Anh Không Thể Nào Quên Em - Chương 23

Tác giả: Heo Nghiện Trà Sữa

Thiên Tuyết cô đơn một mình lặng lẽ bước đi trên đường, cô bần thần đi, bỗng nhiên có tiếng hét lớn khiến cô giật mình:
"Ăn ςướק! Ăn ςướק!"
Cô thấy từ đằng xa có một cô gái đang đuổi theo tên ςướק, tên ςướק ấy đang chạy về hướng coi, cô liền chặn tên ςướק lại, tên ςướק dùng tay định đánh cô, cô uyển chuyển nhẹ nhàng tránh đi, vết thương của coi đột nhiên lại đau khiến cô đứng sựng lại trong giây lát.
Tên ςướק đó lợi dụng thời cơ dùng chân đạp thật mạnh vào *** trái của cô trúng ngay vết thương, cô đau đớn vô cùng, tên ςướק ấy định chạy thì cảnh sát đã chạy đến và bắt hắn lại.
Cô cố đứng dậy nhặt túi xách đưa cho cô gái kia, cô gái kia cầm lấy túi xách cám ơn cô không ngừng, Thiên Tuyết ngước mặt lên nhìn, cô và cô gái ấy ngỡ ngàng nhìn nhau, cô liền thốt lên:" Lạc Vân? Là chị sao?"
Lạc Vân vẻ mặt vui mừng nhìn cô:" Tiểu Tuyết?"
Cô gật đầu mỉm cười, Lạc Vân nhìn cô rồi quan tâm, lo lắng hỏi cô:" Tiểu Tuyết! Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?"
Cô lắc đầu, bỗng dưng cô cảm thấy trong người mình không ổn liền cố gượng nói với Lạc Vân:
" Em có việc gấp cần phải giải quyết, có gì chúng ta sẽ gặp nhau nói chuyện sau."
Lạc Vân vui vẻ gật đầu đồng ý, cô vội đi ngay đi được một đoạn sắc mặt cô tái nhợt đi, cô lấy tay che miệng ho vài tiếng, cô nhìn thấy trên tay mình có máu, cô ho ra máu, cô trợn mắt, kinh ngạc. Một chiếc xe dừng lại chỗ cô đứng, Vương Khải bước xuống, cô giật mình giấu tay đi cười nhẹ hỏi anh:
" Sao cậu lại ở đây?"
Vương Khải nhìn sắc mặt của cô không được tốt liền hỏi:" Cậu sao vậy? Sao sắc mặt của cậu trắng bệch vậy?"
Cô lắc đầu đáp:
" Tớ không sao. Chỉ là do tớ hơi mệt, tớ nghỉ ngơi một chút là không sao."
Anh gật đầu nhìn cô với ánh mắt ôn nhu:" Được tớ đưa cậu về nghỉ ngơi."
Anh dìu cô vào trong xe, đưa cô về. Xe được lái đi một lúc thì điện thoại cô reo lên là Hiểu Tình gọi, cô cầm máy lên nghe:" Có chuyện gì vậy?"
Bên kia Hiểu Tình khóc sùi sụi, nức nở nói với cô:" Tiểu Tuyết! Tập đoàn chúng ta xảy ra chuyện rồi."
Cô vẻ mặt sững sốt đáp:" Cái gì? Em bình tĩnh đi chị sẽ đến ngay."
Cô vội tắt máy bảo Vương Khải lái xe đến tập đoàn Thiên Hiểu, chưa đầy 10 phút cô và anh đã đến đó. Đi vội đến phòng chủ tịch cô liền hỏi:
" Hiểu Tình! Rốt cuộc chuyện là như thế nào? Xảy ra chuyện gì?"
Hiểu Tình vội vàng nói cho cô biết mọi chuyện:
" Những mẫu thiết kế của chúng ta bị lộ ra ngoài, còn nói chúng ta ăn cắp mẫu thiết kế của tập đoàn Khả Nhu."
" Cái gì? Sao lại có chuyện này chứ? Vẻ mặt cô đầy sự kinh ngạc
" Tiểu Tuyết! Chúng ta nên làm sao bây giờ?"
" Yên tâm đi không sao đâu. Tối nay có một buổi tiệc ăn mừng nhà thiết kế Cherry trở về nước, chúng ta cũng nhận được thiệp mời. Chị sẽ đi để tạo mối quan hệ với cô ta còn về chuyện ăn cắp mẫu thiết kế thì Vương Khải cậu điều tra giúp tớ."
Vương Khải gật đầu đáp:" Tớ biết rồi."
Buổi tối, cô diện cho mình một chiếc đầm màu đen quyến rũ, bước vào Lạc Hi và Trình Tiểu Nhu cũng ở đó, Trình Tiểu Nhu nhìn thấy cô thì cơn ghen tức trong lòng lại nổi lên. Thiên Tuyết cố gượng cười nói chuyện với những người trong buổi tiệc, Trình Tiểu Nhu nhìn thấy con trai của tập đoàn Hạ Thị Hạ Sở Mộc đang nhìn Thiên Tuyết say mê Trình Tiểu Nhu nhếch môi mỉm cười tiến đến anh ta:
" Hạ thiếu! Tôi thấy anh đang ngắm nhìn Hàn Thiên Tuyết say đắm như thế, anh có muốn có được cô ta không ?"
Hạ Sở Mộc nghe cô nói thế vẻ mặt liền hiện lên sự H*m mu*n, hỏi cô:" Có được như thế nào?"
Trình Tiểu Nhu mỉm cười đầy sự gian xảo:" Chính là tôi sẽ bỏ thuốc mê vào R*ợ*u của cô ta, đợi cô ta hôn mê rồi thì anh sẽ dễ hành sự. Nhưng anh cũng phải giúp tôi một chuyện."
" Là chuyện gì?"
" Anh phải hạ dược vào ly R*ợ*u của Cung Lạc Hi người mà đi cùng tôi đến đây đó."
" Ok! Chuyện nhỏ!"
Trình Tiểu Nhu cầm một ly R*ợ*u rồi bỏ thuốc mê vào, tiến về phía cô, tươi cười nói:
" Hàn tiểu thư! Chúng ta lại gặp nhau rồi, chúng ta thật là có duyên với nhau."
Thiên Tuyết cười nhẹ với cô, Trình Tiểu Nhu đưa ly R*ợ*u cho cô:
" Chúng ta có thể cùng nhau uống một ly R*ợ*u được chứ?"
Cô liền cầm lấy ly R*ợ*u gật đầu không nghi ngờ gì, hai người cụng ly, Thiên Tuyết một hơi uống sạch R*ợ*u trong lý. Bên kia, Hàn Sở Mộc cũng bắt đầu ra tay đưa ly R*ợ*u đã được hạ dược rồi mời Lạc Hi uống anh cũng giống như cô không hề nghi ngờ gì mà uống hết.
Một lát sau, Trình Tiểu Nhu đưa cô vào một căn phòng, đặt cô nằm xuống rồi rời đi, Hạ Sở Mộc cũng đưa anh đến một căn phòng trong lúc say R*ợ*u với lại trong phòng lại không bật đèn Hạ Sở Mộc nhìn thấy một cô gái đang nằm trên giường anh cứ tưởng người đó chính là Trình Tiểu Nhu nên liền đặt Lạc Hi xuống giường.
Rồi loạng choạng rời đi, Hạ Sở Mộc bước đi không vững đi vào một căn phòng khác, nghe tiếng mở cửa Trình Tiểu Nhu vui vẻ, H**g phấn vì cô cũng đã uống khá nhiều R*ợ*u trong phòng cô cũng đã tắt hết đèn nên khi Hạ Sở Mộc bước vào thì không nhìn rõ đó là ai.
Hạ Sở Mộc vồ tới ôm chằm lấy Trình Tiểu Nhu, hôn cô tới tấp Trình Tiểu Nhu trong cơn mê tình ôm chặt lấy anh ta, cô đã *** quần áo trước, nằm đắp chăn trên giường trong ánh đèn mờ ảo Hạ Sở Mộc lờ mờ nhìn thấy thân hình nóng bỏng, quyến rũ trắng trẻo ấy càng khiến K**h th**h anh hơn, anh không chịu nổi nữa tự lột sạch quần áo trên người mình. Hai người cùng nhau trải qua đêm Hoan ** mà lại không hay biết mình đã nhầm người.
Bên căn phòng của Thiên Tuyết và Lạc Hi, vì anh đã bị hạ dược nên bây giờ cơ thể của anh rất nóng như có ngọn lửa trong người đang thiêu đốt ánh, anh cần người dập tắt ngọn lửa ấy. Trong ánh đèn mờ ảo chỉ thấp thoáng chút ánh sáng anh nhìn thấy một người con gái đang nằm trên giường, anh đã không còn kiềm chế được nữa nên liền lao đến giường chiếm đoạt lấy cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc