Anh Không Thể Nào Quên Em - Chương 26

Tác giả: Heo Nghiện Trà Sữa

Ăn xong cô cùng Lạc Vân chào tạm biệt nhau, buổi tối Vương Khải chở cô đến căn biệt thự riêng của Tuyết Linh, cô có chìa khóa nên tự mở cửa vào, đi lên lầu cô mở cửa phòng của Tuyết Linh, mở cửa ra một cảnh tượng không ngờ đến đập vào mắt cô, cô hét toáng lên:
"Ôi mẹ ơi!."
Vương Khải nghe cô hét lên liền vội chạy lên lầu, anh vừa chạy lên nhìn thấy cảnh ấy liền đỏ mặt ngượng ngùng, Tuyết Linh cùng Kiến Tu đang nằm ngủ chung với nhau và còn một điều quan trọng nữa là hai người họ đều không mặc quần áo.
Tuyết Linh cùng Kiến Tu nghe tiếng hét của cô liền lờ mờ tỉnh dậy hai người đều giật mình bật dậy nhìn nhau, vẻ mặt hoảng hốt vô cùng.
Thiên Tuyết lấy tay che mắt mình rồi che mắt của Vương Khải, ngại ngùng nói:
" Coi như bọn tớ chưa thấy gì, hai người cứ tiếp tục xin lỗi vì đã quấy rầy hai người bọn tớ đi đây."
Tuyết Linh hoảng hốt hét lớn:
" Cậu đứng lại đó! Tiểu Tuyết cậu cùng Vương Khải đi xuống lầu đợi tớ đi, tớ sẽ xuống ngay."
Thiên Tuyết gật đầu, mỉm cười lôi Vương Khải đi xuống. Một lát sau, Tuyết Linh cùng Kiến Tu đi xuống, Tuyết Linh gương mặt đỏ ửng, Thiên Tuyết nhìn hai người họ bật cười rồi nói:
" Thật không ngờ tình cảm của hai người đã phát triển đến mức độ này rồi."
Tuyết Linh mặt càng đỏ hơn, lắp bắp nói:" Không... Không phải như vậy. Tối qua, tớ và cậu ta dự tiệc tớ và cậu ta uống hơi nhiều rồi xảy ra chuyện gì tớ đã không còn nhớ nữa."
Thiên Tuyết khẽ nhíu mày:" Tiệc? Ngày hôm qua? À ~ Là buổi tiệc dành cho hội độc thân đó sao?"
Kiến Tu gật đầu đáp:" Đúng vậy."
Vương Khải bật cười không ngừng rồi nói:
" Vậy là từ hôm nay hai người không thể đi dự tiệc dành cho hội độc thân nữa rồi."
Cô ôm bụng cười:" Đúng đó. Hai người bây giờ đã không còn độc thân nữa rồi."
Tuyết Linh ngượng ngùng, vẻ mặt giận dỗi nhìn cô:" Tiểu Tuyết!"
Thiên Tuyết cố gắng nhịn cười, vẫy vẫy tay:
" Được! Được tớ không cười nữa."
Điện thoại của Tuyết Linh bỗng nhiên reo lên, cô mở máy lên xem thì là Ngọc Ly điện cho cô, cô bấm nút nghe:
" Ngọc Ly! Có chuyện gì vậy?"
Bên kia Ngọc Ly vội hỏi cô:" Tuyết Linh! Tiểu Tuyết có ở cùng cậu không?"
Tuyết Linh nhìn Thiên Tuyết rồi đáp:" Có! Cậu ấy đang ở biệt thự riêng của tớ nè."
" Tớ cũng đang ở gần đó, cậu và cậu ấy đợi tớ đến đó ngày."
" Ừ!"
Thiên Tuyết vẻ mặt ngơ ngác hỏi:" Có chuyện gì vậy?"
Tuyết Linh cũng không biết chuyện gì liền đáp:" Tớ cũng không biết, cậu ấy bảo cậu ấy sẽ tới đây ngay bảo chúng ta ở đây đợi."
Ngọc Ly cùng Nhạc Hào lái xe đến, vừa bước vào Ngọc Ly lao thẳng vào chỗ ngồi, cô ngồi cạnh Thiên Tuyết nhìn cô chăm chăm rồi hỏi:
" Tiểu Tuyết! Có phải sáng nay cậu út của tớ đã tỏ tình với cậu trước cổng tập đoàn không?"
Tuyết Linh cùng Kiến Tu ngạc nhiên đồng thanh thốt lên:
" Cái gì? Tỏ tình?"
Thiên Tuyết khẽ gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút có lỗi:
" Đúng vậy nhưng mà tại sao cậu lại biết?"
Ngọc Ly cầm điện thoại ra bắt lên một đoạn clip cho cô cùng mọi người xem, trong đoạn clip ấy là màn tỏ tình lãng mạn của Đường Tu Kiệt, Tuyết Linh xem xong, nhướng mày không tin vào mắt mình, Tuyết Linh chỉ tay vào đoạn clip lắp bắp nói:" Tiểu... Tiểu Tuyết! Cậu nỡ từ chối cậu ấy thẳng thừng như vậy luôn sao?"
Vương Khải vẻ mặt lạnh lùng, khó chịu:" Chẳng lẽ Tiểu Tuyết đồng ý sao?"
Tuyết Linh lắc đầu, không biết nên nói sao:
" Không phải! Chỉ là... Chỉ là tớ nhìn thấy vẻ mặt buồn, tổn thương đó của cậu ấy tớ thấy không đành lòng, tội lắm luôn."
Thiên Tuyết gật đầu, cô cũng cảm thấy có lỗi không đành lòng nhưng cô không hề có chút tình cảm nam nữ gì với Đường Tu Kiệt cô cũng không thể nào đồng ý được:
" Tớ cũng không đành lòng tớ cảm thấy rất có lỗi với cậu ấy nhưng tớ cũng không thể nào day dưa với cậu ấy để cậu ấy nuôi hy vọng sẽ làm tổn thương cậu ấy nhiều hơn."
Kiến Tu nhìn Tuyết Linh với vẻ mặt ghen tị, có chút giận dỗi:
" Tuyết Linh! Cậu mềm lòng sao? Nếu như người mà cậu út của Ngọc Ly thích là cậu rồi tỏ tình với cậu cậu sẽ đồng ý đúng không?"
Tuyết Linh lườm Kiến Tu một cái:
" Dương Kiến Tu! Cậu đang nói cái gì vậy?"
Thiên Tuyết che miệng bật cười khút khít nhìn Kiến Tu:" Mùi dấm chưa hơi nồng nặc đó."
Nhạc Hào cũng bật cười hiểu ý, rồi đột nhiên chỉ vào Kiến Tu vẻ mặt đầy sự hiếu kỳ:" Mà khoan đã. Kiến Tu! Bộ đồ cậu đang mặc chẳng phải là bộ đồ của ngày hôm qua mà tớ thấy sao? Và cậu đã tới nhà của Tuyết Linh từ lúc nào vậy?"
Ngọc Ly nghe Nhạc Hào nói vậy thì cũng liền để ý nhếch môi mỉm cười nói:
" Đúng vậy đó! Mà tớ nhớ không lầm thì căn biệt thự này ngoài tớ, Vương Khải và Tiểu Tuyết ra thì chỉ có một số người biết thôi, Nhạc Hào cũng chỉ mới đến đây lần đầu. Nói mau hai người đã che giấu chuyện gì?"
Thiên Tuyết ôm bụng cười không ngừng:" Các cậu nghĩ sao thì nó chính là như vậy."
Ngọc Ly cùng Nhạc Hào vẻ mặt phấn khích vô cùng:" Thật sao? Hai người đã..."
Tuyết Linh mặt đỏ bừng, ngượng ngùng còn Kiến Tu thì quàng tay qua vai của Tuyết Linh nhìn hai người họ nhướng mày, đắc ý không biết ngại.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc