Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 30

Tác giả: Xà Thôn Kình

Ngay từ đầu , mọi người thấy Lâm Khả Tâm hừng hực xuất hiện còn tưởng cô tới là ngăn cản Tư Đồ Viêm , ai ngờ cô không có ngăn cản mà còn muốn cùng Tư Đồ Viêm kính R*ợ*u? Điều này sao có thể làm cho người ta không kinh ngạc? Thậm chí ngay cả Tư Đồ Viêm cũng có chút ngoài ý muốn.
Thấy biểu tình trố mắt của mọi người , Lâm Khả Tâm làm bộ nghi hoặc trừng to mắt , sau đó quay đầu sang phía Tư Đồ Viêm hỏi: " Viêm , anh nói xem em nói đúng không?"
Bị Lâm Khả Tâm dùng cánh tay khều nhẹ , Tư Đồ Viêm phục hồi lại tinh thần: " A
, đúng , em nói rất đúng."
Tuy rằng ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng Tư Đồ Viêm vẫn hoài nghi : Rốt cuộc Lâm Khả Tâm trong đầu là gì? Cho dù không đúng ra giúp Cố Thiếu Kiệt cũng không nên giúp anh khi dễ Cố Thiếu Kiệt. . . . . .Chuyện này khẳng định có vấn đề
Nhưng làm nhiều trò trước mặt mọi người , Tư Đồ Viêm cũng không vạch trần cô , chỉ có thể nói theo: " Cố Huynh , anh xem , cái này nếu anh mặc kệ , liền có vẻ càng không đủ nghĩa khí đi?"
Nghe Tư Đồ Viêm nhắc đến tên mình , lúc này Cố Thiếu Kiệt mới thu hồi ánh mắt trên người Lâm Khả Tâm , anh thật không ngờ có một ngày cô chọn cách
giúp người khác mà không phải là bên phe anh , chẳng lẽ cô trách anh lựa chọn Sa Sa mà không lựa cô sao?
Cảm giác chua xót lan tràn trong lòng , Cố Thiếu Kiệt hận không thể cầm ly R*ợ*u uống cạn để xoá đi sự chua xót kia .
Chỉ thấy Cố Thiếu Kiệt cười trả lời , nụ cười kia mang theo vài phần cô đơn "
Đúng vậy , nếu Khả Tâm đã nói vậy , tôi đây thế nào lại không uống?"
Nói tới này , Tư Đồ Viêm lại giơ bình R*ợ*u trong tay , nhưng anh còn chưa rót cho Cố Thiếu Kiệt liền bị Lâm Khả Tâm gọi lại: " Từ từ , Viêm."
"?!?"
Tư Đồ Viêm quay đầu , trong ánh mắt cũng không khỏi nghi hoặc , anh đã sớm đoán được Lâm Khả Tâm không thật lòng giúp anh , nếu như cô đã vậy thì anh muốn nhìn xem cô định diễn trò gì? Nhưng mặc kệ cô làm trò gì chỉ cần là đối thủ của anh thì kết cục sẽ chỉ là một chữ 「Thua 」.
Ở lúc mọi người chăm chú nhìn , Lâm Khả Tâm cười mỉa nói :" Viêm , trường hợp long trọng như hôm nay , hết thảy đều phải làm cho đúng tông một chút , nên các người lấy cốc có chân sẽ xứng hơn , huống chi 「Champange 」 hài âm như 「 kính trọng lẫn nhau 」 , ngụ ý hai người sau khi kết hôn sẽ hoà thuận , cũng phù hợp cho việc đính hôn hôm nay phải không?"
Vì biểu hiện tận lực chân thật , Lâm Khả Tâm cố gắngcười thật tươi, nhưng vì quá dùng sức nên nụ cười của cô mất tự nhiên , mà nghe nói vậy , nên mọi người hiểu ra nguyên lai Lâm Khả Tâm muốn đổi R*ợ*u mạnh thành Champange , như vậy tuy rằng không thể miễn cưỡng Cố Thiếu Kiệt không uống , nhưng nồng độ sẽ giảm bớt hơn.
Nhưng điểm cẩn thận đó của Lâm Khả Tâm mọi người ai cũng có thể nhìn ra , huống chi là Tư Đồ Viêm? Nhưng khi tất cả chờ đợi anh thay đổi biện pháp thì mọi người liền bị anh làm cho ngoài ý muốn một phen .
"Em đã nói vậy , thì anh còn có thể nói thêm gì nữa?" Tư Đồ Viêm sỡ dĩ nói vậy vì anh thấy được nhãn hiệu bình R*ợ*u trên tay Lâm Khả Tâm , tuy rằng ghi là Whiskey nhưng cũng có 40% độ , cũng kém bao nhiêu so với R*ợ*u mạnh , dù sao
tưởu lượng của Cố Thiếu Kiệt không tốt, uống thứ này thì cũng vậy.
Lâm Khả Tâm muốn nhận giúp Cố Thiếu Kiệt , kết quả là cô vẫn như trước đem Cố Thiếu Kiệt bỏ vào hố lửa , hừ ~
Dừng một chút , Tư Đồ Viêm bổ sung : " Whiskey cũng được , bất quá tôi có yêu cầu."
"Yêu cầu gì?" Sợ hãi anh sẽ phá mưu kế của mình , Lâm Khả Tâm có chút khẩn trương hỏi.
Tư Đồ Viêm nở nụ cười tà mị: " Sau khi uống xong , em phải hôn anh một cái coi như thưởng." Anh vô cùng thân thiết nói xong , thì sắc mặt Lâm Khả Tâm liền biến đổi , lúc này Tư Đồ Viêm liếc nhìn Cố Thiếu Kiệt , chỉ thấy Cố Thiếu Kiệt nhếch môi , trong nháy mắt không có vui vẻ mà ngược lại có chút ghen tị , mà đây chính là kết quả Tư Đồ Viêm muốn ——Anh muốn cả thể xác và tinh thần của Cố Thiếu Kiệt không thoải mái .
Nhưng Lâm Khả Tâm căn bản không khá hơn , nghe thấy Tư Đồ Viêm đáp ứng , cô không khỏi đỏ mặt , vội vàng nâng bình R*ợ*u trong tay , vui vẻ rót cho hai người .
Cố Thiếu Kiệt cúi đầu , nhìn chất lỏng trong ly R*ợ*u , không tự giác nhếch môi cười khổ , tuy rằng tửu lượng anh không tốt nhưng nếu uống hết ly này mà làm cho lòng thoải mái thì cũng không đến nỗi.
Nghĩ vậy , Cố Thiếu Kiệt giơ ly đemmột ngụm uống vào , trong khi nuốc vào , Cố Thiếu Kiệt và Tư Đồ Viêm đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc.
Này . . . . . .Đây là. . . . . .Mang theo chút kinh ngạc cùng cảm kích , Cố Thiếu Kiệt ngẩng đầu nhìn Lâm Khả Tâm , mà cô lúc này làm bộ như cái gì cũng không biết , cúi đầu nhìn dưới đất .
"Ha Hả , thật sự là hảo tửu ."
Tuy rằng không ngẩng đầu nhưng Tư Đồ Viêm lạnh lùng cười ra tiếng , lại cho Lâm Khả Tâm nghĩ đến bộ dạng sinh khí của anh , mà tất nhiên cô biết anh sinh khí vì cái gì , trước khi cô thấy Tư Đồ Viêm ép Cố Thiếu Kiệt uống R*ợ*u , tự nhiên cô sốt ruột không thôi , cùng lúc cô hận không thể đoạt đi bình R*ợ*u mạnh trong
tay Tư Đồ Viêm , về mặt khác cô cũng hiểu được chính mình ngàn vạn lần không thể tiến lên ngăn cản Tư Đồ Viêm .
Nếu như cô làm anh mất mặt trước mọi người , kia chẳng những cô không thành công mà Tư Đồ Viêm cũng có thể đánh lại đem chuyện cô từng thích Cố Thiếu Kiệt nói ra . . . . . .Như vậy cô nên làm gì mới đúng?
Vì phát sầu nên Lâm Khả Tâm như kiến bò trên chảo nóng , ở tại chỗ đi tới đi lui
, bỗng nhiên cô thoáng thấy cái bình R*ợ*u không nên cô nghĩ ngay ra một mưu kế .
Đúng rồi , nếu cô không thể ngỗ nghịch Tư Đồ Viêm thì cô sẽ trộm làm , như vậy anh vừa không biết , mà cũng không tìm phiền toái cho chính mình?
Vì vậy , Lâm Khả Tâm lấy bình R*ợ*u , bỏ vào bên trong hơn nửa bình nước , làm như là "Whiskey" thật , cô lại lấy thêm bia pha với nước , lúc này mới đại công cáo thành.
Quả nhiên , khi rót ra , chất lòng vàng óng ánh cùng mùi làm cho Tư Đồ Viêm không hoài nghi , mà bia so với "whiskey" sẽ thấp hơn , như vậy Cố Thiếu Kiệt sẽ không có vấn đề .
Nhưng khi cô còn chưa kịp vui mừng vì kế hoạch hay ho mình vừa nghĩ ra, thì cô chợt nhớ ra 1 điều quan trọng—— đối thủ của cô là Tư Đồ Viêm.
Tư Đồ Viêm nhìn Lâm Khả Tâm , lộ ra nụ cười thản nhiên , nhưng nếu nhìn kỹ , người ta sẽ thấy được trong ánh mắt một chút vui vẻ cũng không có , được lắm Lâm Khả Tâm , học thông minh thôi cư nhiên ngay cả anh cũng dám lừa gạt ? Bất quá nếu có thể giúp Cố Thiếu Kiệt tránh được một kiếp thì cô đã sai !
Dù sao Tư Đồ Viêm như thế nào ai cũng rõ , anh trên thương trường là ác ma mà ai cũng sợ , từ lúc Lâm Khả Tâm đề nghị đổi R*ợ*u , anh liền để lại một tay , xem ra hiện tại dùng được ... Lâm Khả Tâm , em đã bất nhân , đừng trách tôi bất nghĩa !
Nghĩ vậy , Tư Đồ Viêm lấy tay choàng qua vai Lâm Khả Tâm , ra vẻ ôn nhu nói: " Khả Tâm , em nghĩ gì vậy? Hay là em ngại?"
"Ngượng ngùng? Em , em có cái gì mà ngượng?" Tuy rằng miệng nói vậy nhưng kia vẻ mặt của Lâm Khả Tâm lộ ra sự khẩn trương .
Cô biết , anh đã phát hiện ra cô giở trò quỷ , cũng không biết anh sẽ làm gì tiếp theo? Anh sẽ vạch trần cô tại đây? Hay về nhà rồi mới tính sổ? Mặc kệ là gì , đều làm cho Lâm Khả Tâm run rẩy .
Nhưng anh chỉ là cười nhẹ nhàng: " Thật không? Nếu em không ngượng vậy sao còn không hành động?"
"Hành động? Hành động cái gì?" Lâm Khả Tâm ngẩng đầu , nghi hoặc chống lại ánh mắt Tư Đồ Viêm
Kì quái , anh đang nói gì? Cô như thế nào càng nghe càng không hiểu? "Chính là hoàn thành ước định lúc nãy của chúng ta , em quên rồi sao?"
Tư Đồ Viêm kề sát vài tai của Lâm Khả Tâm , làm như tư thế thì thầm , nhưng cố ý dùng âm thanh không lớn không nhỏ để cho tất cả mọi người đều nghe được , bởi vậy , không đợi Lâm Khả Tâm phản ứng chuyện gì xảy ra , không biết người nào bên cạnh nhắc nhở nói: "Hôn một cái, hôn một cái!"
Người hiểu chuyện còn chưa nói xong , bầu không khí liền trở nên náo nhiệt , ai ai cũng bị cuốn hút , cùng nhau nói: "Hôn một cái, hôn một cái" , tiếng la càng lúc càng lớn , mà sắc mặt của Lâm Khả Tâm theo đê-xi-ben cũng hồng hơn .
"Khả Tâm , em không hành động đi , còn suy nghĩ gì? Mọi người đã không thể chờ nữa kìa." Tư Đồ Viêm cười tà mị , nhìn thấy Lâm Khả Tâm như con nai chạy loạng choạng.
"Thật sự phải ở trong này sao? Nơi này nhiều người như vậy. . . . . . Nếu không về nhà rồi nói sau?"
Mang theo chút khó xử, Lâm Khả Tâm ngượng ngùng địa đối Tư Đồ Viêm nói, kia đáng thương bộ dáng càng giống ở làm nũng.
Tư Đồ Viêm như trước vẫn duy trì nụ cười: " Anh không sao cả , nhưng nếu tất cả mọi người ở đây đều chờ mong , chẳng lẽ em định làm mọi người mất vui sao?" Nói xong , Tư Đồ Viêm chuyển đến đám người " Mọi người nói xem , có muốn xem không?
"Muốn."
"Có gì mà phải thẹn thùng? Chỉ là hôn một cái thôi mà" "Hôn một cái, hôn một cái!"
Sự nhiệt tình của mọi người càng lúc càng cao , giống như sóng lớn đánh vào người Lâm Khả Tâm , kia độ mạnh yếu to lớn thế nào , làm cho cô chỉ có thể thuận theo kỳ vọng của mọi người
Lâm Khả Tâm hé miệng , sau đó nhỏ giọng nói: " Kia. . . . . .được rồi" Nói xong , Lâm Khả Tâm kiễng chân , hôn lên mặt Tư Đồ Viêm , tính toán tuỳ tiện cho xong
, nhưng anh hiểu động tác bình thường của cô , anh vươn tay trụ ở thắt lưng của Lâm Khả Tâm , sau đó thừa dịp cô không phản ứng , túm cô vào người , vì vậy đôi môi 2 người liền ***ng vào nhau.
Hành động của Tư Đồ Viêm làm cho mọi người chung quanh cảm xúc tới điểm cao , một đám trầm trồ khen ngợi , anh làm trò , trình diễn nụ hôn nồng nhiệt trước mặt mọi người , mà trận này chủ yếu để cho Cố Thiếu Kiệt xem.
Về phần Cố Thiếu Kiệt , anh nhìn bọn hhọ thân thiết , anh cảm giác *** đau như cắt , trong một phút nào đó , anh bỗng niên có chút hiểu biết , nói vậy lúc nãy khi Khả Tâm thấy anh và Hách Sa Sa làm vậy , cô cũng sẽ có cảm giac này đi?
Ý tưởng này làm cho Cố Thiếu Kiệt không khỏi trố mắt , thật lạ , sao anh lại có suy nghĩ này? Dù sao anh rõ ràng xem Khả Tâm là em gái , không phải sao?
Mang theo chút nghi hoặc , Cố Thiếu Kiệt xoa xoa lòng *** của mình , nhìn thấy vậy , Hách Sa Sa lo lắng hỏi: " Thiếu Kiệt Ca Ca , anh sao vậy? Có phải không khoẻ ở đâu không? sớm biết em sẽ không cho anh uống R*ợ*u."
Cố Thiếu Kiệt không thể nói anh đang suy nghĩ người anh thật lòng thích là ai đi? Vì vậy , chỉ có thể lắc đầu tìm cái cớ: " Không có gì , anh chỉ mệt một chút , không liên quan đến chuyện uống R*ợ*u."
"Thật sự không liên quan sao? Một ly lớn như vậy mà." Hách Sa Sa vừa nói , vừa khoa tay múa chân , bởi vì khoa trương quá mức nên nhìn cô diễn tả ly R*ợ*u cái chậu rửa mặt .
Động tác của Hách Sa Sa làm cho Cố Thiếu Kiệt không khỏi bật cười :" Nào có cái ly nào bự như vậy? Em yên tâm , một chút này không là gì."
Tuy rằng những lời này an ủi Hách Sa Sa , nhưng không nghĩ tới lại làm cho Tư Đồ Viêm một bên tìm ra chỗ trống.
"Chính là thôi , tôi đã sốm biết Cố Huynh khiêm tốn , anh xem , tôi uống này đã có chút choáng váng rồi , nhưng cố Huynh lại rất bình thường , có thể thấy được tửu lượng của anh là tốt thế nào?" Trong lời nói của Tư Đồ Viêm tuy là khích lệ nhưng Lâm Khả Tâm cảm thấy không đúng chỗ nào.
Đúng rồi , chính cô cho bọn anh uống bất quá chỉ là bia , như thế nào mà Tư Đồ Viêm lại cảm thấy choáng? . . . . . .Không tốt ! Khẳng định anh lại có quyết định khác rồi .
Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm vội vàng tiến lên , túm lấy tay áo Tư Đồ Viêm: " Viêm , anh say rồi , chúng ta về nhà thôi"
Nhưng Tư Đồ Viêm nào có thể bỏ qua dễ dàng như vậy , huống chi Lâm Khả Tâm lại giúp Cố Thiếu Kiệt , điều này làm anh khó chịu hơn , anh không để ý bỏ qua cánh tay của Lâm Khả Tâm: " Có thể để em 「quan tâm 」 anh như vậy , anh thật hạnh phúc." Tư Đồ Viêm nói xong , đắc ý nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt " Bất quá em yên tâm , anh còn thể kiên trì , huống chi anh còn chuyện phải làm đâu?"
Quả nhiên , Lâm Khả Tâm biết anh có mưu kế tiếp , man theo sự khẩn trương , cô liền hỏi " Viêm , anh đang chỉ chính là việc gì?"
Lâm Khả Tâm hi vọng cô sẽ biết chuyện anh làm tiếp theo , để nhanh chóng tìm ra phương pháp giải quyết , mà anh chỉ là giơ giơ ly R*ợ*u trên tay " Anh còn muốn cùng Cố Huynh uống thêm ly nữa"
"Cái gì?" Lâm Khả Tâm kinh ngạc nhìn Tư Đồ Viêm , cô thậm chí không thể tin vào những gì mình nghe
Rõ ràng lúc nãy , anh chỉ nói sẽ uống với Cố Ca Ca một ly , hơn nữa cũng đáp ứng đổi R*ợ*u đế thành champange , như thế nào bây giờ lại thay đổi?
Tuy rằng trong lòng không vui , nhưng Lâm Khả Tâm biết đây không phải lúc cãi nhau với Tư Đồ Viêm , vì vậy cô tiến lên bên cạnh anh , dùng ngữ khí oán trách nói " Viêm , anh uống nhiều rồi , anh xem vừa rồi anh đã cụng ly cùng Cố Ca Ca , nếu không tin , anh có thể hỏi mọi người ở đây ."
Lâm Khả Tâm dùng chữ 「 uống R*ợ*u 」 để tìm lối ra , miễn cho Tư Đồ Viêm mất mặt , nhưng anh căn bản là khin thường điều thừa thải đó: " Mặc dù anh có chút choáng nhưng anh đâu có mơ hồ đến mất trí nhớ , nhưng anh xem ra Khả Tâm có điểm mơ màng , không phải là do bị anh hôn nên say chứ?"
Tư Đồ Viêm nói xong , Lâm Khả Tâm liền đỏ mặt , như vậy thực sự vài phần mê say.
Lâm Khả Tâm ngượng ngùng dậm chân: " Ai nha , Viêm , anh nói gì đâu. . . . .
.Em làm sao hôn mê?"
"Em không choáng vì sao em đã quên? Em vừa rồi nói cùng anh kính R*ợ*u? Hiện tại anh uống xong rồi , tất nhiên là đến em." Tư Đồ Viêm nhắc nhở làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh.
Thảm , cô vừa rồi chỉ lo cản Tư Đồ Viêm căn bản không nghĩ tới lỗ hổng trong lời nói của mình , hơ nữa , ai ngờ anh tinh như vậy , cư nhiên biết bắt lấy lỗ hổng nhỏ của người khác . . . . . .
Không đúng , cùng với ngôn ngữ của cô xảy ra vấn đề , không bằng hoà giải đối nghịch với Tư Đồ Viêm là sai lầm lớn của cô .
Thấy Lâm Khả Tâm trầm mặc không nói gì , Tư Đồ Viêm quay đầu nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , nguyên bản nở nụ cười nhưng lại giả vờ biểu tình áy náy: " Cố Huynh cũng nghe tôi nói rồi , thật ra tôi cũng không muốn để cho anh hôm nay uống nhiều như vậy nhưng nếu Khả Tâm nhiệt tình như thế thì cũng nên đáp lại coi như là sự chúc phúc của cô ấy cho 2 người , tôi đây cũng không thể cự tuyệt đúng không? Nên chỉ có thể vất vả anh tái uống thêm một ly , tôi tin tưởng anh sẽ
không làm cho Khả Tâm mất hứng?"
Tư Đồ Viêm đem toàn bộ lỗi đổ lên người Lâm Khả Tâm , thôi đắc không còn một mảnh , không chỉ thế , anh còn bổ sung nói them: " Vả lại , tửu lượng của Cố Huynh tốt như vậy , uống thêm một ly chắc hẳn sẽ không thành vấn đề , ngược lại tôi đã có chút choáng , phỏng chừng uống nữa thì Khả Tâm sẽ đỡ tôi lên xe."
Cái này đúng là , thật ra Tư Đồ Viêm giả vờ yếu đuối, về phần Lâm Khả Tâm , nghe anh nói vậy , cô trong lòng không oán nhưng nghĩ đến phương pháp giải quyết.
Nếu anh lấy chính cô ra nguỵ trang kia chỉ cần cô thu hồi yêu cầu trước thì anh sẽ không phản đối?
Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm liền đáp ứng nói:" Đúng vậy , Viêm nếu anh uống say , em còn phải đỡ anh lên xe , anh xem em nhỏ bé thế này thật chắc không thể đỡ nổi anh đâu , cho nên bằng không anh đừng uống nữa , không cần vì em mà làm thương bản thân mình."
Đáng tiếc , Tư Đồ Viêm là kẻ dễ dàng đối phó vậy sao?
" Khả Tâm , em không cần lo lắng , cho dù em không đỡ anh nổi thì Đại Vĩ để ở đâu? Hơn nữa , nếu anh đã đáp ứng với em thì nhất định phải làm cho bằng được , bằng không rất nhiều người ở đây lại nghĩ anh không giữ lời , thì anh —— Tư Đồ Viêm từ nay về sau làm sao có thể sống yên ổn trên thương trường nữa?"
Lời nói của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm á khẩu , ngay cả Cố Thiếu Kiệt bên kia cũng hiểu được áp lực rất lớn , nếu chính mình không uống R*ợ*u với Tư Đồ Viêm kia không chỉ là vấn đề mặt mũi của Tư Đồ Viêm mà còn biến thành tội nhân trong tương lai của anh , điều này làm sao mà đảm đương nổi?
Lâm Khả Tâm cắn chặt rang: " Nếu vậy , em đi tìm R*ợ*u cho 2 người" Vừa rồi cô đoán R*ợ*u kia 2 người uống không sai biệt lắm , tuy rằng Tư Đồ Viêm đã biết cô giở trò nhưng chỉ cần cô tiếp tục ngụ ý 「Tương kính như tân 」 , cô tin anh sẽ không thể nói gì .
Nhưng Tư Đồ Viêm lại ngăn Lâm Khả Tâm lại.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc