Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 10

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Ngủ một giấc đến chiều. Khi Trình Lam tỉnh dậy thì phát hiện có người nào đó đang nằm bên cạnh mình.
"Tỉnh rồi..."
Giọng nói dịu dàng của anh làm lòng cô mềm nhũng.
Cô cười nhìn người đàn ông bên cạnh, tay không an phận sờ soạng khấp người cô.
"Có đối không? Mình đi ăn gì đó rồi anh dẩn em đi chơi một chút."
Trình Lam vừa nghe được đi chơi cập mắt cô liền sáng lên.
Cô đang rất buồn chán.
ăn xong Lôi Lạc Thiên gọi phục vụ tính tiền.
Ngoài trời đã tối những ánh đèn đường, những bản hiệu đèn neon điều sáng rực rở.
Những kẻ sống cuộc sống xa hoa về đêm, bay giờ mới là lúc họ bất đầu hưởng thụ.
Lôi Lạc Thiên nắm tay Trình Lam bước ra khỏi nhà hàng, chuẩn bị bước đến xe thì họ nhìn thấy Kiều Nhi, cô đứng cùng 2 người bạn 1 nam 1 nữ đang chào tạm biệt. Lôi Lạc Thiên cùng Trình Lam đi về phía cô.
"Kiều Nhi thật trùng hợp."
"Anh Lạc Thiên cùng chị dâu đi chơi hả."
Cô vừa nói vừa cười một cách ngọt ngào.
Trình Lam nhìn cô, Kiều Nhi lúc nầy cùng với lúc sáng trong vân phòng hoàng toàn khác nhau.
Lúc sáng cô mặc đồ công sở, áo sơ mi trắng, váy đen ngắn áo jacket màu đen, tóc Pu'i lên nhìn rất cao qúy chuyên nghiệp và nghiêm nghị.
Nhưng vào giờ phút nầy, cô mặc một bộ váy trắng ngắn bó sát người lộ ra những đường công tuyệt vời, cập đù* thon dài, đi giầy cao gót 10cm rất.
Mái tóc dài được xoã loạn xuống đến thắt lưng.
Mặt trang điểm tỉ mỷ. Khuôn mặt tươi cười quyến rũ làm say mê biết bao nhiêu đàn ông đi đường.
Trình Lam nhìn Kiều Nhi đầy nghi hoặc.
Cô lúc sáng và tối gióng như 2 người hoàng toàn khác nhau.
Lôi Lạc Thiên biết cô đang nghỉ gì đành phải giải thích.
"Kiều Nhi là một Luật sư vô cùng xuất sắc và chuyên nghiệp, làm việc rất nghiêm túc.
Nhưng sau giờ làm việc thì em ấy trở thành người hoàng toàn khác, thánh tình trẻ con thích đi chơi để xả stress."
"Chị Dâu chị có thể gọi em là Betty."
"Đừng gọi em là chị dâu. Nếu côi em là bạn thì gọi em là Trình Lam."
Thực ra thì Trình Lam cũng rất ham chơi, ngoài lúc thi hành các nghiệm vụ ra, cô thích nhất là đi hợp đêm và đưa xe.
Em muốn theo bọn anh đi chơi không? Bọn anh chuẩn bị đến bar Night Angel gặp vài người bạn."
"Được,,, em cũng không có việc gì làm."
Đứng trước cửa Bar Night Angel, Trình làm nhìn tên Bar và cách trang trí thầm nghĩ.
Sao nhìn quen thế. Lôi Lạc Thiên cười ôm cô sát vào lòng mình, thì thầm bên tai cô.
Tất cả cách bar Night Angel điều do bang Lôi Ưng kinh doanh.
Bao gồm cả cái ở Las Vegas.
Cô hơi thất thần nhìn anh, trong lòng đầy nghi hoặc.
Anh cười gian xảo nói.
"Lần đầu tiên anh nhìn thấy em là tại bar Night Angel ở Las Vegas, anh đã nói với chính mình rằng, em nhất định phải là người phụ nữ của Lôi Lạc Thiên anh."
Cô nhìn anh ngơ ngác.
Trong lòng thầm nghĩ, đúng là một người bá đạo. Cô biết với tính cách của anh, một khi không nhìn trúng thì thôi, nhưng khi anh nhận định một người hoặc đồ gì thuộc về riêng anh, cho du trời có sụp xuống cũng sẽ không thay đổi.
Lôi Lạc Thiên cùng Trình Lam đi trước, Kiều Nhi vừa nghe điện thoại đi theo phía sau.
Đi vào cửa cách người phục vụ điều khơm người cung kính chào hỏi với ông chủ lớn của họ.
Trình Lam cùng Lôi Lạc Thiên đi vào trong phía phòng VIP, lước qua những ánh mắt tò mò của các phục vụ viên cùng với những ánh mắt ghen tỵ của các cô gái.
Trình Lam than trong lòng.
"Hez ... không biết ở cùng Lôi Lạc Thiên cô sẽ có bao nhiêu tình địch."
Phục vụ mở cửa phòng VIP ra, mời họ vào. Vừa bước vào phòng, cô đánh giá căn phòng không nhừng tán thưởng.
Cách bài trí trong phòng đúng là sang trọng, từng món đồ dùng để trang trí điều quý giá vô cùng.
Ánh đèn mờ mờ ảo ảo làm cho tâm trí người đến rất thoải mái.
Cũng đồng thời có vài phần ám muội.
Chín giữa phòng là một bộ Salon vòng cung lớn màu đen và đặc ở giữa Salon là một bà coffee thủy tin.
Trên bàn để một chai R*ợ*u mạnh cùng bốn chiếc ly thủy tin.
Bên phải là một bar R*ợ*u lớn để những chai R*ợ*u mạnh đắt tiền.
Ở gốc bên trái là một bàn bida lớn.
"Sao giờ nầy cậu mới tới?
Bọn mình đợi cầu rất lâu."
Tràn Hao một tay vòng qua eo một cô gái, tay còn lại thì cầm ly R*ợ*u cười nói.
"Không phải giờ đã tới rồi sao?"
Lôi Lạc Thiên ôm eo Trình Lam nói.
Trình Lam vừa nhìn thì đã biết, người vừa mới lên tiếng là Tràn Hao chủ tịch tập đoàn Tràn Thị một tay ăn chơi lão luyện, thường cập với nữ minh tin hoặc người mẩu, thay đổi bạn gái như thay áo, dáng vẽ phong lưu.
người ngồi bên cạnh là Nam Liệt chủ tịch tập đoàn Nam thị, tướng mạo bảnh bao nhưng rất lạnh lùng, cho rằng phụ nữ điều là hồng nhan họa thủy.
Người cò lại là Mạnh Hùng mới vừa gặp lúc sáng.
Giờ nhìn anh có R*ợ*u vào, con người còn trầm tỉnh và lạnh lùng hơn lúc sáng.
Trong ánh mắt anh cô có thể thấy được sự buồn bã, phiền muộn, nhớ nhung cùng đau khổ.
Nhưng chỉ trong chóc lác đã bị anh giấu đi với ánh mắt phong tình, bất cần đời.
Họ điều là bạn vào sinh ra tử của Lôi Lạc Thiên.
Anh ôm cô ngồi xuống sofa tay vẫn như cũ để ở eo cô.
"Thiên cô em này thật xinh,"
Tràn Hào cười gian xảo với Trình Lam.
"Em phải cẩn thận với con sói đội lốt cừu non nầy.
27 năm nay cậu ta không có phụ nữ thể lực của cậu ấy rất tốt.
Ha ha ha."
"Cậu bớt nói nhảm đi."
Đổi lại là ánh mắt *** của Lôi Lạc Thiên.
Cùng thời gian nầy, Kiều Nhi vừa nói xong cuộc điện thoại đường xa với ba mẹ cô.
Cô đẩy cửa phòng bước vào.
Dưới ánh đèn mờ ảo sắc đẹp của cô càng thêm kiều điểm, bước đi ẻo lả dịu dàng, với bộ váy bó sát thoát ra vẻ quyến rũ ૮ɦếƭ người.
Mắt Tràn Hào sáng rực, tay buông cô gái ngồi bên cạnh ra, miệng cười tươi như hoa.
"Xin chào người đẹp anh là Tràn Hao Chủ Tịch tập đoàn Tràn Thị, cũng là Ông chủ của công ty giải trí Minh Hao. "
"Xin chào, em là Betty bạn của anh Thiên."
Hai từ Anh Thiên thoát ra từ miệng cô làm cho sắc mặt Mạnh Hùng càn thêm nguy hiểm.
"Dáng người em đẹp như vậy, có hứng thú tham gia làng giải trí không?"
Mạnh Hùng ngồi bên cạnh mặt tối xầm.
Tay cầm ly R*ợ*u xiết chặt đến nổi gân xanh trên mu bàn tay.
Kiều Nhi nhìn thấy người nào đó đang tức giận tới mặt hết trắng thì xanh, trong lòng không khỏi vui mừng.
Cô nở nụ cười động lòng người,
bước đến ngồi bên cạnh Tràn Hao tay cố tình để lên mu bàn tay anh.
"Tràn Tổng anh thật khách khí quá. Em so với mỹ nhân bên cạnh anh còn thua xa."
Vừa nói cô vừa cười vui vẻ.
Thầm liếc về phía Mạnh Hùng,
Những cử chỉ giả vờ thân mặt nầy của Kiều Nhi đã lọt vào mắt Trình Lam. phụ nữ thường có giác quan thứ sáu, nên khi Trình Lam thấy, cô liền biết giữa Kiều Nhi và người nào đó hiện tại mặt tối xằm có quan hệ mập mờ.
Nhưng người ta thường có câu "việc người thì sáng, việc mình thi quáng".
người trong cuộc u mê người ngoài tỉnh táo.
Tràn Hao còn đang bị R*ợ*u và người đẹp xoay quanh, nên anh chưa biết có một cơn bảo sắp ập đến nơi.
Lôi Lạc Thiên cùng Nam Liệt ngồi thong thả uống R*ợ*u nói chuyện phiếm đang chờ xem kịch vui.
Mà hiện tại người nào đó trong lòng rất khó chiệu, tay cầm ly R*ợ*u uống một hơi cạn sạch.
Tràn Hao thấy Kiều Nhi tính tình phóng khoáng, liền mời cô một ly R*ợ*u.
"Anh mời em một ly,
Chúc mừng chúng ta lần đầu gập nhau."
Tiếng hai chiếc ly cụng vào nhau phát ra âm thanh chối tai.
Kiều Nhi uống một hơi hết.
Chất lỏng đi thẳng xuống cổ cô , làm cho nó có một cảm giác thiêu đốt nóng rát rất khó chịu.
Ngoài mặt cô tươi cười rạng rở nhưng thật ra trong lòng như có muôn ngàn mũi dao nhọn đâm từng nhát, từng nhát một vào trái tim cô.
Giống như đêm hôm đó, một đem vô cùng lạnh lẻo.
Cô hít một hơi nhấm mắt lại, đè nén sự đau thường cùng phiền muộn.
Một giọt nước mắt từ khéo mi cô rơi xuống gò má.
Mạnh Hùng ngồi im lặng không nói câu nào chỉ nhìn chầm chầm vào cô.
Anh biết cô đâu lòng, cô tức giận, cô khổ sở.
Nhưng anh thì sao?
Cô đâu lòng, anh còn đâu hơn cô cấp trăm cấp ngàn lần.
Cô khổ sở, anh còn khổ hơn cô.
Trong lòng anh rất tức giận,
sao cô không chịu cho anh cơ hội để giải thích.
Anh điện thoại cho cô, cô không bất máy.
Anh đến nhà cô, đợi cô cả đêm ngoài cửa nhưng cô vẫn không chiệu gặp anh.
Kiều Nhi uống hết ly này đến ly khác,
mặt cô lúc nầy đã phiếm hồng.
Sự nóng của R*ợ*u đi vào cơ thể làm trái tim lạnh lẽo của cô càng thêm khó chịu.
Có người thường nói lấy R*ợ*u giải sầu, sầu càn sầu hơn.
Đó chính là cảm giác bay giờ của Kiều nhi.
Tràn Hao thấy cô uống liều mạng như vậy thì hết hồn.
"Cô gái nầy muốn ૮ɦếƭ hay sao mà uống liều mạng như vậy."
Tràn Hao dùng tay đoạt ly R*ợ*u trong tay cô.
Cô tức giận đứng lên. Cơ thể vì bị ảnh hưởng của chất cồn mà đứng không vững.
Tràn Hao đứng lên vòng tay qua eo cô để đỡ cô không ngã xuống.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc