Anh Không Thể Nào Quên Em - Chương 22

Tác giả: Heo Nghiện Trà Sữa

Đèn của phòng cấp cứu được bật lên, mọi người ngồi ở ngoài đợi lòng nóng như lửa đốt, mẹ cô lo lắng cho cô khóc đến nỗi ngất lên ngất xuống mấy lần. Hơn ba tiếng đã trôi qua mà vẫn chưa có ai ra thông báo gì.
Đèn phòng cấp cứu đã tắt đi, mọi người đều đứng bật dậy, cánh cửa phòng cấp cứu mở ra Thiên Tuyết được y tá đẩy ra ngoài, Cố Thịnh Triết bước ra vẻ mặt khó đoán, ba của cô vội hỏi:
" Thịnh Triết! Tiểu Tuyết nó sao rồi?"
Thịnh Triết mỉm cười nhìn mọi người rời đáp:
" Tiểu Tuyết đã không sao rồi, mọi người không cần lo lắng nhưng viên đạn chỉ chút nữa đã xuyên vào tim của em ấy rồi nên phải đợi em ấy tỉnh dậy rồi tiến hành kiểm tra một lần nữa. Tim của Tiểu Tuyết bị tổn thương nhưng không nặng mọi người yên tâm."
Mọi người nghe vậy thở phào, cục đá trong lòng như đã được gỡ xuống nhẹ nhõm vô cùng. Mọi người cùng nhau túc trực chăm sóc cho cô ngày đêm.
Thiên Tuyết đã hôn mê ba ngày rồi, bên ngoài Nhạc Hào bước vào nói với Tử Dật và Kiến Tu:
" Nè hai cậu đã nghe gì chưa? Bang Bạch Hổ đã bị sẵn bằng rồi, ૮ɦếƭ không còn một người nào."
Tử Dật cùng Kiến Tu ngạv nhiên, kinh hãi, Tuyết Linh cùng Ngọc Ly nghe vậy vẻ mặt không chút ngạc nhiên giống như chuyện này các cô đã sớm đoán được, Nhạc Hào hỏi mọi người:" Các cậu có biết là ai đã tiêu diệt bang Bạch Hổ đó không?"
Ngọc Ly liền đáp:
" Red Scorpion đúng không?"
Tử Dật cùng Kiến Tu và Nhạc Hào quay sang nhìn cô nét mặt sững sốt, Nhạc Hào ngạc nhiên hỏi cô:" Sao em lại biết? Quả thật chính là bang Red Scorpion đã làm, điều khiến tớ kinh ngạc nhất chính là bang Tử Thần không ra tay mà Red Scorpion ra tay xử hết bọn chúng."
Tuyết Linh nhìn anh rồi hỏi:" Có phải là tuy Red Scorpion xử lí nhưng Lion và K cũng đích thân ra tay xử lý đúng không?"
Nhạc Hào gật đầu đáp:" Đúng vậy! Tại sao hai người lại biết? Khoan đã, tớ nhớ lúc trước hai người bị bang Thần Long bắt đi, Tiểu Tuyết đã cùng người của bang Tử Thần đến cứu. Bây giờ, hai người hãy mau nói cho mọi người ở đây biết rốt cuộc là Tiểu Tuyết có quan hệ gì với bang Tử Thần?"
Hàn Ly Dự cùng Quách Ngọc Mai ngồi bên cạnh nghe bọn họ nói vậy cũng hiếu kỳ nhìn hai người các cô, Tuyết Linh liền nói cho mọi người nghe hết mọi chuyện:
" Tiểu Tuyết thật sự ra là con gái nuôi của thủ lĩnh Red Scorpion Trương Kiến Phong cũng là anh em kết nghĩa của Lion nên chuyện Lion đích thân ra tay xử lý bọn chúng cũng là chuyện dễ hiểu."
Thiên Tuyết tỉnh lại nghe mọi người đang nói về mình, giọng nói yếu ớt của cô cất lên:" Mọi người đang nói gì vậy?"
Mọi người đồng loạt quay về phía cô, vẻ mặt vui mừng của mọi người hiện lên rõ rệt, Quách Ngọc Mai vui mừng:
" Tiểu Tuyết! Con tỉnh lại rồi, con có cảm thấy khó chịu hay đau ở chỗ nào không?"
Thiên Kỳ đứng dậy bước ra ngoài:" Để anh đi gọi bác sĩ."
Trong chốc lát, Thiên Kỳ cùng Cố Thịnh Triết đi vào, Thịnh Triết kiểm tra cho cô, mỉm cười nói:
" Tất cả đều ổn, em có thấy mình khó chịu chỗ nào không?"
Cô cười nhẹ lắc đầu, Nhạc Hào nhìn cô khẽ nhíu mày nói:" Thật sự không ngờ cậu lại là con gái nuôi của thủ lĩnh bang Red Scorpion."
Cô nhìn mọi người liền hỏi:
" Có phải Lion đã ra tay xử bọn người của bang Bạch Hổ rồi không?"
Tử Dật gật đầu:" Đúng thế! Giết sạch bọn chúng."
"Mẹ nuôi!" Tiếng gọi thánh thót, trong trẻo của Lan Nghi con gái của Mạn Châu, mọi người dồn ánh mắt vào đứa bé gái dễ thương ấy, cô mỉm cười xoa đầu Lan Nghi, đứa bé ấy ôm lấy cô:
" Mẹ nuôi! Mẹ không sao chứ?"
Cô mỉm cười, dịu dàng đáp:" Mẹ nuôi không sao."
Mọi người ở đó cảm thấy rất thích Lan Nghi, mọi người cũng đã biết chuyện của Mạn Châu nên càng thương Lan Nghĩ nhiều hơn.
Vết thương của Trình Tiểu Nhu chỉ là những vết thương ngoài da nên cô được về nhà. Cô đi đến nhà của Lạc Hi nhưng đúng lúc anh ngủ say nên cô định ra ngoài để cho anh ngủ, khi vừa mới bước đi cô nghe anh đang gọi tên một ai đó, cô ráng nghe thì anh đang gọi "Tiểu Tuyết! Tiểu Tuyết!". Cô sững sờ, đứng sựng lại, miệng cô lẩm bẩm:" Tiểu Tuyết! Tiểu Tuyết! Thiên Tuyết? Người Lạc Hi đang gọi là Hàn Thiên Tuyết sao? Chắc chắn là như vậy rồi, lúc ở buổi tiệc ánh mắt ôn nhu của ấy là đang nhìn cô ta."
Trình Tiểu Nhu hai bàn tay nắm chặt lại, trong lòng nổi lên cơn ghen ghét, đố kỵ, cô tức giận bước ra ngoài, cầm điện thoại lên gọi cho người điều tra về mối quan hệ giữa anh và Thiên Tuyết.
Đã hơn hai tuần trôi qua, cuối cùng Thiên Tuyết cũng được xuất viện cô như được sống lại. Vừa mới xuất viện cô đã gọi điện hẹn Diệp Lạp Mỹ hỏi chuyện.
Trước mấy ngày đó, Trình Tiểu Nhu đã điều tra ra được mối quan hệ giữa Thiên Tuyết và Lạc Hi, sau khi biết được cô càng ghen ghét hơn liền cho người hãm hại tập đoàn Thiên Hiểu sau đó sẽ là thu mua.
Diệp Lạp Mỹ đi đến chỗ cô và bà đã hẹn, đôi mắt cô đầy sự thắc mắc nhìn bà rồi cô hỏi:" Bác gái! Cháu có chuyện muốn hỏi bác."
Diệp Lạp Mỹ vẻ mặt khinh thường cô, đáp lại:" Về chuyện Lạc Hi sao? Cô đã biết chuyện Lạc Hi vẫn còn sống đúng không?"
Cô nhíu mày nhìn bà, lòng đã có chút tức giận, tiếp tục hỏi:
" Tại sao bác lại làm vậy? Rõ ràng cậu ấy vẫn còn sống tại sao bác lại nói cậu ấy đã ૮ɦếƭ?"
Diệp Lạp Mỹ nét mặt tức giận quát cô:" Đó là bởi vì cô không xứng với con trai tôi, con trai tôi nó là người thừa kế của tập đoàn lớn như vậy làm sao có thể quen với một người như cô được chứ? Một người không tiền không cha không mẹ. Người nó sau này lấy làm vợ phải là một người môn đăng hộ đối với nó."
Hai bàn tay của cô nắm chặt lại, cười lạnh nhìn bà:" Thì ra là vậy. Sau này bác sẽ phải hối hận về chuyện này."
" Tại sao tôi lại phải hối hận chứ?"
" Cháu cũng mong là bác sẽ không hối hận về những chuyện mình đã làm. Cháu còn có công việc cần giải quyết cháu xin phép đi trước."
Cô đứng dậy, lạnh lùng rời đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc