Ác Ma Tổng Giám Đốc, Anh Hổn Đản - Chương 01

Tác giả: Xà Thôn Kình

Ban đêm yên tĩnh như mặt nước , ánh trăng theo cửa sổ chiếu vào bên trong phòng ngủ , chiếu lên một đống hỗn độn.
Lâm Khả Tâm nằm trên giường , nhắm chặt mắt lại , mày không khỏi co lại thành một đường thẳng tắp, điều này chứng tỏ giây phút này cô đang bị dày vò .
Về phần người còn lại là Tư Đồ Viêm nằm bên cạnh cũng không nhúc nhích , anh nhìn chằm chằm vào Lâm Khả Tâm , ánh mắt giống như đang rình rập con mồi , tràn ngập sự thú vị .
Tư Đồ Viêm tinh tế suy nghĩ về người trước mặt —— mái tóc đen óng xả dài của Lâm Khả Tâm , hé ra một gương mặt tinh xảo nhỏ nanh , đôi môi ướt mọng, như là vô cùng khao kháo hôn lên ... này , hết thảy đều K**h th**h *** của Tư Đồ Viêm . Bất quá , 2 người chẳng ai quen biết ai trước đó.
Một tiếng trước , Lâm Khả Tâm vì tâm tình không tốt nên mới đến quán bar uống R*ợ*u giải sầu không nghĩ tới lại bị kẻ xấu hạ dược , thiếu chút nữa bị đối phương kéo đi , ngay tại thời khắc vạn phần nguy kịch này , đột nhiên hoàng tử Tư Đồ Viêm lại xuất hiện , cứu cô từ trong tay kẻ xấu ra , hơn nữa còn mang về nhà .
Nhưng mà Lâm Khả Tâm không biết , chính là vừa thoát khỏi miệng con sói thì lại tiến vào hang cọp , bởi vì Tư Đồ Viêm so với người đàn ông kia cũng nguy hiểm không hơn kém gì .
Tư Đồ Viêm —— là Tổng Tài sáng lập ra tập đoàn Tư Đồ , vẻ ngoài tuấn mỹ cộng thêm một gia sản khổng lồ , khiến cho muôn vàn phụ nữ không ngừng vây quanh anh , nhưng trong mắt của Tư Đồ Viêm chỉ có một người mới xứng đáng được anh sủng ái , còn những người phụ nữ khác thì giống như quần áo , xinh đẹp lại giá rẻ nên chỉ có tiền sẽ mua được .
Cũng bởi vì ôm loại quan điểm này mà Tư Đồ Viêm thay đổi bạn gái như thay quần áo , phụ nữ bên cạnh anh sẽ không quá một tháng .
Thậm chí có một đoạn thời gian , chỉ nửa tháng Tư Đồ Viêm sẽ thay đổi 3 người bạn gái nhưng tất cả đều là Đại Minh Tinh , đây làm cho các truyền hình , nhà báo phải chấn động , không ngừng đưa tin nhưng không có nêu thẳng đích danh của Tư Đồ Viêm .
Bởi vì đã gặp qua những người đẹp nên cho dù Lâm Khả Tâm nằm trước mắt có vừa ý thanh xuân , lại có một bộ dạng đang mơ màng như thế này nhưng Tư Đồ Viêm vẫn khống chế được *** của mình.
Bất quá , khống chế được không có nghĩa là không thể hành động , lúc Tư Đồ Viêm mang Lâm Khả Tâm trở về , anh liền không nhịn được do dự không biết nên ứng với tình huống này thế nào , có nên " hãm bính" xuống tay?
Tuy rằng nói Tư Đồ Viêm không phải cái loại người " thừa cơ hãm hại" nhưng anh cũng chưa từng xưng mình là quân tử , dù sao đối mặt với một người động lòng như vậy , đàn ông khó mà kiềm hãm được *** của mình , huống chi cái phương diện T*nh d*c chỉ là nhu cầu bình thường của đàn ông mà thôi.
Lúc này...
"Nóng quá.." Lâm Khả Tâm cau mày , nhịn không được phát ra tiếng nỉ non , dược lúc trước đã uống bây giờ phát huy tác dụng , Lâm Khả Tâm đều cảm giác được thân thể của mình có chút không thích hợp , cảm giác nóng rực xâm nhập vào mỗi tấc *** của cô.
Bởi vì trong cơ thể rất nóng nên Lâm Khả Tâm nhịn không được vặn vẹo thân hình , không nghĩ tới hành động này làm cho cái móc áo của cô rớt ra , vì thế *** trắng nõn liền lộ ra trước mặt Tư Đồ Viêm.
"Tê ——"
Nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt , Tư Đồ Viêm hít sâu một hơi , đáng ૮ɦếƭ , người
phụ nữ này là cố tình câu dẫn anh sao?
Nghĩ đến hai chữ " Cố ý" , con ngươi của Tư Đồ Viêm tối sầm lại.
Tư Đồ Viêm không khỏi nhớ tới , cách đây không lâu chính mình đang ở quán bar , nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp đến gần , không nghĩ tới cô gái kia uống không nhiều nhưng điệu bộ say khướt lại còn chủ động cùng anh trở về nhà.
Đối với chuyện tốt như vậy , người bình thường thừa cơ hội sẽ nghĩ đến chính mình chiếm tiện nghi , mà chỉ lo đắc chí nhưng Tư Đồ Viêm dù sao cũng là thương nhân , anh biết rõ trời sẽ hãm đạo lý , mà anh sở dĩ không vạch trần là vì muốn biết người phụ nữ đó tiếp cận anh là vì có mục đích gì?
Đợi sau khi hai người mây mưa xong , Tư Đồ Viêm liền giả vờ ngủ , còn phụ nữ kia thì tưởng rằng anh thật sự ngủ , nên liền lén lút trở mình mở ngăn tủ trong nhà Tư Đồ Viêm ra , ngay tại lúc người phụ nữ đó đã tìm được tư liệu cần thiết , bỗng nhiên ......
" Thế nào? Tìm được đồ cô muốn chưa?"
Nghe được âm thanh lạnh lùng của Tư Đồ Viêm phía sau vang lên , người phụ nữ đó hoá đá , chậm rãi quay đầu nhìn thấy Tư Đồ Viêm đang quan sát chính mình.
Tư Đồ Viêm nhìn trên cao xuống , vẻ mặt cùng thân thể toát ra lệ khí , giống như ma vương từ trong điện ngục đi ra vậy , làm cho người ta sợ hãi , người phụ nữ đó cũng không ngoại lệ mà khóc ào lên.
Người phụ nữ lợi dụng thân thể tuyệt mỹ của mình làm cho người ta thương tiếc nhưng chính là Tư Đồ Viêm cũng không có chút cảm giác nào , ngược lại lạnh lùng hỏi: " Nói , là ai phái cô tới đây?"
Bị Tư Đồ Viêm hỏi như vậy , người phụ nữ đó ngoan ngoãn nói ra , nguyên lai thì ra là một công ty đang cạnh tranh với công ty của Tư Đồ Viêm phái cô tới câu dẫn anh , rồi lấy tư liệu đi , mà đối với dạng này Tư Đồ Viêm cũng đã sớm biết trước.
Anh ngồi xuống , lấy tay nâng cằm của cô gái lên , nở nụ cười tà mị: " Em có biết không , tôi ghét nhất bị người khác lừa gạt , cho nên những người lừa tôi thì thường có kết cục không tốt ...... Em nói xem , bây giờ tôi nên làm gì với em?"
Tư Đồ Viêm mặc dù đang cười nhưng ánh mắt của anh lạnh như tảng băng , một chút lo lắng cũng không có.
Cô ta biết Tư Đồ Viêm không phải nói giỡn , vì thế nhất thời luống cuống: "Van xin anh đừng làm hại tôi , tôi cũng chỉ là bị người khác nhờ vả mà thôi , chỉ cần anh buông tha cho tôi , tôi nguyện ý làm tất cả mọi việc cho anh!"
"A? Bất cứ chuyện gì sao?" Khoé môi của anh gợi lên , trong mắt xẹt qua một tia tàn ác.
"Vậy em cứ làm như vậy......" Tư Đồ Viêm ghé sát vào bên tai người đó , đem kế hoạch nói ra.
Không lâu sao , công ty cạnh tranh cùng công ty của anh bởi vì tư liệu bị lộ ra ngoài nên sụp đổ trong thị trường chứng khoán , cuối cùng dẫn tới kết quả phá sản rồi bị Tư Đồ Viêm thu mua lại , mà chủ tịch công ty đó vì không chịu nổi đả kích liền vào bệnh viện tâm thần.
Mọi người sau lưng biết được một chút tình hình , đều gọi Tư Đồ Viêm là ác ma , còn địa phận của anh là Thương giới ác ma.
Nhớ tới quá khứ đó , Tư Đồ Viêm nhìn khuôn mặt của Lâm Khả Tâm , anh không khỏi hoài nghi , rốt cuộc , người phụ nữ trước mắt này tới gần anh có mục đích gì?!
Cô là gián điệp do công ty nào phái tới? Hay là do công ty lúc trước bị anh phá cho tan nát nên phát cô đến đây báo thù? Hay cô là người phụ nữ thấy tiền là sáng mắt rồi tự biên tự diễn ra màn kịch này , vọng tưởng rằng qua một lần hiến thân sẽ thay đổi số phận? Dù sao thì những loại phụ nữ đó anh cũng đã gặp qua rất nhiều rồi . . . . . .
Tư Đồ Viêm lại nhìn Lâm Khả Tâm , bất quá ánh mắt thưởng thức lại biến thành ghét bỏ , người phụ nữ này nhìn bộ dạng bên ngoài thật đơn thuần , không nghĩ tới tâm kế vô cùng giỏi , nhưng nếu chính cô ta đã đưa đến cửa thì đừng trách anh không khách khí ! .. Nếu cô nghĩ có thể đạt tới mục đích , thì cô đã đánh sai chủ ý .. Từ lúc sinh ra đến giờ , Tư Đồ Viêm chỉ có lợi dụng người khác chứ
không có người nào có thể lợi dụng anh ...
Nghĩ đến đây , Tư Đồ Viêm nở một nụ cười khinh bỉ , sau đó cúi người , hôn lên môi của Lâm Khả Tâm ..
Anh dùng đầu lưỡi mở hàm răng của Lâm Khả Tâm ra , rồi quấn lấy *** , không rời , bởi vì đây là nụ hôn đầu của Lâm Khả Tâm , nên cô không có kinh nghiệm gì , chỉ có thể theo sát sự dẫn dắt của Tư Đồ Viêm , không lưu loát mà đáp lại ..
Cảm nhận được Lâm Khả Tâm không có lưu loát , Tư Đồ Viêm dừng lại , không dám tin trừng to mắt , anh thập phần rõ ràng như vậy thì còn trúc trắc cái gì ...?
Nghĩ vậy , có thể đây là người đầu tiên động lòng anh , anh có chút không khỏi kích động , anh cảm giác chính mình trở nên khẩn trương , tuỳ ý va chạm *** của anh ..
Tư Đồ Viêm dùng lực một chút một . . . . . . "Đau ——!!!"
Cảm giác như chính bản thân mình bị xét rách , ngoại trừ thét to thì Lâm Khả Tâm cũng chẳng tìm được lời nào để diễn tả sự đau đớn đó ..
Lo lắng , đây là lần đầu của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm cũng không dám làm bậy mà anh cố gắng tận lực kiềm chế ..
"Hô. . . . . .Hô" Sau khi xong việc , Lâm Khả Tâm nằm trên giường , cô giương miệng thở dốc , trên trán cũng thấm ra mồ hôi ..
Nhìn thấy bộ dáng của cô gần như hồn khỏi xác , Tư Đồ Viêm bỗng cảm thấy sinh ra một cổ thương tiếc , anh theo bản năng vươn tay , muốn lấy chăn che người cho cô nhưng vừa lúc này. . . . . .
"Cố ca ca. . . . . ." Tiếng nói được thốt ra từ miệng Lâm Khả Tâm , một câu thanh thiển nỉ non.
Nghe được Lâm Khả Tâm gọi , Tư Đồ Viêm không biết tại sao trong tâm lại biến
mất sự thương hại mà ngược lại trở nên tức giận "Đằng" một tiếng , liền nhảy lên
Đáng ૮ɦếƭ , cô cư nhiên lên giường với anh mà dám gọi tên người đàn ông khác?!?
Tư Đồ Viêm lấy tay kéo kéo tóc của Lâm Khả Tâm , đem túm lấy : "Cô vừa rồi nói gì ? Nói lại lần nữa cho tôi nghe xem?"
Lâm Khả Tâm căn bản không biết chuyện gì xảy ra , sự đau đớn làm cho cô theo bản năng thốt ra: "Đau quá"
Tuy rằng , anh biết vừa rồi cô không cố ý kêu ra nhưng anh cũng không định sẽ tha thứ cho hành động đó của cô , nếu cô dám ở trước mặt anh kêu tên người đàn ông khác , kia anh làm sao mà không trừng phạt cô một chút được?
Lúc này , Tư Đồ Viêm tách hai chân của cô ra , tiến hành hiệp 2 . . . . . .
Bởi vì đau đớn , nên Lâm Khả Tâm cự tuyệt , một tay đẩy đẩy, đánh đánh Tư Đồ Viêm , nhưng tay cô bị anh bắt lấy , không thể giãy dụa được ..Chỉ nghe "Đông" một tiếng , Lâm Khả Tâm hoàn toàn nằm trên giường , mà lúc này anh phóng thích xong mới buông tha cô .
Anh lấy *** , đốt sáng lên trong bóng đêm , nhìn những điểm đỏ , anh không thể nào thoát khỏi lúc Lâm Khả Tâm kêu tên "Cố ca ca" , dù cho là một câu đơn giản của cô cũng khiến cho anh càng thêm nghi ngờ ..
Đáng ૮ɦếƭ , rốt cuộc anh làm sao vậy? Anh cũng không hiểu được vì sao chính mình trở nên như thế , vì không thể ngủ , nên anh lấy di động gọi cho một dãy số: "Alo , Đại Vĩ."
Bên đầu điện thoại kia , chính là người tên Đại Vĩ đang say giấc mà bị anh đánh thức , giọng nói của Đại Vĩ có chút mệt mỏi , nghe như chưa tỉnh ngủ vậy: " Tổng Tài , có chuyện gì dặn dò sao?"
Bởi vì mộng đẹp bị quấy rầy , giọng của Đại Vĩ mang theo sự uỷ khuất , nhưng cũng không dám than một câu nào .
"Giúp tôi điều tra một người."
Tư Đồ Viêm vừa nói xong , nhìn thoáng qua giấy chứng minh trên tay , đó là thứ rơi từ trong áo của Lâm Khả Tâm ra ..
Thật mà nói , lúc nhìn thấy tờ giấy chứng minh , anh không khỏi hoài nghi , có phải anh đã hiểu lầm người phụ nữ này không? Nhưng anh cũng không hối hận , vì có hối hận thì cũng có lợi gì? Chuyện gì xãy ra thì cũng đã xảy ra rồi .
"Đã biết , Tổng Tài."
Tuy rằng Đại Vĩ không tình nguyện , nhưng vẫn là ngoan ngoãn đáp ứng , dù sao Đại Vĩ cũng đã đi theo Tư Đồ Viêm lâu rồi , nên cũng hiểu rõ đạo lý - chọc ai cũng được nhưng đừng bao giờ chọc giận Tư Đồ Viêm.
Bởi vì đêm hôm qua quá mức kịch liệt , mệt mỏi nên gần trưa Lâm Khả Tâm mới tỉnh lại , cô mở to mắt , đập vào trong ánh mắt là trần nhà xa lạ , sau đó nhìn quanh bốn phía vẫn không biết là ở đâu ..
Lâm Khả Tâm định đứng dậy , nhưng hạ thân truyền đến cơn đau đớn làm cho cô nhịn không được kêu lên: "A. . . . . .Đau quá!"
Cô cảm thấy như chính mình vừa bị thiên quân vạn mã giẫm lên , làm cho cảm giác đau đớn truyền đến toàn thân thể , ngay từ đầu cô không biết tại sao mình trở nên như vậy nhưng khi nhìn thấy quần áo rơi vụng trên mặt đất cùng với cái chăn không quen thuộc , cô biết được đã làm sai một việc rất lớn , cố nén cơn đau , Lâm Khả Tâm ngồi dậy , nhìn trên ra giường có một vết màu đỏ chói mắt , cô đành nén nước mắt vào trong .
Như thế nào lại thành cái dạng này? Rõ ràng hôm trước cô còn chờ mong đem mình giao cho Cố Ca Ca. . . . . .mà bây giờ cô cảm thấy mình thật sự dơ bẩn , cư nhiên lại mất đi lần đầu tiên cùng một người hoàn toàn không quen ..
Không biết khóc bao lâu , Lâm Khả Tâm chậm rãi bình tĩnh lại , giống như sau cơn mưa trời lại sáng , khóc cũng có thể làm cho con người trở nên lý trí , cô không khỏi bắt đầu nhớ lại rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Cái này ૮ɦếƭ thật , Lâm Khả Tâm đã dần nhớ lại đêm qua ...
Đêm qua , vì tâm tình cô không tốt nên chạy đến quán bar gần nhà mượn R*ợ*u giải sầu , cũng vì mượn R*ợ*u giải sầu mà sầu càng thêm sầu , càng uống , cô càng thấy tâm tình càng tệ , không cần dùng sức vài bình R*ợ*u đã bị cô uống sạch, liền ngay người có kinh nghiệm cũng phải ngạc nhiên
Phải biết rằng , ngay cả chủ quán R*ợ*u , đã gặp qua rất nhiều dạng người , chính là không ngờ Lâm Khả Tâm thoạt nhìn như nữ sinh mà uống được nhiều như thế
.. mà cô thì không chút nào quan tâm người xung quanh nghĩ gì , chỉ đâm đầu vào uống một ly rồi tiếp thêm một ly . . . . . .
Nếu như ngay từ đầu vì quá chén , thì hiện tại cô đã thành công ....
Lâm Khả Tâm lắc lắc đầu , cảm thấy cái đầu nó nặng như ngàn câng , choáng váng làm cho khó chịu không thôi , hiện tại duy nhất chỉ biết một việc là nói chính mình như một người đại ngốc ..
Nếu cô không ngốc nghếch như vậy , thì thế nào lại không tìm hiểu rõ ràng lại đi thổ lộ với Cố Ca Ca là cô thích Cố Ca Ca từ lâu? Quả nhiên , kết quả cho sự liều lĩnh quá mức đều không tốt , thổ lộ mà bị cự tuyệt đã rất thảm rồi , hết lần này tới lần khác cô chịu phải bốn việc đả kích trầm trọng
Một , Cố Ca Ca cự tuyệt tình cảm của cô
Hai , Cố Ca Ca nói anh ấy sớm đã có bạn gái .
Ba , Người bạn gái của Cố Ca Ca không phải là ai khác mà chính là kế muội của cô
——Hách Sa Sa .
Bốn , điều làm cho cô khó chấp nhận chính là Cố Ca Ca nói sẽ sớm nhanh đính hôn cùng Hách Sa Sa .
Biết được tin này , trong nháy mắt ngay cả ý định đấu tranh giành lại Cố Ca Ca ,
cô cũng không có mà liền giơ cờ trắng chào thua ..
Phải biết rằng giống như một vở kịch có nội dung dỡ tệ , cũng chẳng ngờ hôm nay nó lại xảy ra với cô .
Lâm Khả Tâm có chút cảm khái , chuyện này như tai nạn xe cộ trong cuộc sống
đời thường , cứ nhắm thẳng và ***ng mạnh vào người cô ..
Cô thậm chí còn hoài nghi , có phải cô đã chọc giận ông trời rồi không , nên ông trời mới trả thù cô như thế?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc