Bá Đạo Chớ Chọc Tổng Giám Đốc Nóng Tính - Chương 49

Tác giả: Tịch Nguyệt Sướng Sướng

Đi tới phòng làm việc của Giang Minh Húc, hắn cũng không gõ cửa mà đi thẳng vào, căn phòng tối om, chỉ có màn hình máy vi tính sáng lên.
"Câu gọi tôi đến xem cái gì?" Hàn Đông Liệt hỏi.
Cả màn hình che ngang đầu của Giang Minh Húc, hắn vươn tay, ngoắc ngoắc tay ý bảo King tới đó.
Hàn Đông Liệt đem hai hàng lông mày xiết chặt, sau đó bước đi tới.
"King, cậu xem!" Giang Minh Húc chỉ ngón trỏ hướng màn hình, để cho hắn xem một đoạn phim ngắn.
Hàn Đông Liệt tò mò nhìn đoạn phim ngắn, không có gì đặc biệt, chỉ là một buổi lễ kết hôn xa hoa, nam là một người ngoại quốc, nữ là người Trung Quốc, nhưng là tại sao chỉ nhìn thấy bóng lưng của cô gái vậy? Hơn nữa đoạn phim ngắn này giống như là hình chụp đấy!
"Rốt cuộc cậu muốn cho tôi xem cái gì?" Hàn Đông Liệt không nhịn được lại hỏi.
"Đừng có gấp, tiếp tục xem tiếp!" Giang Minh Húc giảo hoạt an ủi hắn.
Rốt cuộc, cô dâu xoay người, gương mặt lộ ra trước ống kính. Hàn Đông Liệt nhìn thấy mặt cô gái, cô gái này . . . . . .
Giang Minh Húc thấy bộ dạng của Hàn Đông Liệt, hả hê nói, "Rất giống có phải không?"
Hàn Đông Liệt trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn màn hình, "Không, không phải rất giống, chính là cô ấy , là cô ấy!"
Mặc dù cô đã cắt mái tóc thật dài của mình, hơn nữa khuôn mặt tròn trịa cũng trở nên gầy gò, còn đôi mắt to, cũng trang điểm rất đậm, ngay cả viên bảo thạch ở khóe mắt trái cũng đã lấy xuống . . . . . . Cả người cô giống như là biến thành một người khác vậy, chỉ có vài nét quen thuộc lại hấp dẫn, hoàn toàn toát lên vẻ hồn nhiên trẻ trung, nhưng chỉ nhìn một cái hắn liền nhận ra, là cô, là cô!
Cô gái này chính là người mà hắn tìm bốn năm - u Tiểu Thiển!
"Đây là tìm được ở đâu?" Hắn nắm cánh tay Giang Minh Húc, kích động hỏi.
Giang Minh Húc dùng sức ngăn tay của hắn, xoa cánh tay của mình nói, "Cái này là có người ở nước Mĩ chia sẻ của tôi, chỉ là cậu xem đoạn phim ngắn ở góc phải phía dưới."
Ánh mắt Hàn Đông Liệt của dời đến góc phải phía dưới, vừa kinh ngạc nói, "Là hôm nay?"
Cư nhiên cô kết hôn vào hôm nay? Hơn nữa còn ở nước Mĩ? Tại sao? Tại sao cô muốn kết hôn? Người đàn ông kia . . . . . . Cô thích người đàn ông kia rồi sao? Không, không thể, cô không thể gả cho người đàn ông, tuyệt đối không đươc lấy!
"Minh Húc, đi chuẩn bị máy bay, tôi muốn bay đi nước Mĩ ngay lập tức!" Hắn rống giận ra lệnh.
"King, coi như ngươi bây giờ cậu đi, đến nước Mỹ thì cô ấy đã kết hôn xong, đã động phòng, thời gian của cậu căn bản là không đủ!" Hơn nữa cái này để cho Giang Minh Húc để ý, cái phim ngắn này rốt cuộc là thực hay là giả? Tại sao muốn chia sẻ cho hắn đây? Giống như là bốn năm trước, tài liệu về thân phận của u Tiểu Thiển, cũng là như vậy, không thể giải thích mà có được, rốt cuộc là người này làm cái gì? Mục đích của bọn họ là cái gì?
Hàn Đông Liệt nghe được Giang Minh Húc nói như vậy, trong lòng càng thêm hốt hoảng. Kết hôn xong? Đã động phòng? Không, tuyệt đối không để cho chuyện như vậy xảy ra, cô gái này là của hắn, là chỉ thuộc về hắn, tuyệt đối không để cho bất luận kẻ nào ᴆụng vào, tuyệt đối không!
Trong giây lát, hắn giống như nghĩ đến đến cái gì, lập tức từ trong túi tiền móc ra điện thoại di động của mình, gọi một cú điện thoại, sau đó nóng lòng chờ đợi điện thoại kết nối.
Ai nha ai nha, thật là khiến tôi quá kinh ngạc rồi, không ngờ cậu lại gọi điện thoại cho tôi, thế nào? Tìm tôi có việc? Trong điện thoại truyền ra giọng nói lỗ mãng của Thừa Vũ.
"Thừa Vũ, bây giờ cậu ở đâu? Nước Mĩ sao?" Hàn Đông Liệt nóng lòng hỏi.
“Nước Mĩ? Nơi này là nước Mĩ sao? thật ra thì tôi cũng không rõ lắm, tháng trước tôi bị cha bắt trở lại làm việc, nơi này rốt cuộc là nơi nào thật sự là tôi không rõ ràng lắm, cậu chờ một chút tôi đi hỏi người nhà...” Thừa Vũ cố ý đùa bỡn hắn.
“Đáng ૮ɦếƭ, tôi không có thời gian đùa giỡn với cậu, mau nói cho tôi biết cậu có ở nước Mĩ hay không?” Hàn Đông Liệt tức giận rống.
............Bên kia điện thoại im lặng, sau đó lên tiếng lần nữa, “không sai, bây giờ tôi đang ở Mĩ, có việc gấp tìm tôi?”
Nghe được hắn nói những lời này, trong lòng của Hàn Đông Liệt thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền vội vội vàng vàng mà nói, “Cậu ở Mĩ là tốt, tôi muốn bây giờ cậu lập tức đi đến giáo đường nước Mĩ, hoặc là bất kỳ nơi nào có thể kết hôn, nhất định phải bắt cô ấy về!”
“cô ấy? Người nào?”
“U Tiểu Thiển, không, U Thiển Thiển! Cậu biết chính là cô ấy, chính là vợ của tôi!” Hàn Đông Liệt không biết làm sao giải thích, mồm miệng cũng có chút không lanh lợi rồi.
“Ai nha? Cậu nói cô U? Cậu tìm được cô ấy? cô ấy đang ở Mĩ?” Thừa Vũ hào hứng bừng bừng hỏi.
“Tạm thời cậu khoan dài dòng, tìm nhanh lên một chút đi!” Nếu như đến trễ một chút ...... Kết hôn? Động phòng?
không -- Tuyệt đối không có khả năng!
“Ừ được, tôi có thể đồng ý với cậu đi tìm cô ấy, chỉ là cậu phải đồng ý với tôi một chuyện!” Thừa Vũ nói ra điều kiện.
“nói!”
“Để cho em gái tôi làm thư ký của cậu!” Sáng sớm hôm nay hắn thiếu chút nữa đã bị cô em gái này làm phiền ૮ɦếƭ, gọi điện thoại tới đây khóc lóc kể lể, đầu của hắn sắp nổ tung rồi.
“Được!” Hàn Đông Liệt sảng khoái đồng ý.
“Ok, chờ tin tức tốt của tôi đi!”
Hàn Đông Liệt tắt điện thoại, quay đầu lại Giang Minh Húc, nói: “Máy bay chuẩn bị xong chưa?”
Hàn Đông Liệt cũng vừa cúp điện thoại, mặt bất cần đời mà cười cười nói, “đã làm xong, một tiếng đồng hồ sau sẽ có thể cất cánh!”
“Tốt! Lần này tôi tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy chạy trốn!” hắn nắm chặt hai quả đấm, tràn đầy lòng tin!
Giang Minh Húc nhìn gương mặt hắn từ trắng bệch thành khí thế phách lối, không khỏi cười một tiếng! Quả nhiên bộ dáng này của hắn hơi đẹp trai!
...
Nước Mĩ, bên trong một biệt thự hào hoa.
“Adam, chúc cậu tân hôn vui vẻ, cô dâu rất đẹp!” một người đàn ông Mĩ cầm sâm banh, cười chúc mừng đối với người mới.
“Cám ơn!” Adam vui vẻ cùng hắn chạm cốc, ở bên cạnh hắn là cô dâu đang xấu hổ cúi đầu.
“Adam, xin lỗi, em có chút không thoải mái muốn đi toilet!” cô dâu thẹn thùng, gương mặt chợt trở nên khó coi, hình như là không thoải mái thật!
Adam đau lòng nhìn cô nói, “Em có sao không?”
“không có việc gì, chỉ cần vào rửa mặt, sau đó nghỉ ngơi một chút là được rồi, xin lỗi không thể cùng anh tiếp bọn họ!”
“không sao, thân thể của em quan trọng hơn, đi nghỉ ngơi đi!”
“Ừ!”
cô dâu cười hạnh phúc, nhón chân hôn lên mặt hắn một cái, mà bởi vì cử chỉ thân mật của cô đã làm mọi người ở đó cười to, nhưng cô dâu lại thẹn thùng xấu hổ che mặt mình lại, lộ ra một nụ cười gian ác.
Cô dâu đi về phía toilet nhưng nhân lúc không người quay đầu chạy về phía phòng ngủ ở lầu hai của biệt thự.
Lén lén đi vào bên trong phòng ngủ, sau đó đi tới bên cạnh tủ sắt, mở tủ sắt ra, từ bên trong lấy ra một Laptop.
"Ah? thật may mắn, cư nhiên để cho tôi tìm được cô dâu xinh đẹp rồi!"
âm thanh đùa giỡn phát ra từ cửa phòng đen nhánh, cô dâu kinh ngạc úp máy lại, sau đó nói, "Là ai?"
"không biết tôi sao?" âm thanh vừa phát ra, đèn trong phòng cũng được bật sáng, cô dâu định thần nhìn lại, người đàn ông này.... Là Tư Cầm Thừa Vũ!
"Tại sao là anh?" cô cau mày hỏi.
"Ha ha, thật là vinh hạnh, thật là vinh hạnh, cô u biết tôi, tôi thật là vui!" Thừa Vũ nở nụ cười nhìn cô.
"Anh vào bằng cách nào? Tới nơi này làm gì?" Nhìn dáng vẻ của hắn, không có chút nào giống với tham gia hôn lễ.
Thừa Vũ chậm rãi bước đi tới trước mặt cô, đùa giỡn nói: "Tôi được một người bạn nhờ vả, đến tìm người mà thôi!"
"Tìm người?" cô nhẹ giọng hỏi.
Lỗ tai nhạy bén của Thừa Vũ nghe được tiếng của cô, vội vàng gật đầu nói, "không sai không sai, người bạn kia của tôi vội vàng hấp tấp nói muốn tìm một người tên gì? Hình như cũng là họ u, tên là Thiển Thiển? không không không, tôi nhớ ra rồi, là một cô gái tên u Thiển Thiển!"
u Thiển Thiển?
cô dâu đột nhiên cả kinh, đôi tay đầy lo lắng nắm chặt!
"Hmmm?" Thừa Vũ phát ra âm thanh, cúi đầu nhìn cô chăm chú, "cô dâu, tại sao cô lại hốt hoảng như vậy? Chẳng lẽ....cô chính là u Thiển Thiển?"
cô chợt ngẩng đầu, nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn, lạnh lùng nói, "không sai, tôi chính là gọi u Thiển Thiển, vậy thì thế nào? Tôi không muốn gặp lại hắn, cũng sẽ không đi theo anh, nếu như anh không có chuyện gì khác thì mau rời khỏi đây, nếu không sẽ quấy rầy công việc của tôi!"
không sai, bây giờ cô không cần vì lời hứa với chị mà giả dạng u Thiển Thiển rồi, bây giờ cô là u Tiểu Thiển, con gái nhà họ u, em gái đáng yêu của u Thiển Thiển. cô đã trở về là mình!
"Ha? Ở đây cô có công việc? Muốn tôi giúp một tay không?" Đôi mắt Thừa Vũ liếc về phía máy vi tính trên tay cô.
"không làm phiền anh!" u Tiểu Thiển không để ý đến hắn, mở máy vi tính ra tiếp tục công việc.
Thừa Vũ đi tới phía sau của nàng, nhìn màn hình nói, "thì ra là cô gả cho hắn chính là vào chỗ này tìm đồ nha? cô có biết không, cô làm như vậy có một người đàn ông sẽ nổi điên đấy!"
Ở trong điện thoại nghe được âm thanh tức giận của Hàn Đông Liệt, thật sự là hắn sợ hết hồn, hắn như vậy thật là thú vị.
Nhưng u Tiểu Thiển vẫn nghe hắn nói, còn công việc và vẻ mặt thì không có chút khác thường nào, chỉ nghiêm túc làm việc, không tìm được một chút sơ hở nào của cô.
Chẳng lẽ thật sự cô đối với hắn không có bất kỳ cảm giác gì nữa rồi? Thừa Vũ tò mò nhìn xuống.
"Gill? Có khỏe không?" Cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Adam đứng ở cửa phòng nhìn hai người bọn họ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc