Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 24

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Lôi Lạc Thiên nhìn về phía Mạc Gia Thành, giọng nói lạnh lùng vang lên.
"Mật mã."
70215.
Lôi Lạc Thiên nhập mật mã vào laptop.
Một file được mở ra.
Hiện lên trước mặt mọi người là một danh sách tên và địa vị xã hội của họ.
Ở phía dưới là địa chỉ các căn cứ bí mật của tổ chức Kim Xà.
Sắc mặt mọi người điều có vẽ kinh ngạc.
Trong danh sách đó có tên Thẩm Gia Huy, phó thị trưởng Thành Phố S, cũng là trợ thủ đắc lực của Kiều Nhất Phàm.
Mạnh Hùng nhìn thấy trong lòng hơi lo lắng,
không biết khi tin tức bại lộ,
Phó thị trưởng liên quan với tổ chức *** và rửa tiền đen,
sẽ có ảnh hưởng gì đến Kiều Nhất Phàm không.
Không chỉ Thẩm gia huy còn có Bùi cục trưởng, với một hàng dài tên của các quan chức chính phủ và có mấy nhà doanh nhân.
Lôi Lạc Thiên nhìn danh sách trong lòng ngạc nhiên,
"Tại sao không có tên Lôi Lạc Khánh?"
Mạc Gia Thành nói với giọng đầy ủ rủ.
"Thật ra thì tôi chưa từng xem qua danh sách đó, vả lại mọi người ai làm việc nấy, không liên quan gì đến nhau.
Cho nên ngoài trừ Việt Vũ tiếp cận tôi, thì tôi chỉ nghe mênh lệnh của thủ lãnh qua điện thoại."
Trong lòng Lôi Lạc Thiên có dự cảm chẳng lành.
Theo như anh đón chuyện nầy không đơn giản.
Trình Lam tay ấn lên laptop, chuyển file qua cho Long Kiệt.
Cô muốn Cha nuôi có thể giúp Lôi Lạc Thiên, trừ khử nghững người muốn làm hại anh.
"Tề Phú cậu và Tề Phong bất đầu từ bay giờ, dựa theo Thông tin trong đây, tìm đến và tiêu diệt tất cả căn cứ bí mật của bang Kim Xà."
Lôi Lạc Thiên nói một các nghiêm túc.
"Dạ "
Tề Phong và Tề Phú cung kính trả lời.
"Anh Thiên, anh thật sự là The Devil trong truyền thuyết, người mà chị Lam sùng bái nhất sao?"
Đường Tam hỏi trong giọng đầy kích động.
Trình Lam với sắc mặt chờ ௱o^ЛƓ nhìn Lôi Lạc Thiên.
Đây cũng là điều cô muốn biết nhất.
Không thể nào tưởng tượng được, người mà cô hâm mộ bấy lâu,
lại chính là anh.
Lôi Lạc Thiên nhìn Trình Lam với vẽ mặt hiếu kỳ. Anh nâng mày hỏi cô.
"Người em sùng bái nhất là anh."
Nét mặt Lôi Lạc Thiên có ý cười nhưng làm ra vẽ nghiêm túc.
Trình Lam e thẹn, cụp cổ xuống, giọng nói hơn ngượng ngùng.
"Đúng, từ lúc em có hứng thú với công nghệ vi tín,
em đã vì cái tên "The Devil" mà cố học hacking và thiết lập chương trình.
Em cố truy lùng, cái người được mênh danh là thần thoại của thế giới hacking suốt 3 năm.
Nhưng vẫn không điều tra được."
Lôi Lạc Thiên nhìn cô cười nói.
"Vậy em đã yêu thầm anh từ lâu."
Cô ngước mặt nhìn anh, giọng nói giận giữ.
"Anh đừng có tự mãn."
"Hai người đủ rồi, xin nghĩ đến tâm trạng người đọc thân như tôi.
Đừng có anh một tiếng, em một tiếng làm tôi nổi da gà."
Tràn Hao vén tay áo lên chỉ vào tay mình.
Mạc Gia Thành cười, hơi thắc mắc hỏi Lôi Lạc Thiên.
"Nếu anh là cao thủ hacker, với năng lực của anh, không sớm thì muộn cũng có thể giải được mật mã của USB. Tại sao anh phải tìm tôi."
Lôi Lạc Thiên lấy trong ngăn kéo ra một hợp cigar cuba,
anh đưa cho Mạnh Hùng, Tràn Hao và Mạc Gia Thành.
Tề Phong bước tới dùng bật lửa mồi điếu cigar trong tay Lôi Lạc Thiên.
Anh hít vào một hơi rồi từ từ phung một ngụm khói.
Trình Lam ngồi kế bên sắc mặt hơi tái, long mày cô bất giác nhíu lại.
Kỳ thật lúc trước anh cũng thường xuyên *** trước mặt cô.
Nhưng không biết sao bay giờ lại khiến cô khó chiệu như vậy.
Lôi Lạc Thiên nhìn Mạc Gia Thành nói chuyện,
nhưng lại thu hết thần sắc của Trình Lam vào tầm mắt mình.
Anh giụi điếu cigar trong tay nhìn Mạc Gia Thành nói.
"Thuộc hạ của tôi chỉ tra được Lam Lam muốn lấy USB là vì trong đó,
có tư liệu ăn hối lộ của các quan chức chính phủ,
Tôi vốn không biết trong đó có tư liệu liên quan đến tổ chức Kim Xà.
Nên không quan tâm họ giải được hay không."
Nói xong anh nhấm mắt lại, tay ôm eo Trình Lam từ phía sau.
Tựa đâu lên vai cô, hít muồi hương quen thuộc của cô, trong lòng anh vang lên tia ***.
Mạc Gia Thành ngồi suy nghĩ, trong lòng hơi lo lắng, tay mân mê điếu cigar.
"Vậy bây giờ các người định làm gì?"
"Chúng tôi bắt đầu tiêu diệt căn cứ bí mật của họ, phá tan đường dây rửa tiền đen."
Tề Phú nói rồi nhìn Lôi Lạc Thiên,
Đợi anh ra mệnh lệnh kế tiếp.
Lôi Lạc Thiên lúc nầy mới từ từ mở mắt ra, nói một chữ.
"Chờ........"
Mạc Gia Thành nghe Lôi Lạc Thiên nói vậy trong lòng thắc mắc hỏi.
"Chờ, ý cậu là gì?"
"Ngồi chờ rắn xuất động, tóm trọn ổ.
Một khi chúng ta tiêu diệt căn cứ bí mật, phá vỡ mối làm ăn bạc tỷ của họ.
Tôi chắc họ sẽ đến tìm chúng ta tín sổ."
"Vậy không phải Mạc thị sẽ lâm vào nguy cơ bị hủy sao?"
"Tôi sẽ hack vào máy vi tín của họ,
xoá bỏ tất cả tài liều liên quan tới Mạc Thị rửa tiền đen."
Trình Lam lên tiếng.
"Về phần Mạc Thị nếu cần vốn xoay sở, ngân hàng của tôi có thể cho cậu vay."
Mạnh Hùng nhìn Mạc Gia Thành nói.
Mạc Gia Thành không biết nói gì hơn, trong lòng cảm kích vô cùng.
"Cảm ơn tất cả mọi người đã giúp tôi."
Anh cầm ly R*ợ*u trên bàn lên, nâng ly với tất cả.
"Đừng để thiếu chủ biết,
phái đám người tin anh nhất đi lần nầy.
Ta muốn lần nầy chỉ được thành công, không được thất bại."
"Dạ."
Việt Vũ khơm người chào rồi cùng một đám thủ hạ rơi đi.
Lôi Lạc Bằng quay chiếc xe lăn lại nhìn ra ngoài cửa sổ.
Cặp mắt đọc ác tự nói.
"Các người đừng trách tôi, tất cả là do các người tự chuốt lấy."
Ha ha ha ha.
Giọng cười ma qủy của ông vang lên.
Mấy ngầy sau vì công việc bận rộn Lôi Lạc Thiên thường xuyên phải về công ty.
Trình Lam toàn thân uể oải, nằm lỳ ở nhà ngủ.
Đứng trước mặt Lôi Lạc Thiên là Tề Phú, anh đang báo cáo lịch trình ngày hôm nay của Lôi Lạc Thiên.
"Buổi sáng chủ tịch có một buổi ký hợp đồng cùng công ty Mai Hồ.
Trưa phải đi ra khảo sát công trình "thành phố trên không".
Chiều có một hội nghị quan trọng với đối tác từ cộng ty bên mỹ."
"Được, cậu lui ra đi."
Tề Phú quay người bước ra ngoài, tiện tay đống cửa lại.
Lôi Lạc Thiên để văn kiện trong tay xuống.
Bấm một vẫy số trên điện thoại.
"Hello,,,"
Tiếng người phụ nữ say ngủ vang lên trong điện thoại.
Lôi Lạc Thiên yêu thương cười,
"Em dạy chưa?
Ăn gì chưa?"
Trình Lam mệt mỏi trả lời.
"Chưa em muốn ngủ thêm một chút."
"Được vậy em nghĩ ngơi cho khỏe,
Làm xong việc anh về đưa em đi ăn tối."
"Được,"
Nói xong Trình Lam quăng điện thoại qua một bên ngủ tiếp.
Ngủ một giấc đến chiều,
Trình Lam dậy, lết thân thể mệt mỏi đi xuống lầu.
Đường Tam đang ngồi ăn điểm tâm chiều, nhìn thấy cô liền nói.
"Chị Lam, chị đến đây ăn cùng em."
Trình Lam kéo vạt áo ngủ lại,
ngồi xuống bên cạnh Đường Tam.
Trần Má đem lên một dĩa cá viên chiên và một ly trà hoa nhài, đặt trước mặt Trình Lam.
"Mời phu nhân dùng điểm tâm chiều."
Trình Lam cười nói.
"Cảm ơn Trần Má."
"Chị Lam, ăn xong chúng ta đi dạo phố nhé."
Trình Lam cầm cóc trà lênh để gần mũi ngửi một cái, rồi mới uống một ngụm.
"Được."
Trình Lam cầm đũa, gắp một miếng cá viên chiên lên, định đưa vào miệng.
Muồi tanh của cá pha lẫn muồi dầu mở làm Trình Lam cảm giác buồn nôn.
Ựa ựa.....
Cô bụm miệng chạy một mạch vào phòng vệ sinh.
Đường Tam hoảng hốt chạy theo sau.
"Chi Lam, chi có sao không?"
Trình Lam lau miệng bước ra khỏi phòng vệ sinh, đi về phía phòng ăn.
"Khong sao, dạo nầy dạ dày của chị không được khỏe."
Tiểu Thu đem lên một ly nước lọc,
để xuống trước mặt Trình Lam với nét mặt chán ghét.
Trình Lam cầm ly lên uống một miếng.
"Không biết tại sao, dạo nầy chị ăn không ngon,
còn thường xuyên cảm giác buồng nôn."
Trần Má nghe cô nói vậy, trong lòng nghi ngờ hỏi.
"Phu nhân, chu kỳ kinh nguyệt của cô tháng nầy tới chưa?"
Trình Lam nghe bà hỏi vậy, suy nghĩ một chút rồi nói.
"Hình như tháng nầy đã trễ 2 tuần."
Trần Má nghe vậy trong lòng vui mừng, cuối cùng nhà họ Lôi cũng có hậu.
"Thiếu phu nhân, có khi nào....."
Ngập ngừng một chút bà nói tiếp.
"cô mang thai rồi không?"
Trình Lam nghe Trần Má nói vậy kinh ngạc vô cùng,
suy nghĩ lại, thì từ khi hai người có quan hệ, họ không hề dùng đến biện pháp ngừa thai.
Tại sao cô lại không nghĩ đến chuyện quan trọng như vậy.
Đường Tam ngồi một bên mừng rỡ.
"Chi Lam, em cùng chị đi bệnh viện làm sét nghiệm.
Mau lên,,,"
Vừa nói xong cô lôi Trình Lam ra cửa.
"Ây em làm gì vậy?
đợi chi thay quần áo đã.
Sao em còn vui hơn chị nữa."
Trình Lam cười nói, bước lên lầu thay quần áo.
"Lẹ lẹ đi, em ௱o^ЛƓ có một thằng nhóc chơi với em từ lâu rồi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc