Ác Ma Chi Sủng - Chương 71

Tác giả: Nhược Thủy Lưu Ly

Tư Minh Dạ xoay máy tính lại để cho Kiều Nghị có thể thấy rõ. Kiều Nghị thấy rõ hình ảnh quấn quýt kia sắc mặt liền thay đổi, có chứng cớ này ông đương nhiên có thể yêu cầu Vũ Văn Lạc chịu trách nhiệm. Nếu không ông khi làm to chuyện, tuyệt đối sẽ tổn hại đến danh dự tập đoàn Vũ Văn, việc này Vũ Văn Lạc tuyệt đối sẽ kiêng kị vài phần. Nhưng một khi đoạn clip này truyền ra ngoài ông còn thể diện gì mà nói nữa chứ ?
Chung Viện ở một bên hiểu ý nói, “Nghị, Tịch Nhan cũng là thích Vũ Văn Lạc, ông sao không thành toàn bọn họ ? Như vậy đối với mọi người đều tốt !” Nói thật dễ nghe. Thành toàn bọn họ ? Vũ Văn Lạc người ta rất chán ghét Kiều Tịch Nhan, nói gì thành chứ ? Hơn nữa nếu Vũ Văn Lạc không thỏa hiệp, Kiều Nghị đem mọi chuyện làm to lên vậy Kiều Tịch Nhan phải lập gia đình như thế nào ? Người đàn ông nào còn có thể muốn cô ta ?
Kiều Nghị suy nghĩ một chút, gật đầu nói, “Tư tổng chiếu cố tôi đương nhiên là phải giúp !” Đã đánh mất mặt mũi thì như thế nào? Mặt mũi làm sao so được với Kiều thị ?
Từ trước tới nay ông vốn chưa từng lo lắng Kiều Tịch Nhan có bị tổn thương hay không !
Thần sắc trong mắt Tư Minh Dạ âm u lạnh lẽo. Có thể tưởng tượng, bé cưng ở trong lòng bọn họ cũng không quan trọng gì như thế, bất cứ lúc nào cũng có thể hy sinh !
Kiều Bối Nhi đưa tay ôm eo của anh, cười với anh. Cô đã sớm không để ý, gặp anh đã là bồi thường tốt nhất. Nếu đây là cái giá để được gặp anh, như vậy cô rất bằng lòng !
Tiễn Kiều Nghị cùng Chung Viện, Kiều Bối Nhi cười nhìn về phía Tư Minh Dạ, “Dạ, anh cư nhiên quay clip !”
Trên mặt Tư Minh Dạ không hề có vẻ xấu hổ, “Thuận tay mà thôi !”
Ba người còn lại đồng thời đổ mồ hôi lạnh, Tư Minh Dạ cư nhiên lại làm loại chuyện này !
Trong biệt thự, Kiều Bối Nhi ném tờ báo trong tay qua một bên, lắc đầu nói, “Em còn nghĩ đến Vũ Văn Lạc sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy, em thật đúng là không thể hiểu nổi Vũ Văn Lạc !” Nói anh ta si tình nhưng vị trí cô ở trong lòng anh ta lại kém hơn so với mặt mũi của anh ta. Anh ta có thể cùng người phụ nữ khác lên giường, cũng có thể vì danh dự tập đoàn Vũ Văn mễ dàng thỏa hiệp, lấy người phụ nữ khác làm vợ. Nói anh ta không si tình lại sống ૮ɦếƭ quấn lấy cô không buông. Nói anh ta hiếu thuận lại làm ra không ít chuyện trái ngược với Lục Mạn Nhã. Nói anh ta không hiếu thuận lại ngay cả chuyện Lục Mạn Nhã mua người Gi*t cô cũng có thể tha thứ, thật là làm cho người ta không thể hiểu nổi !
Tư Minh Dạ không vui ném báo chí ra bên ngoài, “Em không cần hiểu anh ta !” Chỉ là một người đàn ông ích kỷ không buông quyền thế mà thôi !
Lãnh Dạ Bạch đúng lúc đi vào tiếp được tờ báo bay tới. Nhìn nhìn, có chút giật mình, “Nhanh như vậy ?” Kế hoạch này cũng quá thuận lợi.
Kiều Bối Nhi múc một muỗng cháo miễn cưỡng nói, “Còn phải cảm ơn Vũ Văn Lạc phối hợp như thế !”
“Tiểu Bạch, anh chạy nhanh như vậy làm cái gì ?” Nghe giọng nói ấy, Lãnh Dạ Bạch mặt biến sắc. Còn chưa kịp làm ra động tác gì trên người đã bị ôm chặt.
“Tân Vũ…” Lãnh Dạ Bạch nhìn người dính chặt ở trên người, rất là đau đầu.
“Làm sao vậy ?” Vẻ mặt Tân Vũ cười đến quyến rũ, đôi mắt xinh đẹp còn nháy mắt với anh.
“Phốc… Khụ khụ…” Kiều Bối Nhi trực tiếp bị sặc.
Tư Minh Dạ khẩn trương giúp cô vuốt lưng, “Không có việc gì chứ ?” Vừa giúp cô lau miệng vừa lạnh lùng trừng mắt nhìn hai tên đầu sỏ gây nên.
Kiều Bối Nhi thật vất vả mới bình ổn, “Em không sao…” Nhìn về phía Tân Vũ và Lãnh Dạ Bạch, lại nhịn không được cười ra tiếng, “Tân Vũ, cô không sợ dọa Tiểu Bạch chạy mất sao !”
Tân Vũ vô tội chớp chớp mắt, “Làm sao có thể ? Tôi đã thử qua, những người đàn ông khác đều rất thích a !”
Kiều Bối Nhi nhìn Lãnh Dạ Bạch mặt biến sắc không khỏi cười trộm trong lòng, xem ra Tiểu Bạch nhất định thua rồi, anh ấy vốn không phải đối thủ của Tân Vũ mà !
“Chị dâu nhỏ…” Phạm Bảo Nhi hấp tấp chạy tiến vào, đưa vật trong tay cung kính đặt trước mặt Kiều Bối Nhi, cười nói, “Vừa đưa tới !”
Kiều Bối Nhi nhìn nhìn, “Thiệp mời hôn lễ ?” Thật là quá nhanh ! Kiều Tịch Nhan quả nhiên không thể chờ muốn khoe với cô, rất có thể người đầu tiên đưa tới chính là cô !
Có thể là Kiều Nghị lo cho Kiều thị nên hôn lễ này có chút cấp bách, vào nửa tháng sau.
*****
Hôn lễ lần này so với hôn lễ lúc trước của Kiều Bối Nhi còn long trọng hơn, có lẽ Kiều Tịch Nhan là đang cố ý khiêu khích với cô đi ! Nhưng cô ta thật đúng là tính sai rồi, Kiều Bối Nhi một chút cũng không đau lòng, ngược lại còn rất vui vẻ !
Bởi vì quan tâm tâm đến vấn đề an toàn của Kiều Bối Nhi nên tứ đại đường chủ U Minh Điện đều đến đông đủ, tuy rằng trong khoảng thời gian này Hắc Diễm bang tạm thời yên tĩnh trở lại nhưng càng là như vậy càng phải cẩn thận.
Vũ Văn Lạc tuy thân là chú rể nhưng trên mặt lại không có chút vui sướng, sắc mặt rất khó coi. Lúc thấy Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ sắc mặt càng thêm âm trầm, mà Kiều Tịch Nhan lại hoàn toàn tương phản, vẻ mặt vui sướng, ánh mắt nhìn về phía Kiều Bối Nhi mang theo đắc ý và khiêu khích.
Nhưng Kiều Bối Nhi và Tư Minh Dạ vốn là không thèm để ý, nhìn Kiều Tịch Nhan tươi cười sáng lạn, Kiều Bối Nhi lắc đầu nói, “Vũ Văn Lạc thực sự tốt như vậy ?” Cô luôn hối hận chính mình lúc trước có mắt không tròng, không nghĩ tới còn có người xem là báu vật !
“Một chút cũng không tốt. Bé cưng, chờ sau khi cục cưng sinh ra chúng ta cũng cử hành hôn lễ !”
Kiều Bối Nhi quay đầu nhìn về phía anh, “Vì sao ? Anh không phải đã giành được giấy chứng nhận kết hôn rồi sao ?”
Tư Minh Dạ nhíu mày nhìn về phía cô, “Không thích ?”
Kiều Bối Nhi bĩu môi nói, “Rất phiền. Lần trước hôn lễ của em so với này đơn giản hơn nhưng em cũng cảm thấy rất phiền !”
Tư Minh Dạ nhìn nàng một cái. Trong lòng càng thêm kiên định. Chờ cục cưng sinh ra sau nhất định phải cử hành hôn lễ. Dựa vào cái gì cô và Vũ Văn Lạc cũng có hôn lễ, với anh lại không có ? [Vũ : chua tóa *ha ha*]
Nam Cung Liệt nghiêm túc nhìn chú rể và cô dâu, trên thực tế động tĩnh bốn phía đều không bỏ qua. Bùi Diệc ôm vai anh, “Thả lỏng một chút, Hắc Diễm bang sẽ không xuất hiện !”
Nam Cung Liệt quay đầu nhìn anh một cái, “Cậu làm sao mà biết ?”
Bùi Diệc nhìn chú rể và cô dâu trao đổi nhẫn, nhẹ giọng nói, “Vũ Văn Lạc bây giờ cùng Hắc Diễm bang đứng cùng một thuyền, cậu ta rất để ý tập đoàn Vũ Văn, hôn lễ lần này mời đều là nhân vật nổi tiếng trên thương trường, cậu ta sẽ không để cho Hắc Diễm bang xuất hiện vào lúc này.” Cho dù cậu ta không muốn cưới Kiều Tịch Nhan nhưng cậu ta cũng không thể không cưới, này cũng chứng tỏ tập đoàn Vũ Văn ở trong lòng cậu ta rất quan trọng. Trường hợp như vậy, nếu Hắc Diễm bang đến gây sự, ngày mai tuyệt đối sẽ lên trang bìa, không đảm bảo không có người cho rằng cậu ta và hắc đạo có liên quan. Đối với cậu ta không có lợi.
Hôn lễ lần này đến không ít phóng viên, có lẽ là vì Kiều Tịch Nhan muốn khoe khoang nên mời đến. Đều là nhân vật có chút thân phận nên bọn họ đưa tin cũng có phân lượng hơn.
Nam Cung Liệt đẩy mạnh khủy tay vào anh, “Ngu ngốc ! Cho dù là Hắc Diễm bang hay là Vũ Văn Lạc cũng đều bị Đoạn Phi Ưng lợi dụng. Cậu cho là Đoạn Phi Ưng sẽ vì Vũ Văn Lạc mà bỏ qua cơ hội tốt như vậy sao ?”
“Khụ khụ…” Bùi Diệc xoa иgự¢ bị ᴆụng, có chút ủy khuất nói, “Nhưng bây giờ Vũ Văn Lạc còn hữu dụng, Đoạn Phi Ưng không thể trở mặt với cậu ta nhanh như vậy !”
Nam Cung Liệt hừ nói, “Nếu ám sát thành công, cho dù đắc tội Vũ Văn Lạc hắn cũng không lỗ !”
“Điều này cũng đúng !”
Nam Cung Liệt liếc mắt nhìn anh,“Đầu cậu rỉ sắt !”
Bùi Diệc cũng không so đo với cậu, sờ sờ cằm hỏi, “Lão đại vì sao lại đưa chị dâu nhỏ đến ?”
“Phụ nữ có thai vui vẻ cục cưng mới có thể khỏe mạnh, hiểu không ? Hơn nữa chỉ cần chị dâu nhỏ cao hứng, lão đại có gì làm không được ? Cho dù có chút mạo hiểm nhưng có lão đại che chở, chị dâu nhỏ nhất định không có việc gì !” Huống chi không phải còn có bốn người bọn họ ở đây sao ? Hơn nữa hiện tại tinh thần chị dâu nhỏ cũng rất tốt, cũng không phải là dễ bắt nạt như vậy !
Bùi Diệc mắt đầy sùng bái nhìn cậu, “Liệt, cậu hiểu thật nhiều !”
Nam Cung Liệt phản ứng lại, mặt đầy hắc tuyến, “Bùi Diệc, cậu chính là không có việc gì gây sự phải không ?”
“Tôi không phải nhìn cậu quá khẩn trương sao ?”
An Thụy nhìn hai người lắc đầu nói, “Các cậu nghiêm túc một chút !”
Nam Cung Liệt rất là vô tội. Cậu rất nghiêm túc được không ? Quay đầu trừng mắt nhìn Bùi Diệc một cái, “Cậu nghiêm túc một chút.”
“Tôi rất nghiêm túc…” Còn chưa có nói xong, Bùi Diệc một phen giữ chặt Nam Cung Liệt kéo ngồi xuống. Người phía sau Nam Cung Liệt bị đạn bắn trúng, lập tức ngã xuống.
Một tiếng kêu sợ hãi làm cho mọi người phục hồi tinh thần lại, đều kinh hoảng muốn chạy ra bên ngoài, trường hợp một mảnh hỗn loạn.
Tư Minh Dạ chỉ là cẩn thận che chở Kiều Bối Nhi, sắc mặt không chút thay đổi, giống như việc này hoàn toàn nằm trong dự kiến của anh. Mà Vũ Văn Lạc sắc mặt đã có chút khó coi.
Bộ dáng Kiều Bối Nhi một chút cũng không sợ hãi, còn nói ra chủ ý với Tư Minh Dạ, “Dạ, đúng lúc có thể lợi dụng chuyện này đả kích tập đoàn Vũ Văn !”
Bùi Diệc nhịn không được lắc đầu, “Liệt, cậu thật sự là miệng quạ đen !”
Nam Cung Liệt thông báo người bên ngoài chú ý tình hình giáo đường rồi mới nói, “Tôi chỉ là phân tích sự thật.”
Người xen lẫn trong trong giáo đường cũng không nhiều, Nam Cung Liệt không cho người bao vây giáo đường. Những người này bọn họ vài phát súng liền có thể dễ dàng giải quyết, lúc này nếu bọn họ mang người đến bao vây giáo đường, nếu bên ngoài Hắc Diễm bang còn có người, ngược lại bao vây bọn họ liền có chút phiền phức.
Rất nhanh những người đó liền bị giải quyết sạch sẽ, Kiều Tịch Nhan sớm sợ tới mức chân run run, đứng cũng đứng không vững nhưng Vũ Văn Lạc không có ý muốn đỡ cô.
Tứ đại đường chủ đứng ở phía sau Tư Minh Dạ, những người khác chen chúc thành một đoàn cách Tư Minh Dạ rất xa, trong mắt nhìn về phía Tư Minh Dạ mang theo sợ hãi. Nhớ tới lời đồn lúc trước trong lòng đoán, chẳng lẽ tổng tài tập đoàn Tuyệt Thế thật sự chính là điện chủ U Minh Điện ?
Ánh mắt Vũ Văn Lạc lóe lên, đang muốn đem chuyện này đổ lên người Tư Minh Dạ, Kiều Bối Nhi lại đột nhiên mở miệng, “Vũ Văn tổng tài, anh không có quan hệ gì với hắc đạo chứ ? Anh xem chị cũng sợ tới mức chân run run, chị lại rất nhát gan, Vũ Văn tổng tài vẫn là cắt đứt quan hệ với hắc bang sớm một chút. Người hắc đạo Gi*t người không chớp mắt, anh không lo lắng cho mình cũng phải vì chị mà nghĩ lại a !”
“Khụ khụ…” Bùi Diệc bị sặc một chút, cố gắng nghĩ Kiều Bối Nhi trong lúc Gi*t người có nháy mắt hay không. Nam Cung Liệt trừng mắt nhìn anh, Bùi Diệc lại lập tức nghiêm túc đứng vững.
Vũ Văn Lạc sắc mặt khó coi nhìn Kiều Bối Nhi, âm thanh lạnh lùng nói, “Sao em không nói là Tư tổng đem người hắc bang tới ?”
Kiều Bối Nhi quay đầu nhìn về phía Tư Minh Dạ hỏi, “Dạ, là anh đem người hắc đạo tới sao ?”
Tư Minh Dạ lạnh giọng phun ra hai chữ, “Không phải !”
Kiều Bối Nhi quay đầu nhìn về phía Vũ Văn Lạc, trong mắt rõ ràng viết hai chữ, “Xem đi !” Nhìn mắt Kiều Tịch Nhan, Kiều Bối Nhi còn nói thêm, “Anh xem chị bị dọa đến nghiêm trọng như vậy, khẳng định là vì những người đó tới tìm các người gây phiền, nếu không làm sao phải sợ, tôi cũng không sợ a !” [Vũ: ngẫm lại xem mình là ai, xí]
Mọi người đều nhìn cô, quả thật, bộ dáng cô không một chút sợ hãi, hơn nữa Tư Minh Dạ vẫn ôm cô ngồi ở chỗ kia, ngay cả vị trí cũng không có xê dịch. Chẳng lẽ chân tướng thật sự là như cô nói ?
Kỳ thật Tư Minh Dạ đã sớm đoán trước Hắc Diễm bang sẽ xuất hiện, khi chọn vị trí cũng có để ý vị trí bọn họ ngồi tương đối an toàn. Tứ đại hộ vệ rất dễ dàng liền có thể bảo vệ bọn họ kín không kẽ hở, người Hắc Diễm bang muốn lợi dụng sơ hở có chút khó khắn. Hơn nữa hai người bọn họ cũng không phải dễ bắt nạt như vậy !
Nhìn nghi ngờ trên mặt mọi người, trong lòng Vũ Văn Lạc rất tức giận lại không thể không để ý mà trút hết ra. Mà trong lòng tứ đại đường chủ nhịn không được buồn cười, sợ ? Cho dù bị người dùng súng chỉ vào, Dạ đế cũng sẽ không nháy mắt đi ? Những người này thật đúng là dễ lừa, lúc nãy chị dâu nhỏ không phải còn nói người hắc đạo Gi*t người không chớp mắt sao ? Làm sao có thể vì không phải tìm đến bọn họ gây phiền phức liền nhất định sẽ không tổn thương bọn họ ? Nếu không nhóm người này làm sao sợ tới mức phát run ? Hắc Diễm bang căn bản là không oán không thù với bọn họ không phải sao ? Chỉ có thể nói chị dâu nhỏ thật sự là bộ dạng rất có tính lừa gạt !
“Kiều Bối Nhi, mày nói bậy bạ gì đó ?” Đồng Uyển Dao rốt cục từ trong hoảng sợ phục hồi tinh thần lại, bà đương nhiên không thể để cho Kiều Bối Nhi bôi nhọ con rể của bà.
Ánh mắt âm u lạnh lẽo của Tư Minh Dạ đảo qua, Đồng Uyển Dao hai chân mềm nhũn vội vàng giữ chặt Kiều Nghị mới không ngã xuống đất. Kiều Nghị cười nói, “Tư tổng thứ lỗi !” Đảo mắt trừng mắt nhìn Đồng Uyển Dao. Bà trước kia nhằm vào Kiều Bối Nhi không sao cả, nhưng bây giờ Kiều Bối Nhi là người phụ nữ của Tư Minh Dạ, cư nhiên còn dám trước mặt Tư Minh Dạ hô to gọi nhỏ với cô, nếu Tư Minh Dạ mất hứng Kiều gia còn có nơi sống yên ổn sao ?
Vũ Văn Lạc thấy một màn này thật sự là hận không thể đi lên đánh Tư Minh Dạ mấy quyền. Kiều thị đột nhiên bị Tuyệt Thế chèn ép, sau đó Kiều Nghị liền không quan tâm đến uy Hi*p của anh, anh đã sớm nghi ngờ chuyện này là Tư Minh Dạ bày ra, bây giờ thấy một màn này anh đã hoàn toàn khẳng định chính là Tư Minh Dạ tính kế anh cưới Kiều Tịch Nhan. Anh và Kiều Tịch Nhan lên giường làm sao có thể bị quay clip ? Lục Mạn Nhã không cần thiết làm ra loại chuyện dư thừa này, mà lúc ấy Tư Minh Dạ đúng lúc ở nhà của anh, không phải anh ta còn có thể là ai ?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc