Ác Ma Chi Sủng - Chương 49

Tác giả: Nhược Thủy Lưu Ly

Cửa đột nhiên bị mở ra, một cô bé khoảng mười bảy, mười tám tuổi giống cô em gái nhỏ nhô đầu ra nhìn mọi người, sau đó tầm mắt dừng trên người Nam Cung Liệt, ánh mắt phát sáng. Mà Nam Cung Liệt bị cô nhìn với ánh mắt như vậy cả người nổi cả da gà.
Kiều Bối Nhi tựa vào trong lòng Tư Minh Dạ, cười nhìn Nam Cung Liệt rồi lại nhìn cô gái kia, hỏi “Cô chính là em gái của Danny · Rock, Viên Viên ?”
Viên Viên ngạc nhiên nhìn cô,“Chị làm sao biết ?”
An Thụy và Nam Cung Liệt liếc mắt nhìn nhau, em gái của Danny · Rock ?
Kỳ thật Danny. Rock là con lai, Viên Viên đương nhiên cũng vậy, nhưng Viên Viên rất thích văn hóa trung quốc, bộ dạng cũng không khác gì người Trung Quốc cho nên lúc còn rất nhỏ, cô liền tự mình sửa lại một cái tên trung quốc đáng yêu.
Kiều Bối Nhi cười nói “Bởi vì cô và anh cô có sở thích giống nhau !” Danny · Rock thích nhất cô gái có gương mặt Pu'p bê. Dĩ nhiên đây không phải yêu, chỉ giống như thích màu sắc quần áo thôi.
Viên Viên không chút cảm thấy ngượng ngùng, cứ thế chạy đến bên cạnh Nam Cung Liệt, đưa tay ôm lấy anh, hai mắt tỏa sáng hỏi,“Anh trai xinh đẹp, anh tên là gì ?”
Anh trai xinh đẹp ? Nam Cung Liệt khóe miệng run rẩy, mắt nhìn Tư Minh Dạ, xinh đẹp cũng phải là lão đại hấp dẫn hơn nhiều chứ !
Lúc này, ghế bành phía bên trong đột nhiên truyền đến một tiếng thét kinh hãi, “A… Bảo bối, em đã đến rồi !” Chỉ thấy một người đàn ông tuấn mỹ ngũ quan thâm thúy, tóc vàng mắt xanh bổ nhào về phía Kiều Bối Nhi. Tư Minh Dạ ánh mắt lạnh lùng, ôm Kiều Bối Nhi hơi hơi nghiêng người, tránh thoát cái ôm mạnh mẽ đang bổ nhào tới. Một cước hướng tới ***, Danny · Rock liền nghiêng người. Thoát khỏi nguy hiểm, sau đó đứng ở một bên vỗ ***, ủy khuất oán giận nói,“Bảo bối, người đàn ông của em thật hung dữ !”
Kiều Bối Nhi thản nhiên liếc mắt hắn một cái,“Dưới chân đã lưu tình !”
Danny · Rock nhìn bộ dáng hai người thân mật, lắc đầu thở dài,“Hai người mà liên thủ xem ra tôi không thể thắng được rồi.” Ám Dạ và U Minh Điện, muốn thắng một trong hai đã khó. Hiện tại hai người này cư nhiên lại ở chung với nhau, xem ra Thương Lang bang nhất định bị Ám Dạ cùng U Minh Điện áp chế rồi.
Danny · Rock dẫn bọn họ vào ghế bành, còn Nam Cung Liệt vẫn bị Viên Viên quấn lấy. An Thụy liếc mắt nhìn vào bên trong thấy cũng chỉ có một mình Danny · Rock, không khỏi nhíu mày. Vì không có đóng cửa nên anh cứ đứng ở cửa nhìn Nam Cung Liệt bị quấn lấy.
Vốn cho rằng Nam Cung Liệt sẽ không kiên nhẫn, không ra vẻ nể mặt Danny · Rock cũng sẽ lễ phép tách khỏi Viên Viên. Nhưng Nam Cung Liệt lại giống như rất thích Viên Viên, trên mặt trẻ con luôn xuất hiện tươi cười, thậm chí trong mắt nhìn Viên Viên cũng mang theo một tia dịu dàng không dễ phát hiện. An Thụy không khỏi ngẩn người, Liệt không phải mùa xuân đã tới rồi chứ ?
Tư Minh Dạ giống như cố ý tuyên thệ quyền sở hữu, trực tiếp ôm Kiều Bối Nhi ngồi ở trên đùi mình. Danny · Rock nhìn hai người ngồi ôm nhau, đau lòng nói,“Bảo bối, em sao có thể có người mới liền quên người cũ chứ ? Em chẳng lẽ đã quên lúc trước chúng ta…”
Kiều Bối Nhi lạnh lùng liếc mắt nhìn anh một cái, không mặn không nhạt nói,“Lúc trước tôi nên chờ anh ૮ɦếƭ mới hành động”
Danny · Rock sờ sờ mũi, ủy khuất nhìn cô,“Bảo bối sao có thể nhẫn tâm như vậy ?”
Lúc trước Danny · Rock bị người bang phái khác đuổi giết. Bởi vì nhất thời lơ là nên bị ép đến bước đường cùng. Nói đến cũng trùng hợp, Kiều Bối Nhi đúng lúc nhận nhiệm vụ tiêu diệt bang phái kia, cho nên kịp thời cứu một mạng của Danny · Rock. Tuy là cô vô tâm nhưng Danny · Rock vẫn quấn lấy cô, nói cái gì muốn lấy thân báo đáp. Thực chất là thấy một mình cô tiêu diệt toàn bộ bang phái, thân thủ lại tốt cho nên muốn kéo cô vào Thương Lang bang. Nhưng sau này mới biết được Kiều Bối Nhi là đầu lĩnh Ám Dạ nên dù không muốn cũng phải bỏ qua. Danny · Rock mặc dù có một chút biến thái nhưng vẫn còn có nghĩa khí, đã biết Kiều Bối Nhi là đầu lĩnh Ám Dạ cũng không tìm cơ hội trừ khử cô, đương nhiên sau khi nhìn thấy một mình cô tiêu diệt cả một bang phái, anh cũng sẽ không ngốc đến nỗi ra tay với cô.
Tư Minh Dạ lạnh lùng nhìn Danny · Rock, rõ ràng bất mãn với anh, Kiều Bối Nhi xoa dịu vỗ vỗ bàn tay to bên eo, sau đó nhìn về phía Danny · Rock hỏi,“Danny, nói một chút về mục đích anh tới Z thị đi !”
Danny · Rock cười lắc đầu, cũng khôi phục nghiêm chỉnh,“Quả nhiên cái gì cũng không thể gạt được em !” Dừng một chút lại nói,“Lần này tôi muốn tìm U Minh Điện hợp tác, vốn tôi là tính tìm Ám Dạ, dù sao quan hệ giữa chúng ta cũng khá hơn phải không ?” Nói xong lại không đứng đắn, một chút cũng không sợ đắc tội Tư Minh Dạ.
Kiều Bối Nhi cảnh cáo nhìn anh một cái, Danny · Rock tiếp tục nói,“Nhưng tôi phát hiện Ám Dạ có chút khác thường nên liền bỏ qua quyết định này.”
“Chuyện gì khiến cho Thương Lang bang cần tìm người hợp tác ?”
Danny · Rock cười thần bí, nháy mắt mấy cái nói,“Tìm bảo vật !”
Kiều Bối Nhi nhíu mày, bộ dáng chăm chú lắng nghe. Danny · Rock cầm lấy túi văn kiện trên bàn trà đưa cho Kiều Bối Nhi, sau đó để cho Nam Cung Liệt, An Thụy cùng Viên Viên tiến vào. Cửa khép chặt, người Thương Lang bang liền canh giữ bên ngoài.
Kiều Bối Nhi chậm rãi mở túi văn kiện ra, rút đồ vật bên trong ra nhìn rồi nhíu mày nói,“Minh Quốc ? Chưa nghe nói qua !”
Viên Viên hưng phấn liền nói,“Đây là tôi phát hiện nga ! Tôi điều tra rất lâu mới tìm được nhiều tài liệu liên quan như vậy đó !”
Viên Viên nhìn qua rất đơn thuần nhưng chỉ số thông minh cũng rất cao, đơn giản mà nói chính là chỉ số thông minh cao, tình cảm thấp.
Văn kiện này đều là về quốc gia Minh Quốc, mặt trên có vị trí của Minh Quốc, còn có vài món báu vật của Minh Quốc, thậm chí còn có truyền thuyết về Minh Quốc làm bạn với ma quỷ. Minh Quốc phồn vinh giàu có, những quốc gia khác cũng không thể sánh bằng, nhưng không biết vì sao lại trong một đêm người dân Minh Quốc biến mất không dấu vết, chỉ còn lại một tòa thành trống rỗng.
Kiều Bối Nhi nhíu mày hỏi,“Anh xác định này không phải trò đùa gạt đứa con nít chứ ?”
Viên Viên vừa nghe lời này lập tức kích động,“Tôi chắc chắn 90%. Minh Quốc này quả thực có tồn tại, chỉ là không có lưu lại dấu vết trong lịch sử thôi !”
Kiều Bối Nhi lật xem từng trang giấy, ánh mắt đột nhiên dừng lại. Trên trang giấy kia giới thiệu chính là chi bảo trấn quốc của Minh Quốc, phù hình ngọc !
Kia không phải là vật cô muốn tìm sao ? Phù hình ngọc này sao có thể là chi bảo trấn quốc của Minh Quốc ? Nhớ tới truyền thuyết Minh Quốc là nước làm bạn với ma quỷ, lại nghĩ đến năng lực của Vân Huyên, chẳng lẽ Vân Huyên cùng Minh Quốc này có liên quan mật thiết với nhau ?
Theo cô biết phù hình ngọc này là truyền gia chi bảo của nhà Vũ Văn, chẳng lẽ nhà Vũ Văn cũng có liên hệ với Minh Quốc ? Hay là nhà Vũ Văn đã từng có người đi tìm bảo vật ?
Tư Minh Dạ đưa tay lên sờ hai đầu lông mày đang nhíu chặt lại của cô, Kiều Bối Nhi cười với anh,“Này chính là truyền gia chi bảo của nhà Vũ Văn.”
Viên Viên đi đến gần nhìn liền phản bác, “Không có khả năng !”
Kiều Bối Nhi nhíu mày nhìn về phía cô ấy, ý bảo cô ấy nói tiếp. Viên Viên vẻ mặt nghiêm túc nói,“Tôi điều tra rất rõ, hoàng thất Minh Quốc họ kép là Thượng Quan. Những quốc bảo khác không nói, nhưng phù hình ngọc này là trấn quốc chi bảo, chỉ có hoàng thất mới có thể có, những người khác căn bản không thể ***ng vào. Chị nói nhà Vũ Văn kia căn bản không có khả năng có phù hình ngọc.”
Nghe vậy Kiều Bối Nhi nhíu mày, cô tin thông tin mình điều tra được là thật, nhưng phù hình ngọc này thật giả như thế nào không ai có thể phân biệt, chẳng lẽ tấm phù hình ngọc kia ở nhà Vũ Văn là giả ? Nhưng tấm phù hình ngọc này rất quan trọng, cô nhất định phải đạt được.
Kiều Bối Nhi trầm ngâm một chút rồi mới nhìn về phía Danny · Rock,“U Minh Điện đồng ý hợp tác cùng Thương Lang bang !”
Danny · Rock nhìn về phía Tư Minh Dạ, thấy anh không có phản đối mới cười nói,“Bảo bối, em thật sự là phúc tinh của anh !”
Nếu không phải có Kiều Bối Nhi, anh thật đúng là không dám khẳng định có thể thuyết phục được Tư Minh Dạ. Mọi người trong giới hắc đạo đều biết điện chủ U Minh Điện tâm tư khó dò, không theo như bài để ý ra bài. Tuy quốc bảo này nhìn qua rất mê người nhưng anh cũng không dám chắc Tư Minh Dạ sẽ cảm thấy hứng thú.
Kiều Bối Nhi không để ý đến lời anh nói, trực tiếp hỏi,“Khi nào thì xuất phát ?”
“Ngày mai !”
“Gấp như vậy ?”
Viên Viên chen miệng nói,“Chị không biết đâu, nghe nói cổng chính thức đi vào Minh Quốc sẽ đặc biệt mở ra trong một khoảng thời gian, một năm chỉ mở một lần. Kết quả vào lúc nào cửa mở tôi sao cũng không điều tra được, cho nên chúng ta đương nhiên càng nhanh xuất phát càng tốt. Bằng không nếu chúng ta ngày kia mới đi nhưng cửa lại mở vào ngày mai. Vậy không phải sẽ vô cùng hối hận sao !”
Kiều Bối Nhi khóe miệng run run, cho nên nói bọn họ vô cùng có khả năng phải đợi thêm một năm ? Xem ra sinh nhật Vũ Văn Liệt cô không có biện pháp tham gia. Nhưng cũng phải đề phòng ngộ nhỡ phù hình ngọc nhà Vũ Văn là thật chứ ?
“Được ! Ngày mai thì ngày mai đi ! Tôi còn có một số việc phải xử lý. Đi trước !”
Tư Minh Dạ từ đầu đến cuối đều không có nói gì nhiều, tất cả đều do Kiều Bối Nhi quyết định, mà Nam Cung Liệt và An Thụy cũng không có bất mãn gì. Thân phận của Kiều Bối Nhi đã được bọn họ thừa nhận, đương nhiên cô có quyền lực đó, hơn nữa năng lực của cô ai cũng đã rõ.
Tư Minh Dạ ôm Kiều Bối Nhi đi ra ngoài cửa, Nam Cung Liệt cùng An Thụy liền đi theo.
“Đợi chút…” Danny · Rock đột nhiên lên tiếng.
Tư Minh Dạ quay đầu nhìn về phía anh ta, không vui nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy anh ta rất dài dòng.
Danny · Rock sờ sờ mũi, bất đắc dĩ nói,“Cũng phải hẹn khi nào và địa điểm tập hợp chứ ?” Anh thật ra không có hi vọng muốn trở về cùng bọn họ, dù sao anh cũng là bang chủ Thương Lang bang, cứ như vậy đến địa bàn U Minh Điện thì không tốt lắm. Nếu người trong giới hắc đạo biết anh có qua lại với Tư Minh Dạ, chỉ sợ sẽ khiến mọi người hoảng sợ.
Viên Viên đột nhiên chen miệng nói,“Tôi muốn đi cùng mọi người.” Nói xong liền tiến lên ôm lấy cánh tay của Nam Cung Liệt. Nguyên nhân muốn đi cùng với bọn họ, không cần nói cũng đã biết.
Kiều Bối Nhi nhìn về phía Danny · Rock, mở miệng nói,“Anh cứ ở nơi này, chúng tôi ngày mai tự nhiên sẽ đến. Về phần Viên Viên…”
Thấy Viên Viên chờ đợi nhìn mình, Kiều Bối Nhi cười cười,“Đuổi kịp đi !”
Viên Viên hai mắt sáng ngời, nhìn cô cười nói,“Tôi rất thích chị nga ! Nếu không chị làm chị dâu của tôi… Ngô…
Còn chưa nói xong Nam Cung Liệt đã che miệng của cô lại, cảnh cáo nói,“Muốn đi theo thì đừng nói lung tung !” Nha đầu kia thật đúng là không nắm rõ tình hình, cư nhiên dám ςướק người với lão đại. Chê mạng quá dài rồi sao !
Bị mắt lạnh của Tư Minh Dạ liếc qua, Viên Viên liền co người lại, sau đó nghiêm túc gật đầu với Nam Cung Liệt. Nam Cung Liệt buông tay che miệng cô ra, đưa tay xoa nhẹ tóc mái của cô,“Đi thôi !”
Trở lại phòng khách trong biệt thự, khi mọi người vừa ngồi xuống thì Nam Cung Liệt hỏi,“Lão đại, anh tính mang theo bao nhiêu người ?
Viên Viên nhắc nhở,“Không thể mang theo nhiều người, tốt nhất là hạn chế trong vòng mười người thôi. Đúng rồi, bỏ tôi và anh tôi ra thì khoảng tám người nữa, nếu không nhiều người chỉ sợ không qua được cửa.”
Tư Minh Dạ thản nhiên nói,“Liệt, Bùi Diệc, Lam Tư đi theo tôi.” Như vậy thêm Kiều Bối Nhi cùng anh nữa cũng chỉ có năm người. Anh sắp xếp như vậy là có đạo lý của anh, U Minh Điện không thể không ai trấn thủ.
Lãnh Dạ Bạch nhíu mày nói,“Tuyệt Thế làm sao bây giờ ?” Ông chủ cùng Bùi Diệc đều đi hết rồi, vậy Tuyệt Thế ai quản lý ?
Tư Minh Dạ nhíu mày. Lưu lại An Thụy cùng Lãnh Dạ Bạch trấn thủ U Minh Điện tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng Tuyệt Thế cũng là một vấn đề. Để An Thụy lại, Bùi Diệc nhất định phải đi theo, việc này là lợi thế của cậu ấy. Nam Cung Liệt là một sát thủ chuyên nghiệp, trực giác so với người bình thường nhạy cảm hơn, đương nhiên phải đi theo. Còn Lam Tư y thuật rất cao, đi tìm bảo vật khó bảo toàn không có người bị thương, đương nhiên cũng phải để cậu ấy đi theo. Kỳ thật anh hoàn toàn không có đem mình tính vào, đây là thói quen của anh, loại mình ở ngoài rồi sau đó an bài những người khác. Mỗi một việc đều có người phụ trách, cho dù đến lúc đó có gì ngoài ý muốn anh vẫn có thể bổ sung. Cho nên U Minh Điện mỗi lần có hành động lớn đều không xảy ra vấn đề gì.
Tư Minh Dạ lo lắng có nên đổi An Thụy và Bùi Diệc hay không, tuy An Thụy đối với việc tình báo này sẽ càng thuận buồm xuôi gió hơn nhưng nếu để Bùi Diệc cũng sẽ không có vấn đề gì, có điều lại thêm Tuyệt Thế, chỉ sợ Bùi Diệc sẽ rất bận.
Kiều Bối Nhi đột nhiên mở miệng nói,“Cứ mang Bùi Diệc theo đi ! Chuyện Tuyệt Thế em đã chọn người rồi !”
Đang nói, đột nhiên nghe một trận đánh nhau ở bên ngoài, Kiều Bối Nhi nhíu mày, đưa tay kéo tay áo Tư Minh Dạ,“Để các cô ấy vào đi !”
Người đến là hai cô gái, một người lạnh như băng, một người quyến rũ, diện mạo đều vô cùng xuất sắc. Hai người tiến vào đại sảnh, thấy Kiều Bối Nhi được Tư Minh Dạ ôm ở trong ***, sửng sốt một chút, sau đó cung kính gật đầu “Đầu lĩnh !”
Nam Cung Liệt, An Thụy, Lãnh Dạ Bạch đều nhìn về phía hai cô gái này, sát thủ kim bài của Ám Dạ ? Quả thực không thể khinh thường, hai người này so với hai sát thủ ám sát Tư Minh Dạ xuất sắc rất nhiều.
Kiều Bối Nhi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề,“Tôi có việc sẽ biến mất một thời gian, có nhiệm vụ giao cho các cô !” Liếc mắt nhìn cô gái lạnh như băng kia liền nói,“Diệp Hạm, tập đoàn Tuyệt Thế giao cho cô xử lý không thành vấn đề chứ ?”
Lãnh Dạ Bạch nhíu mày, hóa ra Y Y nói chọn người là chỉ cô gái này. Nhưng sát thủ kim bài đột nhiên đi quản lý Tuyệt Thế thật sự được chứ ?
Diệp Hạm mặt không chút thay đổi nói,“Không thành vấn đề !”
Kiều Bối Nhi gật đầu, nhìn về phía cô gái còn lại,“Tân Vũ, cô cải trang thành bộ dáng của tôi trở về nhà Vũ Văn. Sinh nhật Vũ Văn Liệt sắp đến rồi, đến lúc đó cô nhất định có cơ hội đến nhà tổ của nhà Vũ Văn, hãy thử điều tra về tung tích của phù hình ngọc, nhưng không cần miễn cưỡng vì phù hình ngọc nhà Vũ Văn vẫn không biết là thật là giả. Nhớ kỹ, tôi mất trí nhớ, cái gì cũng đều không hiểu, hiểu chưa ?” Nếu không thể xác định phù hình ngọc nhà Vũ Văn là thật là giả thì cứ tiến hành đồng bộ như thế.
Tân Vũ cười quyến rũ,“Hiểu được !”
“Có chuyện gì không thể giải quyết có thể tìm An Thụy cùng Tiểu Bạch giúp đỡ !”
Sau khi dặn dò xong, Tân Vũ trực tiếp trở về nhà Vũ Văn, còn Diệp Hạm thì đã đến tập đoàn Tuyệt Thế. Tuy Diệp Hạm rất có thiên phú nhưng muốn trực tiếp tiếp nhận tất cả vẫn phải cố hết sức một chút, cho nên Kiều Bối Nhi đã bảo Bùi Diệc nói sơ qua về tình hình Tuyệt Thế cho cô biết.
Ngày hôm sau, mọi người đã sớm tập trung ở lầu ba. Phạm Bảo Nhi nhìn Kiều Bối Nhi, lấy lòng cười nói,“Chị dâu nhỏ, tôi cũng đi nữa được không ?”
Lam Tư phun ra hai chữ lạnh như băng,“Thêm phiền !”
Phạm Bảo Nhi nghe vậy hai tay chống nạnh, hung tợn trừng mắt anh,“Tiểu Tư !” Lam Tư liếc mắt thờ ơ nhìn cô, Phạm Bảo Nhi hừ một tiếng, lại chuyển hướng Kiều Bối Nhi, trong mắt đầy chờ đợi.
Kiều Bối Nhi liếc mắt nhìn Tư Minh Dạ hỏi ý kiến của anh, dù sao bọn họ cũng không phải đi chơi. Cô không biết thân thủ của Phạm Bảo Nhi như thế nào, nhưng cô cũng không ngẫm lại, Tư Minh Dạ làm sao có thể biết ?
Tư Minh Dạ giương mắt nhìn về phía Nam Cung Liệt, Nam Cung Liệt hiểu ý mở miệng nói.“Bảo Nhi có thể đi !”
Thấy Tư Minh Dạ cùng Kiều Bối Nhi đều không có phản đối, Phạm Bảo Nhi cao hứng nhảy dựng lên, trực tiếp nhào về phía Nam Cung Liệt,“Anh trai, em yêu anh ૮ɦếƭ mất !”
Viên Viên trợn tròn đôi mắt nhìn cô hỏi,“Cô là em gái của anh Liệt ?” Nhìn Nam Cung Liệt, lại nhìn nhìn Phạm Bảo Nhi, phát hiện bộ dáng bọn họ quả thật rất giống.
Phạm Bảo Nhi nắm chặt tay Viên Viên hỏi,“Chị có phải muốn làm chị dâu của tôi hay không a? Tuy anh ấy không phải anh trai ruột của tôi nhưng anh ấy vẫn là anh tôi, chị nếu gả cho anh ấy chính là chị dâu của tôi. Nhưng xem qua dường như chị còn nhỏ hơn tôi a !”
Nam Cung Liệt liền P0'p trán,“Bảo Nhi, em nói bậy bạ cái gì đó ?”
Phạm Bảo Nhi phản bác nói,“Em nào có nói bậy ?” Sau đó lôi kéo Viên Viên đến một bên nói khẽ.
Danny · Rock bởi vì bây giờ còn có chính sự nên không có đi đùa giỡn Phạm Bảo Nhi. Nếu đổi là bình thường thấy cô gái nào gương mặt trẻ con, anh nhất định phải mang về nhà chơi đùa, cũng không để ý đối phương có nguyện ý hay không.
Thêm một lát sau, cuối cùng Danny · Rock nhịn không được hỏi,“Chúng ta sao còn chưa xuất phát ?” Anh nhưng thật ra rất dứt khoát, cư nhiên chỉ mang theo Viên Viên, một người khác cũng không mang theo, cũng không sợ Tư Minh Dạ nhân cơ hội trừ khử anh !
Kỳ thật cũng không phải anh không có lo lắng qua nhưng muốn tìm được bảo vật cần có Viên Viên cung cấp tin tức, Tư Minh Dạ ít nhất tạm thời sẽ không động thủ với anh. Nhưng dù vậy anh cũng lo lắng, dù sao tâm tư của Tư Minh Dạ thật sự khiến người ta khó đoán nên anh cũng lo lắng có nên mang thêm vài người hay không. Nhưng sau khi nhìn thấy Kiều Bối Nhi liền hoàn toàn bỏ qua ý nghĩ kia, anh đối với Kiều Bối Nhi vẫn có một chút hiểu biết, chỉ cần anh không có chủ ý gì, Kiều Bối Nhi chắc sẽ không động đến anh, hơn nữa mang thêm người hành động ngược lại bất tiện. Bọn họ cung cấp tin, U Minh Điện ra sức, thế này mới công bằng. Điều quan trọng nhất anh không muốn thừa nhận chính là người dưới tay anh thua xa tứ đại đường chủ của U Minh Điện, nếu không anh cũng không cần tìm U Minh Điện hợp tác rồi.
Nam Cung Liệt mở miệng trả lời vấn đề của anh,“Diệc còn chưa tới !”
“Bùi Diệc ?” Tứ đại đường chủ của U Minh Điện, người trong giới hắc đạo ít nhiều cũng có chút hiểu biết.
Đang nói, cửa đột nhiên bị người mở ra, Bùi Diệc uể oải đi vào, ngồi xuống bên cạnh Nam Cung Liệt,“Trước cho tôi nghỉ một chút !”
Nam Cung Liệt nhìn bộ dáng anh như sắp ૮ɦếƭ, tò mò hỏi,“Cậu làm cái gì vậy ?”
Bùi Diệc liếc mắt,“Cậu cho là tập đoàn Tuyệt Thế dễ tiếp nhận như vậy sao ? Tôi là cả một đêm không ngủ đấy !” Trước mắt mà nói, Tuyệt Thế có vài hợp đồng lớn, có vài chỗ anh phải cẩn thận nói rõ, cũng may cô gái kia rất có thiên phú, nếu không trong khoảng thời gian ngắn như vậy muốn tiếp nhận Tuyệt Thế hoàn toàn là không có khả năng.
“Được rồi, xuất phát đi !” Kiều Bối Nhi mới mặc kệ anh có phải là còn nửa cái mạng hay không a ! Ở trên xe không phải có thể nghỉ ngơi như nhau sao ?
“Chị dâu nhỏ…” Bùi Diệc khóc không ra nước mắt, chị dâu nhỏ thật sự là nhẫn tâm a !
Dưới lầu đã chuẩn bị tốt hai chiếc xe, không có tài xế. Trong tình huống này lái xe chỉ có vướng víu thêm thôi. Kiều Bối Nhi cùng Tư Minh Dạ trực tiếp tiến vào ghế ngồi phía sau xe phía trước, Bùi Diệc cùng Nam Cung Liệt cũng đi theo hướng chiếc xe đó, Bùi Diệc không khách khí nói “Cậu lái xe !”
Nam Cung Liệt cũng không phản đối, trực tiếp đến vị trái lái xe nhưng vừa mở cửa xe, Viên Viên đã chạy tới giữ chặt anh,“Anh Liệt, chúng ta qua ghế sau xe kia ngồi a.” Dứt lời liền kéo Nam Cung Liệt rời đi.
Nhìn Nam Cung Liệt cư nhiên thật sự đi theo Viên Viên, ánh mắt Bùi Diệc lộ ra một tia kinh ngạc, không dấu vết nhíu mày.
Chiếc xe sau đã có Lam Tư đảm nhận nhiệm vụ lái xe, chỗ ngồi kế anh đã bị Bảo Nhi chiếm lấy. Viên Viên kéo Danny · Rock đã yên vị ở vị trí ghế sau xe ra,“Anh, anh đi lên xe phía trước làm lái xe !” Sau đó kéo Nam Cung Liệt vào trong xe.
Danny · Rock há hốc mồm nhìn vị trí của mình bị chiếm lấy rồi bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể đi lên xe phía trước đảm nhận nhiệm vụ lái xe. Có thể nhìn ra được anh rất yêu thương Viên Viên.
Hai chiếc xe hướng về phía ngoại ô thành phố. Phía sau xe, Viên Viên líu ríu đối với Nam Cung Liệt nói không ngừng, cư nhiên bộ dáng Nam Cung Liệt cũng không có một chút ngại phiền. Lam Tư từ kính chiếu hậu nhìn thoáng qua, cảm thấy Nam Cung Liệt có chút khác thường, anh không phải là thích con chim sẻ nhỏ kia chứ ?
Viên Viên đột nhiên nhắc nhở,“Theo sát anh tôi, cố gắng đừng đi lầm đường !” Tuy Lam Tư đối với vùng này cũng không xa lạ nhưng nghĩ đến Viên Viên cố ý nhắc nhở, nhất định có dụng ý của cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc