Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 24

Tác giả: Xà Thôn Kình

Cố Thiếu Kiệt hỏi một lèo câu hỏi làm cho Lâm Khả Tâm không thể thở được:: " Cố Ca Ca , chuyện này hơi phức tạp , nói chuyện trong điện thoại cũng không thể giải thích rõ được , còn nữa sao tự nhiên đến ký túc xá tìm em làm chi?"
Cố Thiếu Kiệt nghe vậy , liền thở dài " Là hôm nay anh đến nhà của em thì dì Lâm có nói lâu rồi em không về nhà , còn nói em bận rất nhiều việc nên anh muốn xem em bận chuyện gì , nhưng có ai ngờ em đã tạm nghĩ học , hơn nữa chuyện lớn như vậy sao em không nói cho Dì Lâm biết một tiếng?"
Nghe Cố Thiếu Kiệt nhắc đến mẹ Lâm , Lâm Khả Tâm vội vàng nói: " Đúng , mẹ em còn chưa biết chuyện này nhưng Cố Ca Ca em cầu xin anh đừng nói cho mẹ em biết , sức khoẻ của mẹ em không tốt nếu biết chuyện này sẽ sinh bệnh".:
Tuy rằng Cố Thiếu Kiệt biết chuyện này cũng nghiêm trọng không nói cho mẹ Lâm biết cũng không được nhưng nghe đến giọng điệu lo lắng của Lâm Khả Tâm anh không khỏi mềm lòng " Được , anh đáp ứng em nhưng em phải nói thật cho anh biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Cố Ca Ca , có một số việc trước em không thể nói cho anh biết , để về sau em sẽ giải thích , hiện tại em chỉ có thể nói em sống rất tốt , anh không cần lo." Lâm Khả Tâm nói vậy chủ ý muốn trấn an Cố Thiếu Kiệt , chứ thật ra trong lòng cô cũng rối mờ rối mịt.:
Nhưng lời nói của cô không những không thể trấn an Cố Thiếu Kiệt mà ngược lại anh còn đề cao giọng nói " Không cần lo lắng cho em? Khả Tâm , chúng ta cùng nhau lớn lên , anh xem em như em gái của mình , như thế nào lại không lo lắng cho em đây? Bây giờ em đang ở đâu? Có phải đang ở cùng một chỗ với Tư Đồ Viêm không?"
Nghe Cố Thiếu Kiệt nói chỉ xem cô như em gái , Lâm Khả Tâm ít nhiều có chút nhẹ nhõm cũng chẳng còn cảm giác lòng dạ đau đớn tan nát như lúc trước , cũng tốt nếu Cố Ca Ca xem cô là em gái kia chính cô cũng không cần do dự gì nữa , đem tình hình thật nói ra là được.
Lâm Khả Tâm thoáng nhìn qua Tư Đồ Viêm , sau đó hít sâu một hơi : " Cố Ca Ca , anh nói đúng , hiện tại em ở cùng một chỗ với Tư Đồ Viêm , hơn nữa anh ấy đang bên cạnh em."
Nghe thấy Lâm Khả Tâm nói vậy , trong lòng Cố Thiếu Kiệt trở nên căng thẳng , vì thế vội vàng hỏi: " Khả Tâm , em. . . . .Không phải là em ở chung nhà với Tư Đồ Viêm chứ?"
"Không chỉ ở chung , thật ra em và anh ấy đã kết hôn luôn rồi." Nói xong câu đó , Lâm Khả Tâm thở phào nhẹ nhõm , nhưng bên điện thoại bên kia Cố Thiếu Kiệt lại cảm thấy *** đau thắt lại .
" Em nói em và Tư Đồ Viêm đã kết hôn? Sao lại có thể? Em và anh ta bất quá chỉ vừa quen biết vài ngày , Khả Tâm nhất định em đã bị lừa rồi , em hãy nghe anh nói nè. . . . . ."
Cố Thiếu Kiệt định nói tiếp thì Lâm Khả Tâm liền giành trước: " Cố Ca Ca trước hết nghe em nói , em hiểu tất cả là do anh quan tâm em , nhưng xin anh yên tâm , em không bị ai lừa cả em cũng đủ lớn hiểu mình đang làm gì , huống chi em đã đủ tuổi kết hôn rồi , em có thể chịu trách nhiệm về hành động của mình , tin tưởng em."
"Nhưng mà. . . . . ."
Cố Thiếu Kiệt vẫn không thể chấp nhận sự thật , ngày hôm qua khi thấy Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm đứng bên cạnh nhau , anh chỉ hoài nghi không biết có phải 2 người ở chung một chỗ với nhau không chứ không nghĩ tới chuyện kết hôn .
Bất quá dù cho Cố Thiếu Kiệt có chấp nhận hay khôg thì Lâm Khả Tâm cũng không nói thêm gì: "Cố Ca Ca , em còn có việc , trước em cúp máy đây. . . . . .à , đúng rồi anh giúp em chăm sóc mẹ em dùm và ngàn vạn lần đừng để mẹ em biết chuyện này , phải giữ bí mật đó. " Nói xong , Lâm Khả Tâm liền cúp điện thoại , miễn Tư Đồ Viêm làm phiền .
Cúp xong , Lâm Khả Tâm trả điện thoại lại sau đó nhìn về phía Tư Đồ Viêm hỏi: " Anh vừa lòng chưa?"
Nói thật , Tư Đồ Viêm không hề nghĩ tới Lâm Khả Tâm sẽ nói chuyện kết hôn cùng anh cho Cố Thiếu Kiệt biết nhất là cô nghĩ trách nhiệm cô đều đổ lên bản thân mình , hoàn toàn không hề nói chuyện anh hãm hại bách bức cô .
Lâm Khả Tâm lại một lần nữa làm cho Tư Đồ Viêm nhìn cô với con mắt khác xưa , nhưng bên ngoài anh chỉ thản nhiên đáp: " Có cái gì vừa lòng hay không vừa lòng?"
"Chứng minh đó, em đã chứng minh mình không thích Cố Thiếu Kiệt rồi còn gì , không phải anh rất muốn xem sao?" Lâm Khả Tâm nghi ngờ trừng to mắt nhìn anh , cô thật hoài nghi rốt cuộc anh có phải bị bệnh lãng trí của người già hay không?
"Tôi xem cái gì? Huống gì trong lòng em thích ai thì chỉ có em là rõ nhất , có hà tất phải chứng minh cho tôi xem đâu?" Tư Đồ Viêm bộ dạng không quan tâm làm cho Lâm Khả Tâm tức giận muốn hộc máu
Sớm biết anh như vậy cô sẽ không gọi điện rồi ! Hiện tại tốt lám , Cố Ca Ca nghe cô trở thành vợ của Tư Đồ Viêm liền phản ứng lớn như vậy thì một năm sau lại cho anh biết cô rời khỏi người này thì sẽ không mắng cô mới là lạ. . . . . .
Nghĩ đến cảnh tượng kia , Lâm Khả Tâm cảm thấy nhức đầu , cô hung hăng trừng mắt nhìn Tư Đồ Viêm một cái: " Trở mặt không giữ lời. . . . . . .Tránh ra , em đi làm điểm tâm." Dừng một chút , Lâm Khả Tâm bổ sung thêm một câu: " Còn nữa sẽ không có phần của anh , hừ ." Nói xong , cô hùng hổ đi vào phòng bếp , lại không thấy Tư Đồ Viêm ở phía sau lộ ra nụ cười vừa lòng ..
Càng ở chung với cô , anh càng cảm thấy cô nhỏ này tính tình cũng rất khả ái a !
Trong phòng bếp , Lâm Khả Tâm mạnh mẽ cắt đồ ăn , kia giống như cô đang xem đồ ăn là Tư Đồ Viêm rồi lấy dao băm nhuyễn ra , cô một bên cắt , một bên quệt quệt miệng .
Đúng vậy , Tư Đồ Viêm nói cũng đúng , có một số việc chỉ cần trong lòng cô hiểu là được , cần gì phải chứng minh cho anh biết? Huống chi anh luôn là người đa nghi , mặc kệ cô làm gì anh cũng sẽ không tin .
Bất quá , Lâm Khả Tâm hiểu điều này nhưng nếu như cho cô chọn lại cô vẫn sẽ chọn chứng minh cho anh xem bởi vì cô không thích người khác hiểu lầm mình , hơn nữa lại chính là anh
Về phần Tư Đồ Viêm , lúc này anh đang ở phòng khách xem TV , hôm nay đều là tin tức của tiệc tối qua
"Chiều hôm qua , Tổng Tài Tư Đồ Viêm của Tư Đồ Xí Nghiệp chính thức tuyên bố giữ lấy 30% cổ phần của Tần Thị , hơn nữa Tư Đồ Viêm sẽ đích thân dẫn dắt tập đoàn Tần Thị ra khỏi cảnh khốn đốn , tin tức này được tuyên bố ra thì cổ phiếu của Tần Thì cũng đã tăng trở lại. . . . . ."
Người MC trong TV nói xong , mà Tư Đồ Viêm đã nghe được những gì mình muốn nên liền tắt TV ..
Cổ phiếu của Tần Thị tăng lại là điều nằm trong kế hoạch của anh , dù sao ba chữ 「 Tư Đồ Viêm 」 phải quảng cáo có lợi nhất ..
Bởi vì đã từng trải nên cho dù công ty gần đến mức phá sản anh cũng có thể lật ngược tình thế mà hồi sinh lại , thậm chí sẽ phát triển hơn so với trước , quả nhiên sau khi biết được Tư Đồ Viêm sẽ dẫn dắt công ty ra khỏi cảnh phá sản thì những cổ đông đã bỏ đi liền quay về , mà những người không có đầu tư lúc trước nghe đến tên Tư Đồ Viêm cũng liền đem tiền bỏ vào ...
Tư Đồ Viêm gọi cho Đại Vĩ: " Đại Vĩ , cổ phiếu Tần Thị hiện tại thế nào?"
"Tổng Tài , cổ phiếu sáng nay đã bắt đầu tăng lại , dự tính tới chiều nay sẽ có thể khôi phục như trước." Đại Vĩ mang theo chút kích động đưa tin , dừng một chút , lại tiếp tục hỏi: " Đúng rồi Tổng Tài , lần này tăng bao nhiêu thì chúng ta sẽ tung ra?"
"Không bán." Tư Đồ Viêm thản nhiên trả lời làm cho Đại Vĩ có chút kinh ngạc .
"Không bán? Nhưng mà lúc trước đều là giá thấp mà mua vào , không phải tăng rồi sẽ bán sao?"
Hơn nữa mỗi lần Tư Đồ Viêm đều đặc biệt tinh mắt , tung ra giá cả so với thị trường không lệch quá nhiều .
Ngữ khí của anh vẫn kiên định: " Đó là trước kia , còn tình trạng bây giờ không giống vậy nữa.."
Phải biết lúc trước Tư Đồ Viêm bị Tần thị áp bách , nên công ty của anh không thể phát triển được , cũng vì vậy mà anh đã sớm định ra kế hoạch sẽ có 1 ngày dẫm nát Tần Thị dưới chân mình , bây giờ anh đã có 30% cổ phần trong tay , anh muốn nó sống thì nó sẽ sống , còn muốn nó ૮ɦếƭ thì mọi giá phải ૮ɦếƭ .
"Đúng rồi," Tư Đồ Viêm bỗng nghĩ đến một việc " Phái giúp tôi mấy người đi chiếu cố Tần Lão , nếu như có gì sơ xuất thì tôi liền hỏi tội cậu."
"Đã biết , Tổng Tài." Tuy rằng Đại Vĩ không rõ vì sao Tư Đồ Viêm quan tâm đến Tần Lão nhưng nếu là việc Tổng Tài dặn dò thì phải nghe theo.
Mà sở dĩ Tư Đồ Viêm phái người đi săn sóc Tần Lão là vì 2 điều: một, khi ông ta ૮ɦếƭ thì thị trường chính khoán sẽ liền rung chuyển, 2 là mặc kệ ông ta áp bách anh thế nào thì nói cho cùng cũng là người có ơn với anh , vì phòng ngừa Tần Hữu Minh ham tài sản mà âm thầm hại ૮ɦếƭ Tần Lão nên anh mới làm vậy ; còn về điều thứ 3 , anh muốn khi Tần Lão tỉnh lại sẽ liền nhìn ra chỉ trong vòng thời gian ngắn ngủi mà Xí Nghiệp Tư Đồ đã phát triển vượt bật.
Tư Đồ Viêm chưa bao giờ lo lắng mình ác hay thiện , anh chỉ biết ai đã từng giúp anh thì anh sẽ trả gấp bội , còn hại anh thì anh cũng sẽ đáp lại gấp bội —— đó là nguyên tắc từ trước đến nay của Tư Đồ Viêm .
Cho nên trên phương diện đối đãi với Tần Lão cũng còn chút ân tình , nhưng nếu làm trái ý anh thì anh cũng sẽ đòi lại .
Bất quá, tuy rằng anh nắm quyền nhưng anh cũng không khỏi lo ngại về Tần Hữu Minh .
Lấy sự thấu hiểu của anh về Tần Hữu Minh thì anh biết tên này cũng mưu mô giống vậy , giống như để đạt được mục đích sẽ không chừa thủ đoạn nào , nhưng điều cuối chính mình bất đồng đó là Tần Hưu Minh so với anh còn ác hơn , ít ra anh còn biết báo ân còn Tần Hữu Minh sẽ không bao giờ trả ơn cho ai mà lúc trước coi hắn như công cụ , dùng xong rồi vứt.
Suy xét đến dã tâm của Tần Hữu Minh, Tư Đồ Viêm biết Tần Hữu Minh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình , huống chi Tần Hữu Minh vì Tần Thị mà ngay cả cổ phần công ty cũng giao ra , cho dù chính mình hiện tại giải quyết vấn đề cạnh chia nhưng chắc chắn Tần Hữu Minh sẽ dùng cách khác mà đối phó.
Tư Đồ Viêm bỗng nghĩ đến , chính mình hiện tại sẽ có gián điệp bên Tần Thị nên anh càng phải cẩn thận hơn , bằng không ngày nào đó Tần Hữu Minh lại nhất định làm anh sống không bằng ૮ɦếƭ .
Lúc này , Tư Đồ Viêm bỗng nhớ tới Tần Hiểu Linh , đúng rồi , lần trước Tần Hiểu Linh có nói với Lâm Khả Tâm là xếp gián điệp vào , như vậy xem ra cô ấy có biết được chút gì , hơn nữa cô ấy thích anh như vậy , sẽ là đối tượng tốt để lợi dụng .
Nghĩ vậy , Tư Đồ Viêm hướng đến phòng bếp hô to: " Khả Tâm ,tôi còn một số việc , tôi đi trước."
Nghe được anh nói , Lâm Khả Tâm liền vội vàng trong bếp chạy ra.
"Sao thế? Nhưng mà em đã làm phần ăn rồi , nói thế nào đi là đi. . . . . ." Tuy rằng ngoài miệng vì giận mà Lâm Khả Tâm nói sẽ không làm điểm tâm cho Tư Đồ Viêm nhưng sau khi xuống bếp cô vẫn là không thể.
Nhưng Tư Đồ Viêm chạy đến cửa , liền nói: " Không cần , em cứ ăn trước ăn không hết thì bỏ."
"Tối có về ăn cơm không?" Lâm Khả Tâm không quên hỏi
Tư Đồ Viêm nghĩ nghĩ , lúc trước vì Lâm Khả Tâm mà anh mắng Tần Hiểu Linh , phỏng chừng bây giờ phải phí một phen công phu với Tần HIểu Linh nên chắc sẽ không về được: " Tối nay tôi ăn ở ngoài , nếu qua 12g tôi còn chưa về thì khoá cửa rồi đi ngủ đi." Nói xong , anh liền rời đi.
Tối đó , Tư Đồ Viêm thật không có về , có lẽ vì trong tiềm thức của Lâm Khả Tâm vẫn còn đợi anh nên cả buổi tối ngủ không thẳng giấc , một chút động tĩnh liền có thể đánh thức cô dậy , sáng hôm sau tiếng đập cửa vang lên , Lâm Khả Tâm liền tỉnh : " Đợi chút , tôi ra liền." Cô một bên nói , một bên chậm chạp chạy đi mở cửa , mà cửa vừa mở cô cũng không để ý liền cười nói: " Anh về rồi sao , như thế nào còn không mang theo chìa khoá . . . . . .Sao . . . . . ."
Sau khi nhìn thấy người đứng trước cửa , nụ cười trên mặt Lâm Khả Tâm liền cứng lại .
"Khả Tâm , là anh."
"Cố . . . . . .cố Ca Ca" Theo bản năng Lâm Khả Tâm nhìn lại là Cố Thiếu Kiệt đang đứng trước cửa .
Ánh mặt trời dần lộ lên , bộ dáng của Cố Thiếu Kiệt vẫn như trước thật khôi ngô , tuấn tú , nhưng lại không có sự lạnh nhạt thảnh thơi mà chỉ có biểu tình phức tạp.
Thấy Lâm Khả Tâm chậm chạp không nói gì , Cố Thiếu Kiệt thanh giọng hỏi: " Khụ Khụ , cái kia , anh có thể vào nhà không? Không có gì bất tiện chứ?"
"Không có, không có , làm gì mà có gì không tiện , em chỉ là không nghĩ anh sẽ đến đây nên có chút cả kinh rồi quên. . . . . ." Lâm Khả Tâm vừa nói vừa mang Cố Thiếu Kiệt vào trong phòng khách , vì xấu hổ nên cô ấp a ấp úng giới thiệu sơ qua căn nhà cho Cố Thiếu Kiệt .
"Đây là phòng khách , đối diện là WC , phòng phía trong là bếp còn phòng ngủ là ở trên lầu. . . . . ."
Nhắc tới phòng ngủ , người bình thường đều thích nhất chính là nơi để ngủ , mà nghĩ đến Lâm Khả Tâm cùng Tư Đồ Viêm ngủ cùng nhau , trong lòng Cố Thiếu Kiệt bỗng thấy đau xót , nhưng anh không biểu hiện ra ngoài mà chỉ bộ dạng lễ phép khách khí như trước.
"Khả Tâm , anh đến sớm như vậy chắc Tư Đồ Tổng Tài còn ngủ? Anh đến không nói lời nào có thể sẽ quấy rầy anh ấy không?"
Nghe Cố Thiếu Kiệt hỏi vậy , trong lòng Lâm Khả Tâm cũng không tự nhiên , thật đúng , chính mình tìm đề tài gì để nói vậy , tự nhiên làm chi nhắc đến phòng ngủ trước mặt Cố Ca Ca? Anh ấy hỏi vậy thật mất mặt . . . . . .
Lâm Khả Tâm cúi đầu , ngượng ngùng nhìn ánh mắt Cố Thiếu Kiệt: " Không , tối hôm qua anh ấy không về , bây giờ chỉ có em ở nhà thôi.”
Cô định mượn cơ hội trốn tránh đi rót nước nhưng Cố Thiếu Kiệt đã ngăn lại: “ Không cần , anh không khát , anh đến đây là có việc muốn hỏi em.”
Biết tránh không khỏi , Lâm Khả Tâm thở dài một hơi sau đó quay người , đợi câu hỏi của anh , Cố Thiếu Kiệt cũng do dự nửa ngày mới nói ra một câu: " Khả Tâm , mấy ngày này , em. . . . . .sống tốt không?"
Không nghĩ tới sáng sớm Cố Thiếu Kiệt đến đây vì quan tâm cô sống thế nào , bỗng cảm thấy thật ấm áp , xúc động muốn khóc ra , cái mũi cũng ê ẩm: "Vâng , em sống tốt lắm ... nhưng Cố Ca Ca sao anh lại tìm tới nơi này. . . . . .?"
Với sự xuất hiện đột ngột của Cố Thiếu Kiệt , Lâm Khả Tâm thậm chí hoài nghi có phải cô đang nằm mơ không? Vì vậy , cô khẽ trộm nhéo mình một cái thật đau .
Cố Thiếu Kiệt giải thích: " Ngày hôm qua em cúp điện thoại xong anh liền phái người tìm địa chỉ nhà Tư Đồ Viêm , nên hôm nay anh đến đây tìm em."
Thật ra khi Lâm Khả Tâm nói chuyện xong cô cũng không phải không nghĩ Cố Thiếu Kiệt sẽ tìm đến mình , nhưng xét theo tính cách của Cố Thiếu Kiệt mà nói anh không thích cô cũng không phải là hạng người thích để ý vào chuyện người khác nên cô không nghĩ nhiều nữa , nào ngờ anh không những đến đây mà còn rất gấp.
" Cố Ca Ca cho dù tìm em cũng không cần gấp đến thế, bây giờ trời chỉ vừa sáng , nói vậy chắc anh dậy rất sớm?" Lâm Khả Tâm nhịn không được quan tâm hỏi
Cố Thiếu Kiệt hươ tay: " Không phải thức dậy sớm mà căn bản hôm qua anh không ngủ , sau khi nói chuyện điện thoại với em xong , anh sao có thể yên tâm mà ngủ? Nếu không sợ tối qua em ngủ sớm thì anh đã chạy đến đây rồi."
Nghe Cố Thiếu Kiệt nói vậy , Lâm Khả Tâm nhất thời cả kinh , ở trong ấn tượng của cô anh tuy rằng người không phải chậm chạp nhưng cũng không phải người hay nôn nóng , mà cô đã quen nhìn bộ dáng thư thái thong dong của anh , còn đây là lần đầu cô thấy anh khẩn trương vì cô như vậy .
Lâm Khả Tâm nhìn Cố Thiếu Kiệt , đôi mày hơi nhíu lại nhưng chưa bao giờ nhìn qua , lúc này cô thật cảm động nhưng cũng mang theo chút nghi hoặc , tại sao Cố Ca Ca quan tâm cô như vậy? Thậm chí vì cô mà trở thành lạ thường?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc