Bà Xã Đừng Chạy - Chương 32

Tác giả: Đô Đô Lang

“Tiểu Đồng? Tiểu Đồng!” Trương Lôi Lôi há to miệng, nhìn thấy Tân Đồng gầy đi rất nhiều nên nhất thời không phản ứng kịp “Em......Em bị cái gì K**h th**h vậy, hay là uống nhầm thuốc? Sao đột nhiên lại gầy như vậy?” Lúc mới gặp bởi vì do mặc áo khoác, cô căn bản không nhìn rõ, chẳng qua chỉ cảm thấy khuôn mặt mập trở nên nhỏ nhắn thành hình trái xoan, còn tưởng rằng gần đây Tân Đồng ngủ không ngon, nhưng mà lúc này *** khoác ra, một cái áo len cao cổ bao quanh cơ thể Tân Đồng, bộ *** nhô lên, cái bụng bằng phẳng......Bên dưới mặc một cái quần xám đậm, độ bó vừa phải, lộ ra bờ ௱ô** căng tròn, hai chân thẳng, khiến cho phía dưới rộng thùng thình, kéo dài tới mắt cá chân, khiến đôi chân cô cực kỳ thon dài thẳng tắp.
“Xem ra công sức một tháng giảm cân của em có hiệu quả!” Tân Đồng tiện tay vắt áo khoác lên ghế “Thế nào? Giống với lúc trước chứ?” Nói xong xoay một vòng trước mặt Trương Lôi Lôi.
“Con bé thối tha! Theo như chị thấy, lúc em còn học trung học vẫn còn mập, so với lúc đó có thể gầy hơn 5 ký?” Trương Lôi Lôi ngồi xuống, rảnh rang tráng hai ly trà, sau đó rót đầy.
“ 10 kg!” Tân Đồng H**g phấn ngồi xuống, còn không quên đưa tay lắc lư trước mặt Lôi Lôi.
Trương Lôi Lôi không để ý tới cô “Gần đây cùng Trâu Thần sao rồi? Một người vội vội vàng vàng tới trường chị, quay về sắc mặt liền tiều tụy, làm việc giống như không chú tâm, một người lại gầy đi 10 kg, còn cố làm vui vẻ. Chia tay sao?”
Tân Đồng đột nhiên thu lại vẻ mặt sung sướng, cắn chặt môi dưới, ánh mắt lóe lên “Không nói những chuyện này, ngày mai là nô-en, vừa đúng lúc hôm nay chị tới tìm em, đột nhiên không liên lạc được trong một thời gian, bù lại cho em, ngày mai cùng em trải qua lễ nô-en nhé?” Nhận ly trà Trương Lôi Lôi đẩy tới.
“Có vấn đề! Nhưng mà cũng hơn một tháng rồi, hai người có được không vậy? Có thể chị hơi rụt rè, hơi tùy hứng, nhưng một người lớn như Trâu Thần làm sao có thể........haiz........Cũng không biết phải hình dung anh ấy thế nào, lưu manh? Ừ, không khác lắm, nếu như ngày mai anh ấy còn không bày tỏ, em cũng nên suy nghĩ phải thay cành cây khác đi là vừa.” Vừa nói vừa mở thực đơn, sơ ý một chút liền bị thực đơn làm cho lóe mắt “A, chị thấy chị không ăn cũng được, nhìn thực đơn này cũng đủ bù vốn rồi.”
Suy nghĩ này có thể nhảy cùng cô, Tân Đồng cúi đầu uống trà không nhịn được thầm thốt lên một câu như vậy.
“Nghe Trì Phỉ nói gần đây em với một đàn anh rất thân thiết? Là người lần trước đưa em về lúc em say R*ợ*u sao?”
“Có phải chị ở trường im lặng nhiều quá không, cái miệng này không ngừng nói, không phải nói anh Thần cũng tới sao? Thế nào, sao chị không tìm anh ấy lảm nhảm?” Tân Đồng có ý thức nói sang chuyện khác.
“Đừng nói với chị về anh ấy!” Sau đó quay đầu nói với nhân viên phục vụ “Cái này, cái này, còn có cái này.”
“Chị Lôi Lôi, xin chị?” Tân Đồng kỳ vọng nhìn về phía Trương Lôi Lôi.
Ngu ngốc! Trương Lôi Lôi lại thầm đánh giá Tân Đồng trong lòng, mỗi lần chỉ cần ***ng tới chuyện cô không muốn nói sẽ dùng chiêu này, làn nào cũng đúng “Hai chúng ta ăn cơm từ khi nào thì để cho người khác trả tiền? Chỉ là vừa rồi em tới em đi, đột nhiên liền nhớ ra chị là chị em sao?” Khuôn mặt không vui dùng Ng'n t gõ mặt bàn.
“Ha ha......” Cười khúc khích.
“Tiểu Đồng?”
Giọng nói ma án xuyên qua lỗ tai......
Tân Đồng máy móc quay đầu “Thật trùng hợp đàn anh.” Ngay cả nụ cười cũng lặp lại một cách máy móc, cô không hiểu, chẳng lẽ bởi vì buổi tối chạy bộ cùng nhau nên khiến mọi thứ liên quan đến cô và Lý Trung Khải cũng đến gần nhau? Nhưng mà lần này là Trương Lôi Lôi chủ động gọi điện thoại hẹn cô ra ngoài? Chỗ cũng do chị ấy đặt, sao lại có thể gặp được chứ?
“Đi ăn với bạn sao?” Lý Trung Khải cười từ phía phòng đã đặt sẵn đi tới, anh ta mặc đồ tây, so với bình thường càng đẹp trai hơn, hơn nữa nhìn còn chững chạc hơn bình thường.
“Đúng vậy, đàn anh thì sao?” Lần đầu tiên Tân Đồng nhìn thấy Lý Trung Khải ăn mặc như vậy, cũng không nhịn được tò mò chăm chú nhìn.
“Đi bàn chuyện về sản phẩm mới, trùng hợp lại gặp em, xem ra chúng ta có duyên, bữa này anh mời hai người.” Lý Trung Khải rấy lịch sự cười.
“Vậy thì quá tốt!” Trương Lôi Lôi vừa nhìn thấy tình thế như vậy liền xác định người này chính là đàn anh kia, liền mở miệng trước Tân Đồng “Xem ra anh thường xuyên không hẹn mà gặp Đồng Đồng nhà tôi, thật là khéo.” Nói xong ở dưới bàn dùng chân đá Tân Đồng còn đang ngây ngốc, cô muốn thử đàn anh này một chút, mấy lần tiếp xúc căn bản không thể xác định được anh ta là người như thế nào, Trâu Thần, cô tín nhiệm, nhưng không có áp lực, sợ rằng bác sĩ Trâu nhất thời vẫn không nghĩ ra, nhưng nếu như có lựa chọn tốt hơn, cô cũng không đảm bảo không phản bội, mấu chốt vẫn là hạnh phúc của Tân Đồng quan trọng nhất.
Khuôn mặt Tân Đồng uất ức, nhìn Trương Lôi Lôi ngồi đối diện, lại nhìn Lý Trung Khải bên cạnh, cuối cùng chỉ có thể khách khí nói “Đàn anh có thời gian thì cùng ăn cơm đi.” Trong lòng cũng thầm nói, anh rất bận anh rất bận......
“Được.” Lý Trung Khải ngồi vào bên cạnh Tân Đồng “Hai người gọi món chưa?” Nhận thực đơn bồi bàn đưa tới “Cái này, cái này, được rồi, hai người uốn gì?” Quay đầu nhìn hai cô gái ngồi cùng bàn.
“Uống trà là được.” Trương Lôi Lôi dựa vào ghế, quan sát cẩn thận từng cử động của Lý Trung Khải, nhìn anh ta gọi món mà không hỏi ý kiến bọn cô, có chút độc đoán, khẽ lắc đầu một cái.
“Tiểu Đồng thì sao?”
Tân Đồng lại uất ức, cho tới bây giờ cô chưa xem quan thực đơn? “Cơm!” Kháng nghị.
Lý Trung Khải khẽ nhếch miệng, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Tân Đồng “Ăn chút mì đi, dạ dày em gần đây không tốt lắm.”
Kiên định lắc đầu.
Lý Trung Khải không có ý định dụ dỗ cô, quay mặt về phía Trương Lôi Lôi hỏi “Món chính em muốn ăn gì?”
“Cơm.” Trương Lôi Lôi nhíu mày.
“Hai phần cơm, một phần mì.”
Trương Lôi Lôi lại một lần nữa lắc đầu, chỉ dỗ một lần liền không có tính nhẫn nại, hơn nữa căn bản không chú ý đến sở thích của tiểu Đồng, thật là không so được tính nhẫn nại của Trâu Thần với tiểu Đồng, trước kỳ thi tốt nghiệp vì muốn bồi bổ cho tiểu Đồng mà hao phí tâm tư, so tới so lui, gia cảnh tương đối thích hợp. Cuối cùng, rốt cuộc cô không có ý muốn Tân Đồng kiếm cành cây khác thay thế.
Tân Đồng cực kỳ bực tức, mãi mới có thể chờ đến lúc cùng đi ăn với Trương Lôi Lôi, cuối cùng kết quả lại như thế này, nhìn các món ăn phong phú trên bàn, thế nào cũng nuốt không nổi, nhất là bát mì trước mặt......
Lý Trung Khải thấy cô mãi một lúc mới động đũa, nhíu nhíu mày “Thói quen ăn uống của em cần phải sửa một chút, chịu khó một chút, mùi vị rất ngon.” Nói xong, găp mấy món ăn bỏ vào trong đĩa của Tân Đồng.
Cô không như ý chép miệng, chân mày nhíu lại khiến Trương Lôi Lôi không nhịn nổi, cô có thể thấy được Tân Đồng uất ức thế nào.
“Viện Viện, chúng ta mua nhiều đồ rồi có thể nghỉ ngơi một chút không.”
Trương Lệ Na hai tay xách túi đồ, dựa vào bồn hoa bên đường không muốn cử động nữa.
Tống Viện Viện nhíu mày “Được, qua quán cà phê bên kia ngồi đi.” Chỉ cửa hàng đối diện, chỉ là trước mắt dường như nhìn thoáng qua cái gì đó, thái độ đột ngột thay đổi, cô kéo Trương Lệ Na đang muốn qua đường lại “Cậu xem, đó có phải đàn anh với tiểu Đồng không?” H**g phấn chỉ một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của quán ăn cao cấp bên cạnh, mặc dù cửa hơi cao khiến cho chói mắt, nhưng bởi vì góc độ khiến cô vẫn có thể nhìn thấy rõ Lý Trung Khải cùng Tân Đồng, không tự chủ được nở ra một nụ cười.
“Sao gần đây Tân Đồng lại thân với đàn anh vậy?” Trương Lệ Na chăm chú nhìn Lý Trung Khải gắp thức ăn cho Tân Đồng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mất hứng.
“Không phải như vậy rất tốt sao? Nếu tình chàng ý thiếp, ngày mai vừa đúng lễ nô-en, chúng ta giúp Tân Đồng thổ lộ đi?” Suy nghĩ này cũng khiến cô cảm thấy H**g phấn, mặc dù đồng ý giúp anh trai thổ lộ với Tân Đồng, rốt cuộc cô cũng có thể giúp anh trai một lần!
Đáng tiếc, một chậu nước lạnh đột nhiên từ trong miệng Trương Lệ Na văng ra “Xem như Tân Đồng có ý, mình thấy đàn anh không có ý, có thể chỉ là sự quan tâm của đàn anh với em gái, Viện Viện, cậu không nên suy nghĩ quá nhiều.”
Tống Viện Viện nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Lệ Na, thấy cô gái bên cạnh cũng có ý với anh trai, nhưng mà so với Tân Đồng, thì thật sự không chỉ kém hơn một hai điểm, nhất là gần đây Tân Đồng lại giảm cân thành công......
“Trâu Thần, bây giờ chính thức thông báo với anh, theo như tin đồn, hôm nay Tân Đồng sắp bị một đàn anh bắt cóc, sự việc vô cùng quan trọng, anh hãy cẩn thận xử lý.”
Trâu Thần không hiểu nhìn tin nhắn trong điện thoại di động, Trương Lôi Lôi càng ngày càng thần kinh, gửi tin nhắn cũng có trình độ như vậy? Tin đồn có thể tin sao? Bị bắt cóc? Đợi một chút, anh trợn to hai mắt cẩn thận đọc lại một lần nữa, Tân Đồng bị một đàn an bắt cóc? Không đúng, theo tin tức Trì Phỉ báo với anh ngày mai, cũng là lễ giáng sinh, sao lại thành hôm nay? Mặc dù là trước lễ giáng sinh, nhưng mà, không được, mặc kệ tin tức có phải là thật hay không, anh tự mình đi gặp thì tốt hơn.
*** khoác trắng xuống cẩn thận treo lên, xoay người cầm mũ lính trên bàn trịnh trọng đội lên, vẻ mặt nghiêm túc chạy thẳng tới phòng làm việc của chủ nhiệm.
“......Mọi người có đồng ý không?” Tống Viện Viện thần bí nhìn xung quanh một vòng.
Lúc này Tống Viện Viện, Trương Lệ Na cùng Trần Duệ ngồi thành vòng tròn trong phòng, xúm lại thảo luận cái gì đó.
“Cái gì? Tối nay?” Trần Duệ đột nhiên ngồi thẳng dậy, theo bản năng hỏi. Xong rồi, trước khi bọn họ quay về thì nhận được tin nhắn của Tống Viện Viện thông báo là ngày mai chuẩn bị giúp Tân Đồng tỏ tình với Lý Trung Khải, ai biết một lát sau bọn họ quay về lại thay đổi thời gian, không được, sau khi xác định nhanh chóng chạy đến thông báo cho Trì Phỉ, sớm biết vậy không bằng hỏi Trì Phỉ số điện thoại của huấn luyện viên Trâu, lần trước ngẫu nhiên đi bộ gặp cô ấy, sau đó nói chuyện phiếm ngẫu nhiên biết được chuyện của Tân Đồng cùng huấn luyện viên Trâu, khi đó cô liền thề sẽ nhận nhiệm vụ bảo vệ tình yêu của bọn họ.
“Trần Duệ cảm thấy chỗ nào không tốt?” Tống Viện Viện như có điều suy nghĩ nhìn về phía Trần Duệ, cảm giác phản ứng của cô ấy hơi đột ngột, vốn dĩ cô muốn chuẩn bị cẩn thận một chút, ngày mai tạo bất ngờ cho Tân Đồng, tiếc rằng trên đường về nhận được điện thoại của anh trai, đốc thúc cô mau sớm triển khai kế hoạch hành động tránh đêm dài lắm mộng. Càng đêm dài lắm mộng, đợi càng lâu, cả ngày anh lấy thân phận là đàn anh lắc lư ở bên cạnh Tân Đồng, nếu tích cực sớm một chút, đoán chừng bây giờ đã tiến vào thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt rồi, tính tình của anh trai cô đúng thật là khó.
“Không có, chỉ là cảm thấy thời gian quá vội? Tiểu Đồng bị giáo viên gọi đi, đoán chừng lát nữa sẽ về, làm sao chúng ta có thời gian sắp xếp, liệc lạc với đàn anh?” Trần Duệ thuyết phục.
“Sắp xếp hiện trường có chút khó khăn, chỉ là về phía đàn anh mình có thể đảm bảo.” Tống Viện Viện cười tự tin.
“Hả?” Trương Lệ Na cùng Trần Duệ đồng thời há to miệng không thể tin nhìn về phía Tống Viện Viện.
“Viện Viện cậu rất thân với đàn anh sao?” Trương Lệ Na hoài nghi, đôi mắt có chút mất mát cùng khổ sở.
“Đúng vậy, chúng mình không quen biết, thậm chí còn chưa nói chuyện với đàn anh.” Trong đầu Trần Duệ nghĩ lại gần đây Tân Đồng hay bực tức với mình, chẳng lẽ Tân Đồng cùng đàn anh tâm ý tương thông là vởi vì Viện Viện? Cô cẩn thận quan sát các bạn cùng phòng.
“Tạm thời giữ bí mật.” Tống Viện Viện nháy mắt, bộ dáng đặc biệt thần bí.
“Nhưng mà lúc trước Tân Đồng nói cậu với đàn anh có gì đó, nếu là thật, tại sao cậu còn muốn giúp Tiểu Đồng tỏ tình với đàn anh chứ?” Bây giờ Trần Duệ tràn đầy nghi vấn, cảnh tượng lúc tập huấn như cuộ phim không ngừng chiếu ở trong đầu cô.
“Có gì đó?” Tống Viện Viện hung ác trợn mắt nhìn Trần Duệ đang ngây người “Quan hệ của mình với đàn anh rất thân thiết, là tư tưởng cùa mọi người quá phức tạp, không phải cậu nói với bọn mình là tiểu Đồng cùng đàn anh phát triển rất nhanh sao?” Trực tiếp ném bóng về phía Trần Duệ.
“Hả? A, mình nói đàn anh đối với tiểu Đồng rất không bình thường, nhưng mà tại sao mọi người lại phải giúp tiểu Đồng tỏ tình với đàn anh? Sao mình lại không thấy tiểu Đồng thích đàn anh?” Làm sao có thể? Huấn luyện viên Trâu đối với tiểu Đồng tốt như vậy, hơn nữa còn đẹp trai, nếu cô là tiểu Đồng, cô cũng sẽ không buông tha huấn luyện viên Trâu mà đi thích đàn anh, mặc dù đàn anh nhìn qua cũng rất được, nhưng sớm muộn gì cũng không thể thay thế được huấn luyện viên Trâu! Trần Duệ thầm xử lý Lý Trung Khải trong lòng.
Đúng lúc này, cửa phòng ngủ bị mở ra.
“Mọi người mở tiệc gì vậy? Cho mình tham gia với!” Tân Đồng như con chim nhỏ được giải phóng vui sướng bay vào.
Tống Viện Viện liếc mắt một cái, tất cả mọi người đều im lặng, không dám nói về nội dung thảo luận.
“Giáo viên Lý ђàภђ ђạ cậu thế nào? Xem cậu H**g phấn chưa kìa.” Trương Lệ Na nói.
“Tạm được, dùng khuôn mẫu bằng giấy thảo luận với mình về cấu thành của khối hình học, chẳng lẽ khối hình học của mình lại kém như vậy sao? Lại phải khiến cho ông ấy giúp mình phân tích bắt đầu từ cơ học?” Tân Đồng gãi gãi đầu khuôn mặt buồn bực.
“Được rồi, tiểu Đồng cậu thay đồ đi lát nữa cùng bọn mình đi ra ngoài đón lễ giáng sinh.” Tống Viện Viện cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
“Đón lễ giáng sinh? Muốn bắn pháo hoa sao? Được a được a!” Tân Đồng H**g phấn, từ nhỏ nhà họ Tân không cho cô tiếp xúc những thứ đó, cho nên lúc ở doan htraij cô chỉ có thể đứng từ xa nhìn các huấn luyện viên tổ chức biểu diễn bắn pháo hoa, chỉ có thể đứng ở cửa, nhìn nhân viên bảo vệ cùng mấy đứa bé đốt pháo hoa, trong lòng ngứa ngáy lại không thể đến gần cảm giác làm cho cô chán muốn ૮ɦếƭ, thật tốt quá, lần này rốt cuộc có cơ hội có thể để cho cô thử một lần rồi.
Nhìn Tân Đồng H**g phấn hai mắt lấp lánh, Tống Viện Viện có thêm niềm tin với kế hoạch của mình.
“Trần Duệ sao? Xin chào, anh......” Trâu Thần nắm chặt tay lái không biết phải giới thiệu bản thân thế nào, thật vất vả mới có thể từ Trì Phỉ hỏi số điện thoại bạn cùng phòng với Tân Đồng, nhưng sau khi gọi lại có chút khó khăn.
“Anh là huấn luyện viên Trâu phải không?” Trần Duệ vui mừng, giọng nói của huấn luyện viên Trâu rất từ tốn, hơn nữa đã nghe qua một lần rất khó khiến người ta quên, cô vẫn còn do dự làm thế nào để thông báo cho Trì Phỉ, chỉ sợ đến lúc đó không kịp, không ngờ lại ngoài ý muốn nhận được điện thoại của người trong cuộc “Thật tốt quá, anh mau tới trường của bọn em đi, tối nay tiểu Đồng sẽ bị người ta lừa bắt!” Mắt chăm chú nhìn Tống Viện Viện vì Tân Đồng mà bận bịu, chỉ sợ mình lớn tiếng gây chú ý.
“Anh đang ở cổng trường, Đồng Đồng đâu?” Trân Thần khẩn trương hỏi, từ lúc đó đến giờ vẫn chưa đi tìm Tân Đồng, bởi vì anh biết rất nhiều sự thật mà anh chưa từng biết, trong lúc nhất thời không thể tiếp nhận, không phải không thể tiếp thụ nổi Tân Đồng, mà là không thể tiếp nhận một cô gái đáng yêu lại đơn thuần lại từng trải như vậy, thiếu chút nữa, thiếu chút nữa anh không thể gặp được cô bé mà ngày trước mình đã cưỡng hôn, loại khủng hoảng đó khiến anh không dám đến tìm cô, chỉ sợ tất cả đều là một giấc mộng, một giấc mộng đẹp.
“Bị bọn họ lôi kéo đi thay đồ, nhìn bóng dáng rất khổ sở.....” Trần Duệ hoảng sợ nhìn Tống Viện Viện cùng Trường Lệ Na đang tranh chấp, hai người này bình thường không phải ngay cả một cái quần cũng có thể mặc chung sao?
Không có được một chút tin tức hữu dụng, Trâu Thần bất đắc dĩ gật đầu, đứa bé này có thể nói vào điểm chính được hay không? “Bây giờ anh tới trước ký túc xá của bọn em có thể chặn bọn em lại không?”
“A, không thể.” Cô nhìn Tống Viện Viện vô cùng cuồng nhiệt cùng Trương Lệ Na hoàn toàn ngược lại “Em cảm thấy anh ςướק người từ trong tay đàn anh thì an toàn hơn, anh cũng biết, con gái một khi đã điên cuồng thì sẽ không đơn giản, hơn nữa anh cũng không phải người có thể ra tay đánh phụ nữ......”
“Ngừng!” Trâu Thần không thể nhịn được nữa “Vậy anh phải tới chỗ nào?”
“Sân tập, thao trường cạnh ký túc xá của bọn em, nghe nói ở đó đang có người sắp xếp, hình như dùng hoa hồng tạo thành một hình trái tim lớn, sau đó......”
“Beep......Beep......Beep.......” Đầu dây bên kia truyền tới âm thanh đứt quãng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc