Anh Tan Rồi Đó - Chương 18

Tác giả: Đang cập nhật

- Anh đi mà mặc ! _ Nhỏ Loan ném chiếc váy trắng bông không tay ném xuống đất . Hành động của cô làm những người đứng xung quanh rùng hết cả mình, tay họ không ngừng toát mồ hôi .
Có lẽ cô chưa biết tính cách thực sự của anh !
- Thật sự là cô sẽ không mặc ? _ Thiên Kì không thèm nhìn nhỏ , anh lười biếng dựa người vào chiếc ghế sô pha cao cấp
- Đúng !
- Quản lí Trần …
- Vâng thưa thiếu gia ! _ Quản lý trần tiến đến gần , ông cúi đầu kính trọng nói vs anh.
- Tiểu thư Phan loan đã làm vỡ 3 chai R*ợ*u ngoại được nhập khẩu từ anh , R*ợ*u đã được ủ trong 100 năm nên có giá rất đắt. Tổng thiệt hại là 100 triệu và….
- Được rồi …_ Thiên Kì ngắt lời , anh cố nhịn cười trước khuôn mặt ngộ ngộ của cô
- Một …trăm …triệu …_ Nhỏ Loan lắp bắp nói
- Thế nào , bây giờ mặc hay là trả tiền ! _ Thiên Kì đến gần chỗ nhỏ khẽ nói
- Anh…anh…_ Nhỏ đẩy thiên kì ra rồi chạy nhanh vào phòng thay đồ
- Này anh chọn váy vừa vs tôi thật đó ! _ Loan đi ra khỏi phòng thay đồ , trong lòng không khỏi thán phục vs Thiên Kì
- Bây giờ tôi nói gì cô cũng phải nghe theo ! _ Thiên Kì quanh mặt đi chỗ khác
- Anh mơ à ! _ Loan bỏ lại câu đó rồi nhanh chóng bước ra ngoài
- Để xem ai đang mơ _ Thiên Kì thầm nói trong lòng như anh đã biết trước được điều gì đó
” Cạnh”
” Bộp”
- Đau quá _ Loan kẽ ôm đầu , cô vừa mới bước ra khỏi phòng thì đã cụng ngay phải Kiều Giang
- Ứ , trông cái mặt xị xuống như cái bị rách thế này chắc không phải đã bị anh Thiên Kì đá chứ ! _ Kiều Giang cười mỉa
- Cô…cô…
- Cô cái gì ! Với bộ dạng của cô thì kiếm được ai , mau tránh ra ! _ Kiều Giang huých vai Loan 1 cái
……………………
- Tôi muốn làm bạn gái của anh ! _ Loan nhìn chằm chằm vào Thiên Kì
- Bạn gái ? tôi chỉ thích có vợ thôi ! Huống hồ cô vốn….
- Vậy ý anh….
- Người hầu !
- Anh…anh…
- 100 triệu
- Thôi được rồi ! tôi sẽ làm ! _ Loan cúi đầu xuống dưới tận *** , bức lực nói
- Bây giờ thì theo tôi ra ngoài ! _ Thiên Kì mỉm cười hài lòng . Coi như bước đầu đã thành công.
Mọi người đều dừng lại tất cả hành động của mình , không ai bảo ai , họ cùng hướng về phía có 1 cặp đôi hoàn mĩ đang tiến đến. Chàng trai mặc 1 chiếc ao sơ mi màu kem kết hợp cùng áo gi lê đen , khuôn mặt tuấn mĩ , mái tóc đen bồng bềnh , phong thái hơn người . Đi bên cạnh anh là 1 cô bé rất đáng yêu , khuôn mặt trái xoan trắng hồng được phủ 1 lớp kem , đôi môi hồng nhỏ xinh quyến rũ , bộ váy màu trắng không tay, mái tóc xoăn được thả tự nhiên càng làm cho cô xinh hơn. Hiện giờ trông họ thật chói lóa.
- Tôi rất cảm kích khi mọi người tín nhiệm tôi ! ….._ Thiên Kì chậm rãi nói , ánh mắt tinh ranh nhìn về phía dưới
Sau khi anh nói xong thì bên dưới vỗ tay rào rào
- Tôi chẳng hiểu anh đang nói gì cả ?_ Nhỏ nắm chặt lấy tay áo sơ mi của anh mà lắc mạnh
- Đầu bã đậu thì hiểu cái gì ! Mau đi lấy cái gì ra đây cho tôi ăn đi!
- Anh…anh…_ Mặt nhỏ đỏ chót , trong lòng len lỏi sự tức giận. Cô giậm mạnh chân xuống nền gạch rồi rời đi
OA ! nhiều đồ ăn quá ! Mắt nhỏ sáng trưng , cầm nhanh lấy cái kẹp , và bắt đầu…..
- Cô ăn nhiều thật đấy ! _ Nhật Long khẽ nói, anh không khỏi phì cười . Anh biết con gái mà tham dự những bữa tiệc lớn thì họ sẽ rất giữ hình tượng , chứ không như cô gái này …
- Không phải chuyện của anh ! _ Loan tức giận ngắt lên, vì vừa nãy cô đã bị hắn suýt chắt đứt 1 Ng'n t .
- Cô giận tôi như vậy sao ?_ Nhật Long lại mỉm cười , anh thực sự rất có hứng thú vs cô ….Huống hồ anh cũng muốn trả thù 1 người nào đó !
- Tôi không có ! _ Nhỏ nách qua người Long đi đến bên món gan ngỗng quay vàng ruộng
- Sao cô không nhìn tôi !
- Tại trông cái mặt của anh nguy hiểm quá ! Tôi cảm thấy không được an toàn! _ Nhỏ quanh ngoắt lại , chân thành nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Long
- ha…ha…ha_ Anh cười lớn , làm mọi người đều nhìn về phía họ
- Anh nín ngay cho tôi , mọi người đang nhìn kìa! _ Nhỏ Loan khẽ đưa tay nhéo vào cánh tay rắn chắc của anh
Bỗng đằng xa có người vẫy tay về phía cô
Xong luôn , cứ tưởng trốn trong góc này thì anh ta sẽ không phát hiện ra . Ai ngờ cái tên ôn dịch này lại cười to như vậy . Tức mình , lúc đi ngang qua Long cô đã cố tình giẫm mạnh vào chân anh bằng đôi giày cao gót
” Tôi sẽ lấy lại em từ tay của Thiên Kì”
……………………..
- Giỏi thật !
- Tôi đang đi lấy thức ăn cho anh mà ! _ Nhỏ ngây ngô nói , cô biết anh đang rất tức giận
Đúng lúc ấy …
- Thanh niên trẻ ! cậu rất có tài! _ Một người đàn ông ăn mặc hoa mĩ đi đến , tay cầm 2 ly R*ợ*u
- Không dám , tiền bối cứ nói quá !_ Thiên Kì đón lấy ly R*ợ*u khiêm tốn trả lời
- Chúng ta cùng cạn ly nào ! _ Người đàn ông hồ hởi đề nghị
- Thật xin lỗi , tôi đang bị đau dạ dày . Hay là để bạn gái tôi uống hộ !_ Anh liếc mắt về phía nhỏ, khẽ mếch miệng cười mỉm trông rất khủng pố
” Anh ta đang trả thù đây mà !” nhỏ nghĩ thầm , trong lòng không tự chủ được mà run lên
- Thế thì còn gì bằng ! _ người đàn ông đó chuyển ánh mắt lên người cô khẽ cười
Và rồi cô cũng phải uống hộ anh, từ lúc ấy trở đi mọi người cũng theo đó mà dần tiến đến chúc mừng anh . Đương nhiên cái đứa nô bộc như cô phải uống hết ly này đến ly khác
- Thế nào , còn chịu được không ?_ Thiên Kì nhìn vào khuôn mặt đỏ ửng , đôi mắt trong như nước mùa thu đa mơ màng khẽ quan tâm hỏi han
- Tôi không sao, anh tự lo cho mình đi !_ Nhỏ nằm gục xuống cái bàn , thều thào nói
Anh không nói gì cả , chỉ lẳng lặng đi lên trên mục nói vài cái gì đó mà cho dù nhỏ vẫn cố ngóng tai len nghe nhưng vẫn chẳng hiểu gì
- Đi về thôi ! _ Thiên Kì đến bên cạnh nhỏ, khẽ nói
- Ưhm….
—————————–
Do say quá nên Thiên Kì đưa nhỏ về nhà mình , Anh đặt nhỏ lên ghế sô pha trong phòng khách rồi định đi pha nước chanh cho cô uống nhưng…..
Cô nắm chặt lấy ống tay áo của anh
- Bỏ ra !
- Không ! tại anh mà tôi thành thế lành, mau đi rót nước lại đay cho tôi ! _ Loan hùng hồn ra lệnh , có lẽ R*ợ*u đã làm cô trở lên bạo hơn
- Uống ! _ Thiên Kì giọng lạnh nói , rồi anh đến bện cạnh nhỏ ngồi
- Ê, sao anh lại đẹp trai vậy ?_ Sau khi uống xong nhỏ chuyển hướng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn mĩ của Thiên kì
- Không biết !
- Anh thấy tôi thế nào, liệu tôi có quyến rũ được anh không ?_ Bỗng nhỏ nhớ đến câu nói của Kiều Giang, trong lòng dâng lên sự tức giận
Chả lẽ không ai thích cô sao ?
- Với bộ dạng hiện giờ của cô à? Tôi nghĩ điều đó sẽ không thể !_ Không thèm nhìn nhỏ , anh khẽ với tay lấy chiếc điều khiển trên bàn
- Anh..anh…Tôi không tin_ Cô tức giận hét lên, 1 tay đưa lên kéo 1 bên tay áo xuống rồi khẽ đưa tay mân mê cúc áo trên người anh
- Cô thôi làm loạn nữa cho tôi! mau đi ngủ đi _ Thiên Kì đẩy mạnh cô ra
Nhưng hành động của anh càng làm K**h th**h sự hiếu thắng của cô . Không dừng ở đó , Loan khẻ nhổm người về phía trước rồi đặt 1 nụ hôn thật nồng nhiệt lên môi anh . Anh không phản ứng gì , cứ để nguyên cho cô làm loạn. Nhưng bàn tay cô lại không an phận , nó cứ di chuyển khắp nơi trên *** anh ….
Anh bực mình khẽ gắt lên….
- Cô có biết mình đang làm gì không ?
Dường như nhỏ đã chìm đắm trong nụ hôn. Cô không nghe thấy lời cảnh cáo của anh
1 lúc sau : cô đã được anh đưa lên phòng của mình. Môi anh *** *** non mềm của cô , chiếc váy bông trắng đã được cởi ra 1 cách nhanh chóng …..
- Em rất đẹp !
- ưhm_ theo phản xạ nhỏ đáp lại , nhỏ không hề hay biết là mình đã miệng sói
…………………..
- anh yêu em ! Thiên Kì thì thầm vào tai cô
……………………………..
Sáng hôm sau , từng tia nắng nghịch ngợm không ngừng rọi vào phòng. Cô gái nhỏ khẽ cựa mình tìm 1 tư thế ngủ thật thoải mái .
Cảm giác toàn thân như bị rời hết từng bộ phận ra ….
Lạnh! tựa như cô không mặc quần áo vậy !
Từ khi nào cô lại có thói quen đi ngủ lại không mặc quần áo….
Giật mình …
Cô khẽ mở ti hí mí mắt ….
Một khuôn mặt nhất ư là đẹp đang ở đối diện vs cô.
Cảm giác được *** trần trụi tiếp xúc vs nhau…
Cô khóc không ra nước mắt , từng thước phim ngày hôm qua dần trở lại
Là là là cô cường bạo anh
Cố lết cái thân đau nhức , cô nhặt chiếc váy mặc vào rồi chuẩn bị chạy trốn.
Cô nhìn lên giường nơi có người con trai tuấn mĩ mà cô đã dâng hết sự trong trắng cho anh mà khẽ thở dài …
Sự việc ngoài ý muốn xảy ra ,liệu anh có còn gặp cô nữa không hay là….?
Có lẽ đây là lần cuối , cô nhìn thấy anh ….
” Cạch ”
Người con trai trên giường khẽ mở mắt ……trong đầu anh đang suy tính gì đó , môi mỏng bất giác vẽ nên 1 nụ cười tươi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc