365 Ngày Hôn Nhân - Chương 285

Tác giả: Guai Wu

Ngày 19 tháng 4: Kỷ niệm ngày cưới
Dịch: Benbobinhyen
Ngày 19 tháng 4. Ba năm sau.
“Tuấn Vũ, hôm nay… ba con làm một bàn đồ ăn rất ngon, con có muốn… buổi tối…”
Lôi Tuấn Vũ đang ở trong văn phòng nhận cuộc gọi này, vội vàng nói chặn lại: “Mẹ, hôm nay công ty có một số việc. Con không qua đâu, cám ơn mẹ và ba!”
Tiêu Duệ nghe di động truyền đến tiếng tút tút, không khỏi lắc lắc đầu. Bà không ngờ con trai tình cảm lại sâu nặng như vậy. Ba năm, thế nhưng vẫn không quên được Tử Tình. Suy nghĩ một hồi, bà liền rút khăn tay lau nước mắt.
Lôi Đình nghe thấy tiếng thút thít, từ tờ báo ngẩng đầu lên, cau mày nhìn Tiêu Duệ, an ủi: “Được rồi được rồi, con cháu có phúc của con cháu! Bà khóc cái gì. Tôi thấy nha! Nhất định là tiểu tử kia làm chuyện gì đó có lỗi với Tử Tình nhà người ta, nếu không, dựa theo hiểu biết của tôi với Tử Tình, nó tuyệt đối không phải là người có thể làm ra chuyện như vậy!”
Tiêu Duệ đau lòng nước mắt nước mũi ràn rụa nói: “Tôi có thể không khóc không! Chỉ có ông vô tâm! Trong đám cưới của con trai cô dâu bỏ trốn! Mất mặt tôi cũng không sợ! Nhưng, ông xem đứa con trai tốt như vậy, bị dày vò thành cái dạng gì?! Quả thực trở thành người cuồng làm việc! Ngay cả tính tình cũng thay đổi! Hay là ông đến nhà họ Lãnh hỏi thăm một chút, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?! Ông có biết vì sao hôm nay tôi gọi tiểu tử ngốc kia trở về không? Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng nó, tôi chỉ sợ nó quá đau lòng, không chịu được…”
Lôi Đình buông tờ báo xuống, đi đến bên cạnh Tiêu Duệ, không ngừng rút khăn giấy đưa cho bà, an ủi: “Ai da, bà nói con gái nhà người ta mất tích, người ta không đau lòng hơn sao?! Đối với bên ngoài ai cũng không biết Tử Tình mất tích! Con trai lại còn không báo cảnh sát, vậy nhất định là nó biết nội tình! Người làm cha mẹ như chúng ta cũng đừng có làm loạn thêm nữa! Bà nói nó đau lòng, tôi một chút cũng không nhìn ra! Có điều, tiểu tử này ba năm nay thật khiến tôi nhìn với cặp mắt khác xưa!”
Tiêu Duệ khóc càng đau lòng hơn: “Ông chỉ nghĩ đến khuê nữ nhà người ta, ngay cả con trai của mình cũng không cần nữa rồi!”
Lôi Đình vội kéo bà vào lòng, an ủi: “Yên tâm đi! Con trai sẽ xử lý tốt! Bà cũng đừng có lo lắng nữa! Chẳng phải nó nói Tử Tình ra nước ngoài rồi sao? Vậy chứng minh nó vẫn biết rõ hành tung của Tử Tình! Nói không chừng người ta vẫn còn có liên lạc ấy chứ! Bà không có việc gì đừng có tự dày vò mình!”
“Như vậy thì coi là chuyện gì?! Kết hôn rồi, không thấy người đâu! Có liên lạc, có liên lạc sao không làm thủ tục ly hôn? Hả? Nếu không, để con trai tìm một cô gái khác đi! Lôi gia không thể tuyệt tự được!” Tiêu Duệ nghĩ đến đứa bé đáng lẽ còn tồn tại kia liền uất ức, bà ngay cả mặt cháu cũng chưa được nhìn, lại để Tử Tình phá bỏ mất! Nếu đã không cần đứa con đó, vì sao không nói với bọn họ, để bọn họ mừng hụt một hồi! Bà vẫn không hiểu nổi, Tử Tình lúc trước vẫn còn yên lành, sao đột nhiên đến nhà thờ rồi lại đổi ý?!
Bà vĩnh viễn không quên được, giây phút con trai nói với bọn họ cô dâu hôm nay sẽ không xuất hiện, ánh mắt đó có bao nhiêu phức tạp. Con trai ngay cả vết thương trên tay mình cũng không phát hiện ra.
Đám cưới chỉ có một người.
Hắn hủy bỏ nghi lễ kia, trực tiếp mời bạn bè người thân đến nhà hàng. Tất cả vẫn như cũ, chỉ có điều không có cô dâu…
“Được rồi! Nói bừa cái gì vậy! Lôi gia chúng ta chỉ có một cô con dâu đó thôi! Bà đừng có nghĩ lung tung! Coi như tiểu tử kia thức thời, không còn chơi bời lêu lổng bên ngoài nữa!” Lôi Đình không vui nói. Bỗng nhiên, hình như nhớ ra cái gì, nói, “Bà nó này, bà nói hai đứa chúng nó có thật sự giống như “hợp đồng hôn nhân” gì đó mà báo chí hay lảm nhảm không?
Tiêu Duệ vừa nghe, đột nhiên không khóc nữa, nén nước mắt nhìn Lôi Đình, đánh mạnh vào vai Lôi Đình: “Hợp đồng hôn nhân cái quỷ nhà ông nha! Ông không thấy con trai ba năm nay ngay cả phụ nữ cũng không tìm nữa sao! Ông nói như vậy có bình thường không?! Tôi còn lo nó đè nén mà sinh bệnh! Mấy cái tin tức nhảm nhí đó ông cũng tin được sao?! Ai da, số tôi sao lại khổ như vậy chứ! Không được, tôi phải đi tìm Hân Di, xem xem phía bà ấy có tin tức gì không! Ít nhất cũng để tôi biết Tử Tình rốt cuộc vì sao lại bỏ đi?! Không hỏi cho rõ, trong lòng tôi rất bức bối!”
“Được rồi được rồi! Huyền Thiên hôm đó chẳng phải đã nói rồi sao, Tử Tình nhà người ta hiện giờ đang ở nước ngoài. Chỉ thỉnh thoảng gọi điện thoại về nhà báo bình an! Bà đừng có ép người ta nữa! Con đã không muốn trở về, nhất định là có nỗi khổ riêng! Chi bằng bà đi hỏi con trai bà, có phải đã làm chuyện gì có lỗi với người ta rồi không!” Lôi Đình thở dài, ngồi lại chỗ cũ tiếp tục đọc báo.
“Nếu tôi có thể hỏi được, tôi còn ở đây khóc lóc cái gì?! Ông nói như thế này là thế nào? Đang yên đang lành, sao lại thành ra thế này?! Ông nói, Tử Tình đang ở Mỹ, chúng ta đi tìm xem thế nào?”
Lôi Đình đột nhiên cảm thấy có chút buồn bực, buông tờ báo xuống, trừng mắt lườm Tiêu Duệ lải nhải không ngừng một cái, đi ra ngoài đi dạo!
Thấy chồng lại còn bỏ đi, Tiêu Duệ khóc lóc càng dữ: “Lão già thối! Cứ thế mà đi rồi, mặc kệ tôi à!” Bà ba năm nay liên tục ca cẩm bài này, mỗi lần Lôi Đình đều cẩn thận an ủi bà, vỗ về vết thương lòng của bà. Nhưng lần này, lão già này lại mặc kệ bà!
Khóc lóc một hồi mở mắt ra, lại nhìn thấy Lôi Đình trở về đứng trước mặt bà: “Tôi còn chưa ૮ɦếƭ, bà khóc nỗi gì hả! Bà đang trù tôi hả!”
Tiêu Duệ tức giận ném giấy qua. Lôi Đình cười ha ha, kéo tay bà, nói: “Được rồi, đi, ra ngoài đi dạo. Cứ ở trong nhà bà lại càng suy nghĩ lung tung! Tiểu tử kia không lấy được Tử Tình, là Lôi gia chúng ta không có phúc…”
Tiêu Duệ khóc thút thít tỏ vẻ khó xử theo chồng ra ngoài đi dạo…
Lôi Tuấn Vũ đứng trước cửa sổ trong văn phòng, nhìn đèn đuốc vạn nhà ngoài cửa sổ, châm một ***, từ từ hút. Lúc này, đã là buổi tối. Hắn lúc này xuất hiện ở công ty, không có gì là lạ nữa! Nhân viên đã quen với chuyện này! Mọi người đều biết Lôi tổng của bọn họ sau khi kết hôn đã thay đổi! Trên khuôn mặt lạnh lùng không một nét cười, là một người cuồng công việc! Trong thời gian ba năm đã vươn lên thành công ty tập đoàn số một khu vực châu Á.
Có lời đồn rằng, hôn nhân của tổng tài không hạnh phúc, vì thế tất cả sức lực đều dồn vào công việc. Mà thậm chí có người còn nói Lôi Tuấn Vũ là vì “không lên được”, dẫn đến tan vỡ cuộc sống gia đình, bằng mặt không bằng lòng với vợ. Có người còn bạo gan nói có một tiểu tam tên là “Tiểu Mễ” phá đám gia đình bọn họ, đến nay vẫn duy trì quan hệ mờ ám không rõ với tổng tài! Còn có người nói hắn xưa nay vẫn đồng tính, ảnh chụp hắn cùng khách hàng bắt tay, gặp mặt, ôm nhau liên tiếp bị phát tán trên mạng, trở thành chủ đề lúc trà dư tửu hậu của mọi người. Phóng viên thật sự là không gì không làm được! Có hay không đều trở thành chủ đề nóng! Nhưng những tin đồn nhảm đó rất nhanh liền không còn nóng hổi nữa. Dù sao thì thời gian cũng có thể làm phai mờ tất cả.
Ba năm rồi, Tử Tình. Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta, em có từng nhớ không?!
Ngón cái tay phải chạm lên vết sẹo nơi ngón giữa kia, mỗi lần chạm đến, tim hắn lại nhói đau.
Mở di động ra, nhìn chằm chằm tin nhắn của ba năm trước đây…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc