Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 34

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Lôi Lạc Khánh vừa bàn xong một vụ hợp tác ở paris, liền trở về Thành Phố S cùng cô thư ký Ngọc An.
Ngọc An là một cô gái dịu dàng, dáng người cao gầy, mái tóc dài, khuôn mặt xin đẹp hiền lành.
Cô làm việc tại tổng công ty Tân Thị ở Mỹ được 5 năm,
Anh mới điều cô về công ty ở Thành Phố S để cùng anh đi paris bàn vụ làm ăn kỳ nầy.
Ngọc An từ lúc bước vào Tân Thị,
làm thư ký riêng cho Lôi Lạc Khánh,
Cô đã đem lòng yêu anh.
Cô biết tính tình của anh lạnh lùng, không thích tiếp súc với phụ nữ.
Nhưng Ngọc An lại là một người cố chấp, khi nhận ra rằng mình đã yêu Lôi Lạc Khánh, thì dù xảy ra chuyện gì cô cũng sẽ không thay đổi.
Chuyến công tác 2 tuần kỳ nầy, đã kéo gần lại mối quan hệ của hai người.
Trong lúc ở paris, Lôi Lạc Khánh vì làm việc quá sức mà ngã bệnh.
Trong khoảng thời gian anh bệnh, Ngọc An luôn ở bên cạnh, châm sóc anh một cách chu đáo, không rời xa anh nửa bước.
Khi một người yếu đuối về tâm hồn lẫn thể xác, thì cần một bờ vai để dựa vào.
Không chỉ phụ nữ là như vậy,
đàn ông dù kiên cường đến mấy, thì cũng có lúc cần sự quan tâm.
Trong lúc Lôi Lạc Khánh cần có một bờ vai để dựa vào, Ngọc An vẫn luôn là người ở bên cạnh anh.
Cô bỏ ra tình cảm mà không hề đồi hỏi anh phải đáp lại.
Trải qua 5 năm trái tim Lôi Lạc Khánh đã mở ra, bất đầu tiếp nhận mối tình cảm nầy của cô.
Sâu khi mẹ anh qua đời, Trình Lam là người phụ nữ duy nhất Lôi Lạc Khánh quan tâm.
Cho đến 5 năm trước khi Ngọc An bước vào cuộc sống cô độc của anh, anh biết cô yêu anh, nhưng chưa một lần, anh mở lòng tiếp nhận.
Anh không tin vào tình yêu.
Cái gì mà "sông cạn đá mòn, thiên trường địa cửu" đối với anh điều là giả dối.
Một người đàn bà đã có chồng có con, mà có thể bỏ trốn theo tình nhân,
thì còn gì được gọi là tình yêu nữa.
Cho nên trong suốt 5 năm qua, thái độ của anh đối với Ngọc An, vẫn luôn lạnh lùng và thờ ơ.
Anh muốn cô nản lòng, nhưng không ngờ cô lại cố chấp như vậy, dù thấy anh cùng người phụ nữ khác cô cũng không hề từ bỏ.
Cuối cùng Lôi Lạc Khánh không thể kiềm chế được trái tim mình.
Anh biết trái tim mình đã bị tình yêu của Ngọc An làm sống lại.
Bay giờ anh mới nhận ra, tình cảm anh dành cho Trình Lam là tình cảm giữa một người anh trai,
yêu thương và muốn che chở cho một cô em gái.
Còn tình cảm anh dành cho Ngọc An, mới là tình cảm đích thực giữa nam và nữ.
Ngồi vào trong xe Lôi Lạc Khánh yêu thương ôm Ngọc An vào lòng.
"Anh đưa em về nhà."
Cô vui mừng vì sự dịu dàng nầy của anh.
Trong suốt thời gian 5 năm, cô không dám nghĩ có một ngầy Lôi Lạc Khánh lại đáp lại tình yêu của cô.
Chỉ cần anh không ghét bỏ, để cô lại bên cạnh, làm thư ký riêng cho anh là cô đã mãn nguyện rồi.
Ngọc An gật đầu đồng ý.
"Được, anh ở lại cùng em"
Lôi Lạc Khánh không muốn về nhà đối diện với cha mình, nên đồng ý ở lại cùng Ngọc An.
Tại biệt thự của Lôi Lạc Khánh, Việt Vũ đứng trước bàn làm việc của Lôi Lạc Bằng, báo cáo về việc gặp mặt với Nam Liệt.
" Thủ lãnh, ngài thật nghĩ rằng Nam Liệt sẽ vì bang Lôi Ưng mà bán đứng Lôi Lạc Thiên sao?"
Lôi Lạc Bằng ngồi dựa lưng vào ghế nhìn tấm hình Trình Lam trên tay.
"Giả tâm của Nam Liệt còn hơn ngươi tưởng tượng, hắn đích thực là muốn Lôi Lạc Thiên phải ૮ɦếƭ, ta đã hoài nghi hắn, cố tình thử hắn vài lần.
Lần trước hắn báo cho chúng ta biết Lôi Lạc Thiên sẽ xuất hiện trước khách sạn The Palm, thì quả thật là như vậy.
Lần ở kho hàng hắn nói Trình Lam sẽ xuất hiện thì cũng đúng như vậy."
Việt Vũ gật đầu tỏa ra đồng ý.
"Nam Liệt nầy đúng là một người có giả tâm lớn, bay giờ hắn chỉ dưới một người mà trên cả trăm,
vậy mà hắn vẫn không yên phận, muốn làm bá chủ trong giới hắc đạo."
Lôi Lạc Bằng gật đầu, cầm tấm hình của Trình Lam nói với Việt Vũ.
" Ta không cần biết ngươi làm như thế nào, ta không muốn đứa con của Lôi Lạc Thiên ra đời."
Ông nghĩ nếu Lôi Lạc Thiên không có con, thì sau khi Lôi Lạc Thiên ૮ɦếƭ.
Lão già hồ đồ kia, bất buộc phải để lại Lôi Thị cho Lôi Lạc Khánh, đứa cháu nội duy nhất của ông .
Việt Vũ cung kính gật đầu nói,
"Dạ thuộc hạ đã rõ."
Việt Vũ đi ra ngoài, gọi một cú điện thoại, dặn dò người bên kia bắt đầu hành động.
" Bắt đầu tiến hành theo kế hoạch, không thể để đứa nhỏ trong bụng Trình Lam sống sót ."
"Dạ, tôi đã hiểu."
Người bên kia cung kính trả lời.
Tại biệt thự Lôi Viên, Trình Lam nằm trên ghế sopha buồn chán,
Lôi Lạc Thiên có một hội nghị với bên chính phủ, bàn về việc tiến triển của dự án \'Thành phố trên không\'.
Trình Lam gọi điện thoại cho Đường Tam, nhưng Đường Tam có hẹn với Tề Phong nên không tới.
Trình Lam đành phải ở nhà một mình.
Lôi Lạc Thiên không cho phép cô ra ngoài khi không có anh.
"Thưa phu nhân, đây là canh bổ thai, Trần Má dặn tôi đem đến cho phu nhân dùng."
Tiểu Thu cung kính đưa cho Trình Lam bát canh bổ thai.
Ban đầu Trình Lam cũng không để ý, nhưng cử chỉ và hành động lén lúc, nhìn đông nhìn Tây của Tiểu Thu, làm cô nghi ngờ.
"Tiểu Thu, Trần Má đâu?"
Tiểu Thu nói với giọng rung rung.
" Dạ thưa phu nhân, Trần Má có chuyện đi ra ngoài."
Trình Lam biết Lôi Lạc Thiên đã căn dặn, Trần Má phải luôn ở cạnh châm sóc cho cô.
Nhưng cả buổi chiều cô không thấy Trần Má đâu.
Lúc nầy Trình Lam quan sát xung quanh, cô không nhìn thấy hai tên thủ hạ mà Lôi Lạc Thiên dặn dò đứng bên ngoài cửa canh chừng, chỉ nhìn thấy tên giúp việc làm vườn, lén lúc đứng các Tiểu Thu không xa.
Trình Lam lanh trí thò tay vào trong túi áo, bấm điện thoại di đông gọi cho Lôi Lạc Thiên.
Cô biết với tình hình sức khỏe hiện tại của cô, vì đang mang thai cô không thể nào, một mình chống chọi lại đám người nầy.
Lôi Lạc Thiên bàn xong công việc với Thị trưởng Kiều Nhất Phàm,
định đi mua cho Trình Lam vài món ăn vặt, rồi mới về biệt thự.
Tiếng điện thoại di động vang lên, trên màn hình hiện lên tên của Trình Lam.
Anh vui vẻ bắt điện thoại lên, không nghe được tiếng nói quen thuộc của cô, mà nghe được giọng nói của Tiểu Thu.
"Phu nhân uống canh bổ đi, để nguội sẽ không tốt cho thai nhi."
" Tôi thấy trong người không được khỏe, đợi chút nữa tôi sẽ uống."
Lôi Lạc Thiên nghe được cuộc đối thoại vừa rồi, anh biết đã có chuyện xảy ra, liền nói với Tề Phú.
"Về Lôi Viên ngay lập tức, gọi cho 2 tên thủ hạ bên đó."
Lôi Lạc Thiên nói với giọng gấp gáp.
Tề Phú vừa lái xe vừa gọi điện thọai cho 2 tên thủ hạ.
"Lão Đại, điện thoại không thông."
Tề Phú vừa nói xong, thì trong điện thoại, phát ra âm thanh của bát bị vỡ.
Sau đó điện thoại liền bị cúp máy.
Lôi Lạc Thiên nhắm mắt lại, dựa đầu vào ghế, trong lòng như lửa đốt.
Anh muốn bay về bên cạnh cô ngây lập tức.
Anh tự nói với bản thân mình,
Trình Lam em đừng lo,
Anh tuyệt đối sẽ không để em và con xảy ra chuyện gì.
Anh sẽ mau về thôi.
Tại biệt thự Lôi Viên, Trình Lam đang gọi cho Lôi Lạc Thiên thì Tiểu Thu cầm bát canh bổ đưa tới trước mặt của cô, ép cô uống ngây lập tức.
Trình Lam biết chắc chắn Tiểu Thu đã giở trò trong bát canh nầy.
Trình Lam cho dù là đang mang thai, nhưng thân thủ của cô, vẫn lợi hại như thường.
Khi Tiểu Thu đưa bát canh tới,
Trình Lam hắt bát canh xuống đất, tiếng bát vỡ vang lên.
Trình Lam đứng lên bắt lấy cánh tay của Tiểu Thu, bẽ về phía sau.
Tay còn lại cô bốp cổ của Tiểu Thu.
Trình Lam dùng giọng điệu lạnh lùng chất vấn Tiểu Thu.
"Tại sao phải hại tôi? Cô đã bỏ gì trong bát canh?"
Lúc nầy không biết tại sao, tự nghiên trong lòng Tiểu Thu không còn sợ hãi nữa mà thay vào đó là bộ mặt độc ác.
Cô nói với giọng tức giận.
"Tại sao lại hại cô? Cô hỏi tôi tại sao?"
Tiểu Thu như một người điên vừa nói vừa cười.
Ha ha ha.
" Cô đáng phải ૮ɦếƭ, cả đứa nghiệt chủng trong bụng cô, cũng phải ૮ɦếƭ.
Tôi đã làm việc ở Lôi Viên, biết bao nhiêu năm nay, một lòng một dạ vì thiếu gia, vậy mà ngây cả một cái liếc mắt, thiếu gia cũng không thèm nhìn tôi.
Vậy mà cô vừa xuất hiện, thiếu gia đã đem lòng yêu cô.
Tôi nhất định phải giết cô..."
Trình Lam tức giận vô cùng, cặp mắt hiện lên tỉa tàn ác, nhìn Tiểu Thu dùng giọng điệu lạnh lùng nói.
"Cô đã bỏ thuốc vào bát canh của tôi?"
Không chút do dự Tiểu Thu liền trả lơi.
"Phải tôi đã bỏ thuốc độc vào bát canh, muốn cô và đứa nghiệt chủng nầy phải ૮ɦếƭ ngây lập tức."
Vừa nói xong Tiểu Thu kêu lên.
"Người đâu."
Tiểu Thu vừa lên tiếng có 6 tên sát thủ, trên cánh tay có hình xâm con rắn.
Trình Lam biết hò là người của tổ chức Kim Xà.
Trình Lam nhìn Tiểu Thu nói với giọng đầy phẩn nộ.
"Cô dám câu kết với tổ chức Kim Xà."
Vừa nói xong, tiếng xương bị bẻ gãy vang lên.
Trước sự kinh ngạc của 6 tên sát thủ và tên làm vuờn, Trình Lam dùng tay bẻ gãy cổ của Tiểu Thu.
Tiểu Thu ૮ɦếƭ ngây lập tức, Trình Lam giận dữ quăng thân thể Tiểu Thu qua một bên.
Cô nói một cách ngạo màn.
"Ai muốn làm hại đến con tôi, tôi sẽ cho họ nếm thử mùi vị,
muốn sống không được muốn ૮ɦếƭ không xong."
6 tên sát thủ nhìn thấy vẽ mặt lạnh lùng và lời nói ngong cuồng, đầy sát khí của Trình Lam bất giác rùng mình.
Tên cầm đầu lên tiếng.
"Không tới phiên cô lên tiếng, hôm nây dù phải trả giá gì đi chăng nữa, chúng tôi cũng phải lấy mạng của cô."
Vừa nói xong hắn và 5 tên thủ hạ xông tới Trình Lam.
Trình Lam xoay người, rút ra 2 cây phi tiêu, phóng thẳng vào đầu hai tên sát thủ. Họ ૮ɦếƭ ngây lập tức.
Một tên sát thủ vương tay định đánh vào bụng cô, Trình Lam xoay người không muốn làm hại đến bảo bối,
nên dùng lưng đỡ lấy một quyền nầy của tên sát thủ.
Thân thể Trình Lam vì một cú đấm nầy, mà bị trọng thương, ngã người lên ghế sopha.
Mấy tên sát thủ vừa thấy Trình Lam bị thương liền xông tới, một tên dùng dao muốn đâm thẳng vào bụng Trình Lam.
Lúc nầy vì một cú đấm vừa rồi, Trình Lam không còn sức lực để đánh trả, chỉ còn cách xoay người ra chổ khác.
Con dao của tên sát thủ vì Trình Lam xoay người, mà đâm trật qua một bên, đâm thẳng vào vai cô.
Con dao đâm thẳng vào ***, khi tên sát thủ rút con dao ra, định đâm thêm một nhát.
Lúc nầy Lôi Lạc Thiên từ ngoài cửa gấp gáp xông vào, nhìn thấy tên sát thủ cầm dao định đâm xuống người Trình Lam.
Lôi Lạc Thiên tức giận, nét mặt trở nên hung ác. Anh phóng tới dùng chân đá một cước vào người tên sát thủ.
Hắn bị một cước nầy của Lôi Lạc Thiên đá vâng ra, ૮ɦếƭ nay lập tức.
3 tên sát thủ còn lại điều thất kinh.
Họ chưa từng thấy một người có sức lực mạnh như Lôi Lạc Thiên.
Chỉ cần một cú đá là có thể lấy mạng một người.
Lôi Lạc Thiên liền xông tới ôm Trình Lam vào lòng.
Lúc nầy Tề Phú và mấy tên thủ hạ đã giải quyết xong 3 tên còn lại và bắt giữ tên làm vườn, hắn và Tiểu Thu là đồng bọn.
Lôi Lạc Thiên dùng tay che miệng vết thương trên vai cô, lúc nầy đang chảy
máu không ngừng.
Giọng nói yếu ớt của Trình Lam vang lên.
"Lạc Thiên, anh mau cứu con của chúng ta."
Lúc nầy Lôi Lạc Thiên mới chợt bình tĩnh lại, liền bế cô lên chạy một mạch lên xe.
Tề Phú liền lái xe đến bệnh viện.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc