7788 EM YÊU ANH - Tập 41

Tác giả: Cầm Sắt Tỳ Bà

"Anh nói anh út của em á? Anh ấy là con của bác ba. Em có sáu người anh. Nhà bác cả có ba anh. Bác hai có hai anh. Bác ba và bố em đều chỉ có một con. Em đứng thứ bảy trong nhà, vì thế...".
Anh giống như đang lắng nghe nhưng cách cô mỗi lúc một gần, sau đó đặt làn môi của mình lên bờ môi của cô không chút báo trước. Răng vừa chạm đến môi, anh đã bắt đầu tấn công rất chuyên nghiệp. Một lúc rất lâu sau mới trở nên dịu dàng nhưng vẫn không muốn buông tay ra, vòng tay sang bế cô về phía mình. Vì chạy rất nhanh nên Khanh Khanh vẫn còn đang thở hổn hển, lại bị nụ hôn bất ngờ của anh làm cho không thể thở được. Anh vừa buông ra cô liền ho sặc sụa.
Khung cảnh trở nên nực cười và ấm áp nhưng Phí Duật Minh không thể cười được. Anh dùng một phương thức khác để thăm dò cô nhưng bỗng im bặt. Anh nâng mặt cô, trịnh trọng nói: "Anh út của em chưa từng hôn em chứ?".
"Dĩ nhiên là chưa, hồi nhỏ nhiều nhất chỉ hôn lên trán, sau này lớn rồi thì thôi. Sao anh lại hỏi thế?".
Nghe vậy, vẻ mặt căng thẳng của Phí Duật Minh dần được xoa dịu. Anh vẫn ôm cô vào lòng, không hôn nữa mà chỉ nói: "Anh không yên tâm".
"Không yên tâm cái gì?".
"Không có gì".
Ánh mắt của Khanh Khanh chân thành, trong sáng, ẩn chứa chút ngây thơ. Chính ánh mắt đó đã xua tan suy đoán hoang đường trong đầu anh. Phí Duật Minh ôm cô vào lòng, dạy cho cô một số điều về tình yêu, mấy phút sau cô mới thở hổn hển, có thời gian hỏi về chuyện lúc sáng.
"Buổi sáng họ thế nào?".
"Chẳng thế nào cả. Anh út của em đuổi Ông Trác Thanh về rồi hai người họ nói chuyện". Phí Duật Minh nhớ lại chuyện lúc sáng cũng thấy thực sự có chút trùng hợp, vượt quá dự tính của anh. Anh muốn gặp cô. Ông Trác Thanh muốn theo đuổi cô. Còn anh trai của cô thì muốn bảo vệ cô. Ông Trác Thanh ra về với dáng vẻ rất thảm hại, túi đồ ăn sáng của anh ta bị vứt vào thùng rác bên đường. Còn anh thì đợi anh trai của cô đi rồi mới rời đi.
"Để anh xem". Anh mặc kệ sự ngăn cản của cô, chuẩn bị lật váy cô lên giống tối hôm trước.
Khanh Khanh ngượng ngùng, vội vàng ngăn anh lại. Hai người giằng co, cuối cùng anh rút tay lại, tất cả những điều không vui đều biểu lộ trên khuôn mặt.
"Em nghĩ thế nào thì nói cho anh biết. Nếu không cho thì thôi, đừng có cái kiểu lúc thì được, lúc thì không được. Anh không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn xem vết thương của em đã đỡ chút nào chưa. Em không nói, anh làm sao mà đoán được". Nói xong, anh chờ quyết định của cô.
Để không ảnh hưởng đến tình cảm vừa mới được vun đắp, Khanh Khanh lùi một bước, chủ động vén váy lên. Khi cô kéo đến đầu gối thì Phí Duật Minh giữ tay cô, kiểm tra xong anh lại giúp cô chỉnh lại váy. Anh muốn xoa dịu không khí căng thẳng lúc nãy nên hỏi về công việc của cô ở trường.
Vì có cảm tình với nhau nên họ đã đến bên nhau, nhưng cả hai đều chưa hiểu nhiều về nhau. Khi thực sự tiếp xúc, Khanh Khanh mới phát hiện Phí Duật Minh là một người đàn ông gia trưởng, hơn nữa còn có chút ngang ngược không biết lý lẽ. Sau đó anh căn dặn cô rất nhiều điều. Nhìn bề ngoài thì không nhận ra anh là một người kỹ tính, nhưng anh lại không bỏ qua những chi tiết rất nhỏ trong cuộc sống của cô.
"Sau này đi xe phải cẩn thận một chút".
"Sau này đừng để ý đến Ông Trác Thanh, một thời gian sau cậu ta sẽ ổn".
"Sau này khi đi qua đường nhất định phải chú ý nhìn ô tô!".
"Sau này...".
Khanh Khanh nhìn đồng hồ, mười mấy phút trôi vụt qua như chớp mắt, cuối cùng cô không kìm được ngắt lời anh: "Em phải về rồi. Cuối tuần anh có đến triển lãm sách không?".
"Dĩ nhiên rồi".
Anh giúp cô mở cửa xe, sau đó vòng tay ôm cô từ phía sau, chống cằm lên vai cô, hôn vào tai cô.
"Em về đi, sang đường cẩn thận".
"Vâng".
Trước khi xuống xe, cô ngoảnh đầu lại hôn anh. Hình như đã hôn vào sống mũi của anh nhưng lại e thẹn không dám nhìn, chỉ nhấc váy chạy đi.
Đã đến cái tuổi này rồi mà vẫn lén lén lút lút hẹn hò như hồi mới mười mấy tuổi, Phí Duật Minh có chút không thích ứng nhưng lại không nỡ buông tay. Bề ngoài anh là người vô ưu vô lo, nhưng trên thực tế, cuộc sống không đơn giản chỉ có niềm vui và nỗi buồn như Khanh Khanh. Anh phát hiện cuộc tình này không giống với những cuộc tình đã qua. Mọi người nói người ngoại quốc không nghiêm túc trong chuyện tình cảm, nhưng lần này, anh thật sự nghiêm túc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc