Bá Đạo Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính - Chương 60

Tác giả: Tịch Nguyệt Sướng Sướng

Âu Tiểu Thiển từ bệnh viện đi ra, tâm trạng liền trở nên nặng nề, Hàn Nguyên nói trước đây đã nghe người khác đồn đoán, đây lại là sự thật sao? Hơn nữa cô chưa từng nghe qua cha muốn thâu tóm Hàn Thiên, rốt cục người nào đã âm thầm giở trò?
Xem ra cô cần phải điều tra lần nữa chuyện nhà họ Âu phá sản mười chín năm trước, nhưng giờ không có Three bên cạnh, hơn nữa cô không thông thạo việc điều tra, hiện tại nên tìm ai giúp một tay đây? Hàn Đông Liệt? Không được, chuyện này có liên quan đến Hàn Nguyên, anh bị kẹp ở giữa, sẽ rất khó khăn.
Nhưng là, hiện tại ai có thể giúp cô đây?
Đột nhiên, cô quay đầu nhìn về phía sau, cái cảm giác bị người khác theo dõi lại một lần nữa xuất hiện, giống như lần trước cô đi trên đường lớn, vốn còn tưởng Hàn Đông Liệt giở trò, nhưng bây giờ cô càng lúc càng tò mò, rốt cục ai đang theo dõi mình? Có mục đích gì?
Được, cô ở Thiên Chi Quốc trải qua huấn luyện nhiều năm, không tin mình để hắn thoát. Hôm nay nhất định phải bắt được hắn.
Cô quay đầu tiếp tục đi về phía trước, nhưng cẩn thận nghe ngóng phía sau, sau đó cô gọi một chiếc taxi đưa về nhà.
Cô dùng chiêu trước kia đã làm qua với Three, để tài xế tiếp tục lái về nhà họ Hàn, cô đưa tài xế tiền, sau đó ở khúc quanh xuống xe. Tiếp đó quan sát phía sau xe, bằng kinh nghiệm trước kia, cô nhìn ra được một chiếc xe đang theo dấu mình. Cô lại gọi một chiếc xe khác đi sau chiếc xe kia.
Mười mấy phút sau, taxi đi đến cửa biệt thự, nhưng không dừng lại mà trực tiếp quay đầu đi, mà người theo dõi cô phát hiện ra có chuyện không ổn, vừa định chạy trốn thì Âu Tiểu Thiển đã đứng ở cạnh xe, lấy tay gõ lên cửa kính xe, cười nói, “Xuống xe đi!”
Người đàn ông ngồi trong xe cười một tiếng, sau đó mở cửa xuống xe đối mặt với cô.
Anh nhìn qua cũng trạc tuổi cô, có đôi mắt linh hoạt, tóc ngắn gọn gàng, nhưng khóe miệng cười cợt làm người ta không tin tưởng.
Người đàn ông vẫn giữ nụ cười trên mặt, không nhanh không chậm nói, “Cô Âu, thật vui được chính thức gặp mặt cô, mặc dù gặp như vầy làm tôi có chút giật mình, nhưng rất thú vị, tôi là phụ tá mới từ Thiên Chi Quốc, là boss đề nghị tôi thay Three đảm nhậc chức vị này, bắt đầu từ hôm nay sẽ là phụ tá của cô, mong được giúp đỡ.”
Âu Tiểu Thiển nhíu mày thật chặt nhìn anh, có chút nghi ngờ nói, “Anh là do boss phái tới? Vậy sao tôi không nhận được tin tức từ ông ấy?”
“Cái này… Thực ra tôi muốn thử năng lực của cô, nên không để boss báo trước, nhưng hiện tại đã rõ năng lực của thiên sứ thợ săn, là tôi đã lỗ mãng!” Anh nói xin lỗi đồng thời cúi đầu thật sâu, rất lịch sự.
Âu Tiểu Thiển còn chưa tin tưởng. Nhưng nếu như người đàn ông này thật sự là người đồng hành mới, như vậy cũng coi như tới đúng lúc, bởi anh nhất định có thể giúp cô điều tra chuyện nhà họ Âu phá sản.
Âu Tiểu Thiển một lần nữa quan sát anh cẩn thận, sau đó nghiêm túc nói, “Nếu anh thật sự là người từ Thiên Chi Quốc, cho tôi xem chứng cứ.”
Ở Thiên Chi Quốc mỗi người đều có thẻ thông hành, nếu không có thì hắn ta mạo danh, nhưng nếu có, thì cô tin, vì thẻ thông hành không ai có thể làm giả.
Anh ta hơi do dự một chút, sau đó cười, lấy từ trong túi ra một vật có hình hai cánh tay hợp lại thành đôi cánh.
“Anh thật sự là người của Thiên Chi Quốc?” Mặc dù đã thấy vật chứng, nhưng cô ở Thiên Chi Quốc nhiều năm như vậy vẫn chưa thấy qua người này, coi như là người mới, cũng nhất định phải thông báo cho toàn bộ thành viên, nhưng tại sao hết lần này đến lần khác thấy hắn rất kỳ lạ?
“Cô còn chưa tin sao? Muốn tôi gọi điện cho boss xác nhận?” Anh lấy điện thoại ra, đang muốn gọi.
“Không cần, anh có cái này, thì nhất định là người Thiên Chi Quốc, tôi tin anh.”
“Như vậy từ hôm nay chúng ta cùng hợp tác, gọi tôi Three là được rồi, sau này mong cô giúp đỡ!” Anh vươn tay về phía cô cười.
Âu Tiểu Thiển bắt tay anh, sau đó trịnh trọng nói, “Nếu đã hợp tác, vậy tôi có chuyện cần anh làm!”
“Hả? Nhanh như vậy đã có nhiệm vụ?” Anh tò mò hỏi.
“Chưa tính là nhiệm vụ, nhưng là chuyện rất quan trọng.”
“Chuyện gì?”
“Giúp tôi điều tra nguyên nhân nhà họ Âu phá sản, ngoài Hàn Nguyên ra, còn người nào liên quan!” Cô dùng giọng hung tợn nói ra những lời này, chỉ cần nghĩ có người cố ý muốn nhà họ Âu tan cửa nát nhà, cô hận không thể lập tức *** hắn.
Three nhìn nét mặt của cô, gật đầu nói, “Được, tôi giúp cô điều tra, có tin tức sẽ lập tức thông báo, còn nữa, đây là điện thoại và địa chỉ của tôi, có chuyện gì cứ liên lạc!”
Anh đưa tờ giấy cho cô, sau đó vào trong xe.
Âu Tiểu Thiển nhìn tờ giấy trong tay, sau đó cau mày nói với anh qua cửa kính “Anh đã sớm biết hôm nay sẽ gặp mặt tôi?”
“A? Làm sao đây, tôi dĩ nhiên không biết, tôi là lo trước ngày nào đó bị cô bắt gặp, có được hay không? Tôi thật không nghĩ tới hôm nay sẽ chính thức gặp mặt cô!” Anh cười thoải mái, không giống đang nói dối.
Nhưng Âu Tiểu Thiển vẫn hoài nghi, cô dám khẳng định, người đàn ông này không hề đơn giản.
“Tôi chờ tin tốt của anh!” Cô lui về phía sau từng bước.
“Bye bye!” Anh khởi động xe, quay về hướng đường cái.
Âu Tiểu Thiển nhìn chiếc xe từ từ biến mất, thật lâu sau mới thở dài một cái, xoay người đi vào biệt thự.
Trụ sở tập đoàn Hàn Thiên.
“Này, Giang Minh Húc, tôi khát nước, mau đi rót cà phê cho tôi!” Tuyết Nhi ngồi trên bàn làm việc trong phòng tổng giám đốc, lớn tiếng nói vào điện thoại, nói xong liền lập tức cúp máy.
Mấy phút sau, Giang Minh Húc xuất hiện, đặt cà phê trên bàn Tuyết Nhi, sắc mặt bình tĩnh nói, “Thư kí, cô khát không thể tự mình đi rót nước sao? Tôi là trợ lý của King chứ không phải thư ký của cô, hơn nữa khát nước sao lại uống cà phê, không uống nước đi?”
Tuyết Nhi giương mắt nhìn anh, kiêu ngạo nói, “Tôi uống cà phê, thì sao? Tôi sai khiến anh, thì sao? Nếu anh không muốn làm có thể nói, tôi cũng đâu ép, là anh tự nguyện!”
Nghe được lời nói bốc đồng của cô, Giang Minh Húc càng thêm tức giận, anh vốn định mở miệng mắng thật to, nhưng vừa nghĩ tới cô là thiên kim đại tiểu thư, liền nhẫn nại nuốt cơn giận vào trong, quay đầu nhìn Hàn Đông Liệt đang cắm cúi làm việc hoàn toàn không để ý hai người họ.
Anh dùng sức nháy mắt, nhưng Hàn Đông Liệt không ngẩng đầu lên, anh buồn bực ho nhẹ một tiếng, “khụ…”
Hàn Đông Liệt nghe được, ngẩng lên nhìn về phía anh, thấy ánh mắt cầu cứu, anh chỉ hơi cười, sau đó lại vùi đầu vào công việc.
Cái gì? Anh ta không giúp mình? Nghĩ lại thì anh ta chính là người đẩy mình vào hố lửa. Chuyện này thật bất công, thân là trợ lý lao tâm lao lực đã nhiều năm, anh ta lại đối xử với mình như thế?
“Này, sao anh còn chưa đi? Đứng đó làm gì?” Tuyết Nhi nhìn anh bất động, không khỏi tò mò.
Giang Minh Húc quay đầu nhìn cô, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thở dài, “Tôi đi!”
Trước đây anh bỡn cợt người khác, giờ lại bị một đứa con gái gây khó dễ, đây là báo ứng sao? Ai… Anh ủ rũ cúi đầu bước ra khỏi phòng!
Giang Minh Húc đi rồi, Tuyết Nhi cười trộm một cái, sau đó bưng cà phê tới bàn Hàn Đông Liệt.
“Anh Đông Liệt, cà phê của anh!” Cô đặt cà phê lên bàn, tươi cười nhìn anh.
Hàn Đông Liệt khép văn kiện lại, sau đó ngẩng đầu lên, ánh mắt có chút tức giận nhìn cô.
“Anh sao vậy?” Tuyết Nhi thấy anh tức giận, không biết tại sao liền hỏi.
Hàn Đông Liệt nghiêm mặt nói, “Ở công ty phải gọi anh là tổng giám đốc Hàn! Hơn nữa ly cà phê này nếu là làm cho anh, thì em tự mình làm, Minh Húc là do anh tốn tiền thuê làm trợ lý, không phải người giúp việc của em, em biết chưa? Anh đã nói nếu muốn làm thư ký tốt thì phải học hỏi anh ấy, em lại tùy tiện như vậy? Nếu như em còn lặp lại chuyện này, liền về nhà làm đại tiểu thư đi.”
“Anh Đông Liệt…” Tuyết Nhi lỡ miệng, biết mình gọi sai, vội vàng đổi cách xưng hô, “Tổng giám đốc Hàn, em biết, sau này nhất định chăm chỉ làm việc.”
Vốn định lấy lòng, lại thành ra chọc giận anh. Rốt cục cô phải làm sao để anh đối xử với mình như trước? Anh Đông Liệt dịu dàng ngày ấy sẽ không trở về bên cô nữa sao?
“Tuyết Nhi…” Hàn Đông Liệt thấy vẻ mặt đau khổ của cô, không khỏi kêu lên, sau đó khuôn mặt giãn ra, dịu dàng nhìn cô nói, “Em bây giờ đã trưởng thành, không thể tùy tiện như trước, cố gắng học làm người, biết chưa?”
“Dạ, em biết!” Tuyết Nhi bĩu môi, gật đầu.
Hàn Đông Liệt vươn tay vuốt đỉnh đầu cô, dịu dàng nói, “Nếu đã biết sai thì phải xin lỗi Minh Húc. Anh tin rằng, em được anh ấy hướng dẫn, nhất định sẽ trở thành một thư ký tốt!”
Tuyết Nhi cảm nhận được bàn tay dịu dàng của anh, tự nhiên trong lòng cũng trở nên ấm áp, cô ngẩng đầu, vui vẻ cười nói, “Dạ, em nhất định trở thành một thư ký giỏi! Nhất định!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc