Bà xã chớ giở trò - Chương 29

Tác giả: Tạp Nhi

Cổ Việt Di vùi đầu vào иgự¢ cô, cọ xát làn da tuyết trắng mềm mại trước иgự¢. Khoái cảm từng đợt liên tục kéo tới, khiến cho Kim Bối Nhi không thể ngăn cản, cũng không muốn ngăn cản, thân thể mềm mại không xương tự nhiên dựa sát vào anh, ngón tay lùa vào tóc anh, ôm lấy đầu của anh nũng nịu thở dốc.
Tiếp theo là một trận lửa nóng như sóng lớn dâng cao, xuyên qua cô tiến vào trong cơ thể, anh gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng dùng lực đạo mạnh mẽ, đem Dụς ∀ọηg tràn đầy đưa vào sâu trong cơ thể của cô, khiến cô thở gấp phát ra tiếng ngâm nga yếu ớt…
Tình cảm mãnh liệt qua đi, toàn thân cô xụi lơ vùi vào иgự¢ anh nghe tiếng tim đập mạnh.
Kim Bối Nhi không nghĩ rằng như vậy cũng có thể làm, gương mặt xấu hổ đến nóng đỏ, Cổ Việt Di hôn lên tóc cô. “Chúng ta cùng đi tắm, thay quần áo chuẩn bị ra ngoài.”
Kim Bối Nhi ngẩng đầu ngây người nhìn anh, “Chúng ta cùng nhau tắm?”
“Em không muốn?” Cổ Việt Di cười gian, không muốn nghe cô nghi ngờ hay phản kháng, nhanh chóng ôm cô vào phòng tắm.
Cô sao có thể không muốn, mà là rất vui!
Kim Bối Nhi và Cổ Việt Di được Vi Đức giúp đỡ, khéo léo qua mặt giới truyền thông đi vào văn phòng của Cổ Việt Di.
Vi Đức kính cẩn báo cáo với Cổ Việt Di: “Anh Trình và chị Trình đã chờ ở văn phòng của anh từ lâu”
Kim Bối Nhi bên cạnh Cổ Việt Di, vừa nghe chị họ và anh rể họ đã ở trong văn phòng, vội vàng mở cửa vọt vào văn phòng.
Vừa vào văn phòng liền nhìn thấy chị họ Trịnh Vũ Hi và anh rể họ Trình Chính Khôi đã lâu không gặp, Kim Bối Nhi mừng rỡ chạy tới ôm Trịnh Vũ Hi. “Chị họ.”
Trịnh Vũ Hi vui vẻ ôm lại cô, “Bối Nhi.”
Cổ Việt Di biết ơn Trình Chính Khôi ra mặt làm chứng cho bọn họ, cầm tay anh, “Cám ơn cậu và Vũ Hi.”
“Chúng tớ vốn là nhân chứng, nói sao chúng tớ cũng là bạn tốt kiêm người thân, sao lại không quan tâm hai người, huống chi cậu còn đưa quà mai mối lớn như vậy, không ra mặt giúp việc này thì thật không thể nào nói nổi.” Trình Chính Khôi mỉm cười đáp lại.
Đã một khoảng thời gian không gặp Kim Bối Nhi, Trịnh Vũ Hi nghiêm túc tỉ mỉ nhìn cô, “Việt Di đối với em tốt không?”
Kim Bối Nhi xinh đẹp quay đầu liếc nhìn Cổ Việt Di, “Anh ấy rất tốt với em.”
“Thật sao? Anh ta không có hung dữ với em chứ?” Trịnh Vũ Hi vẫn có chút lo lắng.
Nhớ tới lúc trước khi đề nghị bọn họ kết hôn, vẻ mặt căm thù lẫn nhau của họ vẫn còn lởn vởn trong đầu Trịnh Vũ Hi.
Kim Bối Nhi không cần nghĩ ngợi trả lời: “Có.”
“Có?” Ánh mắt trách cứ của Trịnh Vũ Hi lập tức không nể tình lướt nhìn Cổ Việt Di.
Trình Chính Khôi cũng kinh ngạc nhìn Cổ Việt Di.
Cổ Việt Di khó hiểu nhún vai, tỏ vẻ anh không có,
“Anh ấy từng đánh em, đánh ở đây nè.” Kim Bối Nhi chỉ vào ௱ôЛƓ mình.
Cổ Việt Di không nghĩ rằng Kim Bối Nhi lại chọn lúc này tính nợ cũ với anh.
Trịnh Vũ Hi và Trình Chính Khôi dùng ánh mắt không thể tha thứ nhìn Cổ Việt Di, Cổ Việt Di bất đắc dĩ liếc xéo Kim Bối Nhi.
Nhìn bộ dáng túng quẫn của anh, Kim Bối Nhi cười đắc ý vì đạt được mục đích.
Cô cười đến cả người run run, đi đến ôm cánh tay của Trịnh Vũ Hi, chớp chớp đôi mắt sáng ngời, cười hì hì giải thích: “Lần đó cũng không thể trách anh ấy, là em chọc anh ấy nổi giận, dù sao em cũng trả đũa anh ấy rồi, cả hai huề nhau.”
“Vậy sao?” Trịnh Vũ Hi nhận ra ý của Kim Bối Nhi là muốn làm mất mặt Cổ Việt Di.
“Nếu không tin thì bảo anh ấy tự nói đi.” Kim Bối Nhi thoải mái đem vấn đề quăng cho Cổ Việt Di.
Cổ Việt Di sắc mặt trắng bệch, cười cười nhìn bà xã tinh quái, “Đúng vậy, huề nhau.”
Nhìn dáng vẻ của bọn họ, có thể nhận ra tình cảm ngọt ngào của Cổ Việt Di và Kim Bối Nhi trong lúc đó.
Trình Chính Khôi nghiêm túc đưa mọi người về vấn đề chính, “Bây giờ không nói chuyện đó, mà nên bàn chuyện có liên quan đến cuộc họp phóng viên.” Anh vỗ vai của Cổ Việt Di, nghiêm túc hỏi lại một lần: “Cậu thật sự đã suy nghĩ kĩ việc công khai chuyện hai người kết hôn với bên ngoài sao?”
Cổ Việt Di giấu đi tươi cười, tỏ vẻ thận trọng: “Tin rằng như vậy sẽ tốt cho tớ và Bối Nhi hơn.”
Trịnh Vũ Hi nghi ngờ nhìn Kim Bối Nhi, “Em cũng nghĩ như vậy sao?”
Kim Bối Nhi mỉm cười lắc đầu, buông Trịnh Vũ Hi ra đi đến bên cạnh Cổ Việt Di, hai tay ôm cánh tay anh, thâm tình chân thành nhìn, vẻ mặt hạnh phúc. “Em không biết công khai là tốt hay là không tốt.” Lập tức nhìn về phía Trịnh Vũ Hi và Trình Chính Khôi, “Vợ chồng không phải là một hay sao? Chỉ cần chuyện ông xã quyết định, em nhất định sẽ dốc hết sức ủng hộ và phối hợp.”
Nụ cười xuất phát từ đáy lòng nở rộ trên môi Cổ Việt Di, ôm bà xã đáng yêu vào lòng, “Chuyện này tuy rằng là tôi đề nghị, nhưng nếu Bối Nhi không đồng ý, tôi vẫn tôn trọng ý kiến của cô ấy, hôm nay Bối Nhi hoàn toàn đồng ý, cho nên tôi mới quyết định mở cuộc họp phóng viên này để tuyên bố.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc