30 Ngày Làm Gay - Chương 15

Tác giả: Lâm Tri Lạc

Làm gay ngày thứ 12
[ Len lén mua một món đồ người đó thích, làm cho đối phương muốn bỏ cũng không bỏ được ]
Vương Nghiễm Ninh trải qua sự cố lần này, sinh lực bị hao tổn nặng nề, vốn nghĩ trở về phòng ký túc xá ngủ một giấc thật ngon. Nhưng vừa đi vào ký túc xá, y lại nhớ đến những hình ảnh không hay của buổi tối ngày hôm qua nên có chút do dự.
Trương Linh Dật nhìn ra được sự chần chờ của y, hắn suy tư một chút liền hiểu ngọn nguồn lý do. Vì vậy hào phóng vỗ vỗ vai y nói: ”Thụ thụ, dù sao chúng ta cũng đã cùng nhau làm gay. Tớ lại là tiểu công của cậu, cho nên bây giờ thật chân thành mời cậu đến phòng ký túc xá của tớ ngủ.”
Vương Nghiễm Ninh khoé miệng nhịn không được co quắp, mặc dù biết Trương Linh Dật có thiện ý hảo tâm. Nhưng lời này nghe sao cũng không được tự nhiên!
Bất quá hiện giờ đi đâu cũng không tốt bằng ở ký túc xá, cho nên y im lặng cùng Trương Linh Dật đi lên lầu, theo hắn về phòng ký túc xá.
Vì lần trước đã cùng Trương Linh Dật xem phim, lúc đó còn ngủ ở phòng hắn một lần. Cho nên lần này Vương Nghiễm Ninh đã quen cửa quen nẻo. Vừa về đến phòng, y đã nhanh chóng cởi bỏ áo khoác, trực tiếp bò lên giường.
Còn Trương Linh Dật thì ngồi ở dưới bàn đọc sách.
Trương hot boy vốn không phải là người chăm chỉ chịu khó, cho nên hắn đọc sách một hồi cũng giống nhiều người mắc phải vài vấn bệnh.
Giống như Trương Linh Dật sẽ thuận tay nghịch điện thoại, vẽ bậy lên giấy. Hết nhìn đông rồi nhìn tây, ngồi ngẩn người và.. vân vân thêm nhiều chuyện khác. Sau đó, hắn nhìn thấy trên áo khoác của Vương Nghiễm Ninh đang treo bên ngoài tủ quần áo.. có dính một ít máu ở cổ áo.
Vương Nghiễm Ninh và hắn đều giống nhau ưa thích sạch sẽ, chắc chắn không thể nào để áo khoác mình dính vết bẩn. Vết máu kia có lẽ đã lưu lại lúc y và Lê Tư Hồng đánh nhau.
Trương Linh Dật nhớ tới hai hàng máu mũi của Lê Tư Hồng, mày nhíu chặt cực kì chán ghét, hắn ngẩng đầu liếc nhìn về phía giường.
Vương Nghiễm Ninh đúng là quá mệt mỏi, lúc này đã ngủ say. Cho nên Trương Linh Dật nhẹ nhàng cầm lấy áo khoác của y, lại nhẹ nhàng bước ra ngoài ban công. Sau đó hắn đi đến bồn nước, bắt đầu giặt áo khoác.
Vốn áo khoác mùa đông khá dày, nên người ta thường bỏ vào máy giặt. Nhưng Trương Linh Dật sợ máy giặt phát ra âm thanh ầm ĩ đánh thức Vương Nghiễm Ninh. Vì thế Trương hot boy nổi tiếng bình thường bỏ quần áo vào máy giặt cũng lười. Nay không biết ma xui quỷ khiến ra sao lại đi giặt áo khoác cho Vương Nghiễm Ninh.
Trương Linh Dật vừa giặt áo khoác vừa sầu muộn nghĩ ”mình chắc chắn là bị cái gì nhập vào người rồi.”
Vương Nghiễm Ninh ngủ một giấc thật sâu, cho đến ban đêm mới thức dậy. Trương Linh Dật đã chuẩn bị đi ra ngoài từ trước :” Thụ thụ, cậu cuối cùng cũng dậy, nhanh đi rửa mặt, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm.”
Vương Nghiễm Ninh còn có chút mơ hồ. Nhưng y đã một ngày không ăn gì, nên bây giờ cũng có cảm giác đói. Y bò xuống giường, đang định tìm áo khoác mặc vào, nhưng Trương Linh Dập lại nhanh tay đưa áo khoác của hắn cho y: ”Áo khoác của cậu tớ giặt rồi, đang treo ở bên ngoài, mặc tạm cái của tớ đi.”
Vương Nghiễm Ninh ngừng lại một chút: ”Cậu giặc áo khoác cho tớ?”
Trương Linh Dật nhún nhún vai: ”Áo khoác của cậu dính phải một chút máu, bẩn lắm.”
Vương Nghiễm Ninh trầm mặc, y dĩ nhiên biết áo khoác của mình dính một chút máu của Lê Tư Hồng. Nhưng y không hề nghĩ tới Trương Linh Dật lại đi giặc áo khoác cho mình.
Lại nói đến chuyện từ lúc cùng Trương Linh Dật lập ra hiệp nghị làm gay. Hai người ở cùng nhau va va chạm chạm, ngoài mặt Vương Nghiễm Ninh dường như bất đắc dĩ thoả hiệp. Nhưng trên thực tế, ngoài chuyện kiên trì hiệp nghị làm gay ra, mỗi khi ở chung đều là Trương Linh Dật nhượng bộ y nhiều nhất. *đập bàn, anh là trung khuyển mà =))))*
Vương Nghiễm Ninh trong lòng có chút phức tạp.
Trước khi ’’Làm gay’’, y và Trương Linh Dật khẳng định được ví như nước với lửa. Mặc dù sự cạnh tranh của hai người rất quái lạ, giống như mấy bà goá phụ cạnh tranh để tái giá vậy.
Vốn tưởng cả hai sẽ cạnh tranh đối lập nhau kéo dài cho đến tốt nghiệp. Có đánh ૮ɦếƭ Vương Nghiễm Ninh cũng không tin được một ngày Trương Linh Dật lại đi giặt áo khoác cho mình.
Cho nên nói những chuyện xảy ra trong cuộc sống vĩnh viễn đều ngoài dự liệu của con người.
Vương Nghiễm Ninh khẽ thở dài, nhận lấy áo khoác của Trương Linh Dật đưa tới.
Hai người ra phố bên cạnh trường học ăn mì xào cùng chút quà vặt, sau đó lại cùng nhau đi đến phòng tự học đọc sách.
Trương Linh Dật vốn muốn mời Vương Nghiễm Ninh buổi tối đến phòng ký túc xá của hắn ngủ, nhưng Vương Nghiễm Ninh một mực từ chối.
Làm sao có thể ở mãi trong phòng ký túc xá của hắn được.
Cuối cùng Vương Nghiễm Ninh vẫn quyết định quay trở về phòng ký túc xá của mình. Bất quá Trương Linh Dật cứ lập đi lập lại, dặn dò y nhiều lần. Nếu Lê Tư Hồng dám làm gì, y nhất định phải lớn tiếng kêu cứu. Hắn sẽ giống như siêu nhân mặc *** màu hồng mà bay đến cứu y. *phụt =)))*
Vương Nghiễm Ninh bị Trương Linh Dật lôi lôi kéo kéo ૮ɦếƭ đi sống lại, vì vậy quyết định làm lơ hắn.
Nhưng sự thật chứng minh, da mặt của Lê Tư Hồng so với hai người họ nghĩ mỏng hơn nhiều. Chuyện xảy ra hôm qua không bao lâu hắn đã dọn đi ra ngoài. Vương Nghiễm Ninh vì vậy mà thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như Lê Tư Hồng không đi.. y cũng sẽ kiếm cớ mà dọn đi.
Hôm sau là thứ hai, Vương Nghiễm Ninh có một tiết học quan trọng cần đến lớp. Nên sáng sớm đã cùng Tôn Tư Dương đi học.
Dọc theo đường đi, Tôn Tư Dương kì kèo muốn hỏi chuyện nhưng một lúc lại thôi.
Vương Nghiễm Ninh đợi nữa ngày cũng không thấy Tôn Tư Dương tìm lời thích hợp mở miệng, nhịn không được trực tiếp hỏi hắn: ” Cậu rốt cuộc muốn nói cái gì?”
Tôn Tư Dương thấy y mở miệng, làm ra vẻ lề mề một chút rồi cẩn thận hỏi: ”Sáng sớm ngày hôm qua Trương Linh Dật tới tìm cậu...”
”Ừ, tớ biết.”
”Ách, hắn tới tìm cậu đánh nhau sao?” Trừ đánh nhau ra Tôn Tư Dương thật không thể nghĩ Trương Linh Dật còn có chuyện gì cần tìm Vương Nghiễm Ninh.
”...” Đây là kết luận quái gở hắn tìm ở đâu ra vậy?
Tôn Tư Dương thấy Vương Nghiễm Ninh trầm mặc như ngầm thừa nhận, lập tức lộ ra bộ dáng lo lắng: ”Aizz.. Trương Linh Dật thằng này không có ra hình ra dáng gì cả, nên cậu đừng có tìm hắn đánh nhau, không cùng trình độ a...”
Nếu như là lúc trước, Vương Nghiễm Ninh nghe có người nói Trương Linh Dật không ra hình ra dáng gì. Khẳng định sẽ thầm thoải mái đến nội thương. Nhưng lúc này lại cảm thấy có chút khó chịu không thoải mái, giọng điệu cũng từ đó không tốt, nói: ”Cậu suy nghĩ nhiều rồi, hắn chẳng qua đến tìm tớ cùng nhau đến phòng tự học thôi.”
Tôn Tư Dương mặc dù không uống nước nhưng suýt chút nữa bị sặc ૮ɦếƭ, vẻ mặt cả kinh nói: ”Các cậu cùng nhau đi tự học?” Chuyện này so với hai người bọn họ cùng nhau tự sát còn kinh hãi hơn trăm lần. *không những tự học còn nằm chung giường =))*
Vương Nghiễm Ninh liếc hắn một cái: ”Chúng tôi bắt tay nhau giảng hoà rồi!”
Tôn Tư Dương: ”...”
Sau đó cả hai người một đường trầm mặc đi đến lớp.
Vương Nghiễm Ninh cảm thấy không cần thiết giải thích với Tôn Tư Dương. Mặc dù Tôn Tư Dương có chút tò mò muốn tìm hiểu thấu đáo, nhưng căn bản không thể nào hỏi được. Rõ ràng mấy ngày trước Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật còn người ૮ɦếƭ ta sống. Trong bữa tiệc dạ hội lần trước còn hẹn nhau quyết đấu. Bây giờ lại nện xuống một câu nói đơn giản, nhẹ nhàng bắt tay giảng hoà?! Thế giới này biến hoá quá nhanh ah’!!
Có phải là do hắn theo không kịp bước chân của Vương Nghiễm Ninh?
Làm bạn cùng phòng với hot boy thật sự đầy huyết lệ ah’!
Tôn Tư Dương lặng lẽ chà sát mặt mình.
Bởi vì đây là tiết học quan trọng, nên mọi người đều đến lớp đúng giờ, lại còn đặc biệt chăm chú. Thầy giáo cũng vì vậy mà dâng trào cảm xúc, nhất thời kích động đem toàn bộ những bài học trong sách ra giảng dạy một lượt.
Tôn Tư Dương lệ rơi đầy mặt, nhào tới vai của Vương Nghiễm Ninh, không chịu đứng dậy: ” Anh cả, cuộc thi lần này đều nhờ vào anh ah’!”
Bỗng nhiên điện thoại của Vương Nghiễm Ninh vang lên, y đạm nhạt đẩy Tôn Tư Dương, mở ra di động thì thấy một tin nhắn.
”Xin chào, cậu có một bưu kiện, xin mười hai giờ rưỡi cầm giấy chứng nhận đến Khang Khang siêu thị bên cạnh nhận hàng. Tổng chuyển phát nhanh.”
”?” Vương Nghiễm Ninh nghi ngờ không dứt, y không có thói quen mua hàng trên Internet. Trong khoảng thời gian này cũng không có nhu cầu mua cái gì cả. Tại sao lại nhận được tin nhắn của tổng chuyển phát nhanh đây?
Nghi ngờ vẫn nghi ngờ, nhưng hết giờ học Vương Nghiễm Ninh cũng đúng giờ đến Khang Khang siêu thị bên cạnh nhận một cái hộp lớn.
Trở lại phòng ký túc xá, vừa mở cái hộp ra Vương Nghiễm Ninh nhất thời kích động một chút.
Là một bồ đồ ngủ hình bọt biển bảo bảo (SpongeBob)!
Vàng óng mềm như nhung san hô, mấy điểm tàn nhang chấm chấm trên mặt của bọt biển bảo bảo tựa như màu xanh lục. Còn lại là hình tượng *** trong phim hoạt hình.
Vương Nghiễm Ninh vẻ mặt 囧囧 nhìn bộ đồ ngủ trước mắt. Y mặc dù hết sức thích bọt biển bảo bảo cục cưng. Nhưng là một hot boy thanh nhã, loại hình tượng *** của bọt biển bảo bảo cục cưng rất không thích hợp xuất hiện trên người y. Vì vậy mặc dù thích, cũng rất muốn mua một bộ đồ bọt biển bảo bảo. Nhưng y từ đầu đến cuối vẫn không có động thủ.
Rốt cuộc là người nào biết tâm tư trong lòng y, lại tặng bộ đồ này tới cửa?
Người theo đuổi Vương Nghiễm Ninh rất đông đảo. Từ nhỏ đến lớn y đều nhận quà vô số kể, nào là chocolate, chén tình nhân, bồn hoa nhỏ, cái gì cũng từng được tặng qua. Nhưng món quà như thế này.. là lần đầu tiên y được nhận.
Vương Nghiễm Ninh không chắc là người nào đã tặng cho y món quàn này.
Theo lý thuyết, y đối với ngoại hình và hình tượng tạo dựng rất hài lòng. Hẳn là không có nữ sinh nào biết y thích bọt biển bảo bảo mới đúng.
Vương Nghiễm Ninh đang suy đoán thì nhận được điện thoại của Trương Linh Dật: ”Thụ thụ, tớ vừa ký nhận gửi bưu phẩm, cậu đã nhận được món quà của tớ chưa?”
”Bưu phẩm này là của cậu gửi?” Vương Nghiễm Ninh có chút không bình tĩnh.
”Đúng ah’!” Trương Linh Dật đắc ý nói, ”Sao hả? Có thích không?”
Vương Nghiễm Ninh trong lòng hết súc phức tạp, cuống quýt nửa ngày chỉ nhàn nhạt đáp một chữ: ” Thích.”
”Ha ha ha ——" Trương Linh Dật phát ra ba tiếng cười lớn kinh điển, ”Tớ cũng biết cậu sẽ thích mà, đã sớm nhìn ra sở thích của cậu.. chậc chậc!”
Vương Nghiễm Ninh trong lòng cảm động ngay lập tức biến mất, giọng nói mang uy hiếp: ”Sở thích của tôi ra sao?”
”Dĩ nhiên là tốt rồi!! Tốt đến không thể tốt hơn, gây ấn tượng mạnh ah’.” Trương Linh Dật cùng Vương Nghiễm Ninh ở chung đã lâu, dần dần đã hiểu được tính cách của y. Giống như bây giờ, lông mao của Vương Nghiễm Ninh chắc chắn đã dựng đứng hết lên. Quả nhiên Trương Linh Dật đoán đúng, hắn vừa dứt lời giọng nói bên đầu dây điện thoại của Vương Nghiễm Ninh lập tức hài hoà không ít. Trương Linh Dật hắc hắc hai tiếng, lại nói, ”Thụ thụ, quà của tớ đâu?”
”Quà?” Vương Nghiễm Ninh rõ ràng có chút cảm giác như mũi tên nằm trên cung. Chẳng lẽ Trương Linh Dật bất chợt tặng quà cho y, còn muốn y tâm linh tương thông, sáng sớm chuẩn bị quà đáp lễ cho hắn?
Trương Linh Dật nghe ra giọng nói của Vương Nghiễm Ninh có chút gì không đúng, lập tức thấp giọng nói: ”Thụ thu, chẳng lẽ cậu không có chuẩn bị quà cho tớ..?”
Vương Nghiễm Ninh rốt cuộc không nhịn được nói: ”Cậu không có nói với tôi tặng quà, làm sao tôi có thể nghĩ tới..”
”Thụ thụ, chuyện này làm sao tớ có thể nhắc nhở ah’? Cậu rõ ràng không có dụng tâm cùng với tớ làm gay. Cậu chắc chắn đã quên chuyện hôm nay chúng ta phải làm có đúng không?” Trương Linh Dật từng chữ từng chữ tràn đầy lên án. Còn kém không trực tiếp vọt tới trước mặt, chỉ tay lên trán của Vương Nghiễm Ninh mắng to vì sao y lại phụ lòng hắn.
Dụng tâm làm gay... Chuyện cần làm hôm nay...
Đầu óc thông minh bậc cao của Vương Nghiễm Ninh đang chạy đua hết vận tốc cùng với lời lên án của Trương hot boy. Rốt cuộc hậu tri hậu giác nhớ lại hiệp nghị làm gay thứ 12 phải làm..
Len lén mua một món đồ người đó thích, làm cho đối phương muốn bỏ cũng không bỏ được.
Vương Nghiễm Ninh trong lòng có chút quýnh quáng 囧. Đối với y mà nói, tờ giấy hiệp nghị chỉ là đùa giỡn của trẻ con. Y hoàn toàn không có tính toán thật lòng đi thực hành, có thể nói mấy ngày đi làm gay này đều là do Trương Linh Dật lôi kéo. Cho nên y mới quyết định làm cho có lệ, như hình thức là xong.
Nhưng mà Trương Linh Dật lại một lòng thật tâm ngoài dự liệu của y.
Nếu như là lúc trước, Vương Nghiễm Ninh nhất định sẽ cười nhạt, hoặc là tuỳ tiện mua cái gì đó để xoa dịu Trương Linh Dật.
Nhưng có lẽ vì biểu tình thật tâm của Trương Linh Dật lây nhiễm y. Hoặc có lẽ là ngày hôm qua Trương Linh Dật đã ra mặt trợ giúp, khiến y không bị mất mặt mũi. Nói tóm lại bây giờ trong lòng y đang sinh ra một cảm giác vô cùng áy náy. Cho nên giọng nói cũng mềm mỏng không ít: ”Xin lỗi.. tôi đúng là đã quên, cậu thích món gì? tôi bây giờ đi mua cho cậu.”
Lời nói này của Vương Nghiễm Ninh là thật tâm thật ý. Nhưng Trương Linh Dật nghe không ra tư vị này, chua xót nói ở đâu dây bên kia : ”Thụ thụ.. tớ biết cậu rất thích bọt biểm bảo bảo cục cưng..”
”Ừa..” Vương Nghiễm Ninh không biết vì sao hắn đột nhiên lại nói chuyện này. Nhưng bất quá Trương Linh Dật biết y có sở thích này, làm cho y cảm động ngoài ý muốn.
”Nhưng cậu lại không biết tớ thích cái gì..” Trương Linh Dật thật là uỷ khuất.
”Ách..” Vương Nghiễm Ninh bị nghẹn ngang một chút. Bọn họ không lâu trước đây còn như sinh tử cừu địch, y không biết Trương Linh Dật thích cái gì cũng không phải chuyện rất bình thường sao? Nhưng xét thấy Trương Linh Dật đã tặng cho y bọt biển bảo bảo. Do đó Vương Nghiễm Ninh không nói nên lời phản bác sự thật.
Trương Linh Dật là người độ lượng, mặc dù vẫn chưa có thể đạt đến cảnh giới có thể chống được thuyền. Nhưng đối với Vương Nghiễm Ninh lại cực kì rộng lượng.
Vương Nghiễm Ninh trong lòng đang suy nghĩ phải nói gì trấn an Trương Linh Dật. Lại nghe được lời nói của hắn bên đầu dây kia: ” Quên đi, mỗi một trung khuyển công sẽ luôn tha thứ vô điều kiện cho một ngạo kiều thụ!"
”...” Vương Nghiễm Ninh hít sâu một hơi, cảm giác người cần được trấn an phải là mình..
”...Tớ cũng thừa biết cậu nhất định sẽ không quan tâm tớ thích cái gì!” Trương Linh Dật vô tình không hề hay biết mình đã vô tình phá huỷ những lời thật tâm của Vương Nghiễm Ninh, vẫn tự biên tự diễn nói, ”Tớ đã chọn quà rồi, chờ một chút nữa sẽ đưa link qua cho cậu, cậu chỉ cần trả tiền là được!”
Vương Nghiễm Ninh: ”...” Trương Linh Dật vừa là một người có thể quay 360 độ, không có góc cạnh. Lại vừa là tiểu công tốt, cực kì chu đáo. Ngay cả việc chọn quà khó khăn nhất thế giới hắn cũng đã làm tốt.
Trương Linh Dật nói là làm, nên khi Vương Nghiễm Ninh mở máy tính, vừa lên QQ đã nhận được một đường liên kết gửi qua. Vương Nghiễm Ninh mở ra trang web thì thấy một chậu cây ’’Phỉ Thuý’’[1] nhỏ.
【 Thư ký đại nhân 】: hoá ra là cậu thích cây cảnh ah’...
【 Sáu khối cơ bụng tài năng】: (#‵′ ) xì, cũng biết cậu sẽ như vậy, ngạo kiều thụ thật không có lương tâm!
【 Thư ký đại nhân 】: o (╯□╰ )o, tôi thì thế nào!
【 Sáu khối cơ bụng tài năng】: ╭ (╯╰ )╮
【 Thư ký đại nhân 】: ...
【 Thư ký đại nhân 】: nhìn cũng được đó, hẵn là sẽ chuyển đến nhanh.
【 Sáu khối cơ bụng tài năng】: tớ đang giận, cậu đừng có nói chuyện với tớ.
【 Sáu khối cơ bụng tài năng】: ...
【 Thư ký đại nhân 】: vậy được rồi, tôi out đây, ( _ )~~ cúi chào ~~
【 Sáu khối cơ bụng tài năng】: ...
Trương Linh Dật cứ như vậy trơ mắt nhìn Vương Nghiễm Ninh logout, linh hồn nhỏ bé mỏng manh của hắn từ đó cũng vỡ thành từng mảnh vụn.
【 Tiểu kịch trường 】
【 Hải phái đại Tinh 】: thụ thụ, em ở đâu?~~~~
【 Thư ký đại nhân 】: O_O ngươi là?
【 Hải phái đại Tinh 】: (╰_╯ )# thụ thụ, em sao ngay cả tiểu công của mình cũng không nhận ra rồi!
【 Thư ký đại nhân 】: sao anh lại đổi cái tên này vậy?
【 Hải phái đại Tinh 】: bởi vì em là bọt biển bảo bảo tiểu cục cưng ah’!
___________________________
[1]Theo wiki nói thì đây là cây ’’Phỉ Thuý’’, có tên khoa học là ’’Crassula Oblique Gollum’’
còn tên tiếng Trung của nó là 吸财树. Cây này thuộc họ xương rồng, mọi người muốn biết thêm chi tiết thì vào đây wikipedia - cây Phỉ Thuý - Cây Phỉ Thuý lúc nở hoa
Là em nó =))..
Còn đây là mì xào anh Dật và em Ninh ăn~~~
Cuối cùng ý nghĩa nickname \'\'Hải phái đại Tinh\'\' nghĩa là Patrick =))
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc