ ra, nhìn thấy anh ôm bó hoa hồng to đang đứng trước cửa, vẻ mặt đều chán nản, trong lòng cô cười mỉa: “Ai không có một chút tâm ý nào sao? Cầu hôn như thế, thật cũ nha.”
“Bà xã, giữa chúng ta còn cần có tâm ý gì sao? Kính nhờ, đừng đày đọa anh nữa, được không?” Trời ạ, cầu hôn không phải bộ dạng này, còn có gì đặc biệt nữa sao?
Quý Như Phong cảm thấy đứng đây cầu hôn là tâm ý lớn nhất rồi, cô còn muốn cái gì nữa?
“Nếu nghĩ không ra, vậy thì đừng đến tìm em.” Hướng Khả Tinh bĩu môi, tên này cưới muốn vợ thật không dễ đâu, cô bực bội đóng cửa sổ lại, rồi sau đó cúp điện thoại, không thèm để ý đến tên kia.
Quý Như Phong nhận lấy thất bại lần nữa, xoay người vô lực bước đi, trong đầu đều những lời mà Hướng Khả Tinh nói.
Rốt cuộc có tâm ý như thế nào mới làm cô bé kia hài lòng đây? Hướng Khả Tinh chỉ gần gũi với ai chứ?
Trong đầu Quý Như Phong liền nghĩ đến một người, nhưng khi vừa nghĩ đến, trong mắt anh nổi lên tia ghẹn tị và tức giận: “Sẽ không để mình đi cầu xin tên nhi*p ảnh gia kia chứ?”
Lúc nói chuyện, Quý Như Phong đã nhanh chóng lái xe đến cửa hàng áo cưới.
Đến trước cửa hàng áo cưới, nhìn vào bên trong có hai người đang chụp ảnh, Quý Như Phong vô lực đi vào.
Nhìn thấy Âu Lực Kiệt, anh lập tức tiến lên: “Này, có rảnh không? Có một số việc muốn nói với anh.”
“A, là anh sao, thật xin lỗi, bây giờ tôi còn đang bận việc.” Lúc này, Âu Lực Kiệt còn đang chụp ảnh cho người trước mặt.
Quý Như Phong nhìn anh ta đang bận việc liền gật đầu: “Vậy tôi ngồi ở đó chờ được rồi.” Sau khi nói xong, anh liền ngồi xuống.
Nhìn chú rể trước mắt này, anh thật sự không hiểu, trước kia anh cứ cho rằng kết hôn chỉ là một chuyện đơn giản thôi, nhưng giờ phút này, anh hơi khâm phục, hâm mộ chú rể trước mặt này đúng cùng làm thế nào để có thể thuyết phục được cô dâu của anh ta đồng ý kết hôn với anh ta? Quý Như Phong thật sự rất muốn biết, thật là khâm phục chú rể trước mắt này tận đáy lòng mà.
Thời gian từng phút trôi qua, Âu Lực Kiệt không ngờ Quý Như Phong sẽ chờ đợi ở đây, làm anh có chút không hiểu, để cho chú rể nghỉ ngơi một chút, rồi đi đến trước mặt Quý Như Phong, đưa cho anh ta ly trà.
“Thế nào, Quý tiên sinh, có chuyện gì cần tôi giúp anh sao?”
“Cái này, thật ra tôi………….. Thật ra tôi muốn hỏi anh, anh…………….có biết Khả Tinh, chính là tâm ý Khả Tinh, tâm ý cầu hôn thế nào không? Tôi làm nhiều như thế, chúng tôi không cùng suy nghĩ, anh có biết cô ấy muốn tâm ý gì không?”
Thật ra lúc nói những lời này, trong lòng Quý Như Phong cũng rất mâu thuẫn, nếu thật sự dựa vào câu trả lời của Âu Lực Kiệt mà cầu hôn, việc này sẽ làm anh càng tức giận thêm.
“Tâm ý?” Nghe những lời này, Âu Lực Kiệt lắc đầu, cười nhìn anh.
Nụ cười này làm tâm Quý Như Phong treo lơ lửng, cảm giác như anh ta sẽ có biện pháp, chẳng lẽ thật sự anh ta và Khả Tinh có tâm linh sao? Không, việc này không có khả năng!
“Anh biết?”
“Tâm ý? Là nói thế nào đây? Đây chỉ là một người phụ nữ có yêu cầu đơn giản, lúc người đàn ông cầu hôn, tấm lòng là điều cô bản nhất.”
Lời Âu Lực Kiệt nói, trong chớp mắt làm Quý Như Phong cảm giác bản thân mình hoàn toàn không hiểu phụ nữ, anh vốn dĩ đối với phụ nữ như lòng bàn tay, sao đột nhiên anh cảm thấy trong giờ phút này mình thật ngốc, là một tên ngu ngốc mà.
“Cầu hôn đều không phải là cầu xin sao? Còn muốn tấm lòng gì nữa?”
“Tất nhiên là muốn tấm lòng, bằng không anh nghĩ vì sao phụ nữ phải gả cho anh?” Ngay lúc Quý Như Phong muốn hỏi, cô dâu kia nghe những lời này, liền trả lời câu hỏi của anh.
Quý Như Phong hơi ngạc nhiên: “Tôi đã lấy hoa chuẩn bị quỳ xuống cầu hôn cô ấy, nếu không phải bộ dạng này, thì còn cần gì nữa?”
‘Ha ha ha…..Người phụ nữ muốn người đàn ông đảm bảo lòng mình, còn muốn đồng ý với tương lai.” Lúc nói chuyện, cô dâu đã ôm lấy cánh tay chú rể, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.
Quý Như Phong nhìn chú rể trước mặt này, lấp tức ngây ngẩn cả người, đầu óc như bị sét đánh, có những việc cần phải suy nghĩ cẩn thận.
Âu Lực Kiệt vỗ vỗ vai anh: “Nếu người phụ nữ muốn tấm lòng người đàn ông, thì phải đảm bảo lòng mình, tất cả những cái khác đều là giả dối.”
“Cảm ơn, tôi hiểu rồi.” Quý Như Phong chợt sáng suốt, anh đứng lên nói cảm ơn rồi nhanh chóng rời khỏi.
Lúc này, Hướng Khả Tinh ở trong phòng còn rất buồn bực, cái tên Quý Như Phong, bình thường đều rất thông minh, vì sao không hiểu cô muốn tấm lòng là gì chứ.
“Đúng là ngu ngốc mà, ngu ngốc ૮ɦếƭ mất, Quý Như Phong, anh chính là một tên đầu to ngốc nghếch!”
Hướng Khả Tinh bực bội đánh vào gối ôm, cô dùng sức đánh, trong đầu đều là hình ảnh Quý Như Phong ngốc nghếch.
Sao lại tồn tại tên ngốc như thế, không tìm hiểu lòng phụ nữ một chút nào!
Vào lúc này, tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, làm cắt đứt dòng suy nghĩ của Hướng Khả Tinh, cô đứng lên, hơi bực bội mở cửa ra, lại thấy gương mặt làm cô bực mình nhất.
“Quý Như Phong, anh đến đây làm gì?” Hướng Khả Tinh hít một hơi thật sâu, cố gắng áp chế xúc động muốn đánh người, lúc nói chuyện cũng nhanh chóng đóng cửa lại, lại bị Quý Như Phong dùng tay cản lại.
“Khả Tinh, chờ chút, anh đến cầu hôn.” Quý Như Phong khẩn trương nói, anh dùng tay ngăn cửa lại, nhưng Hướng Khả Tinh dùng quá sức, làm tay anh bị kẹt lại, rất đau đớn.
“Sao anh không cẩn thận như thế, thấy em sắp đóng cửa, còn lấy tay ngăn lại.” Hướng Khả Tinh lo lắng mở cửa ra, nhìn vẻ mặt anh đau đớn, cô không khỏi áy náy.
“Khả Tinh!” Thừa dịp này, Quý Như Phong nhanh chóng đến gần, anh nắm chạy tay cô, nhìn cô rất thâm tình.
Hướng Khả Tinh chu cái miệng nhỏ nhắn, bất mãn nhìn anh, anh cầu hôn bao nhiêu lần, không có lần nào cô thấy có tâm ý cả, có thành ý, nhưng đều làm cô thất vọng.
“Khả Tinh, anh Quý Như Phong ở đây chính thức cầu hôn em.” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong quỳ một gối xuống, giờ phút này trong tay anh không có hoa tươi, từ trong túi móc ra một chiếc nhẫn thật xinh đẹp.
“Anh…………..” Hướng Khả Tinh sững sờ nhìn anh, ánh mắt anh lại chân thành như thế, thâm tình, làm tim cô như sắp ngừng đập.
“Gả cho anh, được không?” anh muốn dùng cả thời gian còn lại để chăm sóc em, yêu em, quý trọng em.”
“Quý Như Phong……………….”
“Anh muốn mỗi khi mở mắt ra đều nhìn thấy em, ở biệt thự, anh biết anh làm những việc kia khiến em đau khổ, cho nên, anh sẽ dùng quãng thời gian còn lại để bù những sai lầm của anh, Khả Tinh, anh yêu em, thật sự rất yêu em, tin tưởng anh được không?”
Thời gian như ngừng trôi.
Hướng Khả Tinh nhìn Quý Như Phong quỳ gối trước mặt mình, nước mắt không kìm nén nổi liền chảy xuống, khóe miệng hơi nhếch lên, cô mỉm cười thật hạnh phúc.
“Quý Như Phong, lúc này em thật…………….Hạnh phúc!” Lúc nói chuyện, Hướng Khả Tinh ôm chặt Quý Như Phong.
Quý Như Phong không nói nên lời, anh thâm tình ôm lấy cô, anh kích động đứng lên, muốn ôm lấy cô xoay vòng vòng.
“Quý Như Phong sẽ làm cho Hướng Khả Tinh hạnh phúc nhất!” Lúc nói chuyện, Quý Như Phong thả Hướng Khả Tinh ra, anh nâng má cô lên, cười rất mê người, sau đó cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Hướng Khả Tinh cũng ôm cổ Quý Như Phong, nụ hôn ngày càng sâu.
Bên ngoài phòng, mẹ Hướng nhìn bọn họ, bà hài lòng nở nụ cười, xem ra lần này không cần kéo dài nữa, phải báo tin tốt này cho Quý gia thôi.
HOÀN

Có thể bạn quan tâm:
List Truyện TEEN đã Hoàn Thành
List Truyện Ngôn Tình Đã Hoàn Thành
ThichTruyen.VN - Thế Giới Truyện Trong Tay Ban

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc