30 Ngày Làm Gay - Chương 47

Tác giả: Lâm Tri Lạc

Thật vất vã thoát thân khỏi hội giao lưu. Vừa đi ra ngoài, Vương Nghiễm Ninh đã nhận được điện thoại của Tôn Tư Dương.
”Vương Nghiễm Ninh, cậu tới chưa? Chúng tôi đã gọi thức ăn ngon rồi, đang ngồi chờ ví tiền của cậu đó!”
Vương Nghiễm Ninh bất đắc dĩ cười nói: ”Đã đến, các cậu đang ở đâu?”
Tôn Tư Dương nói: ”Ở chỗ Ẩm Thực, cậu nhanh qua đây đi!”
Cúp điện thoại, Vương Nghiễm Ninh chậm rãi đi đến chỗ Ẩm Thực.
Ẩm Thực là một nhà hàng tương đối sang trọng ở gần trường đại học F. Hôm nay lại là ngày đặc biệt, nên bên trong đã chật kín người. Mặc dù bọn họ có đặt bàn trước, nhưng cũng chỉ có thể đặt một bàn lớn ở hành lang, toàn bộ ghế đều đã đầy người.
Nhưng đám người bọn họ cũng không mấy quan tâm. Dù bất kể là ở đâu, cả bọn đều tin rằng, ai trong đám người bọn họ cũng đều có âm thanh lớn nhất. Không làm phiền người khác là đã tốt rồi, hoàn toàn không hề lo lắng người khác có làm phiền mình hay không.
Thời điểm Vương Nghiễm đến, mọi người đều đã có mặt. Đây là lần đầu tiên từ sau khi tốt nghiệp bọn họ hội ngộ nhau. Cộng thêm Tôn Tư Dương đã tung thêm tin tức, cái tên không từ mà biệt rời đi năm đó, cuối cùng đã trở lại và sẽ xuất hiện lần này. Vì vậy, đám bạn học của y đã kéo đến với tỷ số cực cao. Ba mươi mấy người ngồi chật hết hai bàn.
Vương Nghiễm Ninh mới vừa bước chân vào nhà hàng, đang đứng ở cửa nhìn chằm chằm vào bên trong. Thì Tôn Tư Dương quát to một tiếng lao đến, cánh tay giơ lên khoát lấy cổ Vương Nghiễm Ninh nói: ”Ôi vl, chúng tôi còn tưởng cậu cố ý không đến vì tính trốn nợ chứ!”
Vương Nghiễm Ninh không còn cách nào khác, bị hắn kéo đến bên cạnh một cái bàn. Những gương mặt quen thuộc đều ngồi tại bàn. Mặc dù năm tháng đã tẩy đi những nét bồng bột, đổi thành những gương mặt thành thục. Chính giữa hai đầu lông mày cũng đã có vài vết nhăn. Nhưng tình nghĩa năm đó vẫn không hề thay đổi. Tình cảm thời sinh viên vẫn luôn thuần tuý nhất, cách thức biểu đạt cũng như thế.
Vương Nghiễm Ninh vừa mới tới gần, mấy tên bạn học chơi thân với y đã xúm lại gần. Bọn họ không nói hai lời, trước tiên đem Vương Nghiễm Ninh mập mạp kia đánh cho một trận. Đợi mọi người trút giận xong, Vương Nghiễm Ninh mới thoát khỏi đám người đang vây quanh mình, chạy ra ngoài, giơ tay đầu hàng nói: ”Mọi người đừng tức giận, đừng tức giận. Bữa tiệc này tôi đãi, mọi người gọi thức ăn nhiều một chút, đắt tiền cũng không sao!”
”Ồi vl!! Còn dám khoe của hả!” Trưởng lớp của đại học năm thứ ba tức giận hừ một tiếng, đang tính xông lên đánh y thêm một trận.
Vương Nghiễm Ninh vội vàng nói: ”Cậu mà còn đánh nữa, tôi sẽ không trả tiền đó!”
Trưởng lớp suy nghĩ một chút, bữa tiệc này so với việc đánh Vương Nghiễm Ninh trọng yếu hơn nhiều. Hắn phẫn nộ nhịn xuống, nhưng vẫn chưa hết tức giận. Hắn quay về phía người phục vụ, hét lớn: ”Mỹ nhân!! Cho thêm hai món ăn ngon, không cần biết là món gì, chỉ cần là đắt tiền nhất!”
Đánh cũng đã đánh, làm thịt cũng đã làm thịt. Tức giận của mọi người cuối cùng đã lắng xuống. Nhưng nghi ngờ của bọn họ đối với việc Vương Nghiễm Ninh đột ngột rời đi năm đó vẫn còn. Đợi Vương Nghiễm Ninh ngồi xuống, liền bắt đầu thay phiên nhau hỏi.
”Vương Nghiễm Ninh, cậu mau nói, ban đầu tại sao không nói một câu lại bỏ chạy đến Đài Loan?”
”Ồh vl! Nhất định là phát đạt rồi nên xem thường đám bạn ti tiện này có đúng không!” Trưởng lớp vừa mãnh liệt gắp thức ăn, vừa bĩu môi.
”Lúc đó có một thông báo khẩn cấp, nói rằng tôi phải qua đó lập tức…” Vương Nghiễm Ninh trợn mắt nói lời bịa đặt.
”Thiếu gia, những sinh viên du học khác không gấp, làm quái gì cậu lại gấp?”
”Không có cách nào, các cậu cũng biết, người xuất sắc có thể so sánh là tay súng thiện xạ~" Lời này của Vương Nghiễm Ninh vừa nói ra, khiến cho cả đám đều khinh bỉ một trận. Tại sao nhiều năm như vậy rồi, cái tên này vẫn còn cái bệnh không tốt này chứ.
Thật sự chuyện của năm đó, lấy cớ gì cũng không thể hợp lý. Có thể nói, lý do không từ biệt bọn họ của y rất không thông. Bọn họ đều không cách nào giải thích được, tại sao Vương Nghiễm Ninh hoàn toàn cắt đứt tất cả liên lạc với mọi người. Vương Nghiễm Ninh không định trả lời vấn đề này. Y đành hỏi ngược lại tình trạng gần đây của mọi người, ”Đúng rồi, tôi nghe nói Tú Mẫn đã kết hôn rồi, chúc mừng chúc mừng nha, bao lì xí nhất định sẽ bổ sung.”
Quả nhiên lực chú ý của mọi người nhanh chóng bị dời đi. Kiểu hội ngộ tụ tập này vốn dễ dàng quanh co. Mọi người nghe được chủ đề kết hôn liền đồng tình. Cho nên cả đám đều cảm khái, ai đã kết hôn, ai bị bức hôn. Rồi còn bàn một chút về đề tài người nào đã sinh con. Chỉ trong chốc lát, tin đồn đã lan rộng, nên chuyện truy cứu Vương Nghiễm Ninh cũng bất chợt bỏ qua.
Vương Nghiễm Ninh lúc này mới âm thầm thở phào một hơi.
Mọi người đều cơm nước no nê, hàng huyên tâm sự hết sức say xưa. Cả nửa thiên hạ vẫn chưa muốn ngừng ăn. Trưởng lớp đang không ngừng phấn đấu ở bàn ăn, ra sức gặm đùi gà. Bỗng nhiên hai mắt hắn sáng loá lên, ngó đến một chỗ nói: ”Mọi người mau nhìn xem là ai kìa!”
Mọi người bị âm thanh của trưởng lớp hấp dẫn, nhìn theo tầm mắt vừa nhìn của hắn. Trong mắt đều phát ra ánh hào quang nhiều chuyện!
Vì vậy ánh mắt cả bọn mập mờ liết nhìn Trương Linh Dật, cũng quay sang nhìn chằm chằm Vương Nghiễm Ninh.
”Nói về năm đó, Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật được xưng danh là đệ nhất hot boy của trường đại học F. Nhưng người nào thứ nhất, người nào thứ hai vẫn chưa có kết luận. Rốt cuộc thì sau này hai người các cậu có phân thắng bại hay không?” một người cắt đầu cua, nhướn lông mày hỏi.
Ngươi không khích bác với lý gián sẽ ૮ɦếƭ sao cái tên yêu tinh bạn cùng lớp kia!
Vương Nghiễm Ninh im lặng giơ thẳng ngón giữa trong lòng dành tặng cho cái tên kia. Sau đó vuốt mái tóc của mình, cao ngạo ngẩng đầu lên nói: ”Dĩ nhiên lão tử là đệ nhất!”
Trưởng lớp phun ra một khối xương gà, mắt lé liếc nhìn Vương Nghiễm Ninh nói: ”Tôi nghe bạn cùng lớp của Trương Linh Dật nói, lúc trước Trương Linh Dật cũng nói như vậy.”
Những người khác đều phụ hoạ gật đầu, trong mắt ánh lên ngọn lửa nhiều chuyện, hùng hổ thiêu đốt.
”So what?” Vương Nghiễm Ninh ngã người về phía sau, khoát tay nói, ”Chuyện như vậy thì sao chứng minh đây? Chẳng lẽ các cậu còn muốn trưng cầu ý dân?”
Chuyện bỏ phiếu của năm đó đã diễn ra không ít lần. Nhưng bất quá, kết quả y và Trương Linh Dật vẫn luôn ngang tài ngang sức, bất phân thắng bại.
”Thế thì không cần!” tên bạn học đầu cua hiển nhiên đã có chuẩn bị, cười gian nói, ”Như vậy đi, cậu chỉ cần kéo Trương Linh Dật tới đây, làm cho hắn thừa nhận cậu đẹp trai hơn hắn trước mặt chúng tôi là được rồi!”
Âm hiểm! Thật là âm hiểm!
Những người học đại học F năm đó, ai cũng biết Trương Linh Dật không đánh Vương Nghiễm Ninh trước mặt chúng dân đã là quá may mắn rồi. Muốn hắn ở trước mặt mọi người thừa nhận Vương Nghiễm Ninh so với hắn đẹp trai hơn. Còn không bằng chờ Vương Lực Hoành với Lý Vân Địch, thừa nhận bọn họ là gay trước mặt mọi người.
Vì thế cả đám đều có chung một vẻ mặt chờ xem kịch vui, bọn họ muốn nhìn Vương Nhiễm Ninh làm sao đối phó.
Bạn xấu! Đúng là bạn xấu! Một lũ bạn xấu!
Vương Nghiễm Ninh vừa cảm khái mình dường như đã gặp một lũ không quen, vừa lấy hai ngón trỏ chà xát, nghiêm túc nói: ”Nếu như Trương Linh Dật ở trước mặt mọi người thừa nhận tôi so với hắn đẹp trai hơn, thì liệu tôi có ích lợi gì đây?”
Chung quy không thể giao ra nổ lực mà lại không có chút hồi báo.
Tên bạn học đầu cua từ đầu luôn không tin Vương Nghiễm Ninh có thể gọi Trương Linh đến. Chỉ cho là y đang cố ý hù doạ mình. Hắn tiện tay móc ra một trăm đồng từ Ϧóþ da nói: ”Nếu hắn ở trước mặt mọi người thừa nhận cậu đẹp trai hơn, tôi sẽ cho cậu một trăm đồng!”
Vương Nghiễm Ninh khinh miệt nhìn tờ tiền màu đỏ hình Mao gia nói: ”Tiền đánh cuộc quá ít, có người nào muốn giao ra nữa không?”
Vốn tất cả mọi người đều cười giỡn quan sát, và cũng không ai tin Trương Linh Dật có thể nhận thua với Vương Nghiễm Ninh —— Toàn bộ người của đại học F ai không biết bọn họ như nước với lửa, vương không thấy vương ah’!
Lần này thấy Vương Nghiễm Ninh muốn đánh cuộc, cho nên mọi người rất hăn hái, bọn họ đều bỏ thêm tiền. Vì thế mỗi người móc ra một trăm đồng, trong đầu nghĩ làm sao Vương Nghiễm Ninh có thể xuống đài đây.
Vương Nghiễm Ninh đợi mọi người giao ra tiền xong, y cầm lấy cọc tiền mặt dày cộm màu đỏ kia, cười tủm tỉm nói: ”Vậy đã bàn giao, nếu tôi làm được, tiền này sẽ thuộc về tôi!”
Tất cả mọi người không ai dị nghị, cho nên Vương Nghiễm Ninh đi về phía Trương Linh Dật.
Trương Linh Dật vốn là trên đường đi toilet, không nghĩ tới vừa giải quyết xong, đi ra ngoài lại gặp Vương Nghiễm Ninh. Vẻ mặt hắn vui mừng, kêu lên: ”Thụ thụ~~.”
”Không cho phép cậu gọi cái này.” Vương Nghiễm hùng hổ nghiêm mặt, không nói hai lời đã lôi kéo Trương Linh Dật.
Trương Linh Dật vẫn chưa kịp phản ứng, không hiểu phát sinh chuyện gì đã bị Vương Nghiễm Ninh kéo đến bàn của bọn họ.
Trương Linh Dật đều biết mặt phần lớn bạn học của Vương Nghiễm Ninh. Vì vậy vừa nhìn đã biết bọn họ cùng nhau tụ họp. Nhưng hắn lại không hiểu Vương Nghiễm Ninh gọi hắn tới đây có ý định gì.
Trong lòng hắn có chút nghi ngờ. Vẻ mặt đám bạn cùng lớp của Vương Nghiễm Ninh so với hắn càng ngỡ ngàng hơn.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, Vương Nghiễm Ninh thật đúng là dám gọi Trương Linh Dật tới đây ah’. Hơn nữa Trương Linh Dật sao lại dễ dàng bị y lôi tới như vậy?
Vương Nghiễm Ninh lôi kéo Trương Linh Dật, vững vàng nói: ”Trương Linh Dật, bạn cùng lớp của tôi muốn cậu tự mình thừa nhận, tôi năm đó mới là người được xưng danh là hot boy đệ nhất của đại học F!”
Trương Linh Dật khoé miệng giật giật, đây là tình huống gì ah\'?
Hắn một bên vẫn còn đang mơ hồ, Vương Nghiễm thấy hắn không đáp, đẩy đẩy tay hắn nói: ”Nè, cậu nói với mọi người đi, tôi so với cậu có phải đẹp trai hơn không?”
Cho nên đây thật ra là một trận tranh tài dành cho trẻ con với trẻ con?
Trương Linh Dật biết bệnh cũ của Vương Nghiễm Ninh lại tái phát. Y muốn hắn phải thừa nhận y là đệ nhất ở đại học F, tức nghĩa muốn hắn từ bỏ vị trí đệ nhất xuất sắc.
Nếu như năm đó, trước lúc bọn họ vẫn chưa làm gay. Và Vương Nghiễm Ninh nói muốn Trương Linh Dật làm như vậy, hắn chắc chắc sẽ chế giễu, thậm chí làm cho y khó coi trước mặt mọi người. Nhưng hai người hiện giờ đã là quan hệ thế nào ah’!
Theo như đạo lý của Trương Linh Dật. Bây giờ hắn hiển nhiên là một tiểu tiện công, đương nhiên phải theo thụ thụ, lấy lòng thụ thụ, thoã mãn luôn cả cái bệnh nhu cầu kia của thụ thụ nữa!
”Ừ, đúng vậy, Nghiễm Ninh thật so với tôi đẹp trai hơn.” Trương Linh Dật bất đắc dĩ cười một tiếng, dừng lại một chút nói, ”Nhưng mà chỉ đẹp hơn chút xíu thôi.”
OMG!! Chuyện gì đang xảy ra đây chứ?
Hiện trường bây giờ chỉ còn xót lại một mảnh âm thanh ’’len ken’’, cằm của mọi người lập tức rớt xuống.
Là do lỗ tai của tôi có vấn đề sao?
Hay là người trước mặt này không phải là Trương Linh Dật, mà là một kẻ đang dịch dung cãi trang?
Trời ạh!! Xin hãy nói cho con biết đây không phải là sự thật đi!!
Nhìn mọi người đều hoá đá tập thể, Vương Nghiễm Ninh trong nội tâm âm thầm khoái trá vô cùng. Y phất tay một cái với Trương Linh Dật nói: ”Được rồi, cậu đi trước đi!”
Trương Linh Dật bất đắc dĩ gật đầu, trong mắt là một mảnh ôn nhu sủng nịnh. Hắn quay về phía đám người đang hoá đá kia phất tay rồi rời đi.
Vương Nghiễm Ninh thoải mái vô cùng, cầm tiền quơ quơ trước mặt nói: ”Không nghĩ tới bữa tiệc này mặc dù là tôi mời khách. Nhưng cuối cùng vẫn là mọi người trả hoá đơn!”
”Không ——” Trưởng lớp đột nhiên phát ra một tiếng kêu thê lương vô cùng thảm thiết, vì hắn mở miệng quá lớn, nên khối thịt cá trong miệng rớt ra ngoài, ”Tôi không tin đây là sự thật!”
Vương Nghiễm Ninh im lặng nhìn trưởng lớp khoa trương biểu diễn, quyết định trực tiếp bỏ qua cho hắn.
Trải qua một màn như vậy, cho dù là tin đồn gì lộ ra sau đó cũng không đủ kích thích bọn họ. Cho nên đến khi tan cuộc, tất cả mọi người vẫn lâm vào trạng thái khi*p sợ, không cách nào hoàn hồn.
Bữa ăn này có trưởng lớp trấn giữ, nên đã gọi không ít những món ăn ngon đắt tiền. Vì vậy xem như không hề rẻ. Nhưng Vương Nghiễm Ninh lại thắng hơn ba ngàn đồng, sau khi tính hoá đơn còn dư lại hai trăm đồng. Y quyết định sau khi trở về sẽ cùng Trương Linh Dật ăn một bữa no đủ.
Mọi người tích cực uống và uống, dưới sự đề nghị của một nửa đám người, bọn họ rũ nhau đi hát karaoke. Nhưng không ít người do dự, nhớ đến công việc của mình vì thế không tham gia. Vương Nghiễm Ninh nghĩa đến Trương Linh Dật, cũng tìm cách thoái thác.
Tính toán thời gian, Trương Linh Dật bên kia hẳn đã giải tán rồi. Vương Nghiễm Ninh đi đến phòng rửa tay, sau đó định đứng ở ngoài chờ hắn.
Đến khi Vương Nghiễm Ninh từ phòng rửa tay đi ra ngoài, y vừa đi vừa lấy điện thoại, chuẩn bị nhắn tin cho Trương Linh Dật. Thì bỗng thấy một người phụ nữ cao gầy, vô cùng xinh đẹp đang tiến về phía trước.
Vương Nghiễm Ninh trong lòng trầm xuống, người phụ nữ kia cũng sửng sờ. Nhưng rất nhanh đã thay bằng một nụ cười lịch sự, hướng Vương Nghiễm Ninh nói: ”Đã lâu không gặp.”
Vương Nghiễm Ninh cũng cười nhạt: ”Đã lâu không gặp.”
La Tử Tuệ..
.
.
.
Tiểu kịch trường:
Vương Nghiễm Ninh: ai là hot boy đẹp trai nhất ở đại học F?
Trương Linh Dật: là thụ thụ!
Vương Nghiễm Ninh: ai là người đệ nhất ở đại học F?
Trương Linh Dật: là thụ thụ!
Chúng dân: ….
Mấy chỗ bán hàng gần đây đã tổ chức một cuộc tẩy nào sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc