Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ - Chương 08

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Lôi Lạc Thiên ôm eo Trình Lam ra khỏi cửa hàng, Đường Tam đi bên cạnh Tề Phong hai tay cầm túi lớn túi nhỏ.
4 người đi vào thang máy ấn nút tầng hầm đậu xe.
Dinh.
Cửa thang máy mở ra, 4 người bước ra, hướng chiếc xe cadillac màu đen đi tới.
Vừa đi được vài bước thì Lôi Lạc Thiên cảm giác được nguy hiểm. Trong vòng vài giây có 8 tên áo đen xong tới tay cầm S***g.
Bang bang bang.
Tiếng S***g vang lên 4 người đồng thời xoay người tránh đạn, trong tay Trình Lam và Đường Tam không biết khi nào đã cầm mấy cái phi tiêu nhỏ, động tác nhanh nhẹ phóng thẳng vào cổ mấy gã hắc y.
Từng người một ngã quỵ trên mặt đất. Lôi Lạc Thiên ra quyền đánh manh, nhanh,chuẩn sát còn Tề phong dùng dao gâm nhỏ xẹt qua cổ từng người không chút lưu tình.
Trong phút chốc 8 tên hắc y có người ૮ɦếƭ có người bị Lôi Lạc Thiên đánh bại.
Trình Lam quan sát những kẻ nầy, trên cổ tay họ điều có hình sâm con rắn.
"Tề Phong mang những kẻ còn sống về bang thẩm vấn. Ta muốn biết ai sai khiến họ và một đích là gì."
"Dạ."
Tề Phong gọi điện thoại trong chốc lác thủ hạ của hắn đã đến.
"Giao cho các người."
Lôi Lạc Thiên ôm Trình Lam ngồi vào phía sau xe, dựa đầu lên thành ghế, hai mắt nhấm lại định thần.
Tề Phong cùng Đường Tam cùng ngồi phía trước.
Tề Phong vừa lái xe vừa nhìn vào gương chiếu hậu quan sát sắc mặt của lão đại.
Đoạn đường về biệt thự không khí trên xe thật yên tịnh.
Mỏi người điều có suy nghĩ riêng.
Lôi Lạc Thiên trong lòng thầm nghỉ, người nên đến rồi cũng sẽ đến.
Trình Lam nhìn ngoài cửa sổ xe trong lòng hơi lo lắng, hình xăm vừa rồi nhìn thấy trên cánh tay của kẻ hắc y kia là của tổ chức sát thủ Kim xà.
Tổ chức nầy rất thần bí, không ai biết thủ lãnh của họ là ai.
Chỉ biết họ một khi nhận nhiệm vụ thì không từ thủ đoạn dù ૮ɦếƭ cũng phiả hoàn thành nhiệm vụ.
Đường Tam thì không biết những tên kia là nhầm vào ai mà đến.
Lôi Lạc Thiên hay Trình Lam.
Chiếc xe từ từ chậy chậm lại đậu trước cửa biệt thự.
Lôi Lạc Thiên ôm Trình Lam vào nhà nói,
"Em lên phồng nghỉ ngơi trước đi anh có việc cần xử lý."
Trình Lam gặc đầu rồi cùng Đường Tam đi lên phồng.
"Chi, em thấy chuyện hôm nay không đơn giản đâu. Em nghĩ sẽ còn có việc xảy ra. "
Trình Lam không nói gì chỉ là trong lòng cô nghĩ, chắc họ đến là vì Lôi Lạc Thiên.
Cô tuyệt đối không cho phép Lôi Lạc Thiên xảy ra chuyện.
Vào đến thư phồng Lôi Lạc Thiên mệt mỏi ngồi lên sopha hai tay gác lên thành ghế, Tề Phong rót cho Lôi Lạc Thiên một ly R*ợ*u đỏ.
"Lão đại tôi nghĩ sấp tới sẽ có chuyện lớn xảy ra. Lúc trước ngài không có nhược điểm để họ công kích, nhưng bây giờ thì khác. Họ sẽ đối phó với chị dâu."
Lôi Lạc Thiên tay cầm ly thủy tin lác lác, chất lỏng màu đỏ xoay vòng vòng trong chiếc ly.
Anh nhấp nháp ly R*ợ*u hai mắt nhấm lại.
"Tới một người ghết một người, không cho phép ai động đến một sợ tóc của Lam Lam.
Hiểu chưa."
Hai chữ cuối cùng Lôi Lạc Thiên dùng giọng rất lạnh và nguy hiểm để nói ra.
"Lão đại an tâm thuộc hạ sẽ cho người bảo vệ chị dâu 24h."
"Cậu về tổng bộ thẩm tra bọn họ đi."
"Dạ."
Tề Phong bước ra khỏi thư phòng thì gặp Trình Lam đứng trước cửa.
Anh khơm người chào rồi rời khỏi biệt thự.
Trình Lam bước vào thư phòng trong phòng tói chỉ có một chiếc đèn bàn thủy tin đuợc mở phát ra ánh sáng mờ mờ, chiếu lên khuôn mặt Tuấn tú của anh.
Cập mắt anh nhấm lại lúc này nhìn anh rất mê người.
Người đàn ông này vào giờ phút nào cũng tỏa lên sự hấp dẫn và quyến rũ. Cô thầm mắng một câu CMN từ khi nào mà mình lại suy mê người đàng ông này như vậy.
Cô đứng trước mặt anh, tay nắm tay anh vừa kéo anh vừa nói.
"Anh mệt thì đi tấm đi rồi ngủ sớm."
Lôi Lạc Thiên vòng tay qua eo cô, ôm cô vào lòng.
"Từ nay trở đi em nhớ cẩn thận một chút. "
Anh muốn không cho cô ra khỏi biệt thự, nhưng anh biết với tính tình của cô, cô sẽ không chịu, đành phải cho người theo bảo vệ cô.
Trong lòng anh lúc nầy rất lo lắng, anh biết khả năng của cô nhưng anh không muốn có truyện xảy ra ngoài ý muốn.
Lần nầy người anh cần đối phó không đơn giản.
Khi 2 người vừa vào phòng Lôi Lạc Thiên không nói lời nào bá đạo ôm Trình Lam vào phòng tấm.
"Anh làm gì vậy, bỏ em xuống."
Mặc cho Trình Lam giẫy giụa Lôi Lạc Thiên ôm cô thẳng vào phòng tấm.
Anh đặc cô xuống, một tay ôm cô một tay *** áo trên người cô ra. Trong chốc lác trên thân thể Trình Lam chẳng còn gì cả.
Thân thể trắng, làn da mịn màn với đường cong hoàn mỹ làm cho yết hầu Lôi Lạc Thiên lên xuống không ngừng, anh hít một hơi thật sâu để ổn định lại tin thần.
Không thể diễn tả được giờ phút nầy anh muốn cô biết bao.
Anh khơm người hôn lên môi cô, bắt đầu dịu dàng từ từ chuyển sang mạnh bạo.
Đầu lưỡi hai người quấn lấy lẩn nhau. Trong lòng Trình Lam vào giờ phút nầy không còn lý trí gì nửa cô chỉ biết thuận theo anh.
Hơi thở anh lúc nầy càng gấp gáp hơn.
Anh ôm cô thật chặt muốn đem hai thân thể nhập thành một.
Trên gương trong phòng tấm phản chiếu lại là 2 thân thể tuyệt mỹ đang quấn lấy lẫn nhau tạo ra một bức tranh kiều diểm.
Cao trào trôi qua Trình Lam mẹt mỏi, cô để mật Lôi Lạc Thiên tám rửa cho cô.
Tấm xong anh ôm cô về giường.
Hai người cùng nhau ngủ đến sáng.
Ngày hôm sau khi Trình Lam tỉnh lại thì không thấy Lôi Lạc Thiên đâu.
Cô vào phồng tấm đánh răng rửa mặt rồi thay một bộ váy trắng đi xuống lầu.
Trần má thấy cô cung kính nói.
"Thưa Thiếu Phu nhân, Thiếu gia có dận tôi chuẩn bị điểm tâm sáng cho cô.
Thiếu gia có việc nên về công ty từ sáng sớm."
"Tôi biết rồi."
Trình Lam vừa ngồi xuống bàn ăn sáng vừa nói.
"Dì thấy Đường Tam đâu không?"
Trần má đứng bên cạnh bàn nói,
"tôi thấy sáng nay Đường tiểu thư đi cùng cậu Tề."
Trình Lam vừa nghe xong thì câu mày lại. Cũng không nói gì.
Không còn tâm trạng muốn ăn nữa cô nói.
"Tôi muốn đi đến công ty,"
"Dạ để tôi gọi tài xế đưa phu nhân đi."
Xe ngừng lại Trình Lam bước xuống, ngẩn đầu lên nhìn bốn chữ mạ vàng TẠP ĐOÀN LÔI THỊ.
Như một con mảnh long khí thế hào hùng nầm trên toà cao óc màu bạc.
Công ty 98 tầng nằm ngây giữa trung tâm thành phố.
Trình Lam mặc váy trắng liền, giày cao gót, tóc cô xoã xuống tay cầm P0'p mặt đeo kiếng đen.
Cô bước vào đại sảnh mọi người điều nhìn theo cô,
"Cô gái nầy thật xin đẹp không biết có phải đại minh tin không."
Tiếng bàn tán xung quanh, Trình Lam vẫn làm mặt lạnh đi đến trước quày tiếp tân.
Cô tiếp tân xin đẹp nhìn cô lễ phép nói.
"Xin hỏi vị tiểu thư nầy, cô muốn tìm ai?"
"Tôi muốn gặp Lôi Lạc Thiên,"
Cô tiếp tân nhìn, đánh giá cô từ trên xuống dưới.
Cô gái nầy đúng là xin đẹp nhưng sao lại kiêu ngạo như vậy, dám kêu thẳng tên của chủ tịch chứ.
Theo như cô biết chủ tịch không bao giờ gần phụ nữ, chác cô cũng giống những người phụ nữ khác muốn đến quyến rũ chủ tịch mà thôi.
"Xin lỗi tiểu thư có hẹn trước không?
Không,nhưng tại sao tôi phải hẹn trước."
Trình Lam trả lời với giọng hơi tức giận.
Cô tiếp tân khinh miệt nói,
"Nếu cô không có hẹn trước thì xin lỗi chúng tôi không thể cho cô gặp chủ tịch."
Cách mấy hôm thì có vài người muốn đến quyến rũ chủ tịch, nếu ai tôi cũng cho vào thì không biết một ngầy chủ tịch phải gặp bao nhiêu người đây.
"Cô chỉ cần nói với Lôi Lạc Thiên là Trình Lam đến thì nhất định anh ấy sẽ gặp tôi."
Cô gái nầy thật là phách lối .
"Xin lỗi nếu cô không đi thì tôi sẽ gọi bảo vệ."
Vừa nói xong 2 tên bảo về mặc đồng phục màu xanh tiến tới Trình Lam.
"Mời cô rời khổi tập đoàn Lôi Thị."
Trình Lam không nói gì xoay người muốn bước đến thang máy.
2 tên bảo vệ muốn dùng tay bắt lấy tay cô mời cô ra khỏi đây.
Trình Lam cực kỳ ghét người khác ***ng vào người cô, theo phản xạ tự nhiên cô bắc lấy cánh tay của người bảo vệ xoay một vòng quăng anh ta nằm bẹp trên mặt đất.
Động tác nhanh nhẹ làm các người xung quanh hết hồn.
Cô tiếp tân nhìn thấy, tráng tót muồi hôi lạnh.
Trình Lam dùng cập mắt thiếu kiên nhẩn nhìn cô tiếp tân.
"Cô có thể gọi cho Tề phú hoặc Tề Phong nói có Trình Lam tới."
Cô tiếp tân sửng sốt, cô gái nầy là ai mà quen với chủ tịch rồi còn cả tổng giám đốc và phó giám đốc nữa.
Cô lấy lại tin thần cầm điện thoại gọi cho giám đốc Tề Phú.
"Thưa giám đốc có cô Trình muốn gặp chủ tịch nhưng không có hẹn trước."
"Được tôi xuống ngây."
Cúp điện thoại cô tiếp tân thay đổi thái độ với cô.
Giám đốc sẽ xuống ngay mời cô Trình đợi một chút.
Trình Lam không nói gì, chỉ vài phút sau Tề Phú bước ra từ thang máy dành riêng cho chủ tịch.
Cung kín nói.
"Chị dâu, chủ Tịch đang đợi chị trong phồng làm việc."
Những ánh mắt tò mò nhìn Trình Lam bàn tán.
Cô tức giận nhìn Tề Phú,
"tôi không phải chị dâu của cậu. Đừng gọi bậy bạ."
Tên bảo vệ vừa bị Trình Lam đánh nghe mà trong lòng không khỏi khiếp sợ.
Vừa rồi hắn muốn đọng tay đọng chăn với chủ tịch phu nhân.
Nhưng mà chủ Tịch kết hôn từ khi nào mà không ai biết cả.
Cô cùng Tề phú vào thang máy.
Nhìn thấy ánh mắt sợ hải của mọi người. Cô tức giận trong lòng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc