Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 49

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Nhìn thấy Đường Tam khóc, trong lòng anh cảm giác như có ngàn mũi kim đâm thẳng vào trái tim mình.
Tề Phong bực bội xô mấy cô gái kia ra, anh gấp gáp chạy theo Đường Tam.
Anh biết anh có tình cảm với cô, nhưng không hề biết nó lại sâu đậm đến như vậy.
Chỉ cần nhìn thấy cô có chút tổn thương gì, tim anh như bị ai đó bớp chật lại.
Một cảm giác bồn chồn khó thở làm Tề Phong hiểu được, tình yêu mình dành cho Đường Tam sâu đậm đến cỡ nào.
Anh đuổi kịp Đường Tam, vương tay chụp lấy cánh tay cô.
“Em đừng giận, không phải như em nghĩ đâu.”
Đường Tam dùng tay lau đi những giọt nước mắt còn động lại trên khuôn mặt cô.
Đường Tam nhìn vào mắt Tề Phong nói.
“Phong, anh không cần giải thích, em không có tư cách quản anh, anh muốn làm gì là tự do của anh.”
Cô nói xong, dùng tay mình, muốn gỡ tay của Tề Phong ra.
Không ngờ sau khi nghe cô nói vậy, trong lòng anh cảm giác đau đớn.
Sắc mặt anh liền thay đổi, anh nắm tay cô chật hơn, giận dữ nói.
“Em nói vậy là ý gì?”
“Em nói điều là sự thật.
Mình chỉ mới quen biết nhau, anh có tự do của mình, em cũng vậy.
Nếu anh gặp được người nào, thích hợp với anh hơn em, thì em sẽ chúc cho hai người hạnh phúc.”
Tề Phong càng nghe cô nói anh càng tức giận.
“Ai cần em chúc anh hạnh phúc.”
Đường Tam nhìn anh, cố làm ra vẻ mặt bình tĩnh nhúng vai nói.
“Không cần thì thôi, anh mau buông tay em ra, anh làm em đau muốn ૮ɦếƭ.”
Tề Phong nghe cô nói đau, anh liền buông tay ngay lập tức.
Đường Tam dùng tay xoa xoa chổ bị anh cầm, mà bay giờ đã hiện lên 5 dấu tay rõ ràng.
Trong lúc này một người con trai nước ngòai đi đến nhìn Đường Tam nói.
“Hay babe, are you free, would you like to go for a drinks?”
(Người đẹp, có rảnh đi uống R*ợ*u với anh không?)
Trong lòng Đường Tam đang tức giận nên đồng ý ngay lập tức, cô dùng tiếng anh nói.
“Sure, let"s go for some wine.”
“Được, chúng ta đi uống R*ợ*u.”
Nói xong Đường Tam khoát tay người đàn ông nước ngòai định đi, không ngờ lần này Tề Phong thực sự phát cáu.
Sắc mặt trầm xuống, cặp mắt hiện lên tia nguy hiểm.
Anh kéo Đường Tam lại không cho cô đi.
Giọng nói lạnh lùng của anh vang len.
“Không cho phép em đi.”
Một câu nói bá đạo của anh, làm Đường Tam càng thêm tức giận.
Cô cố dẫy tay ra khỏi tay anh nói.
“Anh không có tư cách quản em.”
Nói xong Đường Tam còn muốn đi theo người đàn ông kia.
Tề Phong thật sự không thể kèm chế được bản thân mình nữa, anh khom người vác cô lên vai, đi một mạch về phòng ngủ.
Để lại người đàn ông nước ngoài, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Trên suốt đoạn đường Đường Tam điều làm ầm ỷ, cô dùng tay đánh lên người Tề Phong.
“Đồ Biến th' buông em ra, anh không có quyền làm như vậy.
Anh có thể cùng người phụ nữ khác hôn nhau, em cũng có thể đi chơi cùng người đàn ông khác.”
Tiếng kêu la của Đường Tam làm tất cả mọi người chú ý.
Tề Phong không quan tâm đến những ánh mắt tò mò của bọn họ.
Anh vác cô đi thẳng đến phòng, đi vào trong phòng Tề Phong mới thả cô xuống.
Đường Tam tức giận với sự ngang ngược của anh, liền xô anh ra một bên nói.
“Tề Phong em nói.......”
Chưa nói hết câu Tề Phong đã dùng miệng chận cô lại, anh *** hôn Đường Tam giống như đang trừng phạt sự bướng bỉnh của cô.
Đường Tam mở to cặp mắt, dùng tay đấm vào lòng *** của anh, cô dẩy dụa thân thể của mình muốn thoát khỏi vòng tay của Tề Phong.
Nhưng sức phụ nữ làm cách nào cũng không thể bằng đàn ông.
Tề Phong lưu luyến buông đôi môi của cô ra.
Giờ phút này vì dẩy dụa mà dây áo bikini của Đường Tam bị đứt, cặp *** trắng mịn căn tròn của cô hiện lên trước mặt của Tề Phong.
Đường Tam nhìn vào mắt anh, cô có thể thấy được sự biến hoá trong ánh mắt anh, sự mờ mịt hiện lên vì *** làm toàn thân Đường Tam mềm nhũn.
Tề Phong nhẹ nhàng hôn lên môi cô,
Anh thì thầm bên tai Đường Tam.
“Tam Nhi, anh yêu em.”
Toàn thân Đường Tam cứng đờ, lần đầu tiên anh nói những lời này với cô.
Cô biết Tề Phong là người vô cùng lạnh nhạt, nhưng hôm nay anh lại nói ra những lời ngọt ngào như vậy.
Đường Tam nhìn anh, cô vương tay chòang qua cổ anh, áp sát mặt vào tai anh nói một cách quyến rũ.
“Em cũng yêu anh.”
Trong người Tề Phong có luồn hơi nóng, chạy tán lọan trong thân thể anh.
Vật nam tính của anh bất đầu có phản ứng.
Anh dùng tay xoa bớp hai *** căn tròn của cô.
Anh sóc Đường Tam lên, theo phản xạ tự nhiên Đường Tam choàng hai chân qua eo của Tề Phong.
Anh dùng hai tay bợ lấy *** tròn trịa của cô, anh khom người ngậm lấy nụ hoa hồng trên *** cô.
Một cảm giác tê dại chạy khắp thân thể Đường Tam.
Tề Phong bế Đường Tam đặt cô xuống giường.
Anh khom người kéo luôn mảnh vải còn lại trên người cô xuống, quăng qua một bên.
Thân thể tuyệt mỹ, nơi tư mật nhất của Đường Tam hiên ra trước mặt Tề Phong.
Hơi thở anh trở nên nặng nề, cặp mắt vì *** mà hiện lên mảnh sương mù mờ mịt.
Anh nhanh tay lính quýnh cởi bỏ quần áo trên người mình.
Tề Phong nhìn vào thân hình quyến rũ của Đường Tam, yết hầu anh bất giác chuyển động lên xuống.
Anh áp người lên thân thể Đường Tam, môi anh chạm vào môi cô rồi từ từ đi xuống, đến xương quai xanh xinh đẹp của cô.
Từng nơi môi anh chạm qua, làm cho *** Đường Tam nóng như lửa đốt, một cảm giác lạ lạ làm cô nhột nhột, nhưng lại có vài phần K**h th**h muốn được thêm.
Tề Phong hôn lên *** cô, rồ *** lấy hai nụ hoa hồng của cô, tay anh sờ soạn khấp nơi trên thân thể cô.
Sự H*m mu*n T*nh d*c K**h th**h *** trong cơ thể của Tề Phong, làm anh không thể nào kèm chế được nữa.
Anh ngồi dạy cầm hai chân Đường Tam giăng ra.
Anh vương người tới, vật nam tính của anh đi thẳng vào nơi tư mật nhất của Đường Tam.
Cô không thể nào kèm chế được bản thân, bất giác vang lên những tiếng ngâm nga động lòng người.
Tại Bar Night Angel Tề Phú đang ở trong phòng VIP tiếp đãi mấy vị đối tác của Lôi Thị.
Họ đang bàn về một hợp đồng lên đến hàng trăm triệu.
Từ khi Trình Lam mang thai, cô không thích ngửi mùi R*ợ*u, nên hôm nay Lôi Lạc Thiên không tới, anh giao toàn quyền cho Tề Phú quyết định.
Tề Phú dáng người phong độ ngồi dựa vào ghế sopha, anh gọi cho 3 người đối tác, mỏi người một cô gái xinh đẹp với thân hình gợi cảm.
Họ phục vụ mấy vị khách này một cách chuyên nghiệp.
Đi bên theo bên cạnh Tề Phú là 4 thủ hạ đắc lực.
Anh phái hai tên thủ hạ canh chừng trước cửa, 2 tên còn lại cung kính đứng sau lưng anh.
Tề Phú không thích tiếp cận với phụ nữ, nên chỉ một mình ngồi uống R*ợ*u.
Trong đám người bọn họ, Tề Phú là người uống R*ợ*u giỏi nhất.
Có thể dùng câu, “ngàn ly không say” để áp dụng trên người anh.
3 người của công ty Thịnh Thế đang vui vẻ cùng mấy người đẹp trò chuyện uống R*ợ*u.
Một người đàn ông trung niên đang ôm một cô phục vụ vào lòng.
Tay ông thò vào váy cô phục vụ sờ soạn khấp nơi.
Hai người còn lại tay đặt ở *** của hai cô phục vụ, mặc xác mà nắn P0'p.
Tề Phú thấy họ vui vẻ anh liền lên tiếng.
“ Thịnh Tổng, ký xong hợp đồng này, côi như mình là người một nhà.
Ở tầng trên tôi đã mở phòng cho ba vị, hôm nay các vị cứ chơi cho thoải mái.”
Trước khi ký hợp đồng, Tề Phú đã cho Tề Phong cẩn thận điều tra bọn họ.
Anh biết Thịnh Tổng là một người háo sắc, nên anh mới mời họ đến đây.
Thịnh Tổng nghe Tề Phú nói vậy, ông cười sảng khoái cầm Pu't lên ký vào bản hợp đồng.
Tề Phú cầm bản hợp đồng lên, xem kỷ lại rồi đưa cho thủ hạ đứng sau lưng mình.
Anh cầm ly R*ợ*u lên, mời bọn họ.
“Cạn ly, cho lần hợp tác này của chúng ta.”
“Cheer.....”
4 người cùng cụng ly.
Ngồi uống R*ợ*u một lúc, Tề Phú cho mấy cô phục vụ đưa 3 người bọn họ lên phòng.
Anh hai tay *** túi quần cùng mấy tên thủ hạ đi ra khỏi phòng VIP.
Tính tình Tề Phú không giống như Tề Phong, Tề Phong làm việc nóng nảy, tính tình bòng bột.
Tề Phú có sự trầm tĩnh hơn, anh suy nghĩ tỉ mỉ và làm việc thận trọng hơn Tề Phong nên Lôi Lạc Thiên mới giao cho Tề Phú giải quyết những chuyện cơ mật.
Bước ra khỏi phòng VIP Tề Phú đứng lại, chân mày anh bất giác câu lại.
Cặp mắt sắc bén nhìn về phía một đám nam nữ, đang uống R*ợ*u và trò chuyện, tại một bàn tròn ngay chính giữa.
Mạc Gia Yến cùng đám bạn bè đi đến đây chơi, họ cùng nhau chơi trò xoay chai R*ợ*u.
Miệng chai R*ợ*u dừng lại trước mặt ai, thì người đó bị phạt uống R*ợ*u.
Hôm nay Mạc Gia Yến xui vô cùng, ly này là ly thứ 5 cô phải uống.
Tửu lượng của Mạc Gia Yến không tốt lắm, nên lúc này cô đã ngà ngà say.
Mạc Gia Yến buồn bực cằn nhằn cô bạn đứng bên cạnh.
“Mình đã nói là không chơi rồi, thấy không hôm nay mình xui lắm.”
Tư Nhất Giang nghe cô nói vậy liền lên tiếng.
“Không sao, nếu em say anh sẽ đưa em về.”
Tư Nhất Giang và Bùi Anh Tuấn là bạn từ đại học của cô.
Tư Nhất Giang đã yêu thầm Mạc Gia Yến từ lâu, nhưng cô không cho anh cơ hội.
Cho dù nhà anh có công ty lớn thì sao,
Không thích thì là không thích.
Mạc Gia Yến nhìn Tư Nhất Giang nói.
“Thôi đi, em không cần anh đưa em về.”
Cô đứng lên, thân thể lảo đảo cầm ly R*ợ*u lên định uống.
Một bàn tay rắn chắc cầm lấy ly R*ợ*u trong tay cô.
Mạc Gia Yến bất ngờ nhìn lại, Tề Phú oai phong đứng sau lưng cô.
Anh mặc một bộ âu phục màu đen, dáng nguời cao lớn.
Khuôn mặt không chổ nào chê được, sống mũi cao, cặp mắt sau thẩm, chỉ là hơi lạnh lùng.
Mấy tên thủ hạ cung kính đứng sau lưng, làm tăng thêm vẻ oai nghiêm của anh.
Anh cầm lấy ly R*ợ*u uống một hơi cạn sạch.
Mạc Gia Yến nhìn anh, trong lòng hơi thấp thỏm.
Cô đã cố gắng tránh xa anh, không muốn tiếp xúc nhiều với anh.
Cô cảm giác xấu hổ khi đứng trước mặt Tề Phú.
Lúc trước cô luôn bám theo Lôi Lạc Thiên, còn làm ra nhiều chuyện mất mặt như vậy.
Nhưng sau lần ở trong bang Lôi Ưng, khi Tề Phú ôm cô vào lòng.
Lúc đó cô mới biết Lôi Lạc Thiên đối với cô, chỉ là vì sự háo thắng nhất thời, nên mới muốn có được anh.
Trên thực tế cô không hề yêu Lôi Lạc Thiên.
Nhưng về Tề Phú, khi ở bên cạnh anh, tim cô đã thật sự rung động.
Cô sợ anh côi thường mình, chê bai mình, nên mới trốn tránh anh.
Cả tháng nay Tề Phú luôn muốn gặp mặt cô, mỏi lần gặp mặt Mạc Gia Thành anh điều nhìn xem cô có ở bên cạnh không.
Cô giống như, đã biến mất khỏi Thành Phố S này.
Tề Phú không hiểu vì sao, anh lại muốn gặp mặt cô như vậy.
Trong lòng anh cứ bồn chồn sao xuyến, không có tin thần tập trung vào việc gì cả.
Mạc Gia Yến nhìn anh nở nụ cười ngọt ngào, lúc này cô đã say.
Mạc Gia Yến dùng ngón tay trỏ, chỉ vào mũi của Tề Phú nói.
“Phú là anh sao?
Có phải em đã say, nên mới nhìn thấy anh không?”
Nói xong thân thể của Mạc Gia Yến ngã về phía sau.
Tư Nhất Giang thấy vậy liền xông tới ôm cô vào lòng.
Mạc Gia Yến vì say nên không còn biết điều gì hết, cô dựa đầu lên vai Tư Nhất Giang.
Tề Phú liền tức giận, hai tay nắm chật thành nắm đấm.
Anh vương tay ra, kéo Mạc Gia Yến vào lòng mình.
Tư Nhất Giang thấy vậy liền muốn xông tới dành Mạc Gia Yến lại.
Tề Phú đưa tay làm động tác dừng lại, trước mặt Tư Nhất Giang.
Tề Phú nhìn Tư Nhất Giang bằng cặp mắt nguy hiểm nói.
“Cô ta, là của tôi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc