Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 39

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Đường Tam nói xong quan sát sắc mặt của Trình Lam.
Đúng y như cô dự đoán.
Sau khi Trình Lam nghe cô nói vậy, sắc mặt liền thay đổi.
Nét nghi ngơ, hiện rõ trên khuôn mặt cô.
Nhưng so với mọi người, Trình Lam có thể nói, là bình tĩnh một cách lạ kỳ.
Đường Tam không biết trong lòng Trình Lam đang nghĩ gì, liền lên tiếng.
"Chị không kinh ngạc với những gì em vừa nói ra sao?"
Trình Lam nhìn Đường Tam,
rồi từ từ đặt cây lược trên tay,
xuống bàn trang điểm.
"Trong lòng chị cũng đã nghi ngờ từ lau, vì sao một thủ lãnh lạnh lùng như cha nuôi.
Lại yêu thương và chiều chuộng chị, một cách vô lý như vậy.
Nhưng chị nghĩ, nếu quả thật, cha nuôi là cha ruột của chị, mà ông lại cố tình che dấu.
Chắc trong đó có việc gì khó nói, nên cha nuôi mới làm như vậy.
Chị không quan tâm, chỉ cần cha nuôi, yêu thương chị là đủ rồi.
Việc cha nuôi hay là cha ruột, không qua trọng, cho nên chị mới không điều tra."
Nói đến đây Trình Lam ngừng một chút, tay bất giác sờ lên bụng mình.
"Nếu vì cứu chị mà cha nuôi bất đắc dĩ để lộ ra bí mật này, chị sợ người mà cha nuôi muốn giấu việc này, sớm muộn gì cũng sẽ biết."
Cô lo lắng có người sẽ gây bất lợi đến Long Kiệt.
Đường Tam nghe Trình Lam nói vậy, trong lòng khâm phục vô cùng.
Trình Lam chỉ lớn hơn cô hai tuổi.
Vậy mà có thể nghĩ chuyện một cách sâu xa như vậy.
"Tam nhi, em mở ứng dụng theo dõi Việt Vũ lên đi. Xem có phát hiện gì không."
Đường Tam cầm điện thoại di động lên, mở lên ứng dụng theo dõi.
Tiếng nói của Việt Vũ vang lên.
"Thưa thủ lãnh, Nam Liệt có báo tin, hai tuần nữa Lôi Lạc Thiên sẽ cùng với Trình Lam cử hành hôn lễ.
Lúc đó hắn sẽ phối hợp với chúng ta, trừ khử Lôi Lạc Thiên, Trình Lam và luôn cả Long Kiệt."
"Tốt, ta đã đợi cái ngày này mười mấy năm rồi.
Long Kiệt những gì ngươi nợ ta, ta sẽ kiến con gái ngươi trả lại cấp 10.
Ha ha ha.
Đừng tưởng giấu diếm, việc các người có con, là ta không biết.
Trời đúng thật là có mắt, kỳ này ta sẽ kiến ngươi ném thử, cái mùi vị mắt đi người thân nhất của mình, là như thế nào."
Lúc Lôi Lạc Bằng nói chuyện cùng Việt Vũ, Lôi Lạc Khánh từ bên ngòai bước vào thư phòng.
Anh tức giận về việc, Việt Vũ cho người đến bệnh viện Gi*t Trình Lam.
"Cha, tại sao cha lại làm như vậy?
Lam Lam đau có đắc tội với cha,
Tại sao cha lại cho người Gi*t em ấy."
Lúc nghe được giọng nói của Lôi Lạc Khánh, Trình Lam và Đường Tam điều kinh ngạc.
Họ không ngờ thủ lãnh của tổ chức Kim Xà, lại là cha của Lôi Lạc Khánh.
Cũng là bác cả của Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Bằng dùng bàn tay, đập mạnh lên trên cái bàn gỗ.
Bang..
Giọng nói tức giận của ông vang lên.
"Không đắc tội, con nói nó không đắc tội gì với ta.
Con có biết nó là ai không?
Nó là con gái ruột của Long Kiệt, cũng là người đàn ông năm xưa, cùng mẹ con bỏ trốn."
Lôi Lạc Khánh kinh hoàng, khi nghe Lôi Lạc Bằng nói ra những lời này.
Anh lắc đầu phủ nhận.
"Không thể nào, trong chuyện này nhất định có sự lầm lẫn.
Con đã đích thân, nhìn thấy mẹ và người đàn ông đó, bị ba Gi*t ૮ɦếƭ."
Lôi Lạc Bằng nhìn Lôi Lạc Khánh, nghiêm túc nói.
"Khi vớt thi thể của mẹ con lên, ta đã thấy, bà bị chúng hai viên đạn.
Nói cách khác, bà ta đã hy sinh bản thân mình, đỡ cho Long Kiệt một viên đạn.
Lúc đó ta đã biết, tên gian phu kia còn sống.
Nhưng không biết tin tức của hắn.
Cho nên trong lòng ta, luôn có một cây gai không thể nhổ bỏ được.
Mấy tháng trước, thủ hạ của ta điều tra ra đuợc, Long Kiệt chính là người đàn ông, năm xưa của mẹ con."
Nói đến đây sắc mặt của Lôi Lạc Bằng vô cùng đáng sợ, cặp mắt ông hiện lên những tia máu đỏ.
Nhìn vào giống như, muốn ăn tươi nuốt sống người ta.
"Chuyện này, có liên quan gì đến Lam Lam đâu, tại sao lại phải kéo em ấy vào trong cuộc."
Lôi Lạc Bằng tức giận, dùng giọng điệu phẫn nộ, hét lên với Lôi Lạc Khánh.
" Không liên quan, nó mới là người đáng ૮ɦếƭ nhất.
Nó là đứa nghiệt chủng, của đôi gian phu dâm phụ đó sinh ra."
"Khong thể nào, chuyện đó không có khả năng.
Nếu tín theo năm, thì lúc đó Lam Lam đã được 3 tuổi."
"Đúng họ đã lén lúc qua lại với nhau, nhiều năm về trước."
Lôi Lạc Khánh nghe Lôi Lạc Bằng nói vậy, thân thể anh không còn sức lực.
Anh lui về bức tường phía sau, dựa lưng lên tường để tránh bị ngã xuống.
Thân thể của anh từ từ trợt xuống dưới mặt đất.
Lôi Lạc Khánh ngồi bệt dưới sàn nhà lạnh lẽo.
Giọng nói yếu ớt của anh vang lên.
"Nói như vậy, Lam Lam là em gái ruột của con."
Lôi Lạc Bằng nghe anh nói vậy, ông tức giận cầm cái gạt tàn thuốc bằng thủy tin trên bàn.
Ném về hướng Lôi Lạc Khánh, trúng vào tay anh rồi rơi xuống mặt đất vở nát ra.
"Ngươi không có em, nó chỉ là một đứa nghiệt chủng, của đôi cẩu nam nữ đó.
Không cho phép ngươi nói như vậy.
Nghe không!"
Hai chữ cuối cùng, Lôi Lạc Bằng gần như là gầm thét.
Phía bên này Đường Tam dùng tay, che miệng mình lại vì kinh ngạc.
Cô không thể nào tưởng tượng được, mình vừa mới nghe được, một bí mật động trời.
Trình Lam dùng tay chống lên bàn trang điểm, cô không còn sức lực để chống chội nữa.
Tại sao chuyện lại ra như thế này.
Trình Lam có thể đoán ra, cô là con gái của Long Kiệt, nhưng việc cô là em gái của Lôi Lạc Khánh.
Chuyện đó không thể nào.
Đường Tam nhìn thấy thần sắc Trình Lam không ổn, bước tới đỡ Trình Lam lên.
"Chị không sao chứ?"
Trình Lam khoát tay, ý bảo là không sao.
Lúc này Việt Vũ đang ở đầu giây bên kia lên tiếng.
"Thủ lãnh, bang Hắc Việt đã bị Lôi Lạc Thiên tiêu diệt.
Giờ thuộc hạ của thủ hạ, tất cả đã gia nhập vào tổ chức Kim Xà."
Lôi Lạc Bằng lấy lại tin thần, nói với Việt Vũ.
"Đước, vậy cũng tốt, tránh cho ngươi phải buông ba.
Bây giờ ngươi và Nam Liệt, phải có một kế hoạch chu toàn, để đối phó với Lôi Lạc Thiên và Long Kiệt trong ngày hôn lễ."
"Dạ, thủ hạ sẽ tìm Nam Liệt bàn bạc ."
Nói xong Việt Vũ cúp máy.
Lôi Lạc Khánh từ dưới mặt đất đứng lên, anh không còn tâm trí gì để suy nghĩ đến việc Lôi Lạc Bằng vừa nói với Việt Vũ nữa.
Lúc này trong lòng anh vô cùng rối rắm.
Tại sao lại như vậy.
Anh buồn phiền chạy xe đến chung cư của Ngọc An.
Bay giơ người anh muốn gặp mặt nhất chính là cô.
Chỉ có cô bên cạnh, mới có thể làm ổn định lại tin thần của anh.
Lôi Lạc Thiên ngồi trong phòng VIP trong Bar Night Angel.
Long Kiệt nhìn anh, tay cầm hộp quẹt máy, đốt lên một điếu thuốc.
Ông đưa cho Lôi Lạc Thiên, anh cầm lên hít vào một hơi mạnh.
Phun ra làng khói đen.
Điếu thuốc này đến thật là đúng lúc, lúc này Lôi Lạc Thiên đang phiền não vô cùng.
Anh kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, gõ gõ nó lên cái gạt tàn.
Những tro tàn của điếu thuốc rối xuống, Lôi Lạc Thiên cất giọng lên nói.
"Con định 2 tuần sau, sẽ tổ chức một hôn lễ giả, để dụ Lôi Lạc Bằng ra mặt.
Tới lúc đó con muốn một lần, tiêu diệt toàn bộ tổ chức Kim Xà."
Nói đến đây Lôi Lạc Thiên hít thêm một hơi thuốc, rồi từ từ nhã khói ra.
Long Kiệt biết Lôi Lạc Thiên cần sự giúp đỡ của ông, chỉ là anh không lên tiếng.
Long Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.
"Tới hôm đó, ta và thủ hạ của ta cũng sẽ có mặt."
Lôi Lạc Thiên nhìn thẳng vào mặt của Long Kiệt, khi anh nghe ông nói những lời này.
Nét mật kiên quyết của ông làm Lôi Lạc Thiên cảm giác hổ thẹn.
Vì bảo vệ người phụ nữ của mình, mà phải nhờ đến người khác giúp đở.
Lôi Lạc Thiên anh không muốn chút nào.
Long Kiệt nhìn thấy được sự do dự trong mắt anh, ông liền nói.
"Nếu ta không tới, Lôi Lạc Bằng sẽ nghi ngờ."
Lôi Lạc Thiên cũng biết điều này, nhưng anh không muốn ông mạo hiểm.
"Nhưng hôm đó sẽ rất nguy hiểm."
"Nguy hiểm."
Long Kiệt cười khinh thường nói ra hai từ này.
"Ta đã bỏ một bên, hai từ này từ lau rồi.
Vì Lam Lam dù bỏ cả cái mạng già này cũng đáng."
Lôi Lạc Thiên trong lòng hơi lo lắng.
Anh biết Long Kiệt đối với Trình Lam quan trọng vô cùng.
Nếu kế hoạch của anh có gì sơ sót, anh chỉ sợ Trình Lam sẽ đau lòng.
"Cậu đừng lo, tới lúc đó người của tổ chức Thần Long, sẽ hổ trợ người của cậu.
Với thế lực của hai chúng ta, ta không tin, một lão già như Lôi Lạc Bằng mà chúng ta cũng giải quyết không xong."
"Tốt, con sẽ tiếng hành theo kế hoạch.
Nhưng bác đừng nói với Lam Lam,
là con sẽ tự mình làm mồi nhử bọ họ."
Long Kiệt nhìn Lôi Lạc Thiên rồi suy nghĩ.
"Lỡ tôi có bất trắc gì, tổ chức Thần Long sẽ giao lại cho Lam Lam.
Cậu phải hỗ trợ nó."
Lôi Lạc Thiên gật đầu đồng ý.
Khi nói chuyện xong với Long Kiệt, cũng đã qua giờ cơm tối.
Anh ngồi trên xe do Tề Phú lái.
Xe vừa chạy qua một con đường, đông đúc người qua lại, có rất nhiều quày hàng bán đồ ăn vật.
"Dừng xe."
Lôi Lạc Thiên lên tiếng, anh muốn xuống, mua cho Trình Lam vài món ăn vật.
Một chiếc xe đắt tiền, dừng lại trước một khu ăn uống bình dân.
Tề Phú bước xuống xe, cung kính mở cửa cho Lôi Lạc Thiên.
Lôi Lạc Thiên một thân Âu phục màu đen, từ trên xuống dưới toàn là đồ hiệu.
Khi anh bước xuống xe, tất cả ánh mắt điều dồn hết lên người anh.
Các cô gái không thể nào tưởng tương được, ở một nơi như thế này lại có thể gặp đước một người đẹp trai, phong độ như anh vậy.
Lôi Lạc Thiên bước tới trước một quầy bán khoai lang nướng.
Tề Phú đứng trước ngăn cản, các cô gái muốn đến gần Lôi Lạc Thiên.
Anh biết Trình Lam thích nhất là ăn khoai và hạt dẻ nướng.
Lúc này trong đầu Lôi Lạc Thiên chỉ có hình dáng lười biếng của Trình Lam, đang nằm trên cái giường lớn, trong phòng ngủ mà thôi.
Bất giác anh nở nụ cười.
Mấy cô gái chưa từng gặp ai cười mà đẹp như anh vậy.
Nụ cười của Lôi Lạc Thiên liền biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng, khi nhìn thấy những ánh mắt hâm mộ, của các cô gái chung quanh.
Anh nhìn họ sao mà chướng mắt vô cùng.
Mua khoai xong anh gấp gáp quay về biệt thự.
Khi vừa bước vào cửa lớn, tiếng TV ồn ào làm Lôi Lạc Thiên tưởng rằng Trình Lam đang ngồi xem TV.
Anh quan sát xung quanh, chỉ thấy một mình Đường Tam, không thấy bóng dáng Trình Lam đâu.
"Lam Lam đâu?."
Anh hỏi Đường Tam lúc này đang nằm dài trên sopha xem TV.
"Chị Lam đang ở trong phòng, chỉ nói mình hơi mệt muốn nghĩ ngơi một chút."
Đường Tam do dự một chút rồi nói tiếp.
"Chị Lam vừa mới phát hiện ra Lôi Lạc Khánh là anh ruột của chị ấy.
Em thấy tâm tình của chị Lam,
không được tốt mấy."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc